Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Tố chất tâm lý của Úc Văn Đan rất tốt, hắn tuy bị xiềng xích toàn thân, lại bị mọi người tập trung nhìn chăm chú nhưng vẫn thản nhiên đi lên giữa pháp đàn.
Lâm Duệ đang ngồi phía trên, ra vẻ chăm chú nhìn đối phương nói:
- Úc Văn Đan, hai ngày nay ngươi ăn uống ngủ nghỉ tại Thần Ngục Ty có vấn đề gì không?
Úc Văn Đan ra vẻ cảm kích chắp tay nói:
- Làm phiền đại nhân phái thân tín trông nom, tiểu nhân được ở phòng đơn, hai ngày này hết sức bình an, rất bình thường chỉ là…
Khi nói, hắn còn cố ý liếc nhìn Triệu Dương trên công đường:
- Hai ngày này có một nhóm người ở ngoài chấn song nhìn trộm tại hạ, không biết là vì sao nữa.
Khi hắn nói xong lời này thì thanh âm xôn xao bàn tán không khỏi vang lên.
Phương Nhiễm Nhiễm nắm chặt tay lại, lạnh lùng trừng mắt nhìn Úc Văn Đan. Tên rác rưởi này dám ngậm máu phun người! Bọn họ vì lo lắng chỉ huy sứ mới nhận chức, cũng biết không thể giết người diệt khẩu nên hoàn toàn không phái người đến Thần Ngục Ty, nhưng nàng biết mình tức giận cũng là vô nghĩa, Úc Văn Đan này chính là tử sĩ của Tấn gia, vốn đã không quan tâm đến tính mạng bản thân.
Lệnh Hồ Minh Đức chỉ khẽ vuốt râu, hờ hững quan sát, không chút để ý đến ngôn từ của Úc Văn Đan.
Lâm Duệ cũng không chút để ý, hắn quay lại nhìn Tống Liêm:
- Tống ngự sử, hai ngày trước là người này tố cáo ngự sử trung thừa Triệu Dương là vực ngoại thiên ma, chuyện liên quan đến trọng thần trong triều, không thể bất cẩn được, theo ý bản quan thì mời ba vị thuật sư đức cao vọng trọng ở đây, thêm vào sứ giả thiên tử và ba vị thần sứ kiểm tra pháp đàn, pháp khí và tình trạng nhân chứng một lượt.
Tống Liêm sau khi nghe xong không chút do dự nói:
- Xin nghe lệnh chỉ huy sứ!
Hắn đã quyết định nghe theo Lâm Hạo nói, nhìn cử chỉ ngôn từ vị này thì không có ý thiên vị bên nào, mà lại làm theo không lo phải gánh chịu nguy hiểm.
Lâm Duệ khẽ gật đầu, không chút khách khí gọi tên ba người, hắn trước đó đã tìm hiểu, ba người này danh vọng khá cao trong triều. Ba người này tuy cũng là phe thanh lưu nhưng không phải là dưới trướng Triệu Dương, được cả triều công nhận liêm minh công chính. Hắn cũng không cần biết bọn họ công chính đến đâu, trình độ phù trận ra sao, chỉ cần dùng danh vọng của họ tăng thêm chất lượng cho lần thiên ma trắc này mà thôi.
Ba người rõ ràng có chút chần chờ, nhưng dưới ánh mắt chờ mong của đồng liêu, đành đứng lên, cùng sứ giả thiên tử, ba vị thần sứ kiểm tra một lượt pháp trận, pháp khí và tình huống Úc Văn Đan. Chủ yếu là nhìn xem đối phương có dấu vết thuật pháp hay bị trúng độc không. Cuối cùng bảy người không chút thu hoạch, đi xuống pháp đàn, bàn giao lại với Lâm Hạo và quan chúng:
- Lâm đại nhân, pháp khí pháp đàn tiến hành thiên ma trắc đều hoàn hảo, bản thân Úc Văn Đan cũng không chút khác thường.
