Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 208: cấp 5 bậc đế



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Đoạn Bằng Hiên không khỏi suy nghĩ trong tủ thuốc đó là gì, sao giáo sư Hàn lại để ý đến nó?

Hắn cũng vội giơ tay, mãnh liệt đập hướng tủ thuốc.

Nhưng không phải chỉ mình hắn chú ý đến giáo sư Hàn. Ở đây có nhiều người như vậy nhưng chỉ có mình giáo sư Hàn mặc cơ giáp thiên ma, vô cùng thu hút. Lúc trước không phải là một con vực ngoại thiên ma tiết lộ động phủ Tần Ngạn ở đây à!

Ma long và Chu Trường Cung cũng đồng thời ra tay.

Lực lượng mấy phe mãnh liệt giao tranh, nháy mắt đánh nổ tủ thuốc, làm vô số bột phấn bay tứ tung…

- Đáng tiếc! Một tủ bồi linh đan cấp 4 cứ thế nát vụn.

Giáo sư Hàn lo lắng bị vây công nên đã sớm lùi lại, đầy tiếc nuối nói.

Đoạn Bằng Hiên nghe vậy thì nhíu mày, hắn làm người cẩn thận, không dám dùng khứu giác để ngửi nhưng từ bột thuốc lả tả thì hẳn không phải đồ quý giá gì.

Nhưng đó là với võ tu cao cấp mà thôi. Bồi linh tán cấp 4 dùng hồn thạch thượng phẩm chế tạo, giúp tăng thần thức cực tốt. Ngoài ra tủ thuốc ở đây đều là pháp khí, bịt kín không gian giúp bảo tồn dược liệu, vì thế mà đám võ tu mới liều mạng tranh đoạt.

Đoạn Bằng Hiên lúc này đang giằng co cùng Chu Trường Cung và ma long. Bọn họ đều cảm thấy đối thủ khó nhằn. Trong hai người một ma này, Đoạn Bằng Hiên tu vi cao nhất, không chỉ cấp 6 hậu kỳ, mà huyết thống bậc vương, còn có thái kim đao long nữa!

Xích Hỏa Thiên Phần Chu Trường Cung thực lực cũng rất mạnh, chuẩn cấp 6 huyết thống bậc hoàng, còn có thiên ma long giáp, và diễm huyết phần long, chiến long cấp 7. Về lý luận, thực lực của hắn là mạnh nhất nhưng diễm huyết phần long lại không phải của hắn. Con chiến long này chưa sinh ra ý thức bản thân, chỉ huy không dễ, không phát huy được chiến lực cao nhất.

Cho dù là ma long thực lực yếu nhất cũng không thể khinh thường, con ma long bậc vương này thực lực không hiểu sao đã tăng lên mảng lớn, lực lượng vô cùng bá đạo, thêm vào nó là yêu ma hình rồng, lực khôi phục mạnh mẽ, chiến lực rất khá.

Ngay khi mấy người giằng co, Đô đại tiên sinh bên người Đoạn Bằng Hiên hai tay kết pháp ấn, lặng lẽ nói:

- Đại nhân, nơi này không có linh đan cấp cao nào. Hơn nữa ta đã hạ ấn trên thân giáo sư Hàn, đối phương trốn không thoát.

Đoạn Bằng Hiên nghe vậy thì khẽ gật đầu, dẫn đám người rời khỏi Quảng Tích Đường. Hắn không cần pháp khí đan dược, cái hắn cần là tín vật đệ tử của Tần Ngạn, Vân Cung Ngọc Bài để vào Vân Thượng Thiên Cung. Nếu như có thần vật long huyết tri mệnh đan thì hắn cũng không ngại tranh đoạt một phen, nếu như không có thì không cần thiết lãng phí thời gian.

Ma long và Chu Trường Cung cũng nghĩ như vậy, họ theo sau Đoạn Bằng Hiên, đi vào sâu hơn.

Lâm Duệ nhìn theo bóng lưng mấy người kia, khẽ cười nói:

- Chúng ta cũng đi.

Hắn mang theo huyết đao cơ rời khỏi Quảng Tích Đường, nhưng không đi cùng đường với đám người Đoạn Bằng Hiên, mà chọn đường đối lập.

