Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 145: Hóa Long thiên quan



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Bách Hạo đi theo Lâm Duệ vào nhà giam, vừa đi hắn vừa giải thích tình huống:

- Không dám dối gạt đại nhân, Bách mỗ mượn cớ đến đây giao văn thư cho giáo úy đại nhân để xác thực chuyện thần tâm thanh linh đan. Nếu được xác thực thì Mộng thiên quan sẽ bằng tốc độ nhanh nhất tới đây.

Lâm Duệ đang đi ở phía trước không khỏi giật mình hỏi lại:

- Là Mộng thiên quan?

Hắn biết thiên quan là chức quan trong hệ thống tuần tra sử của Hoàng Thành Ty, là quan tứ phẩm, chức quyền rất lớn, phụ trách tuần tra các châu, giám sát quan lại, kiểm tra hình ngục, trấn áp yêu ma… danh xưng là thay thần kiểm tra, quyền lợi rất lớn. Bên trên thiên quan là đại thiên quan tam phẩm, sau đó là phó thần sứ nhị phẩm, cao nhất là Thần Sứ nhất phẩm.

Bách Hạo cười giải thích nói:

- Mộng thiên quan tên đầy đủ là Mộng Vi Vân, là thiên quan tứ phẩm của Hoàng Thành Ty! Là sư muội của trấn thủ sử đại nhân, tu vi đã đến cấp 6 – Hóa Long! Mộng thiên quan là đệ tử được sủng ái nhất của Thần Sứ đại nhân, nghe nói huyết mạch đã đến siêu hoàng, nếu đánh nhau, trấn thủ sử đại nhân chưa chắc đã là đối thủ của nàng. Vừa vặn nàng đang ở gần đây, khi nghe được tin này thì định tự mình ra tay, lấy về thần tâm thanh linh đan cho Thần Sứ đại nhân.

- Hóa ra là vậy!

Lâm Duệ khẽ gật đầu, thầm nghĩ bản thân còn đánh giá thấp độ coi trọng của Thần Sứ đối với thần tâm thanh linh đan kia. Vốn tưởng rằng trấn thủ sử phái cao thủ cấp 5 đỉnh phong thôi, nào ngờ lại đưa đến rồng lớn! Cấp 6 siêu hoàng sao? Này rất mạnh rồi! Cấp 7 thượng vị nếu huyết mạch chỉ ở bậc vương thì còn không phải đối thủ của nàng ta.

Theo giáo sư Hàn nói thì thần tâm thanh linh đan tác dụng chủ yếu là trợ giúp võ tu cấp 9 trở lên toàn tâm ngưng thần. Nghe nói võ tu Thiên Cực tinh kể từ khi vào cấp 9 – Thần Chiếu thì lúc nào cũng phải duy trì tâm linh thuần túy, nếu không sẽ phát sinh hậu quả xấu. Nhưng sao lại coi trọng đến như vậy chứ? Cần đến Mộng thiên quan tự mình ra tay sao?

Lâm Duệ lại nghĩ đến ba mươi vạn thạch thần tâm trà mới rời khỏi Tĩnh Cảng. Thần tâm trà là nguyên liệu quan trọng để chế tạo tẩy tâm thần dịch, công dụng của tẩy tâm thần dịch cũng tương tự thần tâm thanh linh đan. Có ba mươi vạn thạch thần tâm trà đủ để luyện chế một ngàn thạch tẩy tâm thần dịch rồi, nếu chỉ vì mục đích toàn tâm ngưng thần thì có tẩy tâm thần dịch là đủ rồi mà?

- Mộng thiên quan tự mình đến đây cũng là vì muốn gặp Lâm giáo úy. Lâm phòng ngự sử ngài làm việc rất tốt, bảy ngày trước đánh ngã Nguyên Cực và bắt thái giám giám quan, để các nhà trong kinh tránh được tổn thất lớn. Hiện tại lại giúp Thần Sứ đại nhân tìm kiếm thần tâm thanh linh đan. Trấn thủ sử đại nhân khen không dứt lời a, nói ngài là thiếu niên anh hùng, nói Trang giám sát sử có mắt nhìn người, tìm được người tài.

Bách Hạo khen ngợi không dứt lời. Hắn thầm nghĩ vị Lâm phòng ngự sử này không chỉ lọt mắt xanh của trấn thủ sử đại nhân thôi đâu, nghe nói mấy ngày trước, Thần Sứ đại nhân còn yêu cầu dùng vặn dặm phi thư tốc độ nhanh nhất trực tiếp chuyển hồ sơ vụ án huyện Ngân Nguyệt đến kinh thành ngay. Điều này nói rõ Thần Sứ đại nhân cũng thấy hứng thú với Lâm Thập Nhị rồi.

