Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Sở trưởng khi nhìn thấy gương mặt Lâm Duệ thì đầu óc trống rỗng. Người trước mặt hắn là Lâm Duệ, là anh trai Lâm Y? Lâm Duệ chính là sát thủ nhạc thiếu nhi? Trong chớp mắt này, rất nhiều thông tin kết nối ăn khớp lại với nhau trong đầu sở trưởng nhưng hắn vẫn không thể nào hiểu được, sao Lâm Duệ lại là sát thủ nhạc thiếu nhi? Sao tên này có thể tránh được Cục An Ninh truy nã? Sao tên này thoát được các mô hình thống kê chứ? Sao năng lực chiến đấu của tên này mạnh vậy chứ? Hiệp hội võ đạo cho điểm 4SSS+, quá cao vượt quá xưa nay a?
Ngay lúc này ý thức hắn trống rỗng, Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh đã một lần nữa thiểm độn vung đao. Hai người dùng thân pháp giống nhau, vung đao giống nhau nhưng một trái một phải, trước sau đan xen!
Đây là bí đao – Tử Dương Kiếp Siêu Thuấn Sát – 6SSS! Là kết hợp tốc độ quang lôi, cuồng bạo của hỏa còn mang theo năng lực hư không thuấn sát!
Lúc này trong lòng Cơ Tuyết Oánh ẩn ẩn sinh ra tia hưng phấn, nàng tập luyện bí đao này đã hơn một tháng, hôm nay mới có đất dụng võ.
Chiêu bí đao này nếu chỉ sử dụng một mình thì uy lực 6SSS, nếu kết hợp cùng Lâm Duệ thì là 2 lần 6SSS+, thậm chí còn vượt quá! Chỉ vì trước giờ hiệp hội võ đạo chỉ cho điểm SSS+ là cao nhất. Trên thực tế đao này đã đi qua vượt đế, nhưng chưa đến Thần!
Đội trưởng đội hộ vệ thấy đao này thì nháy mắt hơi lạnh tràn ngập tâm trí, toàn thân nổi da gà. Trong chớp mắt hắn tràn đầy tuyệt vọng, vì hắn đã dự báo được kết cục bi thảm sắp đến!
- Cẩn thận!
Hắn vừa cảnh báo cấp trên vừa toàn lực ứng phó bí chiêu bộ phát. Sở trưởng cũng kịp tỉnh táo lại khi Lâm Duệ xuất đao, súng trong tay hắn mãnh liệt bắn về hướng Lâm Duệ.
- Chết đi cho ta!
Mỗi viên đạn hắn bắn ra tụ tập toàn bộ chân nguyên, khí huyết, võ đạo cực ý và tâm tình cuồng bạo, uy lực mỗi viên đạn được đẩy lên cực hạn! Nếu nói về uy lực, các loại súng hiện đại như súng trường, súng plasma… uy lực rất mạnh, còn có hệ thống AI hỗ trợ nữa nhưng nói về uy lực cao cấp nhất thì không bằng loại súng ngắn tự động, có thể hấp thu sức mạnh võ giả thêm vào đạn.
Nhưng khi sở trưởng bắn súng, hắn phát hiện thời không quanh mình đã bị bóp méo! Hai người kia hợp lực bóp méo không gian và thời gian! Giống như đôi kìm sắt lớn mạnh mẽ bóp lại thời không vậy.
Ngoài ra Thống Khổ Thiên Tôn cũng sắp giang lâm, xung quanh vặn vẹo vô cùng mạnh mẽ. Sở trưởng bắn ra viên đạn 7S+ nhưng không bắn trúng nổi Lâm Duệ, chớp mắt sau đó hắn thấy ánh đao đã đến trước mặt. Nhưng khác với lần trước, mục tiêu của ánh đao này là hắn!
Keng! Keng! Keng!
Theo thanh âm sắc bén vang lên, ánh đao trái phải đan xen, chém xuống chiến giáp và cơ thể bọn họ. Khi hai người Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh đan xen qua nhau, một lần nữa dừng lại, sở trưởng dùng ánh mắt khó mà tin nổi nhìn Lâm Duệ.
- Đao thật bá đạo!
Hắn nói là bá đạo, một đao này không chỉ nhanh mà còn bá đạo! Hoàn toàn không nói đạo lý, như mũi nhọn có thể chém đứt toàn bộ thế gian, bá đạo vô cùng! Thế gian này còn có đao pháp bá đạo, thần kỳ như này sao? Lại như chuyên môn thiết kế cho hai người này, có thể đẩy sức mạnh huyết mạch của họ lên mức nhanh nhất!
Trong nháy mắt này, thân thể sở trưởng bắt đầu phân giải, hóa thành vô số khối thịt. Vừa rồi khi Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh lao qua người hắn, ít nhất chém ra trăm đao, đã sớm phân giải thân thể và linh hồn hắn thành từng mảnh nhỏ.
Lâm Duệ vung tay lên, ném ra một đoàn lửa thanh tịnh. Cho dù lúc này hắn vô cùng vội vã cũng không chút khinh thường, đoàn lửa thanh tịnh này có thể cháy hết tất cả, đảm bảo đối phương không thể còn sống.