Phương Nhiễm Nhiễm nghe được câu này thì sắc mặt hơi trầm lại, Lệnh Hồ Minh Đức cũng khẽ thở dài, ông rất mong có thể tra ra vấn đề trên người Úc Văn Đan, nhưng ông cũng có thể đoán được, Tấn gia sẽ chuẩn bị chu đáo không thể để lộ sơ hở.
Lúc này, Lệnh Hồ Minh Đức không chú ý đến là trong đám quan lại có hai người đang cười lạnh. Ở căn cứ số 9, cũng có hai người thông qua tầm mắt của họ, quan sát lần thiên ma trắc này từ xa.
Chủ tịch tập đoàn địa sản Tấn Hào – Tấn Bá Long đang ngồi trong phòng làm việc của mình, nhìn màn hình trước mặt. Hắn không tiếc tiền truyền tin lượng tử, xem hình ảnh HD, còn vận dụng AI chỉnh sửa bổ sung chi tiết. Tấn Bá Long nghịch ngọc như ý trong tay, ngưng thần nhìn Lâm Hạo:
- Tên Lâm Hạo này rất cẩn thận, muốn nhờ án này ly gián thần sứ thứ ba và phe thanh lưu sợ là không thành.
- Đúng là ông cụ non, không dính vết nhơ nào, không ngờ triều Đại Tống xuất hiện nhân vật như vậy, lại còn thành đệ tử của thần sứ thứ ba.
Ngồi đối diện với Tấn Bá Long là một ông lão, dị thể của người này chính là văn sĩ lão niên đứng bên Tấn Bá Long lúc trước. Còn về bản thể của hắn, là Lư Hán Nguyên, giám đốc một công ty của tập đoàn, người này diện mạo chừng 70 tuổi, đầy khỏe khoắn:
- Nhưng trọng điểm lần này là Lệnh Hồ Minh Đức. Chỉ cần Lâm Hạo này không ra tay cản trở là được, thanh lưu trong triều chia thành mấy phe, chỉ cần Triệu Dương, thủ lĩnh trên danh nghĩa sụp đổ, các phe này sẽ đấu đá lẫn nhau, không đáng để lo. Thật ra thanh lưu trong triều Đại Tống là gộp của nhiều phe phái, bọn họ đại biểu lợi ích sĩ tộc, đối kháng với thiên tử và các vị thần sứ, ảnh hưởng triều chính. Địa vực khác nhau, lợi ích bất đồng nên đương nhiên chia thành nhiều phe nhỏ.
Tấn Bá Long nghe vậy thì khẽ than:
- Ta thật ra hy vọng hắn có thể cứng rắn chút, che chở ít nhiều cho Lệnh Hồ Minh Đức, như vậy chúng ta có thể tác động để quan lại trong triều công kích.
Lúc này mọi người đều nhìn ra được thần sứ thứ ba có ý chỉnh đốn triều cương, Lâm Hạo và thanh lưu chính là trợ lực lớn nhất của thần sứ thứ ba. Mấu chốt nhất là thiên tử có ý ngồi xem. Đứng ở lập trường hoàng đế, dù thần sứ thứ ba nhờ quá trình chỉnh đốn triều cương này tăng mạnh căn cơ và lực ảnh hưởng của nàng nhưng cũng có tác dụng kéo dài quốc phúc Đại Tống. Thần sứ thứ nhất cũng không thể đứng ra phản đối được, tránh đẩy minh hữu về phía kẻ địch.
Vấn đề là nếu chỉnh đốn triều cương, rất nhiều bằng hữu của Tấn gia có nguy hiểm vướng vào lao ngục. Tấn Bá Long ngoài tập đoàn địa sản Tấn Hào ra còn có công ty mậu dịch tinh hạm Tấn Hào nữa. Đấy cũng là con bò sữa của Tấn gia, mỗi năm thông qua buôn lậu kiếm về hơn vạn ức. Nhưng nếu bằng hữu của Tấn gia ở Thiên Cực tinh bị ảnh hưởng thì lợi ích nhất định giảm mạnh.
Vào lúc này, hai người qua video trực tiếp nghe thấy Lâm Hạo nói:
- Vậy bắt đầu đi, Tống ngự sử, đừng để mọi người phải chờ lâu.
