Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 446: tỉnh lại



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Cảm tạ minh chủ Namtran15 đã đề cử, review và tặng kim phiếu ^^

Đế hạo thần long hình thể khổng lồ, cao tới 21m, bàn tay to đến ba mét, dày hơn một mét. Nhưng điều này không ảnh hưởng Hoàng Phủ Thanh điều khiển các dụng cụ y tế “nhỏ nhắn xinh xắn”, hắn dùng ý niệm điều khiển là đủ khống chế chuẩn xác. Thêm vào Lâm Duệ phối hợp, một người một rồng chỉ dùng 10 phút đã kiểm tra xong cho Lệnh Hồ Minh Đức.

Hoàng Phủ Thanh nhìn số liệu và hình ảnh chụp chiếu cơ thể Lệnh Hồ Minh Đức mà khẽ lắc đầu. Hắn không thể nói chuyện, chỉ có thể gửi tin nhắn cho Lâm Duệ: Quá phức tạp, tình huống hiện giờ của Lệnh Hồ Minh Đức rất kém, thực trang kết nối tinh thần và nội tạng cơ thể hắn rối tinh rối mù, dẫn đến phản ứng bài xích mạnh mẽ, nếu không phải tinh thần lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, vẫn một mực khống chế thì giờ đã biến thành thịt nhão rồi.

Hoàng Phủ Thanh không khỏi cúi đầu nhìn Lệnh Hồ Minh Đức trong khoang ngủ. May là thuốc gây mê gây mê cả huyết nhục, nếu không thì đã mất khống chế. Tất cả cơ quan vị này giờ phải đối đãi như một đơn vị độc lập, tất cả đều bị Lệnh Hồ Minh Đức mạnh mẽ dùng nguyên thần cưỡng ép ở chung cùng nhau. Thế mà vị này vẫn có thể duy trì tâm tính bình thản, dị thể không ma biến, không đến mức mắc bệnh tâm thần, chỉ suy yếu mà thôi.

Hoàng Phủ Thanh: Với tình hình hiện giờ, nếu là ta khi còn sống có lẽ có biện pháp nhưng giờ nhiều lắm để cho hắn sống thêm mấy năm nữa. Nhưng hắn rất may mắn khi được gặp ngươi.

Lâm Duệ cũng đang kiểm tra báo cáo, đồng thời nhắn lại: Dị thể của ông ấy vẫn mạnh khỏe, nguyên thần cũng coi như mạnh mẽ, vậy thì có biện pháp trị liệu. Ta cần viện sĩ lên phương án giải phẫu tốt nhất, ngài biết giới hạn "lửa thanh tịnh" của ta ở đâu, chúng ta sẽ cố hết mức trong thời gian này đưa nguyên thần và thực trang về lại vị trí cũ, tốt nhất là có thể bổ sung thêm nguyên khí cho ông lão này.

Lâm Duệ thầm nghĩ đây tốt xấu gì cũng là một bắp đùi có thể ôm. Chính mình lúc trước rất đức độ, từ chối Lệnh Hồ Minh Đức lưu lại “di sản”, nếu giờ vì cơ thể suy yếu mà ông lão này “ô hô ai tai”, mất đi bắp đùi để ôm thì đáng tiếc biết bao.

Hoàng Phủ Thanh: Hiểu rồi boss, giờ ta sẽ lên phương án, tiếp theo do ta đảm nhiệm phải giẫu, điều chỉnh thực trang cho hắn, ngài chuyên tâm sử dụng lửa thanh tịnh là được.

Lâm Duệ giờ có thể sử dụng khái niệm thanh tịnh trong nửa khắc, nếu nhờ dược vật kích thích thì có thể kéo dài đến 28 phút, cho nên trước đó phải lên kế hoạch thật tốt, phân phối rõ ràng thời gian sử dụng để đạt được hiệu quả lớn nhất.

Hoàng Phủ Thanh: Về phần bổ sung nguyên khí thì vừa hay ta nắm giữ vài bí pháp kéo dài tính mạng của Thiên Cực tinh, cũng có thể để thân thể hắn khôi phục nguyên khí 60, 70%, đủ để đánh một, hai trận chiến cường độ cao.

