Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Cùng lúc đó, bên bờ sông Thiên Tương, ánh nắng chiếu lên lấp lánh mặt sông, mặt sông rộng rãi bình tĩnh, ngẫu nhiên có cơn gió nhẹ khẽ thoảng qua, dấy lên từng tầng gợn sóng, như là thiên nhiên đang hô hấp vậy.
Nguyên Cực nhìn cảnh sông nước tươi đẹp này nhưng tâm tình bực bội khó chịu đến cùng cực. Hắn không hiểu được chuyện đêm qua.
Lâm Thập Nhị tại sao lại tìm được ống tiêm trong nhà kho Đại Thịnh thương hội chứ? Đối phương lợi dụng ống tiêm đó làm chứng cứ, thắt chặt án hắn kết cấu với thiên ma, thậm chí còn bắt luôn cả thái giám giám quan Vương Chấn Lợi! Hai trăm thuyền buôn rời cảng sẽ làm Hàn Vương tổn thấy ít nhất 30000 ma ngân, chỉ sợ không lâu sau đó, vị điện hạ kia còn muốn lột da hắn!
Nguyên Cực giờ vô cùng tò mò, hắn suy nghĩ cả đêm cũng không hiểu là ai hãm hại hắn, là tên súc sinh nào? Hắn không hoài nghi Lâm Thập Nhị, thằng nhãi kia tuy rất đáng nghi nhưng đối phương đã thông qua “thiên ma trắc” cấp cao nhất, đã được hộ quốc chiến long của Đại Tống công nhận. Nhưng thằng nhãi ranh đấy chính là kẻ cầm đầu làm hắn rơi vào cảnh này!
Ngay khi Nguyên Cực đang suy tư, con sông cuộn trào sóng, một con yêu ma to lớn bỗng nhiên xuất hiện, nhô ra khỏi mặt nước. Con yêu ma này toàn thân ma lực đã hóa thực chất, hóa thành tầng ngoại cương màu máu bên ngoài, hình dạng giống với cá sâu, trên người mọc đầy vảy đen bất quy tắc, còn có sừng trên đầu nữa, thân thể cao đến ba trượng, dài đến mười hai trượng. Nó đầy châm chọc nhìn Nguyên Cực:
- Đây không phải là thương nhân Nguyên Cực sao? Ta nghe nói giờ ngươi như chó nhà có tang, không chỉ bị quan phủ tịch thu tài sản mà còn bị truy nã nữa.
Khi nó nói chuyển, thân thể uyển chuyển lộ rõ linh hoạt:
- Nói đi, ngươi tìm ta có việc gì? Nói trước, nếu ngươi muốn mời ta hỗ trợ thì phải trả thù lao để ta cảm thấy hài lòng.
- Ma quân liệu sự như thần! Ta cần ngươi giúp đỡ đối phó phòng ngự sử Lâm Thập Nhị!
- Không thể nào! Ta hiện giờ thương thế chưa lành, quận trưởng Lý Xương Quốc đã cầm lại bộ chiến giáp của hắn. A, xem ra ngươi trung tâm với Hàn Vương cũng có hạn, ta còn tưởng ngươi nhờ ta làm loạn đường sông cơ.
Nó còn đang định châm chọc tiếp thì đột nhiên im bặt, bởi vì một cái rương kỳ lạ không biết làm bằng chất liệu gì trên tay Nguyên Cực. Điểm mấu chốt là trong rương có hai ống thủy tinh màu sắc khác nhau.
- Đây là thuốc cường hóa của vực ngoại thiên ma?
Con yêu ma cấp 6 đến gần để quan sát tỉ mỉ hơn. Nó không phân biệt được tác dụng của hai lọ thuốc này nhưng vật của thiên ma đều vô cùng quý giá. Yêu ma cấp 6 nhìn Nguyên Cực cười lạnh:
- Quan phủ nói ngươi cấu kết cùng vực ngoại thiên ma, nhưng theo như ta thấy, ngươi rất có thể chính là vực ngoại thiên ma!
Nó ngẩng đầu lên nói:
- Ta không thể tự mình ra tay, nhưng có thể phái thủ hạ giúp ngươi, khi nào hành động? Có kế hoạch gì không?
- Chờ hắn ra khỏi thành sẽ ra tay!
Nguyên Cực lại lấy ra một bình thuốc khác, tự châm vào cổ mình. Thân thể của hắn đột nhiên thay đổi, cơ bắp quanh đại não quấn quyết xoắn vào nhau, đầu Nguyên Cực đột nhiên phồng to gấp ba, bộ mặt biến mất ngũ quan chỉ để lại một con mắt lớn chiếm gần hết khuôn mặt hắn. Con mắt kia tràn đầy tơ máu đỏ tươi, vô cùng khủng bố. Da thịt của hắn cũng dần biến thành màu tím, còn mọc lân phiến nhỏ bên trên.
- Huyễn nhãn ma cấp 6 bậc vương!
