Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Phương Nhiễm Nhiễm và Thạch Yên khi vừa bắt đầu chiến đấu, hoa lửa văng tung tóe khắp nơi, đao kiếm hai người không ngừng giao kích, kiếm khí tung hoành, ánh đao càn quét khắp võ đài.
Tốc độ xuất thủ của đôi bên đều rất nhanh, lại cùng tu luyện công pháp lôi hệ và phong hệ, các nàng trong một nhát mắt ra chục chiêu đối chọi gay gắt với nhau.
Năng lượng khổng lồ trào ra làm trọng tài không khỏi cau mày. Hai cô bé này thực lực đều vượt quá tuổi tác và tu vi. Trọng tài không khỏi thêm chuyên chú, cố gắng đứng tại chỗ không nhúc nhích, đề phòng ảnh hưởng hai người chiến đấu.
Ánh đao kiếm khí bao trùm càng lúc càng rộng, đây là vì Phương Nhiễm Nhiễm và Thạch Yên phát hiện nếu chỉ dùng đao kiếm thì không thắng được đối phương, bắt đầu dùng thêm các thủ đoạn khác. Hai nàng độn pháp cao siêu, phối hợp với đao kiếm trong tay muốn phát huy uy lực lớn nhất.
Hai người lấy trọng tài làm tâm điểm chiến đấu, trong mười mét xung quanh ông, liên tục di chuyển thay đổi vị trí công kích lẫn nhau.
Thạch Yên càng đánh càng kinh ngạc, cũng thêm phần chăm chú. Phương Nhiễm Nhiễm cấy thực trang rất mạnh, đã đến vượt vương, tố chất tinh thần lực cũng rất mạnh, cao hơn tiêu chuẩn thiếu tá bình thường. Nhưng điều làm nàng ngạc nhiên là phương thức chiến đấu của đối phương.
Phương Nhiễm Nhiễm dùng cách nửa đường chặn đánh kiếm pháp của nàng, dù không phải mỗi lần đều thành công nhưng Phương Nhiễm Nhiễm có thể chặn lại một phần ba, giúp duy trì thế cân bằng.
Thạch Yên thực tế là ở thế yếu, huyết thanh nhân tạo của Phương Nhiễm Nhiễm cũng giống nàng, bậc hoàng, là SS. Nhưng Phương Nhiễm Nhiễm còn có kim đan nhân tạo nữa, tố chất thân thể, chân nguyên nhiều hơn, có thể mài chết nàng!
Đẳng cấp thực trang của nàng ta tuy mới đến tiêu chuẩn S+ nhưng đều cắm loại cao cấp nhất. Thiên phú chắc chắn ở mức độ Thập Kiệt, thêm vào tài lực kinh người, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực chỉnh thể vô cùng đáng sợ.
- Quả nhiên! Kiếm thuật của người rất thần kỳ, nhưng quỹ tích kiếm của ngươi phải hoàn thành bốn phần trở lên mới giúp gia tốc đến cực hạn. Chỉ cần ta chặn lại kịp lúc là để ngươi mất đi thần kỳ, Tiên Kiếm không còn Tiên nữa…
Phương Nhiễm Nhiễm sợ tóc tung bay, ánh mắt lăng lệ. Cho nên võ đạo xã đoàn bọn họ không để Thạch Yên thất vọng đúng không?
Thạch Yên cười lạnh không trả lời, chỉ tăng nhanh thân pháp.
Lúc này ở bên phải lôi đài, Ma Kiếm Bách Lý Vương và Ma Thủ Chân Tiếu Tiếu thần sắc cũng chuyên chú. Bách Lý Vương tuy có danh hiệu Ma Kiếm nhưng khí chất ôn thuận nhu hòa, đầy thư sinh. Lúc này hắn tay nâng siêu laptop, dùng camera của laptop quay lại và phần mềm phân tích.
- Xem ra lần này chúng ta đến đúng rồi. Nếu chỉ xem video chiến đấu thì không biết được, hiện tại rất rõ ràng, huấn luận viên phân tích chuẩn xác, nếu muốn thắng Thạch Yên thì phải dùng toàn bộ sức lực chặn đánh, không được để nàng ta hoàn thành chiêu kiếm.
Bách Lý Vương ánh mắt vô cùng chuyên chú nhìn lên lôi đài nói.
- Nhưng nói thì dễ, làm được như vậy không dễ chút nào. Cô nàng họ Phương kia năng lực tính toán và phân tích rất mạnh, cũng là cao thủ đấy.
