Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 336: chân tướng



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ nhìn về ngục thừa đang đứng nghiêm túc cung kính bên cạnh hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Ngục thừa chắp tay khom người đáp:

- Bẩm đại nhân! Là Lạc giám sát sử lệnh đưa Viên Thành Khải xuống tầng dưới cùng vạn nghĩ hắc lao, nói là muốn đánh gãy ương bướng của tên này rồi lại nghiêm hình thẩm vấn.

Lâm Duệ nghe vậy khẽ gật đầu, đây là thủ đoạn tra tấn bình thường, trong đám tù phạm có những tên rất cứng đầu, phải để chúng nếm chút khổ, lòng dạ suy yếu mới dễ thẩm vấn. Vạn nghĩ hắc lao là tầng dưới cùng Thần Ngục Ty, bản thân cũng là một loại hình phạt vô cùng tàn khốc. Bên trong không chỉ tối tăm không thấy ánh sáng mặt trời, còn nuôi lượng lớn phệ tâm độc nghĩ (kiến độc phệ tâm), đây là một loại kiến độc đặc thù của Thiên Cực tinh, khi cắn vô cùng đau. Cảm giác bị vạn con kiến độc cắn xé nghe nói còn đau gấp mười lần lăng trì! Độc của chúng còn gây ra ảo giác, làm người chịu hình phạt dễ dàng phát sinh ma biến.

Lạc giám sát sử chính là Lạc Thiên Mãn, giám sát sử của giám thứ 20. Lâm Duệ thầm nghĩ thuộc hạ này rất đắc lực, làm việc hợp tâm ý của hắn, đáng giá bồi dưỡng một phen.

Viên Thành Khải nghe vậy thêm phần tức giận hét lên:

- Lâm Hạo! Quốc triều có quy định, Thái Tổ ghi lại mười bảy loại hình phạt không được áp dụng với sĩ phu, phệ tâm độc nghĩ chính là loại hình phạt bị cấm đầu tiên, sao ngươi dám làm vậy chứ!

Lâm Duệ nghe vậy nở nụ cười, cúi nhìn Viên Thành Khải:

- Ngươi chắc còn chưa biết, hai canh giờ trước, tri kỷ hồng nhan Nguyệt Thiên Khuynh của ngươi đã chết trên tay ta!

Viên Thành Khải đầu tiên là cười mỉm rồi không thèm để ý. Nguyệt Thiên Khuynh là cao thủ cấp 7 vượt vương, thương thế thần hồn đã gần như khỏi hẳn, sao có thể bị giết chết được chứ? Cho đến khi hắn thấy Lâm Hạo lấy ra một đôi bông tay từ trong ngực áo, đặt vào trong tay hắn:

- Ngươi hẳn nhận ra đây là trang sức trên người nàng, lúc đó nàng đã ma biến, tử trạng rất khó coi a.

Viên Thành Khải thấy vậy đầu óc quay cuồng sau đó gầm gào giận dữ, như chó điên lao hướng Lâm Hạo. Đôi mắt của hắn đỏ thẫm, quanh mắt nổi gân xanh:

- Ta giết chết ngươi! Tên rác rưởi nhà ngươi, ta giết chết ngươi! Đừng để ta ra được ngoài, nếu không ta chém ngươi thành muôn mảnh.

Đám ngục tốt đều biến sắc, hai mươi bốn người liều mình giữ chặt xiềng xích, không để Viên Thành Khải nhào lên chỉ huy sứ Lâm Hạo. Tên này sức mạnh rất lớn, dù bị đóng trấn nguyên đinh, đâm xương tỳ bà, phong bế kim đan nhưng lực lượng thân thể vẫn rất mạnh. Hai mươi bốn ngục tốt suýt bị đối phương hất văng.

Cơ Tuyết Oánh trông thấy vậy thì nhíu mày lại, nàng nhảy vọt đền, tóm lấy một đầu xiềng xích giật mạnh xuống làm Viên Thành Khải không thể di chuyển.