Toàn bộ động phủ Tần Ngạn như một hình tròn, ở giữa là một đường ngang, một đường dọc, như chữ thập kết nốt các khu. Giờ hắn đi đến đối diện Quảng Tích Đường.

Theo như dò xét của họ lúc trước, ở đó là những quật động nhỏ, nơi ở lại của đệ tử Tần Ngạn. Tần Ngạn khi còn sống cũng nhận đồ đệ, muốn lưu lại võ học của Đỗ Tôn Long, nhưng toàn bộ sư đồ nhà này đều chết trong động phủ.

Lúc này giáo sư Hàn cũng theo sau, hai người họ thêm vào huyết đao cơ thân pháp nhanh chóng, mau chóng bỏ lại đám võ tu đằng sau.

Phong hỏa liên thành (Hàn Khả Đạo): Bọn họ không đi theo, vậy rắc rối rồi, giờ mới qua bảy phút.

Lâm Duệ nhìn tin tức giáo sư Hàn nhắn tới thì nhướng mày.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Giáo sư đang bị loạn, đừng quên dự tính ban đầu của chúng ta.

Giáo sư Hàn bên trong cơ giáp không khỏi cười khổ. Đúng là hắn lo được mất, không giữ được bình tĩnh.

Bọn họ có thể cứu Chu Mộng ra là tốt rồi, vốn không hy vọng gì nguyên chất vực sâu, lần này lấy được thì tốt, không được thì phải biết quyết đoán từ bỏ.

Mình lăn lộn ở Thiên Cực tinh lâu năm như vậy, mà tâm tính lại không bằng Lâm Duệ! Thảo nào đứa nhỏ này ngắn ngủi mấy tháng leo cao như vậy, với tâm tính như này, khó mà chịu bất lợi.

Vào lúc này, bỗng có hai điểm đỏ nhấp nháy trong bản đồ võng mạc của ông. Giáo sư Hàn lập tức vui mừng, đó là ma long và Chu Trường Cung. Bọn họ vẫn nhịn không được lặng lẽ theo sau. Ngay khi giáo sư Hàn chuẩn bị nhắn tin thì một điểm đỏ nữa xuất hiện.

Phong hỏa liên thành (Hàn Khả Đạo): Đều đi theo! Đoạn Bằng Hiên cũng theo sau, nhưng Chương Trần, Đô đại tiên sinh không đi theo, hẳn là tới chủ điện.

Lâm Duệ thì không chút lo lắng. Ở chủ điện là hai gốc ma thực cấp 7, dù không bằng ma huyết hòe nhưng thực lực không thể khinh thường, điểm chiến đấu đạt điểm A.

Hắn ra vẻ không biết, vẫn tiến lên phía trước. Trước khi hắn tiến vào khu đệ tử ở lại, hắn bị hai con dây leo tập kích. Nhưng huyết đao cơ phản ứng rất nhanh, đao cương trảm kích chém đứt dây leo. Hai con dây leo này giống như bị kinh sợ, chỉ hơi tiếp xúc là lập tức rút lui.

Sau khi vào đệ tử cư, Lâm Duệ và giáo sư Hàn chia ra, mỗi người một bên tự hành động. Chỗ này vô cùng rộng lớn, cả mấy chục cây số, so với dự tính của Mộng Vi Vân thì lớn hơn, kết cấu vô cùng phức tạp, trên dưới mười mấy tầng, mỗi tầng chia làm mấy trăm động quật to nhỏ.

Lâm Duệ một đường mượn nhờ phi châm, nhanh chóng di chuyển giữa các động quật. Nhưng mới đi được một lát hắn đã nhíu mày.

Hắn không cảm ứng được khí tức của Chu Trường Cung và ma long, hai kẻ này vậy mà bỏ qua hắn, đuổi theo giáo sư Hàn. Nhưng năng lực tự vệ của giáo sư rất mạnh, giữa hai người lại có thông tin lượng tử, giáo sư có thể cầu viện hắn nhanh chóng nên không cần quá lo.

