Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lúc hoàng hôn, một chiếc siêu xa Lạc Thần 888 bay vào câu lạc bộ Olin. Đây là xe mới của Phương Nhiễm Nhiễm, nàng đã sớm ưng cái bụng với siêu xe thể thao chuyên cho nữ giới này nhưng chưa gom đủ tiền, hôm nay sau khi nhận được 50 triệu từ Lâm Duệ thì nàng lập tức đổi xe.
Nàng còn chuyển chiếc xe Thần Dực 520 cho Lâm Duệ luôn. Siêu xe ô tô bay đó nàng mua để trải nghiệm cảm giác mới, chứ ngồi còn không thoải mái bằng xe công cộng. Nàng đã không thích nó nữa.
- Thật không ngờ mới chỉ mấy tháng, tiền mời ngươi gặp mặt còn cao hơn cả ta rồi. Chủ quan các công ty lớn chi 80 triệu đồng để mời ta ăn cơm, ngươi tốt thật đấy, đã lên đến 100 triệu rồi.
Chính phủ Liên Bang và căn cứ số 9 đều công nhận nghề “thuyết khách”. Bất kỳ tập đoàn nào cũng có thể xin gặp mặt nghị viên quốc hội hay quan viên chính phủ để trần thuật, tạo ảnh hưởng ít nhiều đến quyết sách chính phủ và lập pháp, nói đơn giản là tham ô hợp pháp.
Cha của Phương Nhiễm Nhiễm là Phương Hiến Chính, không chỉ là ủy viên của ba ủy ban quan trọng của quốc hội, còn là người phát ngôn của đảng số 2 Liên Bang, đảng này chiếm đến 22% ghế nghị hội của căn cứ số 9.
Cho nên có những lúc Phương Hiến Chính không rảnh tiếp khách, thì Phương Nhiễm Nhiễm sẽ thay cha gặp thuyết khách, người đại diện tổ chức. Nàng có thể đảm nhiệm chức vụ quản lý ở nhiều tổ chức, doanh nghiệp như vậy cũng là vì nguyên nhân này. Nàng nhờ thế lực của cha che chở, đang tự xây dựng thế lực cho mình, chuẩn bị sau khi tốt nghiệp sẽ bước lên con đường chính trị.
Lâm Duệ nghe vậy bật cười nói:
- Người khác mời bạn ăn cơm là gió xuân mát mẻ, còn tôi là Hồng Môn yên, sao có thể so sánh với nhau chứ?
Phương Nhiễm Nhiễm nhíu mày nói:
- Không đến nỗi Hồng Môn yến, đến lúc đó hắn nói gì mặc hắn, để tôi ứng phó là được.
Nàng cầm 50 triệu của Lâm Duệ, đương nhiên là phải hỗ trợ hắn.
Phòng Kim Ngọc Đường là phòng riêng, một trong số ít phòng VIP của câu lạc bộ Olin, bên trong có năm phòng nhỏ, còn có ban công ngắm cảnh thiên nhiên tươi đẹp bên dưới.
Khi hai người theo chĩ dẫn của người hầu vào phòng, một đám thanh niên lưng hùm vai gấu mặc âu phục, đeo cà vạt trong phòng sững sờ nhìn Phương Nhiễm Nhiễm. Trong đó một người trẻ tuổi đeo kính gọng vàng, khí chất văn nhã đầy bất ngờ hỏi:
- Ngài là tiểu Phương tổng?
Phương Nhiễm Nhiễm không để ý tới hắn, trực tiếp đi tới bên ban công, ngồi xuống đối diện với một thiếu niên.
- Quả nhiên là ngươi, ngươi có gì muốn nói với Lâm Duệ thì nói nhanh đi, ta và Lâm Duệ còn có việc khác.
Lâm Duệ cũng ngồi xuống cạnh nàng, đánh giá thiếu niên trước mặt. Quả thật là Tấn Thiên Thần, Lâm Duệ đã xem tư liệu về đối phương, tuổi tác đối phương không hơn hắn nhiều, người này đang mặt bộ vest trắng được may riêng, vô cùng đẹp đẽ tinh xảo, diện mạo anh tuấn, đường nét góc cạnh, sống mũi cao thẳng nhưng đôi mắt u ám, đầy hung ác.
Người này có diện mạo tốt thật, mới nhìn còn tạo cho người ta ấn tượng tốt, nhưng Lâm Duệ biết rõ kẻ trước mặt là ác ma từng tụ tập một đám cặn bã, thay phiên cưỡng gian nữ đồng học, còn giết cả nhà người ta.
Phương Nhiễm Nhiễm nói khi đó kẻ này không coi người bên cạnh là “người”. Trong mắt Tấn Thiên Thần, những người xung quanh chỉ là gà vịt heo chó, giống như NPC trong game online vậy, muốn làm gì cũng được nên mới không chút kiêng kỵ như vậy.
