Vợ Lẽ Báo Thù Tra Nam

Chương 27



Liễu Nhu vạch ra một kế hoạch độc địa hơn. Nàng ta quyết định vu khống Mộc Lan một tội danh nghiêm trọng hơn, thứ có thể khiến Lãnh Phong không thể dung thứ. Thông đồng với phản tặc, hoặc bỏ thuốc độc vào thức ăn của Lãnh Phong... Những tội danh này đủ để tống Mộc Lan vào lãnh cung hoặc thậm chí là ban chết.

Mộc Lan nhận ra sự bất thường. Liễu Nhu đột nhiên trở nên im ắng một cách đáng sợ. Ánh mắt ả ta mỗi lần lướt qua nàng đều như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Ả ta đang âm mưu gì đó," Mộc Lan nghĩ thầm. Nàng biết, Liễu Nhu sẽ không bỏ cuộc dễ dàng.

Nàng bắt đầu đề phòng. Dựa vào kinh nghiệm sống trong phủ và những gì nàng đã quan sát về Liễu Nhu, nàng đoán được một phần thủ đoạn của ả ta. Vu oan, gài bẫy... Nhưng lần này sẽ là một cái bẫy c.h.ế.t người.

Mộc Lan không chỉ phòng thủ. Nàng đã chuẩn bị để phản đòn. Nàng lén lút thu thập một vài bằng chứng nhỏ về những lần Liễu Nhu cố tình làm khó mình, những lời đe dọa ngầm của ả ta với các thiếp khác. Những thứ này không đủ để lật đổ Liễu Nhu, nhưng đủ để cho thấy bản chất độc ác của ả ta dưới lớp vỏ bọc hiền hậu.

Cơ hội đến vào một buổi chiều nắng nhạt. Liễu Nhu sai người triệu tập tất cả thê thiếp đến chính sảnh, nói là có việc quan trọng cần thông báo.

Mộc Lan khoác lên mình bộ y phục vợ lẽ giản dị nhất, bước vào sảnh. Không khí khác lạ. Không phải không khí của buổi thỉnh an thông thường. Lãnh Phong cũng có mặt, ngồi ở ghế chủ tọa, vẻ mặt lạnh lùng như băng.

Liễu Nhu đứng bên cạnh hắn, trông có vẻ lo lắng và phẫn uất.

- Hôm nay triệu tập các muội đến đây... là vì có chuyện động trời xảy ra!

Liễu Nhu mở lời, giọng run run, nhưng Mộc Lan nhận ra đó là sự diễn xuất.

- Thiếp... thiếp phát hiện có kẻ muốn hãm hại gia chủ!

Cả sảnh xôn xao. Các thê thiếp nhìn nhau, rồi nhìn về phía Mộc Lan. Nàng vẫn giữ vẻ mặt ngạc nhiên và sợ hãi như những người khác.

- Phu nhân... chuyện gì vậy ạ?

Một vị thiếp run rẩy hỏi.

- Thiếp phát hiện... thứ này!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Liễu Nhu giơ lên một lọ thuốc nhỏ, trông có vẻ bình thường.

- Đây là... một loại độc dược! Tuy không g.i.ế.c người ngay lập tức, nhưng nếu uống lâu dài, sẽ khiến gia chủ suy yếu, bệnh tật triền miên!

Nàng ta nói, giọng nghẹn ngào.

- Độc dược?!

Mọi người kinh hãi.

- Thiếp phát hiện ra nó... ở trong đồ dùng cá nhân của... của Mộc Lan thê thiếp!

Liễu Nhu chỉ thẳng vào Mộc Lan, ánh mắt đầy căm hận và "đau lòng".

Cả sảnh im lặng như tờ. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Mộc Lan. Nàng đứng đó, vẻ mặt hoàn toàn sững sờ, như không thể tin vào tai mình.

- Phu nhân... nô tỳ... nô tỳ không có! Nô tỳ tuyệt đối không làm chuyện đó ạ!

Mộc Lan lắp bắp, giọng run rẩy đến cực độ, vẻ mặt tái mét vì sợ hãi.

- Còn chối? Người hầu của ta đã đích thân tìm thấy nó trong rương đồ của ngươi! Ngươi... ngươi tại sao lại muốn hãm hại gia chủ?! Ngươi được ai sai khiến?!

Carrot Và Tịch Dương

Liễu Nhu bước tới, muốn túm lấy Mộc Lan.

- Ta... ta không có! Nô tỳ thật sự không biết lọ thuốc này từ đâu ra!

Mộc Lan lùi lại, vẻ mặt tuyệt vọng.

Lãnh Phong ngồi trên ghế, im lặng quan sát. Ánh mắt hắn sắc bén, lướt qua Liễu Nhu, rồi dừng lại trên Mộc Lan. Hắn nhìn vẻ mặt sợ hãi của nàng. Giống như thật. Nhưng hắn biết nàng không đơn giản.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com