Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 420: đế huyết



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Mười phút sau, Lâm Duệ nhận được một email của Cục An Ninh do tổng soái thứ nhất soạn.

Cục An Ninh thông báo đến tất cả dị thể hành giả về sự kiện xảy ra phía bắc Trấn Ma Lâm, trận chiến này làm Liên Bang tổn thất một vị nguyên soái hai sao và hơn mười vị võ tu Hóa Long! Tổng soái thứ nhất trong email một lần nữa trịnh trọng cảnh cáo toàn bộ dị thể hành giả tạm thời rời xa Lạc Kinh, nếu như có việc cần thiết phải vào Lạc Kinh thì nhất định phải hết sức cẩn thận. Đồng thời Cục An Ninh đánh giá Lâm Hạo là nhân vật nguy hiểm SSS, dị thể hành giả không nên đến gần.

Lâm Duệ không khỏi nở nụ cười bất đắc dĩ rồi nhìn khắp mặt sông. Trận chiến này đã sắp kết thúc, đám người lao ra ngoài truy bắt vực ngoại thiên ma cũng đã trở về, Lâm Duệ thầm bất mãn với đám này, cần biết tù phạm vẫn ở trên thuyền, nếu giờ đối phương còn tốp nhân lực nữa, giết thọc vào thì bọn họ ăn đủ. May là Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di một mực đứng bên cạnh hắn, mấy vị giáo tập trong Long Vệ Đô cũng coi như nghe lệnh hắn, ba trăm ngự long trực của Thứ Gian Cục không dám làm trái ý hắn, nhờ vậy mới bảo vệ được ba thuyền tù phạm.

Lúc này, thần sứ thứ hai và Lạc Vọng Thư đã quay về. Hai vị thần sứ sau khi đánh chìm bốn chiếc khu trục tinh hạm thì mất hứng thú. Thần sứ thứ hai nhìn về phía mặt sông rồi tập trung chú ý vào Thượng Quan Thiên Di. Sắc mặt hắn có vẻ không vui, ánh mắt lạnh lùng khẽ hừ nhẹ, bay về hướng Lạc Kinh.

Lạc Vọng Thư hạ xuống boong thuyền, hơi tán thưởng nói:

- Tiểu Hạo Hạo lần này làm tốt lắm, một lần nữa trọng thương thiên ma, mấy vị đại tế ti trong Thần Cung rất tán thưởng ngươi, nói không lâu sau, Thần Cung sẽ ban bảo vật, ban thưởng công lao của ngươi.

Lâm Duệ nghe được trong lời Lạc Vọng Thư có vui mừng nhưng cũng có một chút bất đắc dĩ. Hắn đoán Lạc Vọng Thư lo lắng hắn giết thiên ma quá nhiều, sẽ bị vực ngoại thiên ma nhắm vào. Hắn không khỏi gãi khuôn mặt, thầm nghĩ mình cũng muốn an ổn, vấn đề là cây muốn lặng mà gió chẳng ngưng, muốn ngừng cũng không được a. Hơn nữa thịt đã đưa đến miệng, nào có đạo lý không ăn chứ? Trước tiên nuốt xuống tiêu hóa đã, vạn nhất về sau người ta đưa đến nhiều thịt hơn, mình không đủ năng lực “ăn” thì sao?

Lạc Vọng Thư một mực nhìn hai chiến long trên thuyền, nhất là con của Thượng Quan Thiên Di, ánh mắt đầy kinh ngạc và có chút tán thưởng:

- Khá lắm, kiếm phách vô song long! Cấp 6 bậc đế, không ngờ long vệ xuất sắc nhất thế hệ này lại thuộc về ngươi.

Lạc Vọng Thư đầy nghi ngờ nhìn Tiên Vu Yên hỏi:

- Không phải tổng giáo tập Long Vệ Đô đã báo lại với Thần Sứ Giám là Thượng Quan Thiên Di vì tự ý tu hành võ đạo long giai, đã bị Vạn Lôi Thiên Tôn ô nhiễm, không thể Hóa Long, dù có may mắn thành công cũng sẽ trở thành vật dẫn để Vạn Lôi Thiên Tôn phục sinh rồi sao, như vậy đây là chuyện gì? Ta thấy kiếm phách vô song long này không tệ a, không có dấu vết bị ô nhiễm.

