Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ lái chiếc siêu xe Thần Dực 520 tới trang viên Lệnh Hồ, khi đi hắn nhận được cuộc gọi video của giáo sư Tư Mã Lâm.
- Tiểu Duệ, thực trang long giáp của em đã chuẩn bị xong, định khi nào cấy vậy?
Lâm Duệ cười khổ đáp:
- Xin lỗi giáo sư, sợ là phải trì hoãn một hai ngày. Có ít việc làm em không thể chuyên chú tu hành.
Sau khi thu được chiến linh Hoàng Phủ Thanh, Lâm Duệ tiến vào giai đoạn tiến triển thần tốc. Cứ cách 5 ngày hắn lại sao chép một thung cung, thêm vào đủ loại thuốc cường hóa nữa, cứ 5 ngày hắn tăng thêm khoảng 380 điểm thân thể, càng ngày càng đến gần yêu cầu cấy thực trang long giáp bậc X.
Nhưng hai ngày này hắn quả thật chậm trễ tu hành, chủ yếu là sự vụ bên căn cứ số 7 nhiều quá, không dành ra thời gian luyện võ được. Hắn dù mang theo lượng tử hàng thần nghi và cả khoang ngủ cùng đi, đặt ở trên hộ vệ tinh hạm nhưng không sử dụng đến. Hắn phải tạm xin nghỉ học tập cùng Lạc Vọng Thư, bởi vì sự việc bận rộn quá, không dành ra được thời gian rảnh rỗi.
- Điều này không có vấn đề gì, thực trang long giáp của em giờ đang ở trạng thái đông lạnh nhưng không nên trì hoãn quá một tháng.
Tư Mã Lâm biết Lâm Duệ quả thật rất bận. Tên này còn kinh doanh ra công ty lớn như vậy, còn góp vốn cùng Phương Nhiễm Nhiễm mở công ty dược, chắc chắn phải cố gắng rất nhiều. Nhưng để hắn kinh ngạc là dù bận rộn như vậy nhưng thân thể Lâm Duệ tiến triển rất nhanh, mười mấy ngày này như ăn thuốc nổ, tăng trưởng bộc phát.
- Lần này viện khoa học có cho thực trang long giáp của em thêm chút đồ tốt, đến lúc đó em sẽ rất ngạc nhiên, giờ tôi sẽ thừa cơ nước đục thả câu, không nói cho em biết a.
Tư Mã Lâm nghiêm mặt hỏi:
- Việc phòng nghiên cứu là sao thế, em hẳn là biết rõ nhỉ? Tạ Thanh không chỉ ghi hình lại quá trình em chế tạo thực trang “quyết tâm”, còn chiêu mộ một người tình nguyện cấy thực trang này, toàn bộ quá trình vô cùng thành công. Theo như dữ liệu, tinh thần lực gánh vác của người này giảm đi ba phần tư, chỉnh thể uy lực và hiệu năng của thực trang lại tăng thêm 35%, cho dù về sau người này không thể hấp thu hoàn toàn thực trang đó, chân chính hòa vào thân thể thì mạch suy nghĩ này quả thật sẽ mang đến cuộc cách mạng cho thực trang.
Chỉ riêng việc giảm 25% gánh vác tinh thần có thể giúp giảm tỷ lệ mắc thực trang hội chứng của dị thể hành giả, thậm chí có thể nhờ vào việc này cấy nhiều thực trang hơn. Theo lý thuyết, thực trang giảm mức yêu cầu xuống sẽ làm võ giả được lợi, tăng lên thực lực trên diện rộng.
Lâm Duệ nghe vậy hai mắt sáng lên:
- Giáo sư đã động tâm? Thật ra em rất hy vọng giáo sư có thể gia nhập phòng nghiên cứu của em, chủ trì hạng mục này nhưng sợ ngài có ràng buộc nào khác.
- Phía tôi không có vấn đề gì, tôi và đại học Minh Đức dù ký hợp đồng nhưng một tuần chỉ đi làm ba ngày, mấy hạng mục ở trường đang nghiên cứu cũng không quá khó, học sinh của tôi cũng có thể hoàn thành giúp.
