Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Ngay khi 3000 tướng sĩ của Thần Vệ Quân số 3 lao lên trời đêm, trong nội viện của thần sứ thứ nhất, bầu không khí vô cùng trầm trọng, từ long vệ cho đến tôi tớ, tất cả đều trang nghiêm, sắc mặt nặng nề.
Thần sứ thứ nhất thì đi ra quảng trường trước điện, nhìn lên trời đêm. Sắc mặt của hắn thản nhiên nhưng trong tay áo, đôi tay nắm thật chặt nổi gân xanh. Hôm nay Thần đột nhiên tức giận, dùng Đông Hoàng Chung rung động toàn bộ Lạc Kinh mà hắn lại không biết lý do, điều này làm hắn bất an sợ hãi, đồng thời sinh lòng cảnh giác. Là vì trận chiến giữa thần sứ thứ ba và thần sứ dự bị thứ chín sao? Hắn cũng rất kỳ quái, tại sao hai người này lại đánh nhau?
Mà thần sứ thứ ba Lạc Vọng Thư đã luyện thành chiêu Thiên Lý Thần Tâm Kiếm, bí kiếm cấp 9 vượt đế! Trong tình huống không dùng chiến long, có thể một kiếm chém thương thần sứ dự bị thứ chín Thích Vô Cực, chiến lực không kém! Chiêu bí kiếm này cũng giúp che đi điểm yếu lớn nhất của nàng. Lạc Vọng Thư tuy là cấp 9 bậc đế nhưng thời gian nàng vào cấp 9 còn ngắn, thêm vào không có con đường đáng tin thu mua thuốc của thiên ma nên dù là tố chất thân thể hay nguyên thần đều không bằng các vị cấp 9 bậc đế khác. Nhưng chiêu Thiên Lý Thần Tâm Kiếm này có một đặc tính là có thể tụ chiêu từ trước, bảo tồn gần nửa chiêu, lúc chiến đấu có thể chém ra nhanh hơn! Mà chiêu kiếm này không chỉ uy lực mạnh mẽ, còn kiêm đủ công thủ! Kết hợp với võ đạo đặc biệt và lực lượng huyết mạch có thể giúp nàng trong nháy mắt bộc phát chiến lực cấp 9 vượt đế!
Thần sứ thứ nhất cũng để ý đến hai thanh đao từ trên trời rơi xuống kia.
- Thần chế trảm long!
Thần sứ thứ nhất không khỏi bất ngờ, Thần vừa ban cho Lâm Hạo Thần Huân Lệnh xong, giờ lại ban cho thần chế trảm long đao! Bởi vậy có thể thấy được lần này công huân của Lâm Hạo rất lớn, đến mức Thần không thể không đánh vỡ lệ thường, một lần nữa ban trọng thưởng, khen thưởng công lao Lâm Hạo. Nhưng đến cùng là công huân gì, đáng giá Thần làm như vậy?
Cùng lúc đó hắn không khỏi cảm thán:
- Đúng là hậu sinh khả úy, trong vòng một ngày thu được Thần Huân Lệnh và thần chế trảm long đao, thằng nhóc này đúng là vận khí tốt thật.
Kẻ này khả năng cao sẽ lên đến thần sứ! Hắn chỉ cần bình an sống đến cấp 9, không rơi rụng giữa đường thì tương lai gần như chắc chắn lên chức thần sứ, thậm chí còn lên đến thần sứ thứ nhất như hắn!
Ngay lúc này, một ánh sáng vàng sậm rơi xuống trước mặt hắn. Thần sứ thứ nhất nhanh chóng tập trung chú ý, hắn nhận ra đây là phi thư ba mươi vạn dặm, đến từ một vị tế sư Thần Cung quen thuộc. Khi hắn đọc xong thư tín, ánh mắt đầu tiên là sững sờ bất ngờ, rồi lại thoải mái:
- Hóa ra là như vậy, là Trấn Ngục Quân sao?
Tâm tình thần sứ thứ nhất buông lỏng, đồng thời cũng ngầm chấn kinh. Thảo nào Thần vừa khen thưởng Lâm Hạo chưa đến ba canh giờ, lại ban cho thần chế trảm long đao!
Trấn Ngục Quân xảy ra đại án, thống lĩnh Trấn Ngục Quân – thần sứ dự bị thứ chín Thích Vô Cực vậy mà đồng thời cấu kết thiên ma và Luyện Ngục. Người này chuyển hóa tướng sĩ Trấn Ngục Quân thành nửa ma, còn dùng binh khí sinh vật của thiên ma thay thế tướng sĩ Trấn Ngục Quân, thời gian kéo dài đến mấy năm! Từ đó có thể thấy, giờ tình hình Trấn Ngục Quân rất nát, đội quân này từ trên xuống dưới đã thối nát!