Lâm Duệ lúc này nhớ đến danh sách của viện sĩ Hoàng Phủ Thanh, có hai bí pháp đỉnh cấp để hắn trông mà thèm – thần châm khống long và tục mệnh thần chú. Đáng tiếc đây là bí pháp cấp 8 bậc đế tiếng tăm lừng lẫy! Thuộc về cấp bậc thông thiên, gọi tắt là thiên giai, còn cao hơn cả long giai. Giờ Lâm Duệ còn chưa đổi được bí pháp long giai thì càng không đổi được hai bí pháp này.

….

Khi Lệnh Hồ Minh Đức tỉnh lại thì đầu tiên hơi mơ hồi lập tức tỉnh táo, trực tiếp ngồi dậy.

Lúc này Lệnh Hồ Minh Đức phát hiện mình đã không còn nằm trong khoang phẫu thuật, cũng không phải ở trong phòng chì mà là nằm trên một ghế sofa.

Cung Hoành Đao ở bên cạnh thấy cảnh này thì thầm nghĩ may là boss dự kiến trước. Với tố chất thân thể của Lệnh Hồ Minh Đức, ngồi phắt dậy như này đủ để đánh vỡ nát khoang phẫu thuật 10 triệu đồng Liên Bang a.

- Lão tiên sinh đừng hoảng hốt.

Lâm Duệ hai tay ôm ngực, nhìn khắp lượt Lệnh Hồ Minh Đức:

- Ngài thử cảm ứng tình huống cơ thể bản thân xem, xem có được cải thiện không?

Sắc mặt hắn giờ trắng bệch, không chút màu máu. Đây là vì tiêu hao quá nhiều nguyên khí, trong quá trình thủ thuật vừa rồi, Lâm Duệ còn tiêm thêm thuốc kích thích dinh dưỡng nồng độ cao nữa. Hoàng Phủ Thanh nói Lâm Duệ là thầy thuốc có nhân tâm, Lâm Duệ thì chỉ cho rằng mình có chút “ép buộc chứng”, dù làm chuyện gì cũng muốn làm hết sức, làm ổn thỏa, không thể làm qua loa không trên không dưới được.

Hắn chỉ cần tiêm vào hai bình thuốc là có thể dùng lửa thanh tịnh giúp một lượt tinh thần và thực trang của Lệnh Hồ Minh Đức, làm xong bước đầu uốn nắn, để thân thể của ông lão này rời khỏi trạng thái suy yếu. Nếu như không dùng thì cơ thể của Lệnh Hồ Minh Đức chỉ là được cải thiện tạm thời, sau này sẽ lại chuyển biến xấu, điều này mang ý nghĩa phẫu thuật lần này không thành công hoàn toàn.

- Lâm đại nhân!

Lệnh Hồ Minh Đức cả kinh nhìn Lâm Duệ, ánh mắt khó mà tin nổi. Rồi hắn lại nở nụ cười khổ, thầm nghĩ điều này không thể trách người ta. Người ta đã nói rõ là gây mê toàn phần rồi, là do mình khinh thường, cho rằng thuốc mê kia không thể gây mê được mình, kết quả là mình bất tỉnh nhân sự… Cũng không biết Lâm Duệ làm gì với mình trong lúc mình hôn mê đây?

Lệnh Hồ Minh Đức ngưng thần chăm chú cảm nhận bản thân, chốc lát sau, thân thể ông khẽ run lên:

- Đây là?

Ghế sofa dưới người hắn vang lên thanh âm “dan dát” rồi nát vụn, cương lực mạnh mẽ của ông càn quét bốn phía, đánh vỡ đồ vật trong phòng. Trong trụ sở bí mật này của Lâm Duệ cũng có ít đồ dùng, chủ yếu là để Cơ Tuyết Oánh và Phí Vân Lai đến đây ở thoải mái hơn chút. Nhưng tất cả đồ gia dụng, đồ điện trong phòng giờ đã bị cương lực đánh nát.