Tư Mã Lâm nói đến đây nở nụ cười:
- Cũng không cần lo lắng những điều này. Với hạng mục có thể nhấc lên cuộc cách mạng này, dù tôi có phải trả phí bồi thường phá vỡ hợp đồng cũng phải gia nhập cùng các người, không biết em có chào đón không đây?
- Cầu còn không được nữa là, giáo sư, nếu ngài đồng ý tới trợ giúp là vinh hạnh của phòng nghiên cứu a!
Lâm Duệ nói như chém đinh chặt sắt:
- Em sẽ thành lập hai phòng nghiên cứu, một do ngài chủ trì nghiên cứu thực trang, một do Tạ Thanh chủ trì nghiên cứu thực trang phụ trợ. Ban đầu sẽ có 5 tỷ đồng Liên Bang tiền đầu tư, sau đó sẽ có thêm vốn từ công ty dược Duệ Phương nhưng em hy vọng ban đầu có thể nghiên cứu các loại thực trang liên quan đến Hoàng Lôi Thánh Thể của em.
Tư Mã Lâm nở nụ cười rạng rỡ, xem ra Lâm Duệ muốn là người đầu tiên ứng dụng kỹ thuật này, để thay thế thực trang trên người hắn. Điều này rất bình thường, không có chỗ tốt thì ai đầu tư chứ? Nhưng hắn có chút lo lắng, Lâm Duệ mở miệng là nói sẽ đầu tư 5 tỷ, vấn đề là Phương Nhiễm Nhiễm mới là người quản lý công ty dược Duệ Phương mà? Phương Nhiễm Nhiễm hiện giờ đang ở giai đoạn quan trọng, nàng vì nguyên nhân thân thể Lệnh Hồ Minh Đức, đã sớm đối kháng với cha mình, liệu có đồng ý đầu tư không?
Lâm Duệ nhớ tới một chuyện nói:
- Đúng rồi, gần đây em tìm được một vị kỹ sư sinh vật đỉnh cấp. Người này là đại sư sinh vật, sinh vật hóa học, di truyền học, vi sinh vật học, thực trang sinh vật học, dược lý học, giải phẫu thực trang, chế tạo thực trang, công trình sinh vật. Hắn thậm chí có thể một mình chế tạo thực trang SSS+, không, là điểm X, cũng có thể dựa theo yêu cầu của ngài chế tạo bất luận thực trang nào, chỉ cần đưa ra mạch suy nghĩ cụ thể, lại không quá đặc biệt, hẳn là có thể chế tạo được. Người này vì thân phận không tiện lộ ra nên tạm thời không thể gia nhập phòng nghiên cứu chúng ta, nhưng ngài và giáo sư Tạ Thanh trong quá trình nghiên cứu nếu gặp vấn đề nào khó giải quyết có thể hỏi hắn, hoặc trực tiếp ủy thác cho hắn giải quyết.
Sau khi nói chuyện xong thì Lâm Duệ gửi một danh tiếp điện tử cho giáo sư Tư Mã Lâm.
Con ngươi Tư Mã Lâm hơi nhíu lại, có thể chế tạo thực trang điểm X sao? Thật hay giả đây? Phải biết loại thực trang này cả tập đoàn Thiên Lam cũng không làm được, phải nhờ viện khoa học Đông Á hỗ trợ mới chế tạo được. Hơn nữa, người này có thể chế tạo bất cứ thực trang gì sao, còn đạt được nhiều học vị như vậy, là vị lão đại nào trong giới khoa học Liên Bang vậy?