Lâm Duệ bưng chén trà lên, đầy mỉa mai nhìn quanh một lượt nói:
- Mới qua hai ngày mà cả thành đã biết chuyện này rồi, thú vị thật.
Mọi người đương nhiên nghe được ý châm chọc của hắn nhưng đều trầm trọng, không nói lời nào, ngóng chờ kết quả thiên ma trắc.
Phương Nhiễm Nhiễm thì cảm kích nhìn vị Lâm chỉ huy sứ này, mặc dù kể từ khi bọn họ gặp mặt, vị chỉ huy sứ này chưa từng đối tốt lần nào với nàng nhưng nàng vẫn ngầm cảm kích đối phương, dù đối phương là ác quan nhưng hành xử công bằng, thấy rõ tình đời, nhìn thấu mọi thứ.
Tống Liêm hít một hơi thật sâu, một lần nữa đi đến pháp đàn thi triển thuật pháp, đưa pháp khí vào pháp trận, kiểm tra tinh thần, nhục thể, huyết mạch… Úc Văn Đan.
Thiên ma trắc của ngự sử đài rất hoàn thiện, điều kiện, khí giới được bảo dưỡng đầy đủ nên hiệu quả hơn xa lâm thời bố trí. Chỉ cần Úc Văn Đan có một điểm sơ hở là sẽ bị phát hiện ngay.
Úc Văn Đan thì vô cùng tự tin, hắn là cao thủ cấp 5, thân thể linh hồn vô cùng hòa hợp, trước khi tiến hành nhiệm vụ còn trải qua đặc huấn, thêm vào giải phẫu đặc biệt, dù cho hắn có gặp hộ quốc chiến long cũng có xác suất thông qua thiên ma trắc. Ban đầu kiểm tra không chút vấn đề, nhưng một lát sau, một tia sáng hồng rất nhỏ hiện lên trên pháp đàn làm cả đám chấn động. Tia hồng kia rất nhỏ, gần như khó mà nhận ra làm đám quan viên vẫn chưa dám xác định.
Hình như là có vấn đề, tia hồng lúc ẩn lúc hiện. Hàn Vương thì ánh mắt xanh xám, kinh ngạc khó mà hiểu nổi.
- A?
Lệnh Hồ Minh Đức mở mắt ra, khó tin nhìn pháp đàn, có vấn đề thật! Theo thời gian, tia hồng thêm đậm. Nhưng sao lại như vậy chứ? Sao Tấn gia lại để xảy ra sơ sót chứ?
Phương Nhiễm Nhiễm thì tay khẽ nắm chặt thành nắm đấm, nàng quả thật không ngờ, hôm nay may mắn tìm được đường sống trong cõi chết! Nàng cũng rất tò mò muốn biết vì sao nhưng tâm tình hưng phấn giờ tràn ngập toàn thân tâm.
Úc Văn Đan trên pháp đàn thì thêm mờ mịt, có chút thất kinh, hắn không hiểu sao lại xảy ra vấn đề. Rõ ràng bản thân đã chuẩn bị chu đáo, người giải phẫu cho hắn cũng là bác sĩ đỉnh cấp, sao lại có vấn đề chứ?
Đúng vào lúc này, Lâm Hạo trên công đường mở ra hai mắt, hét lên giận dữ:
- To gan, dám dùng thuật pháp ngăn cản hộ quốc chiến long buông xuống, các ngươi muốn chết rồi! Các vị, nhất định là vực ngoại thiên ma ra tay, mời các vị giúp ta bắt giữ kẻ này!
Vừa nói dứt lời, hắn đã lao về hướng thiên ma long giáp. Bộ giáp Thánh Đường Long Dực được đặt sẵn ở cửa lớn, dưới ý chí của Lâm Duệ, nó nhanh chóng mở khoang điều khiển. Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh mặc giáp, điều khiển lao lên không.
Cùng lúc đó, Phương Nhiễm Nhiễm cảm thấy ông đang vỗ nhẹ lên tay nàng, nàng phát hiện bàn tay của ông hơi ướt, rịn mồ hôi. Chính nàng cũng đang thở phào nhẹ nhõm, cảm giác sống sót sau tai nạn.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an