Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 159:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tạ Thanh Đồng phát hiện truyền hình trực tiếp của mình bùng nổ bình luận. Đơn giản vì camera đứng cách đó không xa thu lại lời nói của Lâm Duệ. Điều này làm bình luận rào rào ập đến.

- Là ai thế, là ai nói giải quyết Thạch Yên thế?

- Ha ha, hắn hài hước thật, hắn có biết Thạch Yên là ai không thế?

- Ngớ ngẩn, rác rưởi mà thôi, muốn cọ danh tiếng của Tiên Kiếm thôi, cút xa chút!

- Không biết hắn là ai, hẳn là thành viên võ đạo xã đoàn đại học Minh Đức, đúng là rác rưởi.

- Trường đại học Minh Đức ta biết, khoa thực trang của họ rất kém, có thể có ai giỏi được chứ?

- Hừ, ấn tượng tốt vừa rồi của ta với trường đại học Minh Đức mất sạch rồi.

- Đời này ta chưa từng thấy ai tự tin như vậy.

Tạ Thanh Đồng khẽ cười, nói vài lời trên sóng truyền hình trực tiếp:

Thâm đồng ôn mâu: Giới thiệu một chút với mọi người, người vừa nói là thành viên võ đạo xã đoàn của đại học Minh Đức, tên là Lâm Duệ, năm nay 18 tuổi, cùng tuổi với Thạch Yên, trước kia từng xếp thứ 11 kiểm tra dị thể, vừa rồi mọi người cũng có thể nghe được, chính Phí Vân Lai thượng tướng đánh giá thiên phú cấp thánh điện.

Thâm đồng ôn mâu: Có thể nhìn ra được bạn học này rất tự tin với thực lực của mình, đại học Minh Đức xếp hắn ở vị trí chủ tướng, xem ra cũng có lòng tin vào chiến lực của hắn.

Nhưng người xem trực tiếp không quá ủng hộ, vẫn tiếp tục mắng chửi.

Phí Vân Lai chỉ nhìn dò xét Lâm Duệ:

- Lâm Duệ ngươi chăm chú đấy chứ? Đánh bại Thạch Yên và trung kiên bên kia?

Trung kiên bên kia là Điện Hạc Tề Hồng Phi, là sinh viên năm hai khoa thực trang, đã cấy kim đan nhân tạo. Người này xếp sau Thạch Yên, có thể thấy chiến lực như nào. Thạch Yên thiên phú rất mạnh nhưng giờ chưa còn phải là đối thủ của sinh viên năm hai.

Lâm Duệ khẽ ngưng thần nhìn đội viên bên Vị Lai Khoa Đại, bình tĩnh gật đầu nói:

- Vấn đề không lớn, hai người bọn họ không phải đối thủ của em.

Hắn nghĩ chiến lực mấy người kia nếu chỉ như tin tình báo của chị Dư gửi tới thì một mình hắn đánh bại tất cả cũng được. Dù cho bọn họ tăng thêm năm sáu phần so với dự đoán thì cũng vẫn làm được! Nhưng Lâm Duệ biết mình không thể quá tự phụ, nói căng quá được.

Tạ Thanh Đồng nghe vậy mà nghẹn họng trân trối nhìn Lâm Duệ, lần đầu nàng thấy người tự tin như vậy.

Khán giả lại bình luận rào rào, Tạ Thanh Đồng thầm nghĩ nếu mục đích Lâm Duệ là thu hút chú ý thì hắn đã đạt được mục đích.

- Lâm Duệ, em vội vã gì thế?

Dư Phỉ Thúy vô cùng đau đầu, thầm nghĩ bình thường Lâm Duệ rất đáng tin, sao hôm nay lại biểu hiện như này. Nhưng nàng không thể trực tiếp răn dạy đối phương, cũng không thể làm mất mặt mũi được, chỉ đành nghiêm mặt nói:

- Trình tự xuất chiến chị đã suy tính rõ ràng, để em làm chủ tướng là có lý do, giờ đừng nói nữa. Bảo em chờ thì bình tĩnh chờ, rồi sẽ đến lượt.

Tạ Thanh Đồng nghe vậy thì vui mừng hẳn, Dư Phỉ Thúy nói như là Lâm Duệ có thể chiến thắng Thạch Yên vậy.