Tấn Thiên Thần cũng bất ngờ về sự có mặt của Phương Nhiễm Nhiễm, ánh mắt của hắn vô cùng âm trầm nhìn chằm chằm Lâm Duệ một lúc rồi mới chuyển qua nhìn Phương Nhiễm Nhiễm. Sau đó hắn hừ nhẹ một tiếng, dựa lưng vào ghế nói:
- Ta có vài lời muốn nói riêng với bạn học Lâm, nhưng bạn học Lâm thật sự rất cảnh giác, lại mang cả ngươi đến.
Phương Nhiễm Nhiễm khẽ cười giễu cợt:
- Gặp loại người như ngươi, vẫn nên cẩn thận chút.
- Ta không phải người xấu. Nói chuyện chính đi, bảy ngày sau, đại học Đệ Nhị Đô Thị sẽ gặp đại học Minh Đức, đến lúc đó ta muốn ngươi không ra sân trận chủ tướng chiến, bao nhiêu tiền.
Tấn Thiên Thần giơ tay ra, đầy vẻ nghiêm túc định bắt tay Lâm Duệ.
Hắn mới nói được nửa câu, Phương Nhiễm Nhiễm đã đạp mạnh lên bàn nước, lực xung kích mãnh liệt làm Tấn Thiên Thần không thể không đè tay xuống ấn bàn lại.
Phương Nhiễm Nhiễm ánh mắt khinh thường nhìn Tấn Thiên Thần:
- Họ Tấn kia, ngươi không thấy ta đang ở đây à!
Tấn Thiên Thần đè bàn bật cười nói:
- Bạn học Lâm quả thật là sinh viên trường đại học Minh Đức, nhưng đây cũng là việc riêng của bạn học Lâm, ngươi để hắn tự lựa chọn. Ta biết bạn học Lâm bây giờ cũng có lượng lớn fan, không muốn chịu thua cho nên ta cũng không muốn ngươi thua, chỉ cần tìm lý do thích hợp không xuất chiến là được, ngươi cho giá đi? Thật ra thua cũng không ủy khuất ngươi đâu, ta cũng là thiên phú thánh điện, lại đã năm thứ ba, tuy ngươi thua trong tay ta cũng là tuy bại mà vinh.
Ánh mắt hắn chăm chú nhìn Lâm Duệ:
- Thế nào? Nếu ngươi đồng ý không xuất chiến, còn thu được hữu nghị của tập đoàn địa sản Tấn Hào nữa.
Lâm Duệ biết người này đang nói lời uy hiếp ngược, hữu nghị của tập đoàn địa sản Tấn Hào có tác dụng gì chứ, để ăn hay uống đây? Nhưng nếu rượu mời không uống thì là rượu phạt, tập đoàn địa sản Tấn Hào đối với rất nhiều người là quái vật khổng lồ không thể chống lại.
Hắn đang định lên tiếng thì Phương Nhiễm Nhiễm đè lại bả vai hắn lại nói:
- Việc này để ta xử lý. Tên khốn kiếp này chọc giận ta rồi.
Nàng gọi một cuộc điện thoại, hai tay ôm ngực nói:
- Chú Lâm à, là cháu. Tập đoàn địa sản Tấn Hào có phải đang có một công trình trên khối đất 421 cạnh đại lộ 3 không? Chú cho người của cục kiểm tra xuống điều tra công trình này, xem có ảnh hưởng đến dân cư xung quanh không? Yên tâm, theo như cháu được biết, công trình này đã có vấn đề từ trước, chú cứ lấy cớ ảnh hưởng đến dân cư xung quanh để xuống kiểm tra, giám sát, rất hợp tình hợp lý. Để xem kế hoạch mở rộng của tập đoàn địa sản Tấn Hào có đạt tiêu chuẩn không, yên tâm, bên nghị hội cháu sẽ đỡ cho chú.
Tấn Thiên Thần nghe vậy không khỏi nghẹn họng, trăn trối nhìn Phương Nhiễm Nhiễm:
- Tiểu Phương tổng, ngài làm vậy không hợp cho lắm a?
Khối đất 421 đó là tập đoàn địa sản Tấn Hào chuẩn bị cho kế hoạch mở rộng lớn, liên quan đến 1200 ức đồng Liên Bang. Nữ nhân này một lời không hợp là trực tiếp ra tay với hạng mục của tập đoàn bác hắn. Tấn Thiên Thần biết bác hắn rất thương hắn, nhưng cũng biết nếu để bác biết là vì mình mà làm hạng mục bị dừng, dây dưa lỡ việc thì chắc chắn sẽ phạt nặng hắn.
- Là ngươi phá hoại quy củ trước!
Phương Nhiễm Nhiễm đứng lên, hay tay chống bàn, như là hùng ưng nhìn chằm chằm Tấn Thiên Thần:
- Nếu ngươi dám uy hiếp người của ta trước mặt ta thì phải trả giá lớn, Tấn Thiên Thần, trên đời này có người ngươi không chọc được, ở trước mặt họ, ngươi phải học cụp đuôi lại.