Con yêu ma kia nhìn Nguyên Cực, trong mắt tràn đầy trào phúng:
- Thật thú vị, người không muốn làm lại muốn làm yêu ma? Ngươi không phải điên rồi đấy chứ?
- Tạm thời thôi.
Nguyên Cực xem xét nguyên thần bản thân. Quả nhiên là huyễn nhãn ma, yêu ma mạnh nhất về huyễn thuật. Kết cấu thân thể đặc biệt của nó giúp nguyên thần của hắn nhanh chóng khôi phục, tinh thần lực của hắn còn tăng lên gấp đôi! Đối phó một võ tu cấp 3 quá đơn giản rồi! Nguyên Cực hít sâu một hơi, áp chế tâm tình mong chờ đang rực cháy như dung nham trong lòng:
- Các ngươi giúp ta kiềm chế lại huyết đao cơ là được, Lâm Thập Nhị kia ta sẽ tự xử lý.
Con yêu ma cấp 6 nghe vậy nhanh chóng hiểu ra. Tên kia nói là tạm thời làm huyễn nhãn ma thôi, có phải là định đoạt xá không? Đoạt xá phòng ngự sử của Hoàng Thành Ty, quả là vực ngoại thiên ma. Nhưng rồi nó khẽ bật cười, kẻ này cũng quá ngốc, làm gì còn đường lùi chứ? Thật sự quá buồn cười, tên này dù có đoạt xá thành công thì sớm muộn cũng ma biến thôi.
Bảy ngày sau, Lâm Duệ đang luyện thung công phát hiện trong máu của mình có một sợi tơ vàng nhạt mỏng manh. Hắn toàn thân phấn chấn vô cùng chờ mong.
Lúc này tiến độ luyện huyết của hắn đã đến 89,2%, chỉ thiếu một chút nữa thôi là đến 90%. Dự tính ngày mai là hắn có thể dùng thuốc luyện huyết, hoàn thành quá trình luyện huyết, sợi tơ màu vàng nhạt kia cũng sẽ biến thành vàng kim. Lúc đó tinh thần lực và thân thể của hắn sẽ được tăng vọt.
Hắn còn có thể lấy máu của dị thể trợ giúp bản thể, đồng thời bắt đầu“kết đan”. Dù hắn chỉ kết đan 0,001% thì cũng là cao thủ kim đan cấp 4 hàng thật giá thật, tương đương với cấp thiếu tá ở Liên Bang. Nhưng ở gian đoạn Kim Đan này, bản thể lại đi nhanh hơn dị thể. Liên Bang chế tạo kim đan nhân tạo, chỉ cần thân thể và tinh thần có thể chịu được là trực tiếp cấy vào, không giống như bên này, phải luyện từng chút một.
Vui mừng hơn cả là Thăng Dương Kiếp đao và Thăng Dương thung hắn đã luyện đến thành thạo. Bởi vì hắn dùng điểm trực tiếp lĩnh ngộ đến cấp tông sư, trong ngực có lòng tin nên luyện đao dễ dàng, vung lên là thành. Lại bởi vì tư thế luyện tập chính xác, độ hoàn thành chiêu thức rất cao gần như không có sai lầm, sơ hở nào.
Sau đó ánh mắt Lâm Duệ chuyển hướng Cơ Tuyết Oánh, thoáng ngạc nhiên. Huyết đao cơ này cũng đang luyện Thăng Dương Kiếp đao hắn dạy. Trước mắt võ đạo của nàng vẫn là huyết lôi phá ma đao trước kia, chuyên về lôi pháp, không quá tương xứng với huyết mạch.
Lâm Duệ “tự sáng tạo” ra Thăng Dương Kiếp đao phù hợp với nàng hơn, một khi luyện đến đại thành giúp tăng thêm sức chiến đấu cho nàng. Nhưng dù ngộ tính của Cơ Tuyết Oánh rất tốt cũng không thể sánh với Lâm Duệ “bật hack” được, nàng giờ mới chỉ luyện đến nhập môn.
Để Lâm Duệ kinh ngạc là khi Cơ Tuyết Oánh luyện đao, toàn thân nàng lộp bộp nổ vang lôi đình, tia sáng xung quanh cũng bị vặn vẹo, đao nhanh hơn hôm qua một chút. Đương nhiên điều này cũng có liên quan đến thanh đao “Kinh Tuyết” đã trải qua cải tạo. Trước đó thợ rèn dung nhập huyền dịch thần kim vào Kinh Tuyết, giúp cường hóa kết cấu bên trong, cải tạo khí trận của đao, để nó có hai loại nguyên lực quang và hỏa.
- Đã bảy ngày rồi mà vẫn đang cường hóa? Thuốc hoàn thiện gen duy trì lâu vậy?
Lâm Duệ vừa mừng vừa sợ:
- Theo như phân tích của chip, đao của Cơ Tuyết Oánh tăng lên 72% lực lượng, 45% độ liên kết lôi hỏa quang, hiệu suất lợi dụng cũng tăng 40%, mà còn chưa thấy kết thúc. Quả không hổ là giáo sư Tư Mã tự tay điều chế, dược tính tốt quá.