Nếu như lần này Lâm phòng ngự sử có thể giúp Thần Sứ đạt được thần tâm thanh linh đan, đoán chừng sẽ có duyên phận, đại phú quý lớn. Vị phòng ngự sử này khéo sau còn xưng huynh gọi đệ với trấn thủ sử đại nhân nhà hắn ấy chứ. Hắn là thân tín của trấn thủ sử đại nhân, nên nào dám lên mặt với Lâm Thập Nhị chứ.

Lâm Duệ nghe vậy thì hiếu kỳ hỏi lại:

- Trang giám sát sử? Trang đại nhân đã thăng chức rồi sao?

- Đúng vậy! Mấy ngày trước Trang đại nhân đã chính thức nhận chức giám sát phó sử lục phẩm.

Bách Hạo cười trả lời, ánh mắt bình tĩnh nhìn phía trước:

- Đây là vực ngoại thiên ma kia sao?

Hai người bọn họ giờ đã xuống tầng dưới cùng của nhà giam, trong nhà giam âm trầm, đầy mùi mục nát nhưng trong phòng giam này không khí khô ráo, còn đốt huân hương nữa. Bách Hạo đi qua cửa giam, trông thấy một nữ tử thanh lệ đang ngồi trước bàn nhàn nhã đọc sách.

- Đúng vậy! Nàng ta tên là Chu Hoài Mộng, chính là vực ngoại thiên ma bị đề hình án sát sử ti bắt được. Ta vì hoài nghi nàng ta liên quan đến huyết án Vọng Thành Đô nên thẩm vấn, hôm qua nàng ta có nói về động phủ Tần Ngạn, quả thật có đan bình kia, Trang giám sát sử đã cố ý dặn dò ta trước nên vội thông báo cho trấn thủ sử đại nhân.

Lúc này sư huynh của hắn Lý Cổ Lực cũng vừa vội vàng đến. Vị này mấy ngày trước vừa đảm nhiệm chức khúc trưởng, tạm lãnh trác nhiệm ngục chính. Lý Cổ Lực sau khi đến thì khẽ nhìn Lâm Duệ rồi khiêm tốn đứng một bên lắng nghe.

Bách Hạo nhíu mày lại, đầy nghi hoặc hỏi:

- Đãi ngộ của thiên ma này không tệ a!

Đây nào giống với giam giữ thiên ma, giống đãi khách quý hơn a…

- Ta đây là không có cách nào. Ta từng thử nghiêm hình tra tấn nàng ta nhưng không tác dụng gì, về sau thử đổi hoàn cảnh, cho nàng ta ăn ngon ngủ ngon, ngược lại nàng ta lại chịu khai. Chắc là nàng ta biết mình phải chết, lại biết động phủ Tần Ngạn bị án sát sử nhìn chằm chằm nên không ngại khai ra.

Bách Hạo nghe vậy thì khẽ cười, trong lòng âm thầm cười lạnh. Đây rõ ràng là thủ đoạn của Lâm phòng ngự sử không đủ, nếu để nàng ta đến nhà giam Sa Châu xem, bọn họ có vô số thủ đoạn để nàng ta đau đến không muốn sống, ngoan ngoãn khai hết. Nhưng chuyện này cũng có thể hiểu được, Lâm phòng ngự sử mới bao nhiêu tuổi chứ, nghe nói trước kia còn không biết chữ thì sao biết được thủ đoạn tra tấn chứ? Vọng Thành Đô thì vừa bị huyết tẩy, còn lại mấy tên le ve, hiện giờ mới được dựng lại, lấy đâu ra cao thủ về tra tấn chứ? Cũng không sao, chỉ cần nàng ta chịu khai là được. Hắn khẽ lắc đầu, hỏi:

- Ngươi tên là Chu Hoài Mộng?

Bách Hạo thấy Chu Hoài Mộng khẽ gật đầu thì hai tay làm ấn, tạo thành pháp ấn:

- Lâm đại nhân nói ngươi đã từng vào động phủ Tần Ngạn, nhìn thấy tình huống bên trong. Ta muốn thi triển nhập mộng để xem kỹ hơn, ngươi có bằng lòng phối hợp hay không.

Chu Hoài Mộng nghe vậy thì hơi liếc Lý Cổ Lực, nàng không ngờ sư huynh của mình lại lẻn vào Hoàng Thành Ty thành công, còn làm đến khúc trưởng ngục chính, hình như còn là thân tín của phòng ngự sử nữa! Nhờ sư huynh nên hoàn cảnh của nàng mới được cải thiện.