Thần sứ thứ nhất lại có phần không hiểu nổi, vì sao Thích Vô Cực lại cấu kết với thiên ma và Luyện Ngục, hắn muốn gì vậy?
- Thần sứ đại nhân. Xin hỏi vì sao Thần lại đột nhiên tức giận vậy?
Đội trưởng đội long vệ của thần sứ thứ nhất vô cùng tò mò nhìn chủ nhân.
Thần sứ thứ nhất không trả lời, trực tiếp đưa phi thư sang. Đội trưởng đội long vệ nhìn lướt qua, con ngươi co rút mãnh liệt, sắc mặt trầm trọng nói:
- Đại nhân, việc lớn như này mà Lạc Vọng Thư trước đó không nhắn gì cho ngài, nàng ta có lẽ đã có tâm tư khác biệt, đại nhân không thể không đề phòng!
Thần sứ thứ nhất khẽ lắc đầu, cười ha ha:
- Chính là vì việc lớn, liên quan trọng đại nên không nhắn gì mới đúng. Hơn nữa là người đều có tư dục, ta sao có thể cưỡng cầu nàng đồng tâm đồng lực cùng ta? Chỉ cần thần sứ thứ ba bảo trì nhất trí trên các chính sách quan trọng của ta, đã không uổng công ta dìu dắt nàng ta rồi.
Đội trưởng đội long vệ thì cúi đầu, ánh mắt trầm lạnh. Hắn biết thần sứ thứ nhất khoan thứ có một phần lớn vì bất đắc dĩ. Thần sứ thứ ba giờ đã luyện thành chiêu Thiên Lý Thần Tâm Kiếm, chiến lực mạnh mẽ, căn cơ vững chắc trong triều, cánh chim dần đầy!
- Ngươi đến bảo khố của ta, chọn một chút đan dược thượng hạng mang qua cho Lâm Hạo. Người này đánh vỡ lệ thường, trong vòng một ngày nhận được cả Thần Huân Lệnh và thần chế trảm long đao, tiền đồ vô cùng, không thể xem nhẹ được!
Thần sứ thứ nhất khẽ thở dài trong lòng, thậm chí còn nảy sinh đố kỵ trong lòng. Dạng con cưng của trời như Lâm Hạo, vậy mà lại bái vào môn hạ Lạc Vọng Thư. Nếu hắn thu được người này làm đồ đệ, chắc chắn như hổ mọc thêm cánh!
Không chỉ có hắn, trong Ngự Long Điện, thiên tử cũng đang chắp tay sau lưng, nhìn lên bầu trời. Sắc mặt của hắn cũng lạnh lùng đến cực điểm, hắn không ngờ Trấn Ngục Quân lại xảy ra đại án như vậy, Viên Thành Khải mình từng coi trọng cũng ít nhiều có dính líu. Lúc này, trong lòng hắn có kinh ngạc, có may mắn, có giận dữ, có sợ hãi!
Kinh ngạc là vì án này bắt nguồn từ Trấn Ngục Quân – đây là một trong bốn quân trấn thủ Thiên Uyên, chịu trách nhiệm phòng thủ ba đường lớn.
May mắn là lỗ thủng này kịp thời bị phát hiện, nếu không Đại Tống chắc chắn bị đại quân Luyện Ngục thọc sâu! Một khi đại quân Luyện Ngục đánh đến, hậu quả khó mà lường được. Thiên tử không biết Thần sẽ như nào, nhưng toàn bộ hoàng thất Đại Tống chắc chắn không may mắn tránh thoát!
Tức giận là vì Viên Thành Khải, hắn tín nhiệm đối phương như vậy, không chỉ nhiều lần ban trọng trách, ủy thác chức quan nhị phẩm, khi Viên Thành Khải bị triều thần công kích, hắn còn một mực âm thầm che chở! Vậy mà tên khốn này báo đáp quân ân như vậy đây! Viên Thành Khải rõ ràng biết trấn quân đại tướng quân Vệ Kiến bị đám người Thích Vô Cực ám sát, Trấn Ngục Quân xảy ra vấn đề mà giấu diếm không báo! Đúng là đáng chết ngàn lần! Đáng trách là tên này đã theo hắn cả mấy trăm năm!
Sợ hãi là đến từ Thần, Viên Thành Khải là thân cận của hắn, lại liên lụy đến án Trấn Ngục Quân. Thần sẽ nhìn hắn như nào, sẽ nghĩ gì về hắn? Liệu Thần có cho rằng hắn cũng ngấm ngầm đồng ý và hỗ trợ họ?
Tâm ý thiên tử vô cùng phiền nhiễu, hắn nỗ lực suy tư rồi hỏi Nhậm Học Chi – đại nội tổng quản đang đứng trang nghiêm bên cạnh:
- Lạc Vọng Thư trước khi đến Thần Cung chưa từng liên hệ với thần sứ thứ nhất đúng không?
