Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trọng tài rất nhanh đã đưa ra kết luận Angus đã mất năng lực chiến đấu, Lâm Duệ chiến thắng.
Thực trang võ giả cấp 5 sinh mệnh lực mạnh mẽ, nhưng giờ Angus đã bị đao ý và ý chí Vực Sâu của Lâm Duệ đánh ngất. Mà cho dù có tỉnh lại cũng chắc chắn phải thua, thân thể đã bị chém đôi, dù thế nào cũng không phải đối thủ của Lâm Duệ. Đội cứu thương vội vã lên đài, tiến hành cấp cứu cho Angus. Chủ yếu là giữ lại thực trang cho Angus, để thân thể hắn hoàn hảo, không bị di chứng gì sau này.
Toàn bộ sân thi đấu tĩnh mịch. Nơi này đại đa là sinh viên Võ Đức, bọn họ không thể tin nổi nhìn cảnh trước mắt. Bá Quyền Angus đủ xưng mạnh mẽ trong cấp 5, nhân vật như vậy cũng không ngăn được một đao của Lâm Duệ!
Cho đến khi Lâm Duệ quay về ghế ngồi tuyển thủ, nhà thi đấu mới ầm ầm bùng nổ thanh âm bàn luận.
- Cái gì thế? Thật hay giả vậy?
- Ta nhìn nhầm không vậy? Đó là Bá Quyền Angus đấy!
- Một đao, vẫn là một đao, trâu bò vậy sao?
- Quá nhanh rồi, các ngươi kịp quay video không, tốc độ bao nhiêu vậy?
- Hình như năm phần vạn! Nhưng đạt đến mức này thì không chỉ đơn giản là tốc độ nữa rồi.
- Người này lợi hại thật. Hắn mới là sinh viên năm đầu, đến năm thứ tư sẽ lợi hại như nào chứ? Sao đại học Minh Đức lại có cường giả mạnh như này chứ?
- Hẳn là đã cấy kim đan, cũng không biết là loại kim đan nào. Tốc độ rút đao của hắn nhanh như vậy, võ đạo khác cũng sẽ không kém. Thiên phú như này chắc chắn vượt thánh điện rồi, có thể đã đến truyền kỳ!
Phóng viên tại chỗ dồn dập mở vòng tay trí năng, nhanh chóng soạn bài đăng gửi về nhà đài, có người còn đến gần định phỏng vấn trực tiếp Lâm Duệ nhưng bị đội an ninh ngăn lại.
Lúc này ở đại học Minh Đức, Từ Bác hưng phấn nắm chặt nắm đấm vung lên trời.
- Quả không hổ là Lâm học trưởng, Bá Quyền Angus cũng chỉ một đao!
Ở bên cạnh hắn, Lý Tiểu Nhu sững sờ khó tin nhìn video. Angus đã thua, còn thua nhanh vậy sao? Đám võ giả lâu năm đều đưa ra bình luận phần thắng của Angus rất cao mà!
- Chớ tin đám võ giả kia nói, đều là lừa người thôi, bọn họ có dính líu với các sàn cá cược ngầm.
Từ Bác vô cùng hãnh diện, liếc nhìn Lý Tiểu Nhu:
- Hơn nữa video dạy võ của Lâm học trưởng quả thật giá rẻ, hiệu quả cao, ảnh hưởng chén cơm của rất nhiều người, bọn họ đương nhiên sẽ nói xấu Lâm học trưởng.
Ánh mắt của Lý Tiểu Nhu vẫn đầy mờ mịt, thậm chí cảm giác tam quan tan vỡ. Sao có thể chứ, Lâm Duệ mạnh hơn nữa cũng mới là cấp 4, Angus là 5SS, đôi bên cách biệt một cấp, cho dù Angus thua thì cũng không thể thua nhanh như vậy được.
Lâm Duệ giờ đang livestream giao lưu với người hâm mộ. Fan của hắn cũng rất nhiệt tình, vừa rồi đã donate cho hắn gần 80 triệu đồng Liên Bang. Dù khoản này mấy tháng sau mới được về tài khoản nhưng Lâm Duệ cũng rất vui mừng.
- Thực lực của Angus cũng rất tốt, nếu thực lực của hắn yếu hơn thì ta có thể khống chế được đao vừa rồi, cũng không cần đến đội cứu thương.
- Không dùng bạt đao thuật thì ta cũng có thể thắng nhưng sẽ phải đánh thời gian rất dài. Ta ngại phiền phức, Bá Quyền Angus vô cùng toàn diện, không có điểm yếu rõ rệt.
- Ai nói vậy, sao ta có thể chuyển nghề đi bán mỹ phẩm được chứ? Công ty Duệ Phương là ta góp vốn cùng bạn học, kinh doanh đan phương ta nghiên cứu được. Mọi người có thể dùng thử một chút, kem dưỡng ẩm và kem làm trắng hiệu quả rất tốt đấy.
- Không sai, lúc trước cha mẹ ta đều nghiên cứu sinh vật học, cho nên từ nhỏ ta đã học sinh vật học và y dược rồi. Giờ y thuật và ngoại khoa của ta rất tốt đấy, ta không nói khoác đâu!
- Ha ha, gần đây ít livestream là vì hơi bận, lịch học của ta rất dày. Hiện giờ ta đang theo học khoa thực trang, tiến sĩ khoa học xã hội Thiên Cực Tinh, tiến sĩ ngoại khoa thực trang và sinh vật học, vô cùng mệt, cũng may trường học cho ta đặc quyền miễn giờ học.