Chu Hoài Mộng lập tức mỉm cười với Bách Hạo:

- Có thể, nhưng chỉ giới hạn ở động phủ Tần Ngạn thôi, còn lại không được. Hơn nữa ngươi cũng hiểu nhầm, tiến vào động phủ Tần Ngạn là máy bay không người lái của chúng ta, có thể hiểu là cơ quan thuật, qua cơ quan này, chúng ta có thể nhìn được cảnh bên trong.

Lý sư huynh trước đó đã dặn nàng phối hợp. Theo như Chu Hoài Mộng suy đoán thì lão sư có thể đang dùng kế xua hổ nuốt sói. Động phủ Tần Ngạn kia giờ họ không dám tới gần rồi. Án sát sử thế lực mạnh mẽ, có đông đảo cao thủ dưới trướng lại nhìn chằm chằm vào họ. Thêm vào cao thủ giang hồ và yêu ma chen chúc nhau đến nữa, Phần Đao tông ý đồ khó lường cũng mang đến áp lực rất lớn. Giờ chẳng bằng khuấy cho nước đục, kéo thêm thế lực nữa tiến vào cuộc chơi.

Bách Hạo khẽ gật đầu, bắt đầu thi triển huyễn thuật, nhập mộng. Hắn thành công thấy được động phủ Tần Ngạn, dù tầm nhìn rất quái dị.

- Đây là ma huyết hòe cấp 7?

Lông mày Bách Hạo không khỏi nhíu lại, đây là cây hòe ma biến, thực lực rất mạnh, canh chừng cửa động phủ Tần Ngạn. Nhưng từ cảnh tượng thì ma huyết hòe này ở trạng thái ngủ say. Ma thụ quả thật sẽ ngủ say ở thời gian đặc biệt.

Hắn tiếp tục tiến sâu vào động phủ, trong này có không ít thứ tốt để hắn thèm khát. Bên trong cũng có yêu ma mạnh mẽ, nhưng đều là loại thực vật. Cao nhân đỉnh cao đều thích dùng yêu ma loại thực vật trông coi động phủ, chỗ tốt là linh trí của chúng không cao, chỉ biết nhận lệnh cứng nhắc, tuổi thọ lâu dài dễ nuôi, lại không chạy khắp nơi, thật sự là hảo thủ giữ nhà.

Cho đến khi hắn nhìn thấy đan bình. Con ngươi Bách Hạo co rút lại:

- Quả thật là thần tâm thanh linh đan!

Loại đan dược này rất kỳ lạ, phải dùng đan bình đặc thù bảo tồn.

Bách Hạo cũng không biết tại sao Thần Sứ đại nhân lại coi trọng nó như vậy. Nghe nói trước kia Thần Sứ đại nhân từng được một bình, không lâu sau nàng được Thần để ý, chính thức trở thành Thần Sứ. Gần đây Thần Sứ đại nhân lại giao cho thân tín, đệ tử của mình tìm kiếm đan dược này. Một đám đệ tử của nàng, bao gồm cả trấn thủ sử Sa Châu cũng vô cùng coi trọng việc này.

Hiện tại người bên ngoài đều đoán là, Thần Sự đại nhân công thể không được trọn vẹn, đặc biệt cần thần tâm thanh linh đan, hoặc là Thần Sứ đại nhân tâm linh bị ma nhiễm… đủ các loại truyền ngôn.

Đan bình trong hình ảnh kia giống hệt với Thần Sứ đại nhân vẽ lại, trong đó chắc chắn là thần tâm thanh linh đan!

Khóe miệng Bách Hạo không khỏi nở nụ cười, rồi hắn lại thấy một thứ.

- Đây hình như là chân ý đồ, độ hoàn hảo rất cao? Hình như có liên quan đến hư không và nguyên từ, là bí võ long giai, thiên nguyên long biến đại pháp sao?

Bách Hạo không khỏi híp mắt nói vị Lâm phòng ngự sử này đúng là con cưng của trời, khí vận cao thật!

Theo như hắn biết thì Mộng thiên quan đang đi khắp nơi tìm bí võ long giai phù hợp với mình. Võ học của nàng trước kia không quá tương xứng với lực lượng huyết mạch, theo như Bách Hạo thấy thì chân ý đồ này hẳn rất thích hợp với Mộng thiên quan.

Nhưng bây giờ còn một phiền toái lớn nữa, hình như đám người đề hình án sát sử ti cũng để ý đến động phủ Tần Ngạn.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an