- Ý chí đáng khen! Phỉ Thúy, hay là em để hắn thử đi, hắn hẳn là có lý do tự tin.

Phí Vân Lai cũng không biết nên đánh giá như nào cho tốt, nhưng đây là việc vui hắn muốn thấy, khẽ nhếch miệng cười. Nhưng rồi hắn dừng lại tiếng nói, không nói hết lời vì ánh mắt chằm chằm đầy sát khí của Dư Phỉ Thúy. Hắn đoán nếu mình lại đổ dầu vào lửa, Dư Phỉ Thúy rất có thể trở mặt tuyệt giao với hắn.

Phương Nhiễm Nhiễm và Triệu Ngạn thì nhìn hướng lôi đài, thần tình chăm chú.

Lâm Duệ thấy vậy thì muốn nói lại thôi, lúc này hắn nhận được tin tức của Vương Sâm.

Quái Tiểu Thanh Niên (Vương Sâm): Duệ ca, hay là để cho chị Dư xem video chiến đấu giữa ngươi và Trương Kiệt! Ta cũng cảm thấy ngươi thắng Thạch Yên không khó.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Được rồi, chị Dư nói có đạo lý. Nàng mời Vị Lai Khoa Đại tới là để tăng kinh nghiệm thực chiến cho đội viên, phong cách chiến đấu của ta không thích hợp giao lưu cọ xát, vị trí chủ tướng thích hợp hơn.

Hắn sau đó đi về chỗ ngồi, đặt thanh Đại Hắc Thiên lên đầu gối, vừa quan sát lôi đài vừa súc năng cho đao.

Trong thanh Đại Hắc Thiên có pin hạt nhân, không chỉ kéo dài sung năng, còn có thể phóng điện năng mạnh mẽ. Trên thân đao còn có phù trận cao giai, giúp dự trữ lượng lớn chân khí. Lâm Duệ từ khi rời khỏi phòng thí nghiệm, vẫn một mực truyền chân khí nhưng giờ vẫn chưa tràn đầy.

Lúc này Nạp Lan Uy và Trương Kiệt vẫn đang chiến đấu mãnh liệt, càng lúc càng nghiêm trọng.

Thật ra đôi bên đánh đến phút thứ 3 thì Trương Kiệt đã đổi chiến thuật, hắn không mong chiến thắng nữa, đã học theo Lữ Phương, cố gắng suy yếu chiến lực Nạp Lan Uy. Nhưng hiệu quả không lý tưởng lắm, Nạp Lan Uy đi theo con đường tốc kiếm, tốc nhanh công nhanh, hắn luyện Mị Ảnh kiếm đến đại thành, kiếm cực nhanh, thân pháp huyễn ảnh mê tung cũng là cấp cao, thân hình như quỷ mị, huyễn ảnh trùng điệp. Nhiều lúc hắn không tránh né vì truy cầu hiệu suất cao, sát thương mạnh hơn. Tên này đấu pháp vô cùng hung mãnh, nhanh nhẹn dũng mãnh nhưng vẫn cẩn thận duy trì bản thân.

Trương Kiệt không khỏi nhíu mày, ý thức nếu muốn làm trọng thương Nạp Lan Uy thì phải sử dụng chiêu kia. Nhưng đấy là thủ đoạn hắn chuẩn bị cho Thiên Kinh Vũ Đại, giờ phải sử dụng sao? Lúc này Trương Kiệt nhìn thấy thiếu niên đang ngồi ngay ngắn, đặt đao trên đùi kia. Con ngươi không khỏi co rút lại, là Lâm Duệ! Đối phương xuất hiện rồi sao?

Trương Kiệt không khỏi tự giễu, ở trước mặt người này, mình còn suy nghĩ đến trận chiến hai ngày sau sao? Đó là không có ý nghĩa! Hôm nay nếu như Vị Lai Khoa Đại bọn họ không ra tay toàn lực, rất có thể sẽ thua trước đại học Minh Đức! Đao của tên kia là uy hiếp trí mạng!

Toàn thân Trương Kiệt bỗng tràn ra khói sương trắng, đúng lúc đó, phần tử kim loại trên người Nạp Lan Uy bỗng mất khống chế.