Sau đó nàng xoay người lại, trực tiếp đi ra cửa:
- Lâm Duệ, đi thôi, không cần nói gì với hắn nữa.
Lâm Duệ nghe vậy thì khẽ cười, đứng dậy đi theo Phương Nhiễm Nhiễm. Trong lòng hắn thầm nghĩ vị tiểu Phương tổng này thật là bá đạo, 50 triệu này kiếm quá nhàn nhã rồi.
Tấn Thiên Thần sắc mặt âm trầm nói:
- 6 ức! Ta trả giá 6 ức mua Lâm Duệ không dùng chiêu Bạt Dương trảm trong trận chiến bảy ngày sau.
Hắn đã xem trận đấu hôm nay của Lâm Duệ với bá quyền Angus. Bí đao của Lâm Duệ quả thật rất mạnh, hắn có biện pháp chống lại nhưng phải hy sinh một vị trí thực trang SS+, làm vậy không lời.
Mà trận chiến 7 ngày nữa, Tấn Thiên Thần cũng không thể thua. Hắn bây giờ thu nhập mỗi tháng khoảng 27 ức đồng Liên Bang, dựa cả vào danh tiếng, một khi hắn thua Lâm Duệ thì tổn thất hơn xa 6 ức. Đây là thu nhập riêng của hắn. Hắn là cháu của chủ tịch tập đoàn địa sản Tấn Hào nhưng tập đoàn này không phải của hắn, cổ phần của hắn ở tập đoàn nhỏ đến đáng thương, hơn nữa địa vị của hắn ở gia tộc dựa cả vào thiên phú võ đạo chống đỡ. Chút tiền này, hắn có thể cá độ kiếm lại dễ dàng.
Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm nghe cũng không thèm nghe, trực tiếp đi ra tới cửa.
- 8 ức, 9 ức!
Ánh mắt Tấn Thiên Thần thêm âm trầm, 9 ức đã là giới hạn của hắn! Giá của thực trang SSS+ toàn bản cũng chỉ giá này mà thôi. Hắn nghĩ nếu đã đắc tội Phương Nhiễm Nhiễm thì dứt khoát làm đến cùng. Hắn khẽ lắc ly rượu chát trên tay nói:
- Đây là giá cuối cùng của ta, hơn nữa công ty chúng ta sẽ ký hợp đồng cùng công ty Vĩnh Vinh của Lâm Đạt, giá trị 7 ức đồng Liên Bang, ngươi thấy sao?
Lâm Duệ bỗng nhiên xoay người lại, lạnh lùng nhìn Tấn Thiên Thần. Dù Lâm Duệ không hòa thuận với bác mình - Lâm Đạt nhưng những lời người này vừa nói đã chạm đến giới hạn của hắn.
Lâm Duệ nhắn tin cho Phương Nhiễm Nhiễm.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Nhiễm Nhiễm, xin hỏi một chút, nếu như tôi đồng ý thì làm sao nhận được khoản tiền này hợp pháp?
Hắn không có ý gì khác, chỉ muốn lấy trọn 9 ức của Tấn Thiên Thần, là mấy tháng tiền lương của lão Phí đấy. Nhưng tiền của người này không thể nhận bừa được, nếu lưu lại dấu vết để đối phương tóm được thì hậu quả vô cùng, nhẹ sẽ bị hủy tư cách tham gia thi đấu võ đạo xã đoàn, nặng thì bị ngồi tù.
Phương Nhiễm Nhiễm sau khi nhận tin thì khẽ nhăn mặt, nàng theo bản năng cảm giác không vui nhưng từ nhỏ được ông ngoại rèn luyện tâm tính, rất nhanh đã bình tĩnh lại, nói không ngoa chứ nàng đã luyện đến núi Thái Sơn có đổ trước mặt cũng không biến sắc.
Nàng hiểu Lâm Duệ hỏi như này là có nguyên nhân.
Vũ lạc tâm trần (Phương Nhiễm Nhiễm): Ý của bạn là sao? Bạn muốn nhận tiền đương nhiên có biện pháp, bạn được toàn quyền tự do dùng đao kia nhưng nếu là vì câu nói uy hiếp của hắn, để tôi điều tra giúp bạn, giải quyết hộ cho.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Dị thể của tôi 5 ngày nữa sẽ Thuế Long.
Sau khi Thuế Long, tinh thần lực của hắn sẽ bùng nổ tăng mạnh. Hơn nữa hiện giờ, hắn không phải chỉ có một bí chiêu Bạt Dương trảm!
Ánh mắt Phương Nhiễm Nhiễm không khỏi mở rộng, khó mà tin nổi. Trong lòng nàng tâm tình tràn lan như cỏ dại, sao dị thể Lâm Duệ đã tiến vào Thuế Long, cấp 5 rồi? Sao hắn có thể tu luyện nhanh như vậy chứ?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an