Lạc Vọng Thư rất vui khi thấy Lâm Hạo có thể chiêu mộ một long vệ cấp 6 bậc đế, nàng biết Lâm Hạo nắm giữ pháp môn thanh tịnh nhưng những câu này của nàng là có dụng ý khác, để thay hắn giải thích hoài nghi của người khác, nhất là thần sứ thứ hai kia.

Tiên Vu Yên chắp tay nói:

- Thần sứ đại nhân, ngày xưa Tiên Vu Yên kiểm tra đều do người khác phụ trách, ti chức không rõ lắm. Nhưng theo như ta được biết, Thượng Quan Thiên Di trước giờ chưa từng bị Vực Sâu ô nhiễm, nhiều lần kiểm tra đều đạt điểm tối đa, nguyên thần cũng không có dấu hiệu bị ô nhiễm, liệu có phải tổng giáo tập phán đoán sai rồi không? Hơn nữa, trước khi Hóa Long, Thượng Quan Thiên Di đã thức tỉnh thần tâm thông minh, có lẽ tổng giáo tập bỏ sót việc này.

Quả thật, trước khi Hóa Long, Thượng Quan Thiên Di có thức tỉnh thần tâm thông minh nhưng những lời nàng nói lúc trước có ý che giấu cho Thượng Quan Thiên Di. Thượng Quan Thiên Di đúng là nhiều lần đạt điểm tối đa, cũng quả thật không có dấu hiệu bị ô nhiễm nhưng đó là trong tình huống chỉ dùng 20% sức mạnh. Đứa nhỏ này không dám vận dụng nhiều hơn nên không bị phát hiện.

Những lời này của Tiên Vu Yên làm đám giáo tập xung quanh thần sắc khác thường. Các nàng biết tổng giáo tập sợ là gặp xui rồi, đỉnh cấp thiên tài như Thượng Quan Thiên Di vì sơ sót của nàng mà rơi vào tay Lâm Hạo, hai vị thần sứ và thiên tử sao có thể tha thứ chứ? Các nàng kinh ngạc hơn cả là thiên phú của Thượng Quan Thiên Di, thần tâm thông minh là thiên phú huyết mạch ứng phó ô nhiễm Vực Sâu tốt nhất. Thiên phú này có thể giúp thần hồn tiến vào trạng thái bền chắc như “Thần” trong thời gian ngắn, nếu đã hóa thân thành Thần thì sao sợ Vực Sâu ô nhiễm chứ? Không ngờ thiếu nữ này trước khi Hóa Long lại thức tỉnh được thần tâm thông minh. Thảo nào, Thượng Quan Thiên Di có thể thành công Hóa Long, huyết mạch không giảm mà còn tăng.

Chỉ có Tiên Vu Yên biết, Lâm Hạo chắc chắn còn dùng thủ đoạn nào đó. Nàng rất hiểu Thượng Quan Thiên Di, với mức độ ô nhiễm của Thượng Quan Thiên Di, không phải “thần tâm thông minh” có thể qua ải được.

Lạc Vọng Thư thần sắc thoải mái khẽ gật đầu:

- Hóa ra là thế! Quả là may mắn để người mua thấp bán cao, Tiểu Hạo Hạo, ta không biết phải nói thế nào về vận may của ngươi nữa, phải biết khi xưa lúc vi sư Hóa Long cũng mới miễn cưỡng tiến vào bậc đế mà thôi.

Lâm Duệ thì thầm nghĩ sư tôn trâu bò vậy sao? Như vậy thiên phú của sư tôn rất lợi hại, hắn biết trước kia Lạc Vọng Thư xuất thân hàn môn, tài nguyên không dư thừa. Hơn nữa, Lạc Vọng Thư không có cách nào thu được thực trang hay thuốc của thiên ma.

