Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 225



Cả hai không quay đầu lại, lập tức lao vào phòng.

Cánh cửa đóng sầm sau lưng họ, chặn lại tiếng gió đêm và tiếng nhai nuốt ghê rợn như từ địa ngục truyền ra.

Bố cục tầng hai của chung cư giống hệt tầng một.

Lê Tri dẫn Mạnh Vũ Hàm lên tầng hai, còn Lê Phong thì tiếp tục đi lên trên. Hai anh em lướt ngang qua nhau ở chiếu nghỉ cầu thang, khoảnh khắc thoáng qua ấy, Lê Tri nhanh tay nhét vào tay anh một lá bùa nhỏ được gấp gọn.

Là Phù Chuyển Đổi Sát Thương, đạo cụ cô từng lấy được từ phó bản lần trước.

Không rõ đây là lần thứ mấy Lê Phong bước chân vào phó bản, nếu là lần đầu, việc anh không mang theo đạo cụ nào khiến Lê Tri không thể yên tâm nổi. Nếu không phải vì chiếc lư hương quá lớn và cồng kềnh, cô đã định đưa cho anh cả món đó—một món có thể triệu hồi quỷ quái làm đồng minh.

Lê Phong lặng lẽ nhận lấy, ánh mắt trầm mặc không nói gì. Hành động kín đáo của hai người không khiến ai nghi ngờ, bởi toàn bộ khán giả đang dán mắt vào hành lang tầng hai—nơi ánh sáng đỏ rực rỡ nhưng quái dị đang len lỏi, bao trùm lên từng cánh cửa đóng kín.

Khác với tầng một lạnh lẽo và trơ trọi, tầng hai có vẻ từng có người sinh sống. Trước vài căn phòng còn dán câu đối đỏ, treo hai chiếc đèn lồng đỏ không họa tiết, lặng lẽ đung đưa theo gió.

Ánh đèn nhuốm đỏ mờ ảo cả hành lang, tạo nên một khung cảnh ma quái đến nghẹt thở.

[Kiểu kinh dị Trung Quốc là cái kiểu gì kỳ lạ ghê. Chỉ cần tường trắng, câu đối đỏ và đèn lồng là đủ rợn gáy rồi.]

[Đèn lồng gì mà không có hoa văn? Nhà tôi có đèn lồng biết phát nhạc với quay vòng vòng nữa kìa, hợp nhảy disco luôn.]

[Đèn lồng biết quay thì vui vẻ chứ đèn lồng treo im ắng kiểu này... c.h.ế.t tiệt, sợ quá.]

Mạnh Vũ Hàm siết c.h.ặ.t t.a.y áo của Lê Tri, ánh mắt không giấu được nỗi sợ hãi.

Ngay đầu hành lang, bên trái gần cầu thang là phòng tắm công cộng. Lê Tri quay sang hỏi: "Em có muốn đi vệ sinh không?"

Cô bé hơi khựng lại, sau đó liên tục gật đầu: "Có chứ!"

Hai người đi vào phòng tắm công cộng. Cửa vừa mở, một làn khí ẩm mốc xộc ra, ánh đèn mờ khiến cả không gian nhuốm sắc u ám.

Dọc tường là hàng bồn rửa tay cũ kỹ, bề mặt dán gạch trắng đã mờ màu. Trên tường phía trên là một tấm gương lớn đã mờ đục, nhiều chỗ lốm đốm rêu xanh. Nước từ những vòi rỉ sét nhỏ giọt từng tiếng một, vang lên trong không gian tĩnh lặng như tiếng đồng hồ đếm ngược.

Phía trái là khu vệ sinh và phòng tắm nam, phía phải là của nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lê Tri đưa Mạnh Vũ Hàm vào khu vệ sinh nữ. Bên trong đơn sơ đến nghèo nàn. Bên trái là mấy buồng vệ sinh với cửa gỗ chỉ cao quá gối, bên phải là phòng tắm ngăn bằng tường, trước mỗi buồng là tấm rèm xanh rách rưới.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Tường gạch trắng ố vàng, những khe gạch mốc meo đen kịt. Sàn nhà loang lổ các vết bẩn màu nâu, như thể đã bị bỏ hoang rất lâu.

