Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 301: Thuấn Đao



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tấn Thiên Thần khi thấy ánh đao trắng xóa chém đến trước mặt thì lông tơ dựng đứng, toàn thân kinh hãi.

- Hèn hạ!

Hắn hiểu vừa rồi Lâm Duệ chơi chiêu làm hắn phân tâm, không khỏi trợn mắt trừng trừng. Nhưng giờ việc đầu tiên hắn cần làm là thoát khỏi đao thế mãnh liệt, nhanh như chớp giật, phảng phất chặt đứt thời gian đang chém đến trước mặt hắn của Lâm Duệ. Hắn nỗ lực bảo trì trấn tĩnh, vừa lui lại vừa nghĩ cách phản kích.

Lúc này toàn bộ lôi đài ồ lên kinh ngạc, khiếp sợ không thôi, khán giả thấy Lâm Duệ không dùng chiêu Bạt Dương trảm làm nên thương hiệu của mình mà chỉ vung đao bình thường.

Lý Tiểu Nhu vô cùng kinh ngạc nhắn tin hỏi Từ Bác.

Huỳnh hỏa chi ca (Lý Tiểu Nhu): Từ Bác, sao vậy? Sao Lâm Duệ lại không dùng chiêu bí đao tụ lực vậy?

Từ Bác lúc này cũng đang thất thần, vừa rồi diễn biến quá nhanh, hắn chưa rảnh nhắn tin lại cho Lý Tiểu Nhu.

Lúc này trong livestream của Lâm Duệ cũng sôi trào, đông đảo fan bình luận.

“Chuyện gì vậy?”

“Sao Lâm Duệ không dùng Bạt Dương trảm vậy?”

“Tiểu Duệ coi thường đối thủ sao? Sao không dùng bí đao mạnh mẽ Bạt Dương trảm vậy?”

“Đối phương tổng hợp điểm 5SS+ đấy!”

Nhưng lúc này hai người giao thủ nhanh như chớp giật, trong nháy mắt đã qua lại mấy chiêu, kết quả nằm ngoài dự tính của mọi người.

“Mả mẹ nó! Các ngươi thấy không, võ ý của Tấn Thiên Thần bị đánh tan!”

“Tấn Thiên Thần sau 4 chiêu đã bị ép đến góc lôi đài rồi.”

“Đao của Lâm Duệ nhanh thật, dù không cần chiêu bạt đao thuật kia, đao tốc cũng đến một phần ngàn giây!”

“Là Vực Sâu! Khái niệm Vực Sâu mạnh thật, ta ngồi trên khán đài còn cảm giác được.”

Trên lôi đài, đao kiếm liều mạng va chạm, liên tục tóe lên hoa lửa. Khi Tấn Thiên Thần phát hiện đao ý của mình bị đánh tan thì sắc mặt trắng bệch. Ý chí Vực Sâu của Lâm Duệ mênh mông mạnh mẽ, nháy mắt đè nát võ ý của hắn. Tấn Thiên Thần khó mà tin nổi, tên này có thể dẫn đến lực lượng của bốn vị Vực Sâu, độ dung nhập còn cao như vậy.

Nhưng võ ý của hắn bị đánh tan một phần là vì chính hắn! Tấn Thiên Thần ý thức bản thân chiến ý không vững vàng, tâm ý lộn xộn làm võ ý bị ảnh hưởng, hỗn loạn yếu ớt hơn ngày xưa. Điều này làm ảnh hưởng đến đường kiếm của hắn, dù là kiếm tốc hay chân khí đều không bằng lúc toàn thịnh.

Phiền toái hơn cả là phán đoán của Tấn Thiên Thần xảy ra vấn đề, dưới ưu lo, tâm phiền ý loạn, hắn đã không thể phán đoán chính xác đao pháp của Lâm Duệ. Đao của đối phương như thiên mã hành không, ứng phó vô cùng khó khăn. Hắn không thể duy trì được chuyên chú, lại càng khó phán đoán hơn.

Đao lực của Lâm Duệ vì sao mạnh vậy chứ? Có thể dùng cấp 4 đối kháng với hắn. Tấn Thiên Thần cảm giác lực lượng của Lâm Duệ đã đến phạm trù thiếu tá, tố chất thân thể vẫn là 1700, chưa vượt mức. Vấn đề là tên này dùng mỗi phần sức mạnh đều đến cực hạn, hẳn là khái niệm “cực hạn” của Cực Hạn Thiên Tôn!

Keng! Keng! Keng!

Giữa hai người hoa lửa tung bay, Tấn Thiên Thần đã dần mất cảm giác, trường kiếm và dáng người trong tay hắn đang bị Lâm Duệ ép bức xiêu vẹo, chân nguyên trong cơ thể đang nhảy nhót tưng bừng.

Giống như là đánh cầu lông vậy, hắn bị đối phương dồn đến góc tường, liên tục nã xa, rồi sau đó chỉ cần nhẹ nhàng làm phát thả nhẹ qua lưới là chiến thắng.