Lạc Vọng Thư nhìn về phía chiến long hai màu vàng hồng đan xen nói:

- Hoàng viêm chiến long, là con chiến long 6700 năm trước của Cơ Thần Diễm sao? Xảy ra chuyện gì vậy?

Nàng đã xem hồ sơ về huyện Ngân Nguyệt, biết rõ tên Cơ Thần Diễm.

- Sư tôn mắt sáng như đuốc!

Lâm Duệ đầu tiên là tâng bốc rồi cười khổ nói:

- Ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra, vị Cơ tướng quân này hình như không chết, còn sống bên trong hoàng viêm chiến long, ta trợ giúp nàng phục sinh nên nàng dốc sức cho ta.

Lạc Vọng Thư khẽ ồ lên một tiếng, hơi gật đầu nói:

- A, quả thật trước kia cũng có trường hợp này, bản thể tử vong, nguyên thần dựa vào chiến long sống sót nhưng tình huống này rất hiếm gặp.

Lạc Vọng Thư không khỏi nhớ đến trận chiến giữa Lâm Hạo và Thích Diễm trên sông Thiên Tương mấy tháng trước, như vậy có thể giải thích được rồi. Lúc này nàng nhìn vào viên bảo thạch đỏ thắm chỗ trán hoàng viêm chiến long.

- Đây là đế huyết thạch?

Lâm Duệ nghe vậy thì ngạc nhiên hỏi lại:

- Sư tôn nhận ra vật này?

Đây là thứ Cơ Thần Diễm lấy ra từ người tông chủ Phần Đao Tông – Thích Diễm. Lúc trước hắn tra hết cơ sở dữ liệu của Cục An Ninh cũng không biết đây là vật gì.

- Là tinh huyết còn sót lại của chiến long Đại Chu Thái Tổ biến thành, nghe nói đó là đế viêm chiến long cấp 10 vượt đế!

Lạc Vọng Thư nhớ tới một đoạn ghi chép, đế viêm chiến long kia chính là bị Thần bóp vỡ đầu! Nhưng chuyện này không cần thiết phải nói cho Lâm Hạo biết. Nàng khẽ lắc đầu nói:

- Cơ tướng quân này hẳn là muốn dùng đế huyết thạch tăng lên sức mạnh huyết mạch chiến long, từ đó vượt qua bậc đế! Đó là tổ tiên đời đầu của nàng, khởi nguồn huyết mạch, quả thật có hy vọng nhưng chút đế huyết thạch này còn ít quá, ta nhớ Thần Cung còn có, vừa vặn bọn họ sắp ban thưởng cho ngươi, ta sẽ xin cho ngươi một, hai khối lớn.

Lạc Vọng Thư khẽ cười nói tiếp:

- Thảo nào ngươi vững tâm không chút lo lắng như vậy, có hai chiến long này bảo vệ, quả thật không cần lo lắng.

Trong nội tâm nàng cũng hơi yên tâm, có hai chiến long này, thêm vào Lâm Hạo triệu hoán hình chiếu chiến long nữa, rất nhiều cấp 8 đều không phải đối thủ của Lâm Hạo. Ở gần Lạc Kinh, Lâm Hạo đã không cần sợ bất cứ ai dưới cấp 9. Nếu như huyết đao cơ kia cũng có thể Hóa Long thì rất tốt, có hai hộ vệ bậc đế, Lâm Hạo sẽ an toàn hơn nhiều.

Lạc Vọng Thư nhớ tới một chuyện, lấy ra một phù bàn lóng lánh ánh bạc, bên trên có khắc phù văn thần kỳ, đầy cảm giác khoa huyễn.

- Đúng rồi, đây là đồ vực ngoại thiên ma cấp 8 lưu lại, ngươi hẳn là cần dùng đến, thứ này có thể giúp dịch chuyển gấp, lưu lại làm đồ bảo mệnh khi cần.

Lâm Duệ khẽ liếc mắt, đây không phải là truyền tống phù bàn của đám người Lý Nguyệt Hoa sao? Thứ này dù chỉ dùng được một lần nhưng quả thật là đồ tốt, giúp giữ mạng khi gặp nguy hiểm cùng cực.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an