Cung Hoành Đao thầm nghĩ lại tiết kiệm được tiền, nếu là phòng chì kia, trong đó có cả dụng cụ phẫu thuật được cho chiến long, tổn thất phải lên đến 700 triệu đồng Liên Bang.

Lệnh Hồ Minh Đức tâm tình trào dâng, hồi lâu cũng khó bình tĩnh lại. Hắn vừa rồi cảm ứng được gì vậy? Hắn cảm ứng thấy lục phủ ngũ tạng bản thân, cảm ứng thấy thực trang và thực trang phụ trợ! Điều này vốn rất đơn giản với thực trang võ giả bình thường nhưng với hắn là rất khó!

Đó là vì tinh thần của Lệnh Hồ Minh Đức xảy ra vấn đề, thế giới trong mắt người khác là bình thường nhưng của ông bị vặn vẹo. Điều này bắt nguồn từ hậu hoạn thực trang đời đầu lưu lại, sau trận đánh với Linh Huyễn, tinh thần của ông nhận thức khó khăn hơn nhiều. Giờ Lệnh Hồ Minh Đức thấy tinh thần của mình thay đổi rất nhiều, sau khi tỉnh lại, tinh thần của ông nhận ra toàn bộ thực trang – y như khi vừa mới cấy thực trang vậy. Ông có thể cảm ứng được thực trang của mình và khí huyết lưu thông, tuần hoàn trong thực trang!

Điều này giúp tinh thần Lệnh Hồ Minh Đức gỡ được gánh nặng nghìn cân, để cho ông cảm thấy thoải mái nhất mấy chục năm qua… Không đúng, không chỉ như vậy, thực trang và lục phủ ngũ tạng của ông cũng đã được điều chỉnh.

Sau trận chiến 50 năm trước với Linh Huyễn, giờ Lệnh Hồ Minh Đức một lần nữa cảm thấy thân thể mình kết nối cùng nhau. Trước đó các bộ phận thân thể ông như bộ phận của người máy gắn kết với nhau vậy, nhưng không phải dùng đinh vít mà là dùng tinh thần lực, trường kỳ kết nối cùng nhau. Giờ đây, “đinh vít” đã được rời đi, thân thể ông đã thật sự hòa hợp thành một thể. Ngoài ra ông còn cảm ứng được khí huyết dồi dào trong thân thể nữa, dù không sánh được với lúc toàn thịnh nhưng đã không còn ở trạng thái suy yếu, sắp chết nữa.

Lệnh Hồ Minh Đức khó mà tin nổi, yên lặng nhìn Lâm Duệ:

- Lâm đại nhân, xin hỏi ngài làm như nào vậy?

- Đây là bí mật thương nghiệp, ta giờ không tiện lộ ra.

Cho nên mới phải gây mê toàn phần.

Lâm Duệ khẽ cười chỉ về vòng tay trí năng của Lệnh Hồ Minh Đức:

- Ta cảm thấy giờ ngài nên trả lời tin nhắn của người nhà thì hơn. Trước khi tiêm thuốc mê, ngài không nhắn gì cho bọn họ, ta đoán giờ bọn họ hẳn là rất lo lắng cho ngài.

Trận giải phẫu này kéo dài 3 tiếng đồng hồ, giờ đã sắp 12h đêm rồi.

Phương Nhiễm Nhiễm gửi đến cả 1000 tin nhắn cho hắn. Nàng biết Lệnh Hồ Minh Đức gặp hắn cuối cùng, sau đó hai người biến mất khỏi thư phòng cho nên từ nửa tiếng trước đã không ngừng nhắn tin hung hăng truy hỏi: “Các ngươi ở đâu? Đang làm gì? Sao không trả lời ta?”. Hắn không biết phải trả lời nàng như nào nên chỉ đành bỏ mặc. Hắn đoán Lệnh Hồ gia giờ đang toàn lực tìm kiếm bọn họ, quá nửa đã vây lấy trụ sở bí mật này rồi. Dù sao căn cứ này xây dựng phía dưới biệt thự đứng tên hắn, thật ra cũng chẳng bí mật đến đâu…

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an