Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 325: linh minh thông thiên long



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ cảm ứng được ý chí của chiến long bị thuật pháp cản trở nên trực tiếp kêu gọi hình chiếu của hộ quốc chiến long.

Đó là linh minh thông thiên long, con hộ quốc chiến long có lực cảm ứng mạnh nhất, để nó trực tiếp buông xuống nơi thi triển thuật pháp. Lâm Duệ chỉ cảm ứng được đại khái vị trí thuật sĩ kia, phạm vi sai số chừng ba dặm, nhưng như vậy quá đủ rồi, linh minh thông thiên long là cấp 10 bậc đế, đã đến gần vực sâu chiến long, hình chiếu của nó cũng rất mạnh, ngang với cấp 7 bậc đế. Trong thế gian này, thuật sư có thể chạy thoát khỏi phạm vi cảm ứng của linh minh thông thiên long vô cùng ít ỏi.

- Quái lạ!

Lâm Duệ vừa khống chế thiên ma long giáp bay đến gần vừa cảm ứng linh minh thông thiên long. Hắn phát hiện hình chiếu chiến long vô cùng thông minh, không cứng ngắc khô khan như hôm qua khi hắn tiếp nhận Hộ Quốc Long Ấn. Hình chiếu chiến long này vừa xuất hiện đã tấn công đối phương ngay, căn bản không cần Lâm Duệ chỉ huy. Bên đó bộc phát ra bốn luồng khí tức mạnh mẽ, sóng xung kích văng xa bốn phía, quét sạch công trình gần đó.

Lâm Duệ híp mắt lại:

- Hai tên cấp 7, một là thuật sư, một hẳn là hộ pháp, cả hai đều có chiến long.

Lâm Duệ vẫn không chút do dự gia tốc tới gần. Hắn cảm ứng được linh minh thông thiên long của mình đang chiếm thượng phong, lấy một mà đè đánh hai người hai long! Con chiến long này không chỉ sức mạnh huyết mạch vô cùng mạnh mẽ mà trí tuệ, bản năng chiến đấu rất cao!

Lâm Duệ có chút khó mà hiểu được, chẳng lẽ linh tính của linh minh thông thiên long tập trung hết ở phương diện chiến đấu sao? Hay là chỉ để lại phương diện chiến đấu, còn lại đều bị áp chế? Nhưng rốt cuộc là như nào thì còn phải thí nghiệm thêm. Khi hắn đến gần thì hai cao thủ cấp 7 đã bị vây công. Toàn bộ quan lớn tam phẩm đều dẫn theo chiến long, bọn họ là cao thủ cấp 7, tốc độ vượt qua Lâm Duệ dùng long giáp nhiều.

Ngự sử trung thừa Triệu Dương, Hàn Vương Chu Bất Khí và hai vị hầu gia đã đến chiến trường trước Lâm Duệ,.

Lâm Duệ quan sát một lượt chiến trường, hai mắt híp lại nhìn Chu Bất Khí và hai vị hầu tước trong triều. Bọn họ như đang vây công thuật sư nhưng lại vô tình hay cố ý dùng thân thể khổng lồ của chiến long cản đường truy kích của linh minh thông thiên long. Động tác của họ vô cùng bí mật, nhìn như là đang toàn lực chém giết vậy nên không ai chỉ trích được gì. Nhưng linh minh thông thiên long không bị ảnh hưởng chút nào, nó có thể xuyên qua hư không, thân thể tùy lúc tản ra hóa thành cuồng phong rồi lại tụ lại ở chỗ khác, quả là tụ tán tùy tâm.

Đến mức hai con chiến long kia không thể rời đi, bị linh minh thông thiên long đè đánh tại chỗ. Lực công kích của nó cũng mạnh đến đáng sợ, tuy nó không có thực thể, chỉ dùng ý chí nguyên thần ngưng tụ dĩ thái nguyên tố thành hình, tay không tấc sắt, chỉ đánh ra long trảo nhưng mỗi lần ra tay đều mang theo lực lượng hư không mạnh mẽ, đánh đến hai con chiến long đối phương huyết nhục tung bay. Áp lực không gian nó tạo ra rất mạnh, Lâm Duệ đo thử thì chỉ số lên đến 2000 ức áp suất, sánh ngang với phản ứng tổng hợp hạt nhân!

Lâm Duệ chỉ đưa mắt nhìn chiến trường là biết bản thân không cần tham gia chiến đấu, hắn chăm chú nhìn ba người Hàn Vương, thanh âm không chút khách khí:

- Hàn Vương điện hạ, còn có Thiên Thủy Hầu, Bình Nam Hầu nữa, làm phiền ba người lui lại! Lui ra ngoài trăm trượng!

Hàn Vương Chu Bất Khí nghe vậy thì sững người, hắn không ngờ Lâm Hạo trong tình huống không chút chứng cứ dám ra lệnh cho thân vương, đây quả thật không nể mặt mũi!

Hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn Lâm Hạo:

- Lâm đại nhân nói vậy là sao? Chẳng lẽ ngài cho rằng bản vương sẽ trợ giúp vực ngoại thiên ma chạy trốn sao?

- Bản quan đúng là cảm thấy như vậy! Bản quan thậm chí lo lắng mấy người các vị sẽ giết người diệt khẩu!

Lâm Duệ bên trong thiên ma long giáp cười lạnh đáp lại.

Không chỉ Hàn Vương Chu Bất Khí mà cả hai vị hầu tước cũng tức giận đến mặt đỏ au. Thiên Thủy Hầu giơ đao lên, ánh mắt lạnh lùng, sát ý tràn ngập:

- Làm càn! Xin hỏi Lâm đại nhân có chứng cứ gì? Sao dám nói như vậy?

Lâm Duệ cũng tay đè đao, bốn nòng pháo xạ tuyến Plasma nhắm hướng đối phương:

- Bản quan không có chứng cứ, cũng không cần chứng cứ! Thứ gian trấn ma là trách nhiệm của bản quan! Ta chỉ hỏi các ngươi có lùi lại hay không?

Ngay khi dứt lời, Lâm Duệ kích phát Hộ Quốc Long Ấn ở mi tâm. Xung quanh người hắn vang lên thanh âm long khiếu to lớn, long cương vàng sậm quấn lấy thiên ma long giáp của hai người Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh. Hắn dùng đao ý khóa chặt Hàn Vương, nói gằn từng chữ:

- Dù là ai ngăn cản bản quan bắt thiên ma đều xử theo tội đồng đảng!

Hàn Vương Chu Bất Khí sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lấp lánh suy tư sau đó cười lớn nói:

- Lâm đại nhân nói gì vậy, cứ như thể chúng ta là đồng đảng vực ngoại thiên ma vậy.

Hắn vẫn khống chế chiến long lùi lại. Hai vị hầu tước khẽ nhìn nhau rồi hừ nhẹ, cũng lùi lại trăm trượng. Vị chỉ huy sứ mới này vô cùng ương ngạnh, ra bài không theo lẽ thường, bọn họ không đoán được đối phương liệu có ra tay thật không, cũng không dám thử đánh cược. Hơn nữa Lâm Hạo đã dùng Hộ Quốc Long Ấn phát ra cảnh cáo, nếu họ không lùi lại thì khó mà nói qua được.

Lúc này xương sống của hai con chiến long cấp 7 bên đối phương đã bị linh minh thông thiên long đánh nổ, đầu thân chia đôi nằm trên đất. Hai cao thủ cấp 7 vượt vương theo đó bị phản phệ, thất khiếu chảy máu. Vì thế họ càng khó chống lại ngự sử trung thừa Triệu Dương dẫn đầu một đám ngự sử vây công, chốt lát sau hai người này đã bị trói lại.

Đám ngự sử không chỉ đánh ngất họ, còn chấn vỡ xương sống để họ không thể tiếp tục chiến đấu, dù muốn tự sát cũng không thể.

Khi ngự sử trung thừa Triệu Dương, cũng chính là Lệnh Hồ Minh Đức bắt được đối phương thì trong lòng tràn ngập thoải mái. Ông biết sau trận thiên ma trắc hôm nay, Lệnh Hồ gia có một thời gian rất dài an toàn, vững chắc như Thái Sơn. Với tình thế như này, dù sau đó Tấn gia lấy ra hủ long cô làm chứng cứ cũng không làm gì được ông. Đám vực ngoại thiên ma này vì hãm hại trọng thần trong triều, thậm chí không tiếc vận dụng cao thủ cấp 7 để lừa gạt thiên ma trắc, với năng lực thần kỳ của chúng, ngụy tạo chứng cứ có gì khó chứ, vậy đáng giá tin sao?

Mà cẩn thận ngẫm nghĩ lại, sao chúng lại nhắm vào Triệu Dương hắn, là vì mục đích gì vậy? Triều đình lập án điều tra có phải vừa hay rơi vào tâm ý đám thiên ma này không? Tóm lại sau hôm nay, ông không cần ngồi chờ chết nữa. Ông đầy cảm kích chắp tay khom người nới với Lâm Hạo:

- Lâm đại nhân, lão hủ hôm nay cảm tạ ngài không dứt, may là đại nhân xử theo lẽ công bằng, giữ gìn trong sạch cho Triệu gia ta.

Hôm nay Lệnh Hồ Minh Đức thật sự rất cảm kích thiếu niên này, Lâm Hạo không tùy tiện lập án, sau khi phát hiện có thuật sư quấy nhiễu thiên ma trắc thì quả đoán bắt lấy chúng, sau đó còn ép đám người Hàn Vương lui lại để họ bắt được hai người này.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an