Tư Mã Lâm đối với câu nói đối phương không thể lộ diện của Lâm Duệ không chút kỳ quái, nhân vật đỉnh cấp như này chắc chắn chịu rất nhiều hợp đồng ràng buộc, không thể tùy tiện gia nhập phòng nghiên cứu của Lâm Duệ được. Giống như Tư Mã Lâm hắn, ngoài ký hợp đồng cùng đại học Minh Đức, hắn còn có thân phận Ngọ Mã trong Trường Sinh Hội, nếu không phải hắn đã hoàn thành hai hạng mục cho Trường Sinh Hội thì cũng không thể tự ý quyết định đi hay ở. Vấn đề Lâm Duệ sao có thể kết nối được với người này chứ?
….
Trang viên Lệnh Hồ gia ở phía tây đại học Minh Đức, là một trang viên nhỏ chiếm diện tích 50000 mét vuông. Nghe nói trước đó trang viên Lệnh Hồ gia còn rộng hơn, lớn gấp 6 lần bây giờ nhưng bị Lệnh Hồ Minh Đức quyên góp xây dựng trường học, cũng chính là khởi điểm của đại học Minh Đức.
Lâm Duệ sau khi lái xe đến mới biết mình coi thường mấy chữ “quy mô nhỏ”, “tư nhân” của Phương Nhiễm Nhiễm rồi.
Người ta Lệnh Hồ gia tộc không tổ chức lớn nhưng Lệnh Hồ Minh Đức đã sống 760 năm, thân bằng nhiều không kể xiết, bạn cũ rộng biết bao chứ? Đổi vị trí suy tính có thể hiểu được, nếu hắn là Lệnh Hồ Minh Đức, mời người này thì có mời người kia không? Nếu không mời thì có đắc tội người ta, để lại tai họa ngầm không? Mà bằng hữu của Lệnh Hồ Minh Đức ở tầng cỡ nào chứ? Những người này tụ tập mang đến động tĩnh như nào chứ? Những nhân vật thượng lưu ở căn cứ số 9 dù không có thiếp mời cũng phải nghĩ cách đến tham dự.
Cho nên “quy mô nhỏ” nhưng không nhỏ…
Lâm Duệ lái xe thể thao vào tầng ngầm gara, phát hiện ở đây đã đậu gần kín siêu xe sang trọng. Nhưng quản gia vô cùng coi trọng hắn, không chỉ tự mình dẫn đường, còn gọi phó quản gia đưa hắn vào trong trang viên bằng xe nội bộ. Điều này làm đám người xung quanh kinh ngạc không thôi.
- Đây là ai vậy? Trẻ tuổi thật, sao Lệnh Hồ gia tộc lại coi trọng hắn như vậy?
- Ta nhận ra hắn, hình như là minh tinh võ đạo nổi tiếng của căn cứ số 9, nghe nói lưu lượng fan rất lớn.
- Chỉ là minh tinh võ đạo thôi sao? Hình như mới cấp 4, sao có thể chứ? Cho dù là minh tinh võ đạo cấp 8 đỉnh phong cũng không thể được Lệnh Hồ Minh Đức coi trọng.
- Ta biết, hẳn là “trai bao” Phương Nhiễm Nhiễm nuôi, ta mới thấy xe hắn lái đến, là Thần Dực 520, xe này trước đó là của Phương Nhiễm Nhiễm.
- Không thể nào, sao Phương Nhiễm Nhiễm lại để ý hắn chứ?
- Người này vẫn rất trâu bò đấy, một người tinh thông 50 võ đạo cơ sở hệ dương, gần như đều đạt đến đại tông sư. Nghe nói mỗi tháng hắn bán giúp tập đoàn Thiên Lam mấy chục triệu tiền thực trang đấy.
Lâm Duệ tai thính mắt tinh, đương nhiên nghe được đám người bàn tán nhưng không chút để ý. Hắn và phó quản gia đi vào sâu trong, dừng lại trước một tòa nhà bảy tầng tạo hình cổ điển trang nhã.
- Đây là thư viện riêng của lão gia, bình thường lão gia ở đây làm việc.
Phó quản gia đi trước dẫn đường, cười giới thiệu với Lâm Duệ:
- Lão tiên sinh giờ đang ở thư phòng, gặp mặt mấy vị bằng hữu.