Đây là Ma Thủ Chân Tiếu Tiếu, hắn dáng người cao, ngũ quan sắc nét, tóc dài nhuộm màu hồng, hơi cuộn sang trái, sắc mặt có chút mệt mỏi. Ánh mắt của hắn vẫn tập trung vào Phương Nhiễm Nhiễm, hai mắt sáng ngời:
- Đao pháp của nàng ta vô cùng ngắn gọn sắc bén, không có hoa chiêu gì, đây là phong cách trong quân đội, mỗi một chiêu đều đánh đến điểm yếu của đối phương, mang theo phong cách Tiệt Quyền Đạo nữa.
Bách Lý Vương như có suy tư:
- Theo ta được biết, ở Thiên Cực tinh có một loại võ học Vực Sâu được lưu lại là Tiệt Thiên Phá Huyền đao, được lưu truyền khá rộng, mặc dù hiệp hội võ đạo có thu nhận nhưng trong Liên Bang không mấy người học.
Chân Tiếu Tiếu không khỏi híp mắt, cho nên trận chiến này thực chất là quyết đấu giữa hai loại võ học Vực Sâu?
Bách Lý Vương khóe môi hơi nhướng, cười vui:
- Theo như phân tích của ta, phần thắng của Phương Nhiễm Nhiễm cao hơn, nhưng Thạch Yên sẽ không cam tâm chịu thua như này đâu. Hay thật, có thể xem được tuyệt chiêu của Tiên Kiếm rồi.
Lúc này, MC Tạ Thanh Đồng cũng đang vô cùng chờ mong. Trận chiến giao lưu này tăng mạnh độ hot, số người xem trực tiếp đã hơn 300 vạn, hệ thống tự động chia ra làm một ngàn khu bình luận, mỗi khu đều vô cùng náo nhiệt.
- A, cô bé này là ai vậy? Có thể đánh ngang với Thạch Yên, hình như còn chiếm thượng phong, là kiếm tiên Thạch Yên đó!
- Nói nhảm! Nữ nhân kia là thiếu tá, nhiều hơn Thạch Yên một viên kim đan nhân tạo!
- Vậy cũng rất lợi hại, tuổi nàng ta không lớn, ta đã tra rồi, mới 19 tuổi, chỉ lớn hơn Tiểu Yên một tuổi.
- Thật xinh đẹp, khí chất xuất trần a! Ai có thể gửi cho ta video HD không, ta muốn lưu lại ngày ngày xem.
- Ta quyết định rồi, sau này ta sẽ là fan của nàng, năm sau ta sẽ ghi danh học trường đại học Minh Đức.
- Các ngươi nói ít thôi! Tiểu Yên mới là tuyệt nhất!
Tạ Thanh Đồng nhìn bình luận như mưa mà không nhịn được cười, nàng quay đầu lại hỏi Phí Vân Lai:
- Phí thượng tướng, ngài cảm thấy giữa hai người ai sẽ chiến thắng?
Nàng phát hiện lúc này Phương Nhiễm Nhiễm đã ép Thạch Yên đến một góc lôi đài.
Phí Vân Lai mỉm cười nói:
- Về chiến lực thì Phương Nhiễm Nhiễm có ưu thế, tố chất thân thể nàng ta cao hơn, kỹ xảo chiến đấu là cấp S, ưu thế kim đan quá lớn, hơn nữa Phương Nhiễm Nhiễm cấy kim đan đỉnh cấp.
Phí Vân Lai hơi dừng lại rồi nói:
- Nếu như là chiến đấu sinh tử, Phương Nhiễm Nhiễm chắc chắn sẽ thắng, nhưng đây là lôi đài chiến, Thạch Yên có một điểm mạnh là năng lực bộc phát. Phỉ Thúy, em có chú ý đến không, nàng ta đang cố ý dẫn Phương Nhiễm Nhiễm đến góc lôi đài, đây là có mưu tính rồi.
Dư Phỉ Thúy đã sớm chú ý tới, sắc mặt không khỏi trầm trọng, nàng ý thức được không ổn nhưng không thể nhắc nhở.
Vào lúc này, tính huống lôi đài đột biến. Thạch Yên đột nhiên xuất hiện phía sau Phương Nhiễm Nhiễm, ở đúng sau lưng trọng tài.
Phương Nhiễm Nhiễm phản ứng rất nhanh, đao như chớp đuổi tới nhưng khi nàng nhìn thấy trọng tài trước mặt thì không khỏi nhíu chặt lông mày lại, bị ép thu đao lại, đồng thời chuyển thành thế thủ, chuẩn bị ứng phó phản kích cuồng bạo sắp ập đến.
Phương Nhiễm Nhiễm cảm giác mình học được một bài học, đánh lôi đài còn có thể dùng tiểu xảo này. Thạch Yên này không thể nói là hèn hạ, chỉ có thể nói là lợi dụng quy tắc thôi.