- Đây là bí chiêu Kim Loại Thời Đại điểm S? Khá lắm, tiểu tử này hạn chế được nhược điểm bản thân rồi.

Phí Vân Lai khẽ nhướng mày nhận xét. Nhược điểm lớn nhất của Trương Kiệt là tốc độ, điều này làm hắn thua thiệt trước đối thủ am hiểu thân pháp.

Trương Kiệt lúc trước là dựa vào lực bốc phát mạnh mẽ để hạn chế, nhưng phương thức chiến đấu như vậy ở cấp thấp còn dùng được, đến cấp cao hơn thì không được. Hắn giờ dùng bí chiêu kim loại thời đại để hoàn thiện bản thân, dùng khả năng điều khiển kim loại để hạn chế đối thủ.

Phí Vân Lai mỉm cười liếc nhìn Lâm Duệ:

- Tiểu Lâm Duệ cố lên, dù thiên phú của ngươi tốt hơn Trương Kiệt không ít, nhưng đứa nhỏ này giỏi về bá thể, nỗ lực hơn người thường nhiều, thành tựu tương lai sẽ không kém hơn thiên phú thánh điện các ngươi đâu. Ngươi cất bước muộn hơn hắn, về sau chớ để hắn vượt qua đấy, ta rất coi trọng ngươi!

Đứa nhỏ kia thiên phú rất cao, tiền đồ vô cùng! Phí Vân Lai nghĩ mình nên rèn suy nghĩ đối phương cho đúng, để hắn mở mang kiến thức, chứng kiến anh tài cùng thế hệ sẽ không sinh kiêu ngạo trong lòng.

Lâm Duệ nghe vậy thì hơi nghiêng nhìn Phí Vân Lai một chút rồi quay lại nhìn lôi đài.

Lúc này tốc độ di chuyển của Nạp Lan Uy giảm nhiều, phần tử kim loại nano trong trong tế bào hắn bị mất khống chế, ngay cả lớp giáp thép nano cũng có dấu hiệu sai lầm. Nhưng giáp thép nano dưới da có thể lưu hành phổ biến vì thứ này không có nhược điểm rõ ràng, sau hơn 800 năm cải tiến, kim loại thực trang đã có thể tránh quấy nhiễu, rất nhanh tự sinh ra từ trường đối kháng, để giáp thép khôi phục như thường.

- Đến hay lắm!

Nạp Lan Uy quả quyết từ bỏ du đấu! Hắn biết mình đã không tránh được nữa, nên dứt khoát đón quyền của Trương Kiệt, bản thân thì ra kiếm chiêu mạnh mẽ, đấy là bí chiêu điểm S hắn tu luyện đã lâu, thiên trọng điệp kiếm! Kiếm quang vô cùng tận như thủy triều, tầng tầng đập lên người Trương Kiệt, gần như bảo phủ toàn thân đối phương. Nháy mắt đó, giữa hai người vang lên tiếng ầm ầm liên tục!

Tay phải của Trương Kiệt nện như điên lên tầng sóng kiếm! Quyền thế dư uy chưa hết, đấm lên người Nạp Lan Uy! Nhưng một tay của Trương Kiệt không đỡ được hết sóng kiếm, nháy mắt hắn bị Nạp Lan Uy đâm mấy chục lỗ! Kiếm của Nạp Lan Uy cực nhanh, đột phá kim thân bá thể của Trương Kiệt, để lại vết thương sâu hoắm!

- Dừng lại!

Một vị giáo sư dẫn đội đột nhiên hô lên, đồng thời vẫy khăn trắng:

- Ta thay mặt Trương Kiệt nhận thua!

Trương Kiệt cau mày lại khôi phục bình tĩnh. Hắn dù nội tâm kiên cường nhưng cũng biết nhận thua, không hung hăng càn quấy. Trận chiến này hắn đã thua, không có gì để nói.

Trương Kiệt dự tính hai người họ nếu tiếp tục, bản thân dù có thể đấm lục phủ ngũ tạng Nạp Lan Uy nát nhừ nhưng kiếm của Nạp Lan Uy sẽ đâm xuyên tim hắn trước!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an