Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 146: được coi trọng



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Bách Hạo sau khi xem xong hình ảnh động phủ Tần Ngạn, còn muốn mở rộng xem tiếp những điều khác nhưng ý chí của Chu Hoài Mộng vô cùng mạnh mẽ, dù Bách Hạo dùng huyễn thuật mạnh thế nào cũng không xem thêm được gì.

Bách Hạo chỉ đành kết thúc mộng cảnh, híp mắt nhìn nữ thiên ma:

- Ma huyết hòe kia khi nào chìm vào giấc ngủ vậy? Cần điều kiện gì thế?

Ma huyết hòe cấp 7 này rất khó giải quyết, khả năng cao huyết thống đã đến vượt vương, thậm chí có thể đã đến bậc hoàng.

Bách Hạo thầm nghĩ Tần Ngạn quả không hổ là đồ đệ của Vô Cực Đao Tôn, có thể tìm được ma huyết hòe mạnh mẽ như này làm hộ vệ giữ nhà. Nếu như bọn họ có thể nắm giữ phương pháp giải quyết ma huyết hòe thì có thể tránh được phiền phức phải đối mặt với yêu ma cấp 7.

Chu Hoài Mộng sau khi mở mắt thì cười lạnh nói:

- Ta có phương pháp có thể giải quyết được ma huyết hòe nhưng có điều kiện, các ngươi phải thả ta ra.

Bách Hạo nghe vậy thì khẽ mỉm cười, thiên ma này thật ngây thơ, đã vào nhà giam Hoàng Thành Ty rồi còn nghĩ có thể thoát ra sao? Mơ hão… Mục đích hắn tới lần này chủ yếu là để xác nhận thông tin về thần tâm thanh linh đan, còn về phần tiến vào động phủ thì chờ Mộng thiên quan đển rồi nghiên cứu sau cũng không muộn. Ma huyết hòe cấp 7 này tuy khó giải quyết nhưng Mộng thiên quan có thể xử lý được. Vì thế Bách Hạo trực tiếp hỏi vấn đề thứ hai:

- Ngươi còn khai có nhận biết Nguyên Cực, người này cũng là vực ngoại thiên ma, cũng là đồng tộc với ngươi?

Chu Hoài Mộng mặt không biến sắc, đầy ẩn ý nhìn Lâm Duệ nói:

- Nguyên Cực chính là vực ngoại thiên ma! Ta ở quận Vọng Thành đã hơn nửa năm, từng tiếp xúc với người này mấy lần. Ta đoán người này thân phận thật sự là gián điệp của tổ chức tình báo nào đó, thậm chí rất có thể đã phối hợp cùng tinh nhuệ Liên Bang gây ra huyết án Vọng Thành Đô tháng trước.

Đây là điều sư huynh nàng đã dặn dò, Chu Hoài Mộng không hiểu ý nghĩa nhưng hình như đây là điều kiện để xây dựng quan hệ với phòng ngự sử Vọng Thành Đô này, đây là mấu chốt để sư huynh thu được tín nhiệm.

Bách Hạo khẽ mỉm cười, đầy ẩn ý nhìn Lâm Duệ một chút. Đối với việc Nguyên Cực là vực ngoại thiên ma thì hắn nửa tin nửa không, nhưng hắn cũng lười truy cứu việc này, mà cũng không cần thiết. Dù sao việc này với họ là việc tốt, có khẩu cung của vực ngoại thiên ma thì có thể đóng đinh việc Nguyên Cực và thái giám giám quan Vương Chấn Lợi cấu kết vực ngoại thiên ma, không cho bọn họ khả năng xoay người lật lại án. Chuyện này Lâm phòng ngự sử làm rất hay, nhân chứng vật chứng đều có đủ.

Bách Hạo lại hỏi tiếp mấy câu rồi mới đi ra. Vừa ra ngoài, hắn đã vội vàng dùng pháp thuật gửi phi thư. Phi thư ở Thiên Cực tinh là một loại pháp khí, khi không dùng sẽ giống hình quyển sách, khi sử dụng sẽ hóa thành chim giấy, bay liệng nhanh chóng. Bách Hạo dùng là phi thư mười vạn dặm, loại cao cáp nhất. Sau đó hắn gọi Lâm Duệ qua một bên, phất phất tay với Vương Sâm và huyết đao cơ để hai người này lùi lại.

