Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái

Chương 96



"Giả sử nhà họ Kim nhất quyết phải có một đứa con trai trưởng để nối dõi thì sao?" – Giọng Lê Tri bỗng nhiên vang lên, lạnh như băng đá. "Vậy thì những đứa con gái... chắc chắn phải chết. Phải nhường đường cho con trai được sống."

Câu nói vừa dứt, cả sân im lặng như tờ. Ý nghĩ về những sinh linh nhỏ bé bị bóp nghẹt từ trong trứng nước khiến ai nấy rùng mình.

Trì Y siết chặt nắm tay, giọng run rẩy vì phẫn nộ: "Thế thì phải g.i.ế.c bao nhiêu bé gái nữa?! Họ còn là người không?! Không phải họ cũng do phụ nữ sinh ra hay sao?!"

Điền Minh Kiệt nhíu mày, bắt đầu nối lại những manh mối rải rác: "Hai đứa con gái của người vợ trước đều bị giết, bà ấy không chịu nổi đã gieo mình xuống hồ tự tử. Con đầu lòng của người vợ hiện tại cũng là bé gái, và cũng không sống sót. Hôm qua bà ấy cứ lặp đi lặp lại chuyện muốn sinh con trai… Hóa ra là vì chỉ có con trai mới được phép sống."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Chỉ có con trai mới được sống sót.

Lê Tri khẽ nhắm mắt lại. Cảnh tượng lớp học trống rỗng không bóng áo dài thiếu nữ, tháp hài nhi tràn ngập oán khí nhưng không có lấy một bé trai… Tất cả hiện lên rõ mồn một trong đầu cô, như một bức tranh kinh hoàng vẽ bằng máu.

Một người chơi lên tiếng, vẻ mặt bối rối: "Nhưng... chuyện này liên quan gì đến chúng ta? Họ muốn đưa hồn ma trong tháp vào cơ thể người khác, để sinh ra con trai sao? Chuyện sinh con trai hay con gái không phải do nhiễm sắc thể của đàn ông quyết định sao?"

Trì Y bật cười, cười đến chua chát: "Họ đã ngu muội đến mức g.i.ế.c con gái để có được con trai, thì anh còn mong họ tin vào khoa học sao?"

Lê Tri lặng lẽ gật đầu. Họ đang ở rất gần sự thật, có lẽ chỉ thiếu một mảnh ghép cuối cùng để vén bức màn đen đặc kia. Nhưng cô chưa kịp nghĩ ra thì một mối nguy còn lớn hơn đã kề cận.

"Nếu nhà họ Kim thật sự muốn chúng ta thay thế mợ cả để gánh chịu tai họa..." – Giọng cô trầm xuống, chứa đầy cảnh báo – "Thì một khi bà ấy bắt đầu chuyển dạ, tình hình của chúng ta sẽ còn thảm khốc hơn. Những con quỷ đang tìm nơi đầu thai sẽ trở nên điên cuồng. Mợ cả có trận pháp bảo vệ, nhưng chúng ta thì không. Chúng sẽ chọn chúng ta làm vật chủ."

Điền Minh Kiệt biến sắc: "Không phải chúng ta đã ném hết túi bùa rồi sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Ấn ký đã được đánh từ trước. Đốt bùa chỉ làm chậm quá trình mà thôi." – Lê Tri nhớ lại ánh mắt lạnh lùng của quản gia Trần khi rời đi. "Muốn xóa sạch dấu ấn, phải làm nhiều hơn thế."

Như để xác nhận lời cô nói, từ phía xa vọng lại tiếng gào thất thanh:

"Mợ cả chuyển dạ rồi! Mau đến giúp—!"

Tiếng bước chân cuống cuồng vang lên. Nhưng trước khi bất kỳ ai kịp phản ứng, một tiếng hét kinh hoàng đã xé toang bầu không khí. Một cô gái trong đội ngũ chơi giật mình ôm bụng, ánh mắt hoảng loạn. Cô chưa kịp chạy đến chỗ Lê Tri thì đã ngã vật xuống, toàn thân co giật như bị thứ gì đó cắn xé từ bên trong.

Một giây sau, bụng cô nổ tung. Một quỷ anh dính đầy m.á.u trườn ra từ cơ thể, để lại một cái xác khô cong không còn giọt sinh khí.

Tiếng la hét vang lên khắp nơi. Mọi người ôm chặt lấy bụng mình, ánh mắt tràn đầy sợ hãi. Nhưng không một ai đến giúp. Quản gia Trần biến mất. Thay vào đó, hai người hầu mặt vô cảm lặng lẽ bước đến, dùng vải đen quấn lấy những xác hài nhi m.á.u me, lặng lẽ đưa đi như thể đó là công việc thường ngày.

Mọi người lúc này mới hiểu rõ. Hệ thống chưa từng định để họ sống sót rời khỏi đây.

Nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, họ buộc phải ở lại.

Nếu mợ cả sinh con gái, họ phải bảo vệ đứa bé khỏi bị NPC g.i.ế.c chết. Nhưng ở lại, đồng nghĩa với việc bản thân sẽ bị quỷ anh chọn làm vật đầu thai.

Là lựa chọn giữa việc g.i.ế.c người… hay bị quỷ giết.

Là cái chết, dù chọn cách nào.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com