Nhậm Học Chi nói như chém đinh chặt sắt.
- Chưa từng! Nô tỳ có thể xác định việc này, vừa rồi thần sứ thứ nhất cũng sợ hãi, bất ngờ với việc này.
Đây là một vị hoạn quan diện mạo chừng 60 tuổi, râu tóc bạc trắng, tuổi thật ít hơn thiên tử 200 tuổi. Trong mắt hắn lóe lên tia âm u:
- Có thể thấy thần sứ thứ ba tự nhận căn cơ đã đủ, cánh chim đã dầy! Tương lai có thể nàng sẽ không rập khuôn theo thần sứ thứ nhất nữa.
Thiên tử khẽ mỉm cười, thầm nghĩ đây là tin duy nhất giúp trấn an a.
- Đây là công của ngươi! Đúng là Học Chi nhìn người chuẩn, Lạc Vọng Thư quả không phải người phàm, vật trong ao, nàng ta không thể ở lâu dưới người khác. Đưa vị trí chỉ huy sứ Thứ Gian Cục cho nàng ta hơn xa cho hai vị kia, ít nhất nàng ta thật tâm muốn chỉnh đốn Đại Tống.
Thiên tử đang tính toán khả năng ly gián Lạc Vọng Thư và thần sứ thứ nhất. Nhưng hắn khẽ lắc đầu, bỏ đi ý nghĩ này. Hiện tại trong triều, trong Thần Sứ Giám, thần sứ thứ nhất chỉ có minh hữu đáng tin nhất là Lạc Vọng Thư! Với mưu trí của thần sứ thứ nhất, sao có thể để hắn thực hiện được mưu đồ chứ? Lạc Vọng Thư cũng thông minh tuyệt đỉnh, nếu đám thuộc hạ của hắn làm không khéo còn bị phản tác dụng. Thiên tử chắp tay sau lưng nói:
- Về sau nếu Lâm Hạo có việc cần cầu kiến cũng không được chậm trễ, lập tức báo lên cho trẫm. Bắt đầu từ ngày mai, khi Lâm Hạo ra vào cung, dùng lễ thân vương đối đãi. Ngoài ra, thông báo cho toàn bộ thành viên tôn thất, tuyệt đối không được trêu chọc người này, dù bọn hắn có lý hay vô lý đều phải nhương bộ ba phần, tuyệt không thể phạm tội trước mặt đối phương, nếu không trẫm cũng không cứu được.
Nhậm Học Chi nghe vậy mà hơi kinh ngạc, không phải là vì câu đầu, Thần đã ban cho Lâm Hạo thần chế trảm long đao, cho Lâm Hạo quyền lên Thần Cung bái kiến Thần, như vậy thiên tử sao có thể cự tuyệt không gặp đối phương, nếu dám làm thế thật thì bọn họ để Thần vào đâu chứ? Nhậm Học Chi giật mình là vì câu sau, lấy lễ thân vương đối đãi, dùng lễ thân vương đối đãi một quan ngũ phẩm? Dù đối phương có là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục thì cũng không quá thích hợp a!
Nhưng rồi hắn nhanh chóng thoải mái, cần biết trong triều, đồng thời thu được Thần Huân Lệnh và thần chế trảm long đao tổng cộng 3 người – hai vị thần sứ và thần sứ dự bị thứ nhất! Trong đó không đảm nhiệm chỉ huy sứ Thứ Gian Cục chỉ có thần sứ thứ nhất, vì thời đại đó còn chưa có Thứ Gian Cục! Lâm Hạo có Thần Huân Lệnh và thần chế trảm long đao, địa vị trong triều đã chỉ hơi kém hơn thái tử năm xưa. Thiên tử dùng lễ thân vương đối đãi tuyệt không quá mức.
Nhậm Học Chi còn thấy được ý muốn thổi lên trời hại đối phương của thiên tử, Lâm Hạo quả thật tài năng siêu phàm, mới nhận chức đã liên tiếp phá đại án, thu được công huân hiển hách, được Thần chú ý. Nhưng đồng thời hắn cũng sẽ bị các bên đố kỵ, trở thành mục tiêu công kích của các bên! Với tuổi tác và tạo nghệ võ đạo của Lâm Hạo, đây chưa chắc đã là chuyện tốt!
Đồng thời, trong lòng Nhậm Học Chi cũng ẩn ẩn tiếc thương, bất bình cho thái tử. Thái tử một đời nhân kiệt, tính cách bằng phẳng, chiêu hiền đãi sĩ cuối cùng lại vẫn lạc ở Thần Thạch Bảo, làm đứt gãy mưu tính truyền quốc của thiên tử.
Nhậm Học Chi thầm nghĩ thằng nhóc kia chưa chắc đã an ổn đi đến cuối cùng, đường tương lai còn rất dài a!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an