Lâm Duệ hoài nghi hiện giờ huyết đao cơ chỉ kém bậc đế một chút thôi. Bình thuốc hoàn thiện gen giúp tăng tố chất cho nàng, đã trưởng thành đến mức cao nhất của bậc vượt hoàng! Tính toán thô sơ thì trước kia nàng vượt hoàng khoảng 76%, giờ đã đến 92%! Mấu chốt là còn bình cường hóa dị thể và cường hóa xương cốt còn chưa dùng được. Hai bình thuốc này phải đợi bổ sung gen xong mới được dùng.
Lâm Duệ trong lòng nảy sinh kích động, rất muốn đánh thêm một trận với Lý Xương Quốc, gọt xuống da đầu của đối phương! Bảy ngày trước đó, quận trưởng khốn nạn này đã sớm niêm phong sản nghiệp liên quan đến Nguyên Cực, cướp đi một phần tiền tài của hắn.
Nhưng vào lúc này, Lâm Duệ tinh thần khẽ động nhìn hướng ngoại nha. Cơ Tuyết Oánh cũng tạm thời dừng đao, ánh mắt nhìn theo. Khoảng trống hai người luyện võ là vườn hoa của nội nha, sau khi bị Lý Xương Quốc san bằng thì Lâm Duệ cũng lười sửa lại, dứt khoát biến thành đất trống tập võ luôn. Bởi vì bốn phía đều có tường cao bao quanh, nên luyện võ ở đây cũng rất bí mật.
Lúc này Vương Sâm mang theo một vị văn sĩ trung niên, quần áo mộc mạc, khí chất già dặn lão luyện đi tới.
- Đại nhân. Vị tiên sinh này tự xưng là người mang tin của trấn thủ sử Sa Châu.
- Tại hạ là Bách Hạo! Nhận chức tây tịch trong phủ trấn thủ sử Sa Châu!
Trung niên văn sĩ chắp tay với Lâm Duệ nói.
- Hóa ra là Bách tiên sinh, thất kính rồi!
Lâm Duệ cũng trịnh trọng làm lễ đáp lại:
- Nơi này không tiện nói chuyện, mời Bách tiên sinh đến phòng trà.
Hắn không ngờ sứ giả của trấn thủ sử Sa Châu đến nhanh như vậy. Vốn hắn tưởng phải mai mới đến, đúng lúc hắn đột phá cấp 4.
- Không cần đâu! Ta nhận lệnh của trấn thủ sử đại nhân, phải mau chóng hoàn thành hai việc rồi lập tức quay về bẩm báo, đại nhân không cần để ý đến nghi thức xã giao đâu.
Lâm Duệ còn chưa dứt lời, vị văn sĩ đã cắt ngang. Hắn vừa nói vừa lấy ra văn thư, lệnh bài đưa đến trước mặt Lâm Duệ:
- Việc đầu tiên là văn thư và lệnh bài bổ nhiệm, trấn thủ sử có lệnh, bởi vì vũ đức đô úy Lâm Thập Nhị có công trừ ma, từ hôm nay thăng lên là giáo úy lục phẩm, chính thức đảm nhiệm phòng ngự sử Vọng Thành Đô!
Lâm Duệ không khỏi quá đỗi vui mừng, vậy là chính thức thăng cấp! Giáo úy lục phẩm là quân hàm của hắn, còn phòng ngự sử Vọng Thành Đô là chức quan. Mấu chốt là hắn mới lên vũ đức đô úy thất phẩm bao lâu chứ? Xem ra lần này cấp trên rất hài lòng với hắn.
Ngay khi Lâm Duệ tiếp nhận văn thư bổ nhiệm, văn sĩ dùng phép thuật che lại xung quanh, khẽ hỏi:
- Việc thứ hai là liên quan đến thần tâm thanh linh đan, đại nhân, ngài bắt được vực ngoại thiên ma kia nói trong động phủ của Tần Ngạn có một bình thần tâm thanh linh đan à? Xin hỏi vực ngoại thiên ma này giờ đang ở đâu?
- Bách tiên sinh hiểu lầm rồi, vực ngoại thiên ma này không phải ta bắt mà là người của đề hình án sát sử ti bắt được bảy ngày trước.
Lâm Duệ muốn giải thích rõ ràng nhưng Bách Hạo đang tràn đầy hưng phấn mất kiên nhẫn khẽ phẩy tay, hắn hiểu ý ngừng lại ngay.
- Bách tiên sinh, thiên ma này đang bị giam trong nhà giam Vọng Thành Đô. Hôm nay may mắn là tiên sinh tới đây, nếu không ta sắp không chịu được áp lực của đề hình án sát sử ti này rồi, họ ngày ngày đòi lại thiên ma này, ta quan nhỏ thế yếu, rất khó chống đỡ.
Bách Hạo nghe vậy thì khẽ nhăn mày, thầm nghĩ đề hình án sát sử ti cũng để ý thiên ma này sao? Họ dám ngấp nghé đồ vật Thần Sứ đại nhân coi trọng sao?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an