"Cái giá đắt sao?" Nàng khẽ mỉm cười, một nụ cười lạnh lẽo và chua chát. "Ngươi không biết cái giá mà gia đình ta đã phải trả là gì đâu, Lãnh Phong. So với nó... cái giá mà ta sắp bắt ngươi phải trả... mới thực sự là đắt."
Nàng nhìn ra màn mưa, ánh mắt đầy sự quật cường và quyết tâm. Con đường này đầy rẫy chông gai và nguy hiểm. Nhưng nàng sẽ đi đến cùng. Vì gia đình nàng. Vì công lý.
Hắn nói, cái giá sẽ rất đắt. Nàng biết điều đó. Nhưng nàng đã sẵn sàng trả giá.
8
Mộc Lan nhìn mảnh giấy nhỏ cuộn chặt vào chân chim bồ câu. Trên đó, nàng dùng loại mực đặc biệt vẽ lên một trong những ký hiệu nàng thấy trong cuốn sổ bí mật của Lãnh Phong, bên cạnh là một câu hỏi ngắn gọn, chỉ vài từ, đủ để gieo rắc hạt giống nghi ngờ vào tâm trí kẻ nhận được. Người nhận là một cái tên nàng nhận ra trong sổ, một đối tác làm ăn lớn của hắn, người có vẻ đang bị Lãnh Phong âm thầm tính kế.
"Chim nhỏ," nàng khẽ thì thầm, giọng nói pha lẫn sự dịu dàng hiếm hoi và sự tàn nhẫn lạnh lẽo. "Mang đi đi. Mang đi sự bất an. Mang đi sự khởi đầu cho sự sụp đổ của hắn."
Nàng thả con chim bay lên. Nó vút đi, mang theo hy vọng mong manh và rủi ro cực lớn của nàng.
"Nếu hắn phát hiện ra con chim này... hoặc nếu kế hoạch thất bại..." Nàng khẽ rùng mình, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. Không còn đường lùi.
Chỉ vài canh giờ sau.
Lãnh Phong đang ngồi trong thư phòng, xử lý công vụ. Đột nhiên, một tên thuộc hạ thân tín hốt hoảng chạy vào.
- Bẩm gia chủ! Xảy ra chuyện rồi ạ!
Lãnh Phong nhíu mày, vẻ mặt khó chịu.
- Chuyện gì mà ầm ĩ thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Carrot Và Tịch Dương
- Bẩm... chuyến hàng ở bến Ninh Đông... bị chặn lại rồi ạ! Cả số tiền lớn chúng ta gửi đi cũng... cũng không cánh mà bay! Đối tác Tạ lão gia... đột nhiên trở mặt, nói là... nói là chúng ta không giữ lời hứa, cố tình gài bẫy ông ấy!
- Cái gì?!
Lãnh Phong đập mạnh tay xuống bàn. Vẻ bình thản thường ngày tan biến, thay vào đó là sự tức giận tột độ.
- Sao lại thế được?! Ta đã dặn dò rất kỹ rồi mà! Tạ lão gia... tại sao lại trở mặt?
- Nô tài... nô tài không rõ ạ. Ông ấy chỉ... chỉ gửi lại cái này... và nói là... đã đủ bằng chứng rồi...
Tên thuộc hạ run rẩy đưa cho Lãnh Phong một mảnh giấy nhỏ. Chính là mảnh giấy Mộc Lan đã gửi đi. Trên đó là ký hiệu, và vài từ ngữ mơ hồ về sự phản bội.
"Ký hiệu này..." Hắn nhíu chặt mày. Đây là ký hiệu chỉ những giao dịch bí mật nhất của hắn! Chỉ những kẻ thân tín nhất mới biết!
- Kẻ nào?! Kẻ nào đã tiết lộ tin tức?! Hay là... Tạ lão già đó đã bị mua chuộc?!
Hắn gầm lên. Cơn tức giận khiến khuôn mặt tuấn tú của hắn trở nên méo mó, đáng sợ.
- Mau! Tra! Tra cho ra ai đã tuồn tin ra ngoài! Hoặc Tạ lão già đó đang cấu kết với kẻ nào! Không thể để yên chuyện này được!
Hắn đi đi lại lại trong phòng, vẻ mặt đầy hung ác và nghi ngờ. Mất chuyến hàng không quan trọng bằng việc có kẻ đã biết được ký hiệu bí mật của hắn, biết được sự tồn tại của mạng lưới ngầm! Sự bất an từ trước giờ đây đã có nguyên nhân cụ thể.