Sắc mặt Bách Hạo vô cùng ngưng trọng:

- Lâm đại nhân, chuyện thần tâm thanh linh đan đã được xác thực! Vực ngoại thiên ma này vô cùng quan trọng, phải giữ bí mật khẩu cung của nàng ta, không thể để nàng ta rơi vào tay đề hình án sát sử ti trước khi Mộng thiên quan đến đây.

Lâm Duệ không khỏi nhíu mày nói:

- Chỉ sợ là vô cùng khó, bên đề hình án sát sử ti đã mấy lần đòi người, nghe nói phó sử của họ cũng sắp tới, ta sắp không đỡ được nữa rồi.

Hắn cười khổ chắp tay nói:

- Hay là mời trấn thủ sử đại nhân phái cao thủ cấp 5 tới đây, áp giải nàng ta về Sa Châu.

Bách Hạo nghe thấy ý này thì vô cùng đau đầu, giờ trong tay trấn thủ sử không có cao thủ cấp 5 tin được, nếu không sao lại để Lâm Thập Nhị đảm nhiệm Vọng Thành Đô chứ? Thủ hạ tin cậy của trấn thủ sử gần đây bị thiên ma giết hại sạch. Vì thế tuyệt đối không thể áp giải về Sa Châu, ai biết đề hình án sát sử ti có cướp người giữa đường không chứ?

Dù địa vị quyền thế của Hoàng Thành Ty áp đảo hình bộ và đề hình án sát sử ti, nhưng hình bộ có hệ thống quan văn ủng hộ, mấy ngàn năm nay vẫn khiêu chiến với quyền uy Hoàng Thành Ty. Hoàng Thành Ty tuy xưng là thân quân của thiên tử, cánh tay của Thần nhưng không thể báo cáo việc lông gà lông vịt lên thiên tử hay Thần được, nên rất nhiều lúc là phải dựa vào nắm đấm để nói chuyện.

- Ta biết việc này rất khó, xin Lâm đại nhân cố gắng!

Bách Hạo nắm chặt tay đối phương, đầy ẩn ý nói:

- Lâm đại nhân không biết đấy thôi, trước khi tại hạ đến đây, trấn thủ sử đại nhân có dặn đi dặn lại, thần tâm thanh linh đan vô cùng quan trọng với Thần Sứ, ba mươi vạn thạch thần tâm trà trước việc này không đáng nhắc đến. Cho nên thiên ma kia tuyệt đối không thể rơi vào tay người khác! Không thể để lộ tin tức được, nếu không đối thủ của Thần Sứ đại nhân sẽ nhúng tay, ngài nhất định phải đứng vững áp lực của án sát sử ti.

Hắn không tự chủ được bóp tay mạnh hơn, để Lâm Duệ cũng thấy đau:

- Nếu như đại nhân cảm thấy lực lượng không đủ, ngài hoàn toàn có thể nhận đủ 200 ngự long trực. Ta có thể làm cho cho ngài thêm ba chức vũ đức đô úy, chỉ cần báo lên và thông qua thiên ma trắc là được nhận! Đương nhiên, bên phía trấn thủ sử cũng sẽ giúp đỡ ngài, chỉ cần chống đỡ đến khi Mộng thiên quan đại nhân đến, ngài chắc chắn sẽ được ghi công.

Ánh mắt Bách Hạo lúc cuối còn lăng lệ khác lạ:

- Chỉ cần đừng để người của đề hình án sát sử ti mang nàng ta đi là được! Ngài phải cẩn thận thủ hạ của mình đấy.

Hắn mờ mịt ám chỉ nên Lâm Duệ lập tức hiểu ra, khẽ gật đầu.

Bách Hạo tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, sau khi hắn dặn Lâm Duệ xong thì vội vã đi ngay. Lâm Duệ, Vương Sâm và Lý Lập đưa tiễn đối phương đến cửa thành, cho đến khi bóng dáng vị này cưỡi ngựa đi khuất mới khẽ bàn tán.