Hắn đã mang Lâm Duệ tới cửa thư phòng, nơi này diện tích rộng lớn, trang nhã như phòng khách.
Lâm Duệ thấy có không ít người đang đứng chờ bên ngoài, bao gồm cả Phương Nhiễm Nhiễm. Ngay khi Lâm Duệ định dừng lại chờ ở đây thì phó quản gia dẫn hắn đi tiếp:
- Lão tiên sinh đã thông báo, chỉ cần Lâm tiên sinh đến thì nhất định phải dẫn đến gặp mặt lão tiên sinh trước.
Phó quản gia vừa dứt lời, mấy vị khách trong phòng đều kinh ngạc nhìn về hướng Lâm Duệ. Ngay cả Phương Nhiễm Nhiễm cũng đầy nghi hoặc, dù nàng đã sớm biết ông nàng - Lệnh Hồ Minh Đức vô cùng coi trọng Lâm Duệ, nhưng vẫn không hiểu nổi là vì sao?
Phó quản gia khẽ gõ cửa thư phòng rồi đẩy ra, làm ra thủ thế mời Lâm Duệ vào trong.
Khi Lâm Duệ vào trong đó, phát hiện trong phòng đã ngồi sẵn sáu người, một là thị trưởng thành phố Hoắc Bang Quốc, hai vị mặc trang phục nguyên soái Liên Bang, là nguyên soái bốn sao. Ba người này và một vị lão nhân mặc âu phục đều đeo huân chương “nghị viên vinh dự quốc hội”.
Lâm Duệ nhận ra một người trong đó, chính là trưởng tử của Lệnh Hồ Minh Đức, chủ tịch công ty mậu dịch Thiên Hồ - Lệnh Hồ Thiên Trù, hắn đang ngồi trong góc thư phòng, một bộ cẩn thận.
Bản thân Lệnh Hồ Minh Đức thì ngồi sau bàn đọc sách, ông tuổi đã cao nhưng nhìn tinh thần khỏe mạnh, mái tóc bạc cắt tỉa tỉ mỉ, khí chất trang trọng nho nhã.
Sau khi Lâm Duệ bước vào, mấy người trong thư phòng ánh mắt lăng lệ nhìn Lâm Duệ, đều có chút nghi hoặc, khó hiểu và không vui. Ngay cả Lệnh Hồ Thiên Trù cũng nhíu mày lại, như không hiểu nổi sao Lệnh Hồ Minh Đức lại làm vậy.
Lệnh Hồ Minh Đức nói:
- Giới thiệu một chút, đây là một vị bằng hữu nhỏ tuổi ta mới quen. Các ngươi đừng thấy hắn nhỏ tuổi mà khinh thường, thực lực hắn không kém, dưới trướng có công ty dược Duệ Phương, công ty dị thể Hải Lan, phòng làm việc Lâm Duệ, công ty mậu dịch Duệ Sâm, chỉnh thể giá thị trường đã vượt qua 300 tỷ Liên Bang. Dưới trướng cao thủ như mây, ngoài ra hắn còn là phó chủ tịch đảng Quang Minh Trận Tuyến mới lập.
Ánh mắt mọi người hơi biến đổi, từ kinh ngạc chuyển dần về hòa hoãn, thu lại ánh mắt nhìn Lâm Duệ.
Bọn họ biết Lệnh Hồ Minh Đức là nhân vật như nào, sẽ không ăn nói lung tung. Thật ra xí nghiệp 300 tỷ còn chưa lọt vào mắt bọn họ nhưng Lâm Duệ còn rất trẻ, hình như cũng không phải con cháu đại gia tộc, từ đó có thể thấy tiềm lực người này rất cao. Nhân tài như này quả thật có tư cách vào đây.
Trong đó thị trưởng Hoắc Bang Quốc cẩn thận đánh giá Lâm Duệ một lượt, không hiểu vì sao, hắn cảm thấy thiếu niên này rất quen. Hơn nữa, trong căn cứ số 9 bỗng có một ông chủ xí nghiệp trẻ tuổi, ưu tú như này sao?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an