- Ra ngoài sao? Điều này chỉ sợ là rất khó.

Lâm Duệ không nhịn được khẽ cười đáp:

- Thần Sứ Giám đã có chỉ lệnh hủy toàn bộ văn tự xuất thân của ngươi từ trước đến nay, xử tội đồng đảng nghịch tặc, để Thứ Gian Cục mau chóng tra hỏi ra đồng đảng của ngươi. Ngươi nếu không muốn chịu khổ vạn nghĩ hắc lao thì mau mau khai ra, biết gì mau khai hết.

Hủy bỏ toàn bộ văn tự xuất thân nghĩa là bãi chức quan, hủy toàn bộ công danh, tước đoạt quyền lợi chính trị suốt đời. Nghĩa là đối phương không còn được coi là sĩ phu nữa.

Viên Thành Khải nghe vậy thì sững sờ khó mà tin nổi. Sao có thể như vậy chứ? Sao thiên tử lại tước chức quan của hắn, sao lại xử tội đồng đảng nghịch tặc, hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Hắn không khỏi nhớ đến, hôm nay, đã đến giờ hắn nhận được tin bên ngoài từ ngục tốt thân tín nhưng hôm nay kẻ kia không xuất hiện.

Lâm Duệ không chút hứng thú với Viên Thành Khải, hắn để ngục thừa dẫn mình tới nhà giam khác. Trong nhà giam này là thuật sư cấp 8 – Chu Thiên Tàng! Người này sau khi nghe xong câu hỏi của Lâm Hạo thì không khỏi cười thảm:

- Chúng ta sao lại muốn ám sát lấy mạng cẩu quan nhà ngươi chứ? Chỉ là nhược điểm của ta bị nữ nhân ngu xuẩn Nguyệt Thiên Khuynh kia nắm được, không thể không hành động theo nàng ta.

Hắn tức giận nghiến răng nghiến lợi:

- Nữ nhân Nguyệt Thiên Khuynh kia quá ngu xuẩn, không chỉ ngu mà còn rất điên! Ta đã nói với nàng ta để thương nghị đã, muốn ra tay cũng phải tìm cơ hội chắc chắn, có sách lược vẹn toàn, nàng ta lại không chịu nghe, cho nên nàng ta bị chết rồi! Đáng đời nàng ta bị chém thành muôn mảnh, chết không có chỗ chôn.

Lâm Duệ kinh ngạc nhíu mày:

- Theo lời ngươi nói, lần ám sát đó là ngươi và Nguyệt Thiên Khuynh thực hiện?

Hắn cảm giác có chút hoang đường, như thể đối phương đang lừa dối mình.

- Với thực lực của chúng ta, nếu muốn ra tay với ngươi thì ngươi có cơ hội còn sống sao? Với những cao thủ trong trang viên, chỉ cần một kế hoạch ổn thỏa, ngươi chắc chắn phải chết!

Chu Thiên Tàng khẽ hừ lạnh rồi than thở:

- Nữ nhân kia thấy ngươi dẫn giải Viên Thành Khải vào thiên lao, lo lắng Viên Thành Khải không thể thoát ra được nên ép ta ra tay. Ta giờ vô cùng hối hận, một là bị nàng ta uy hiếp, không kiên trì tâm ý, hạ quyết tâm giết người diệt khẩu. Hai là hối hận lúc động thủ không có kế hoạch chu toàn, không thể giết được ngươi. Ba là tự mình làm chủ, thu nhận Nguyệt Thiên Khuynh lại trong trang viên dưỡng thương. Ngươi có thể tìm tới hẳn là nhờ chất độc trên người nàng ta đúng không?

Lâm Duệ không thể phán đoán ngôn ngữ của Chu Thiên Tàng là thật hay giả, hắn híp mắt nhìn vị thuật sư cấp 8 này, hỏi tiếp:

- Vậy ngươi có chịu chỉ điểm đồng đảng của ngươi là ai không?