Lâm Duệ lại chuyên tâm tìm kiếm. Trong này có không ít đồ tốt, chỉ riêng chân ý đồ võ học cao giai, hắn đã tìm được mười mấy tấm. Bên trong có đủ loại đao kiếm pháp khí, đa phần là cấp 4, có một ít cấp 5 nhưng Lâm Duệ và huyết đao cơ không cầm được nhiều như vậy, chỉ chọn mấy tấm cao cấp nhất. Còn có đan dược nữa, nhưng đan dược ở đây không có tủ thuốc bảo tồn, đã sớm mất đi hiệu lực, không cần để ý tới.

Càng tiến về phía bắc, động quật càng rộng, trang trí cũng tinh mỹ hơn, hẳn là nơi ở lại của đệ tử cao cấp. Bên ngoài những động quật này đều có trận pháp thủ hộ nhưng qua 3000 năm, những trận pháp này đã sớm báo hỏng.

Lâm Duệ đi vào một động quật bên ngoài treo biển “Đệ tử nội môn – Tô Trí!”.

Hắn vừa đi vào đã thấy một quyển trục đặt trên thư án. Đó chính là chân ý đồ bí võ long giai – thiên nguyên long biến đại pháp!

Lâm Duệ khẽ nhếch môi, thu lại chân ý đồ này. Chân ý đồ này đã bị hư hao nghiêm trọng, nếu như Lâm Duệ đến chậm mấy trăm năm thì đã tan nát rồi. Thư án bên dưới chân ý đồ đã sớm không chịu được, hắn mới vừa thu lại chân ý đồ, thư án này cũng hóa thành bụi tiêu tan.

Chốc lát này, bỗng một luồng khói đen yên lặng bao phủ động quật.

Lâm Duệ tâm thần hơi run, quay đầu lại thấy một đôi mắt hừng hực cháy, còn có một bóng hình khổng lồ chỉ dừng lại bên ngoài động quật.

- Xích Hỏa Thiên Phần Chu Trường Cung? Không đúng! Ngươi không phải Chu Trường Cung, là Đoạn Bằng Hiên Đoạn đại nhân à?

- Ngươi có thể gọi ta là Chu Trường Cung!

Đoạn Bằng Hiên thần sắc lạnh lùng tới gần, toàn thân hắn đang bốc cháy, gần như giống Chu Trường Cung như đúc.

Lâm Duệ nhìn về phía chuỗi hạt hỏa diễm đeo ở tay phải Đoạn Bằng Hiên, đó là pháp khí rất mạnh, người này định dùng chuỗi hạt lửa này để mô phỏng Chu Trường Cung giết người. Khóe môi hắn khẽ nhếch, cười đầy thú vị:

- Xem ra vực ngoại thiên ma kia nói không sai, Đoạn Bằng Hiên ngươi định giết ta diệt khẩu sao? Còn muốn làm bộ là Chu Trường Cung giết ta nữa.

Đoạn Bằng Hiên không thèm để ý đến lời nói của Lâm Thập Nhị, trong mắt hắn, đối phương đã là người chết. Thằng nhãi ranh này để thuộc hạ của hắn tử thương thảm trọng, bắt buộc hắn phải giết người trả thù!

Hắn đưa tay trảo hướng Lâm Thập Nhị, làm nhiệt độ xung quanh tăng vọt, gần như không lửa tự thiêu, đấy chính là phần huyết thần chưởng của Chu Trường Cung!

Nhưng chớp mắt này, huyết đao cơ một mực không biểu tình đột nhiên rút đao!

Chớp mắt này, ánh đao sáng bừng không gian, làm hai mắt Đoạn Bằng Hiên không khỏi hơi nhíu lại. Hắn cảm giác được ý chí mạnh mẽ giáng lâm nơi này, vặn vẹo thiên địa, thay đổi quy tắc. Là Vực Sâu?

Ý thức Đoạn Bằng Hiên hơi mơ hồ đã thấy một ánh đao như lụa chém tới trước người. Chớp mắt này Đoạn Bằng Hiên như đặt mình vào hầm bằng, hắn ý thức được huyết đao cơ này đã vào cấp 5, lại còn huyết thống bậc đế!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an