- Sao có thể bỏ không làm võ đạo minh tinh chứ, thật sự là thời gian này quá bận, ta còn phải lo cho dị thể nữa. Bạn này vừa nói chiêu thứ bảy của liệt hỏa chưởng không nối liền với các chiêu khác, điều này ta biết, phải cần thực trang đặc thù mới làm được, ta đề nghị dùng thực trang này của tập đoàn Thiên Lam đi, giá rẻ so với hiệu năng.
Lâm Duệ còn đang trò chuyện với fan thì lôi đài truyền đến tin dữ. Angus dù giữ được tính mạng, không lưu lại di chứng gì nhưng có hai món thực trang bị hỏng, phải tĩnh dưỡng hai tháng. Điều này cũng ý nghĩa Angus đã bỏ lỡ mùa thi đấu này! Không có Bá Quyền Angus, đại học Võ Đức không thể đánh vào vòng sau được.
Dư Phỉ Thúy và Phương Nhiễm Nhiễm phát hiện ánh mắt sinh viên đại học Võ Đức trên khán đài không đúng lắm, quả quyết dẫn đội rời đi. Phương Nhiễm Nhiễm thì đầy khinh thường nói:
- Hừ, đội cứu thương đỉnh cấp gì chứ? Lâm Duệ ra đao nhanh như vậy, vết thương hoàn toàn trơn láng, thế mà còn không cứu được thực trang của Angus, trường đại học Võ Đức có thể kiện lên ban tổ chức.
Lâm Duệ phối hợp đoàn đội nhanh chóng dừng livestream, rời đi. Lúc này hắn nhận được một tin nhắn xin kết bạn.
Thâm thúy quang âm: Xin chào, ta là Cảnh Thái, là trợ lý giám đốc của tập đoàn địa sản Tấn Hào, giám đốc của chúng ta muốn gặp ngài.
Lâm Duệ không thèm để ý, xóa luôn nhưng trong lòng vẫn thầm nghi hoặc, tập đoàn địa sản Tấn Hào, một trong ba tập đoàn địa sản lớn nhất của căn cứ số 9, có liên quan đến Tấn Thiên Thần, chủ tướng đội họ sẽ gặp tiếp theo. Giám đốc của họ tìm hắn làm gì?
Cảnh Thái lại gửi đến tin nhắn xin kết bạn.
Thâm thúy quang âm: Giám đốc của chúng ta có mấy lời muốn nói với bạn, rất quan trọng.
Thâm thúy quang âm: Bạn học Lâm, tôi đề nghị bạn coi trọng lời mời của chúng ta.
Người này liên tiếp gửi tin nhắn xin kết bạn nhưng đều bị Lâm Duệ từ chối.
Ngay khi lên du thuyền, Lâm Duệ chuẩn bị đưa đối phương vào danh sách đen thì ngữ khí đối phương thay đổi.
Thâm thúy quang âm: Như vậy đi bạn học Lâm, chúng tôi dựa theo tiêu chuẩn phí gặp mặt của minh tinh võ đạo, chúng tôi sẽ trả 20 triệu đồng Liên Bang để bạn gặp mặt giám đốc của chúng tôi.
Lâm Duệ hơi ngẩn ra, cảm thấy hứng thú nên kết bạn với đối phương.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Gần đây tôi rất bận, không có hứng thú gặp ai cả, trừ khi thêm tiền và gặp mặt ở nơi an toàn, trong trường hợp chính quy.
Có 20 triệu mà thôi, giờ hắn livestream một ngày nếu may mắn cũng kiếm được, sao phải mạo hiểm đi gặp người kia chứ?
Thâm thúy quang âm (Cảnh Thái): 50 triệu! Đây là đãi ngộ của minh tinh hạng hai rồi đấy, 6h tối nay hẹn ở phòng Kim Ngọc Đường của câu lạc bộ Olin.
Lâm Duệ không khỏi vuốt cằm, trong đầu thầm nghĩ đối phương thật là có tiền. Năm mươi triệu sao? Cũng đáng để hắn đi một chuyến. Để nghe xem đối phương muốn nói gì, đương nhiên nếu đi một mình thì quá ngu.
Hắn không chút do dự liên lạc với Phương Nhiễm Nhiễm: Nhiễm Nhiễm, tối nay có rảnh không? Có thể cùng tôi đi gặp một người không?
Vũ lạc tâm trần (Phương Nhiễm Nhiễm): Gặp ai vậy? Dạo này kinh doanh công ty Duệ Phương rất bận, tôi phát hiện hình như mình trở thành người làm công cho bạn rồi.
Lâm Duệ: Là một giám đốc của tập đoàn địa sản Tấn Hào, tôi đoán là Tấn Thiên Thần, người ta trả tiền, mỗi người một nửa.
Phương Nhiễm Nhiễm nghe vậy thì giật mình, thầm nghĩ Lâm Duệ đi gặp Tấn Thiên Thần làm gì chứ? Dù dùng cái mông để nghĩ thì cũng biết không phải chuyện tốt đẹp gì. Nàng lập tức hiểu ra Lâm Duệ biết cuộc gặp này không ổn, muốn kéo nàng đi cùng để đảm bảo. Nàng thấy tin nhắn Lâm Duệ nói phí gặp mặt là 50 triệu.
Phương Nhiễm Nhiễm không khỏi xì một tiếng cười khinh thường, trong đầu thầm nghĩ kẻ này cũng có tiền đấy.
Vũ lạc tâm trần (Phương Nhiễm Nhiễm): 50 triệu không đủ, bảo hắn trả 100 triệu, mỗi người một nửa.
Lâm Duệ đang nghĩ Cảnh Thái quá nửa là không đồng ý, nhưng sau khi hắn nhắn tin, Cảnh Thái chần chừ một lúc rồi đồng ý.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an