Đây là một vị thuật sư cấp 8 hậu kỳ, tương đương với nguyên soái hai sao của Liên Bang. Từ đó có thể thấy thế lực ẩn sau Chu Thiên Tàng không thể khinh thường.

Chu Thiên Tàng khẽ cười lạnh, hai mắt nhìn trời không thèm nói lời nào. Hắn vừa rồi sở dĩ trả lời Lâm Hạo hỏi là vì đó là những tin không quan trọng, thêm vào hắn cũng muốn phát tiết cảm xúc ngổn ngang trong lòng. Nhưng đối phương muốn hỏi chủ thượng của hắn thì không thể nào! Nằm mơ đi!

Chu Thiên Tàng bị thúc ép làm ra chuyện ngu xuẩn cùng Nguyệt Thiên Khuynh, liên lụy rất nhiều đồng đảng, để chủ thượng tổn thất thảm trọng đã rất áy náy, giờ sao có thể mắc thêm lỗi lầm chứ?

Lâm Duệ cũng lười ép hỏi, trực tiếp dẫn Cơ Tuyết Oánh rời đi. Người này xem ra cũng là phần tử ngoan cố, mà ý chí vô cùng cứng cỏi, hắn đoán mình không hỏi thêm được gì nữa. Hơn nữa cao thủ thuật pháp cấp 8 thì hồn lực mạnh mẽ, có thể tạm rời đi thân thể. Cho nên thuốc nói thật cũng vô dụng với đối phương, để cao thủ tra tấn của Thần Ngục Ty tra hỏi thì hơn.

Cũng vào lúc này, Chu Vân Phi nhắn tin cho hắn.

Chu Vân Phi: Lâm Duệ, ta đã qua trăm phương nghìn kế tra hỏi, cơ bản xác định căn cứ nghiên cứu hôm nay ngươi phát hiện không thuộc về bất cứ cơ quan chính phủ nào, cũng không thuộc về công ty lớn nào.

Lâm Duệ nhìn tin nhắn mà sững người.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Không thể nào? Căn cứ nghiên cứu và buôn lậu lớn như vậy không phải người thường có thể xây dựng lên, liệu có phải vì liên quan đến thí nghiệm trên con người bất hợp pháp nên không ai dám nhận?

Chu Vân Phi: Rất có thể, nhưng ta khuynh hướng các tổ chức phản chính phủ như Trường Sinh Hội hơn. Ngươi có thể điều tra thêm.

Chu Vân Phi: Phương diện pháp luật vấn đề không lớn, Liên Bang không chỉ nghiêm cấm thí nghiệm trên con người, còn cấm buôn bán quân giới với Luyện Ngục. Ánh sáng Luyện Ngục vô cùng đáng sợ, một khi lan tràn ra, không chỉ người Thiên Cực tinh gặp nạn, chúng ta cũng gặp phiền phức theo.

Chu Vân Phi: Bây giờ cần lo cho an toàn của ngươi. Ngươi đã đạp trúng điểm yếu của người ta, tổn thất nhiều võ tu cấp 6, cấp 7 như vậy, đối phương chắc chắn sẽ trả thù. Ta dự tính tiểu đội Tiết Lăng Tuyết không chịu được, ta sẽ điều thêm một, hai cao thủ đến cho ngươi.

Chu Vân Phi sau khi nhắn tin thì thấy Lâm Duệ gửi một video sang, là loại xem xong tự hủy.

Chu Vân Phi: ??? Tiểu Duệ, ngươi gửi video gì thế?

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Là hồ sơ liên quan đến vụ án thiên ma của phân bộ Cục An Ninh số 9, ta đang ở Giá Các Khố, đang cầm phần hồ sơ này, bộ trưởng, ngài có muốn xem không?

Sắc mặt Chu Vân Phi không khỏi trầm trọng, hắn rất muốn biết là ai bán đứng thuộc hạ của hắn, đẩy họ vào chỗ chết?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an