Lý Lập đầy kinh ngạc nói:

- Không ngờ lại đưa tới một vị thiên quan! Thần tâm thanh linh đan này có tác dụng gì với Thần Sứ vậy chứ?

Lâm Duệ khẽ lắc đầu:

- Còn không biết nhưng xem ra vật này vô cùng quan trọng đối với Thần Sứ. Tầm quan trọng vượt quá tưởng tượng của chúng ta.

Trước đó Trang Minh Nguyệt đã tận tâm chỉ bảo, trịnh trọng nhắc nhở hắn nhưng hắn không ngờ việc lại quan trọng đến mức này. Vọng Thành cách châu thành Sa Châu chừng bảy trăm dặm, chiều qua hắn mới gửi tin tới, sáng nay Bách tiên sinh đã chạy tới rồi nhưng chuyện này với họ lại là chuyện tốt.

Lâm Duệ cười khẽ nói:

- Tiếp theo thời gian này an toàn của nhà giam trông cậy vào khúc trưởng, cho đến khi ta tìm được ngục chính thay thế.

Cho dù Lâm Duệ không nói Lý Lập hắn cũng làm toàn lực, nhất định phải đứng vững trước đám người đề hình án sát sử ti, không thể để bọn họ mang đi Chu sư muội được. Nhưng mấy ngày này cũng dễ xử, mấy chục người của đề hình án sát sử ti còn đang bị giam trong lao ngục vì nghi ngờ cấu kết với thiên ma, giờ bọn họ không dám dùng sức mạnh cưỡng ép.

- Ngoài ra cần nhận thêm người. Ngươi trở về nói với chưởng bí thư, công bố chiêu mộ trước đã, cần thêm một trăm ngự long trực, nhất định phải từ cấp 2 hậu kỳ trở lên. Còn có năm vị trí vũ đức đô úy nữa, yêu cầu cấp 4 bậc vương trở lên, hai chức khúc trưởng và ngục chính nhất định phải từ cấp 5 trở lên.

Lâm Duệ nghĩ đến cần người mà đầu đau nhói, trước đó hắn vì chiêu mộ một trăm ngự long trực đã tiêu tốn khá nhiều thời gian, hắn khẽ đá lân mã dưới hông:

- Nhập Thất, chúng ta đi thôi.

Vương Sâm tinh thần phấn chấn, cưỡi ngựa theo sau Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh, chạy về phía bắc. Hôm nay kế hoạch ban đầu của họ là sau khi luyện xong thung công thì ra ngoài thành bắt một con yêu ma cấp 5. Ngoài thành, ở một sơn cốc đến gần quận Thiên Nhạc, phụ lão báo lại có một con yêu ma cấp 5 hệ băng đã làm hại người dân mấy tháng, mong quan phủ mau chóng diệt trừ.

Nghe nói yêu ma này huyết mạch rất có thể đã đến bậc vương, lại là ba hệ băng phong thủy, thuộc tính nguyên lực rất phù hợp với Huyền Vũ thánh thể của Vương Sâm. Hôm nay nếu như Bách Hạo không đến thì bọn họ đã ra khỏi thành từ sớm.

A?

Cơ Tuyết Oánh đột nhiên giật mình nhìn về sau lưng. Vừa rồi nàng cảm giác có một tia thần niệm nhìn lén bọn họ.

Tâm linh của nàng không cảm giác được nguy hiểm nhưng thần niệm vừa rồi rất mạnh, đã đến gần cấp 6, mà lại cho nàng một cảm giác rất quái lạ, vừa quen thuộc vừa xa lạ, vô cùng hỗn loạn cổ quái.

Cơ Tuyết Oánh vô ý thức sờ lên đao của mình, cười lạnh thúc ngựa đi tiếp. Nàng nghĩ chuyện này vẫn nên báo lại cho chủ nhân. Nếu như có người dám có ý đồ với bọn họ, Cơ Tuyết Oánh sẽ dùng thanh đao Kinh Tuyết mới được cải tạo này để họ trả giá bằng máu!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an