Chớp mắt tiếp theo, toàn thân Thạch Yên bộc phát kiếm ý mờ mịt khó dò, đồng thời từng mảng kiếm khí bay vọt lên, chém về hướng Phương Nhiễm Nhiễm.
Kiếm khí này như suối chảy róc rách, thanh tuyền, trong suốt tinh khiết, như mộng như ảo để người nhìn mê say mà lại biến sắc. Tốc độ của nó thật nhanh, nhìn rất nhẹ nhàng nhưng rất nhanh, không có uy lực gì mà lại nhanh đến kinh người! Lại thêm hướng đi khó đoán nữa!
Đám người còn chưa kịp phản ứng, kiếm khí đã chém đến trước mặt Phương Nhiễm Nhiễm.
- Lợi hại thật! Cách bảy mét, mỗi kiếm không đến 0,007 giây
Ma Kiếm Bách Lý Vương cầm siêu laptop cảm thán:
- Càng lúc càng nhanh, hả?
Lúc này Phương Nhiễm Nhiễm thình lình rút ra song đao bên hông, lấy đao ý mạnh mẽ hơn đối kháng với Thạch Yên.
Tiệt Thiên Phá Huyền – Cực Hạn Phá Tẫn Trảm!
Nàng chém ra ánh đao trước khi sóng kiếm tới gần, không chỉ cưỡng ép phá vỡ kiếm khí, còn lấy khí thế phá diệt thiên địa quét về hướng Thạch Yên.
Hai người cứ như vậy đứng cách khoảng bảy mét, không tiếc toàn lực bộc phát trảm kích, suối kiếm ánh đao không ngừng va đụng, ầm ầm nổ vang, thanh âm nổ vang chấn thương màng nhĩ, cương lực quét sạch bốn phương.
Ánh đao kiếm khí của hai người bao trùm đến hơn 10m, chỉ vì phương thức chiến đấu hai người vô cùng xảo diệu, các nàng thậm chí dung hợp cả binh pháp vào cực chiêu, bao vây tấn công, bao bọc cản trở, quấn quanh, đủ loại kỹ xảo…
Lực lượng của Thạch Yên kém xa Phương Nhiễm Nhiễm, nàng bắt đầu lui lại, bị thương, trên người không ngừng tung bay máu tươi. Có những vết thương thậm chí sâu thấy xương cốt, có hai đao chém vào ngực phổi, nhưng Thạch Yên vẫn vô cùng ương ngạnh đỡ đao triều của Phương Nhiễm Nhiễm, không đến bất đắc dĩ tuyệt không lùi lại.
Chừng mười giây sau, trọng tài mở miệng nói:
- Thắng bại đã phân, Thạch Yên thắng!
Phương Nhiễm Nhiễm đứng ngoài lôi đài, sắc mặt có chút khó coi. Nàng vừa bị suối kiếm của Thạch Yên xung kích ép ra khỏi lôi đài.
Trong mười giây giao tranh, dưới lực phản kích mạnh mẽ, nàng bị ép dần rời xa lôi đài, cuối cùng không thể trở lại lôi đài.
Nhưng khi nàng nhìn về phía Thạch Yên toàn thân là máu đứng trên lôi đài, gắng gượng chống kiếm đứng vững thân thể, trong mắt không có tức giận mà có vài phần khâm phục và kính trọng. Nữ nhân này rất kiêu ngạo nhưng quả thật có vốn liếng để kiêu ngạo. Vì thắng thua một trận mà tình nguyện bị người chặt không thành hình người, nhất quyết không chịu thua.
- Chúng ta dừng lại!
Một vị sư phụ dẫn đội của Vị Lai Khoa Đại vội nhảy lên đài, muốn đỡ lấy Thạch Yên nhưng bị nàng hất ra.
Thạch Yên nhìn chằm chằm Lâm Duệ, ánh mắt đầy không cam. Phương Nhiễm Nhiễm kia lại mạnh như vậy! Nàng không thể giết xuyết đánh đến Lâm Duệ! Nhưng không quan trọng, đây chỉ là chiến đấu giao lưu thôi.
- Lâm Duệ!
Khóe miệng Thạch Yên tràn ra máu tươi, đôi đồng tử mãnh liệt như đang hừng hực cháy:
- Trương Kiệt nói ngươi rất mạnh! Mạnh đến hắn không đỡ nổi một đao! Ta hỏi ngươi, ngươi có dám đánh với ta một trận không, để ta nhìn xem đao pháp của ngươi!
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ khán đài yên lặng sững sờ, tất cả mọi người đều nhìn về hướng Lâm Duệ.
Bình luận từ truyền hình trực tiếp bùng nổ!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an