Tấn Thiên Thần hiểu nếu cứ đỡ tiếp như này thì chỉ đến đao thứ chín hắn chắc chắn sẽ thua, giờ hắn không chút do dự sử dụng năng lực huyết mạch – hoàng cực ám tinh cấp SSS mới cấy! Đó là một thiên phú huyết mạch thao túng lực hút, phối hợp với công pháp đặc biệt có hắn tạo thành hố đen, cấp độ lên đến 5SSS.

Con ngươi của hắn lóe lên tia hắc ám, quanh người Lâm Duệ lập tức xuất hiện 5 điểm đen bé như sợi tóc. Nhưng những điểm đen này vừa xuất hiện, toàn bộ vật chất kể cả tia sáng đều bị chúng hút lại.

Trọng tài thấy cảnh này không khỏi biến sắc, ánh mắt hồi hợp. Nhưng khi hắn định ra tay can thiệp thì tâm thần thả lỏng, bởi vì Lâm Duệ đã nhoáng cái rời xa, ngay khi trước khi hố đen tạo lực hút, hắn đã thiểm độn đến sau lưng Tấn Thiên Thần.

Tấn Thiên Thần vội vàng không kịp chuẩn bị, hắn hoàn toàn không ngờ Lâm Duệ sẽ thiểm độn đến sau lưng mình. Phải biết giờ hắn đang đứng ở góc lôi đài, Lâm Duệ giờ đang lơ lửng “bên ngoài lôi đài”.

Theo như luật thi đấu, chỉ cần không rời xa quá 10m lôi đài và không có phần thân thể nào chạm đất thì chưa bị xử thua. Nhưng hành động này của Lâm Duệ vô cùng nguy hiểm, tỏ rõ là sẽ phân thắng bại ngay trong chiêu này! Đây chính là đi vào chỗ chết tìm đường sống, được ăn cả ngã về không, mà Lâm Duệ còn dự định bản thân chắc chắn thắng!

- Ngông cuồng!

Tấn Thiên Thần trừng lớn muốn rách mí mắt, quay kiếm về sau, cố gắng đón đỡ đao của Lâm Duệ.

- Đây là Cuồng Dương Vô Tận trảm sao?

Tấn Thiên Thần vừa nhìn đã nhận ra đao pháp Lâm Duệ dùng là gì, đó là bí đao quang hệ S+. Đối phương đã cải tiến lại, thêm vào bá đạo của lôi, cuồng mãnh của hỏa giúp tăng mạnh uy thế, cuồng bạo hơn, mãnh liệt hơn. Đao quang phảng phất nhanh như ánh sáng, nhanh đến khó mà tin nổi! Đây không còn là một phần ngàn giây nữa, đã đến sát tám phần vạn giây, gần như đuổi kịp bạt đao thuật của Lâm Duệ. Phối hợp thêm các loại khái niệm Lâm Duệ có nữa, thần dị hơn, khó giải quyết hơn!

Keng! Keng! Keng! Keng!

Giữa hai người một lần nữa bùng nổ hoa lửa, Tấn Thiên Thần mỗi đón một đao, thân thể lảo đảo lùi lại mấy bước, đã sắp không đứng vững được. Tố chất thân thể của Tấn Thiên Thần là 4000 điểm, đã đến đại tá nhưng dưới ánh đao liên miên của Lâm Duệ, không phát huy được một nửa sức mạnh. Đao tên kia thật sự quá nhanh, nhanh đến không cho hắn cơ hội thở dốc, hoàn toàn không kịp chỉnh đốn chân nguyên, điều động thêm khí lực.

Lúc này Từ Bác mới rảnh nhắn tin lại cho Lý Tiểu Nhu. Đây không phải là vì trả lời mà là để phát tiết tâm trạng đang kích động của mình, hắn theo bản năng nhắn tin vào nhóm bạn học.

Ngã khán kiến quang (Từ Bác): Thấy không? Thấy đao của Lâm Duệ không? Thị lực bình thường không thể nhìn thấy, đấy chính là Thuấn Đao!

Ngã khán kiến quang (Từ Bác): Đáng tiếc ngươi không mang thiết bị phụ trợ, hẳn là không thấy rõ đường đao! Ai nói Lâm Duệ ngoài bạt đao thuật ra không còn gì khác? Đó là vì bạt đao thuật của hắn quá lợi hại, đến giờ vẫn chưa có cơ hội dùng đao pháp khác thôi! Đúng là mạnh như thần mà!

Lý Tiểu Nhu sau khi xem tin nhắn thì không phản bác được, vì giờ có thể thấy rõ Tấn Thiên Thần đang vô cùng chật vật, đao của Lâm Duệ liên miên chém đến, vô cùng thần kỳ.

Lúc này trong livestream của Lâm Duệ, thêm một lần bùng nổ.

