Vợ Lẽ Báo Thù Tra Nam

Chương 26



Liễu Nhu bỏ đi, vẻ mặt đầy suy tư. Nàng ta chỉ nghĩ đến việc giữ vững địa vị và lợi ích của mình trong cái phủ đang hỗn loạn này. Nàng ta không hề biết, chính kẻ mà nàng ta luôn khinh miệt, chèn ép, lại là người đã châm ngòi cho tất cả.

Mộc Lan nhìn theo bóng lưng Liễu Nhu. "Ả ta... chỉ quan tâm đến bản thân. Chắc chắn ả ta sẽ tìm cách lợi dụng sự bất ổn này để kiếm lợi cho mình hoặc gia tộc. Có lẽ... mình có thể lợi dụng điều đó."

Nàng trở về phòng, lòng nặng trĩu. Thành công bước đầu đã có. Lãnh Phong đã bị tổn thất, đã nghi ngờ nội bộ. Nhưng cái giá... cái giá là sinh mạng của Triệu Ngũ, một kẻ nàng không quen biết, không liên quan trực tiếp đến vụ án của gia đình nàng.

"Cái giá phải trả... là những sinh mạng vô tội?" Nàng tự hỏi. "Mình... mình có đang trở nên giống hắn không?"

Nàng ngồi xuống giường, cảm thấy mệt mỏi và giằng xé. Nỗi hận thúc đẩy nàng hành động. Nhưng sự tàn khốc của con đường này... khiến nàng đau lòng. Nàng đang chiến đấu với một con quỷ, liệu nàng có biến thành quỷ không?

"Không," nàng siết chặt tay. "Mình làm điều này vì công lý. Triệu Ngũ... hắn là đồng lõa của Lãnh Phong. Hắn xứng đáng nhận hậu quả. Nhưng sự tàn bạo của Lãnh Phong... phải chấm dứt."

Nàng lấy cuốn sổ bí mật ra, xem xét lại. Những ký hiệu, những cái tên... Đây là bằng chứng. Nàng đã làm Lãnh Phong mất một khoản tiền lớn. Bây giờ, nàng phải nghĩ cách sử dụng cuốn sổ này để giáng đòn cuối cùng vào hắn.

Lãnh Phong, trong thư phòng, vẫn đang điên cuồng. Hắn không thể tin được. Ký hiệu bí mật bị lộ. Chuyến hàng và tiền bạc thất bại. Uy tín bị ảnh hưởng. Ai? Kẻ nào?

Hắn đập bàn, gầm lên, giọng nói vang vọng khắp thư phòng.

- Là ai? Là kẻ nào dám đối đầu với ta?!

Nàng ngồi trong căn viện Sương Hằng hẻo lánh, nhìn ánh nến chập chờn. Giọng hắn, đầy tức giận và thất bại, vọng đến tai nàng qua màn đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Carrot Và Tịch Dương

"Là ta," nàng nghĩ thầm, ánh mắt lạnh lẽo, pha chút bi thương. "Là Mộc Lan đây."

9

Sự việc Triệu Ngũ c.h.ế.t dưới tay Lãnh Phong không gây ra sóng gió lớn trong phủ đệ. Sinh mạng của một tên thuộc hạ... vốn dĩ không đáng giá. Nhưng nó khiến bầu không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Những kẻ dưới quyền của Lãnh Phong run sợ, không dám thở mạnh. Sự nghi ngờ gặm nhấm lẫn nhau.

Trong hậu viện, Liễu Nhu vẫn không ngừng tìm cách gây khó dễ cho Mộc Lan. Vụ mất trộm kia tuy bị đánh lạc hướng, nhưng ả ta không tin Mộc Lan vô tội. Ngược lại, sự lanh trí của Mộc Lan càng khiến ả ta thấy nàng là mối đe dọa lớn.

- Nàng ta... chắc chắn có vấn đề!

Liễu Nhu nói với Tiểu Thúy, ánh mắt lóe lên sự ghen ghét tột độ.

- Sao phu nhân lại chắc chắn vậy ạ?

Tiểu Thúy rụt rè hỏi.

- Trực giác của ta mách bảo! Con hồ ly tinh đó! Vẻ ngoài ngây thơ vô hại, nhưng lại giấu sự sắc bén! Ta không thể để nàng ta ở lại đây được!

Liễu Nhu siết chặt tay. Nàng ta cảm thấy vị thế của mình bị lung lay sau vụ trộm và cả chuyện làm ăn thất bại của Lãnh Phong. Nàng ta cần phải hành động. Loại bỏ Mộc Lan là bước đầu tiên.

"Lần này... ta sẽ không để nàng ta thoát nữa!"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com