Mạnh Vũ Hàm chọn buồng vệ sinh ở giữa, cửa khép lại nhưng vẫn không che được tầm nhìn ra ngoài. Cô bé vừa giải quyết vừa căng thẳng nhìn quanh, cảnh giác từng tiếng động nhỏ, chỉ khi thấy bóng dáng Lê Tri đứng trước bồn rửa tay, cô mới dần bình tĩnh lại.

Sau khi xong xuôi, hai người cùng ra bồn rửa. Lê Tri vặn vòi nước, tiếng nước chảy dội vang, như chọc thủng lớp im lặng đang bao trùm hành lang.

Mạnh Vũ Hàm liếc nhìn vào gương. Đôi mắt cô bé trợn to, dường như trong phút chốc tưởng tượng ra điều gì đó khiến cả người run rẩy.

"Chị Tri Tri, mình về phòng nhanh đi," cô bé run giọng.

Lê Tri nhìn thoáng vào gương, rồi gật đầu.

Cả hai quay lại hành lang rực đỏ. Phòng 205 nằm lọt giữa hai phòng có người ở—203 và 207. Câu đối đỏ cùng đèn lồng đỏ treo trước cửa hai phòng đó chiếu rọi ánh sáng ma mị ngay trước cửa phòng 205.

Lê Tri cắm chìa khóa vào ổ, mở cửa. Một mùi ẩm mốc nồng nặc như mùi giấy mục bốc lên, khiến cả hai khẽ nhíu mày.

Cô bật công tắc đèn, chiếc đèn tròn cũ trên trần bật sáng, soi rõ căn phòng đơn nhỏ gọn.

Nội thất đơn sơ nhưng đủ dùng—giường sắt đơn, bàn làm việc, ghế sofa, tủ quần áo, bàn trà và một tủ lạnh cao ngang người được kê sát tường. Mọi thứ đều được xếp ngay ngắn, có vẻ như đã được bà chủ nhà chuẩn bị sau khi ký hợp đồng cho thuê.

Ngay khi cánh cửa khép lại, âm thanh cơ giới vang lên từ hệ thống—âm thanh quen thuộc với những ai từng bước vào phó bản.

— Bạn đã vào ở trong chung cư phố Nam, mở đầu cốt truyện kỳ này: Bạn là người thuê ở đây.

Gần đây, do tình hình kinh doanh công ty không tốt, bạn quyết định làm việc tại nhà. Nhưng dần dần, bạn phát hiện ra một số bí mật bị chôn giấu dưới vẻ ngoài hào nhoáng của tòa chung cư này.

— Nhiệm vụ kỳ này: Vạch trần sự thật đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng.

Mạnh Vũ Hàm ngơ ngác nhìn Lê Tri: "Chị Tri Tri, nó nói gì vậy?"

Khác với những nhiệm vụ trước từng rõ ràng và trực tiếp, lần này, hệ thống lại nói mơ hồ, như thể cố tình giấu giếm điều gì.

"Vạch trần sự thật đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng…" Lê Tri lặp lại, trầm ngâm một lúc, rồi cúi nhìn Mạnh Vũ Hàm đang lo lắng, cô mỉm cười dịu dàng, xoa đầu cô bé: "Có lẽ nhiệm vụ lần này liên quan đến những bí mật bị che đậy trong chung cư. Ngủ một giấc đã, mai ta bắt đầu điều tra."

Mạnh Vũ Hàm đã xem tất cả các buổi livestream của Lê Tri, hoàn toàn tin tưởng vào cô. Cô bé gật đầu, lập tức trải ga giường, đắp chăn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com