“MC trâu bò quá! Quá trâu bò rồi!”

“Cmn, MC nói đao pháp của hắn đối phó cấp 5 cũng không rơi xuống thế yếu, đúng là không khoác lác mà.”

“Độn pháp và năng lực dự đoán cũng quá thần kỳ, vừa rồi thoát được cả hố đen kia.”

“Quá bất ngờ rồi, không ngờ Tấn Thiên Thần lại chật vật đến mức này.”

“Đây là muốn tốc chiến tốc thắng sao? Ta đặt 3000 vạn cược hòa đấy, huhu.”

“Đáng đời, con mắt nào của ngươi thấy họ sẽ hòa chứ, không thấy MC mạnh như vậy à?”

Lúc này Lâm Duệ và Tấn Thiên Thần giao thủ còn chưa đến 2s, tất cả mọi người không kịp gõ phím, chỉ dùng ý niệm tạo thành tin nhắn. Khu bình luận của đài Thiên Hoàn là miễn phí nên lúc này tin bình luận nổi lên như mưa, gần như bao kín màn hình.

Trên võ đài, lúc này Tấn Thiên Thần đã đón đao thứ bảy, hắn đã liên tục hai lần sử dụng năng lực huyết mạch nhưng không thoát được thế khó. Hắn rất muốn một lần nữa sử dụng hoàng cực ám tinh, kết hợp với bí chiêu Thần Lực Thiên Tháp của mình nhưng vấn đề là hắn không có cơ hội thở dốc tụ lại chân nguyên khí huyết.

Tấn Thiên Thần gần như điên cuồng chửi mắng trong lòng, hắn vô cùng không cam, hắn biết mình sắp thua rồi, đôi bên giao thủ mới 20 hiệp, hắn đã sắp thua bởi Lâm Duệ. Một khi hắn thua dưới đao Lâm Duệ, như vậy bản thân ngoài thân phận đệ tử đại tộc ra thì không còn lại gì cả.

- Rống!

Tấn Thiên Thần gào lên như dã thú sắp chết, toàn thân bùng nổ sương máu. Hắn không tiếc hết thảy, tổn thương nguyên khí trên diện rộng cũng muốn cứu vãn tình thế nguy hiểm này, trong mắt hắn một lần nữa lóe lên ánh đen, những điểm đen nhỏ bé bắt đầu xuất hiện bên cạnh Lâm Duệ.

Nhưng để Tấn Thiên Thần vô cùng sợ hãi là Lâm Duệ một lần nữa phán đoán chuẩn xác, dùng thân pháp khó lường lóe lên xuất hiện sau lưng Tấn Thiên Thần.

Lâm Duệ đâm đao từ sau lưng xuyên vào trái tim Tấn Thiên Thần, mặc dù không thể một mạch xuyên qua trọng giáp Thành Lũy cấp 5 và thực trang chiến giáp của Tấn Thiên Thần nhưng vẫn đâm sâu vào tim đối phương! Sau đó trường đao Lâm Duệ khẽ run, nguyên khí cắn nát nội tạng Tấn Thiên Thần, đánh nổ nửa ngực phải đối phương, tuôn ra mảng lớn huyết vụ.

Tấn Thiên Thần vừa bùng nổ nguyên khí nên khi bị đao này đâm xuyên hoàn toàn vô lực đối kháng, hai gối mềm nhũn trực tiếp quỳ xuống đấy.

Lâm Duệ lại một lần nữa vung đao, định chém vào cổ Tấn Thiên Thần nhưng bị trọng tài kịp thời ngăn lại.

- Dừng! Trận chiến này Lâm Duệ của đại học Minh Đức chiến thắng!

Lâm Duệ nghe vậy thì bật cười, thu đao vào vỏ. Hắn nhìn Tấn Thiên Thần quỳ trên đất, gần như mất ý thức thì ánh mắt đầy châm chọc. Hắn đánh giá cao đối phương rồi, trận này dùng không đến 20 chiêu, còn chưa dùng đến thực trang SSS hắn mới cấy, cũng không cần dùng bí chiêu Diên Quang trảm… Hắn đã chuẩn bị toàn lực ứng phó, đạp tên này từ trên mây xuống dưới vũng bùn, nào ngờ mới dùng bảy, tám phần sức lực, đối phương đã ngã rồi.

Vào lúc này, toàn bộ sân vận động bùng nổ tiếng hò reo.

- Lâm Duệ! Lâm Duệ! Lâm Duệ!

- Thuấn Đao! Thuấn Đao! Thuấn Đao!

Thầy trò trường đại học Minh Đức khó mà tin nổi nhìn nhau, cho đến khi tổ cứu thương lao lên lôi đài chữa thương cho Tấn Thiên Thần, tâm tình họ mới sôi trào bùng phát, tiếng hô rò heo như núi lửa bùng nổ, phảng phất muốn rung đổ cả sân vận động.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an