Lâm Duệ sau đó bóng hình lóe lên, nhanh chóng tiến về chỗ sâu trong căn cứ. Không lâu sau, hắn đến gian phòng như phòng giam trọng phạm kia, còn chưa đến gần, hắn đã thấy khái niệm vặn vẹo tràn ngập nơi này.
Toàn bộ nơi này đã bị bóp méo, vật chất, con đường, lực hút, trọng lực, không gian và thời gian, thậm chí ngũ quan bản thân cũng bị ảnh hưởng – toàn bộ đều bị bóp méo. Xung quanh nơi này đã cúp điện, thông tin lượng tử và pháp tắc vật lý đã mất hiệu lực, bị chặt đứt!
Hai người Cung Hoành Đao và Phí Vân Lai đứng ở ngoài cửa, thần sắc gian khổ. Phí Vân Lai lúc trước đảm nhiệm nhiệm vụ ám sát ba người hacker trong phòng, sau đó trợ giúp Lâm Hi và Lâm Quang Minh khống chế phòng quan sát. Cung Hoành Đao thì dẫn theo ba tiểu đội 6S, phụ trách giải quyết nhân viên vòng ngoài, đảm bảo không ai còn sống rời khỏi căn cứ này. Sau khi bọn họ hoàn thành nhiệm vụ thì trợ giúp Lâm Hi đến gần Lâm Y, bảo vệ Thống Khổ Thiên Nữ rời khỏi phòng ngủ này, đồng thời đảm bảo an toàn cho Lâm Hi.
Vì nhiệm vụ lần này rất bí mật, không thể để lộ ra ngoài nên chỉ có hai người trợ giúp Lâm Hi. Nhưng khi hai người đến cửa thì không thể vào tiếp được, chỉ có thể toàn lực duy trì bản thân, trấn áp thân thể và thân hồn để không bị vặn vẹo.
- Hỏng bét rồi boss!
Phí Vân Lai sau khi thấy Lâm Duệ đến thì bất đắc dĩ cười khổ:
- Tâm linh của nàng đã sụp đổ, Lâm Hi dùng thuốc mê ngài đưa cũng vô dụng.
Tiết Lăng Tuyết lên kế hoạch tác chiến rất hoàn mỹ nhưng vẫn có biến cố xảy ra. Thần Chiếu quân ra tay trước dự đoán, thêm vào Thống Khổ Thiên Nữ đã xảy ra sự cố từ khi nổ súng giết chết nhân bản thể của Lâm Duệ. Vốn đây là hành động để che giấu, mê hoặc tai mắt truyền thông nhưng lại làm tâm linh Lâm Y rời vào tan vỡ.
Lâm Duệ cau mày lại đi vào phòng, vừa vào phòng hắn đã nghe thấy giọng một nữ nhân rên rỉ:
- Xong, xong thật rồi! Sao ta lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy, đáng nhẽ ta không nói những lời đó a…
Lâm Duệ nhìn về hướng phát ra thanh âm, đó là một nữ sinh vóc dáng đầy đặn, nàng hai tay ôm đầu rúc gối trong góc phòng, không ngừng khóc khe khẽ. Theo như tình báo, đây là đồng đội của Minh Nguyệt, hacker thiên tài SS+ nhưng cô nàng này mới chỉ là cấp 5, sao có thể tồn tại được ở đây chứ? Nhưng giờ không phải lúc để ý đến nàng, Lâm Duệ nhanh chân đến gần Lâm Hi, nhìn vào thiếu nữ đang ngủ say trong khoang ngủ. Ngũ quan Lâm Y rất giống Lâm Hi nhưng khí chất điềm đạm hơn. Nàng đang nhắm mắt an lành trong khoang ngủ nhưng lại là trung tâm của vặn vẹo xung quanh.
- Anh, còn biện pháp nào không?
Sắc mặt Lâm Hi giờ đầy tuyệt vọng:
- Liệu có thể ngăn lại không?
Lúc này Vương Thiên Vũ chuyên phụ trách huyễn thuật, che đậy khí tức cũng đã chạy tới đây. Sau khi hắn vào phòng, hơi liếc nhìn Lâm Y là lập tức thầm chửi bậy trong đầu: “má nó nữa!”. Hai mắt của hắn lập tức nổ tung, tràn ra máu tươi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Vực Sâu trong đời! Dù mới chỉ có một phần Vực Sâu giáng lâm nhưng đã rất khủng bố, vô cùng kinh khủng!
- Boss, sao còn không đi, ngài ở đây là chờ chết đấy!
Đồng thời Vương Thiên Vũ cũng nảy sinh ý nghĩ vì sao Lâm Duệ và Lâm Hi, còn có cô nàng Ẩn Nguyệt kia nữa, sao vẫn có thể ở trong phòng không bị ảnh hưởng. Phải nhớ hắn là cấp 8 vượt hoàng còn không ở đây lâu được, Phí Vân Lai và Cung Hoành Đao còn phải đứng ngoài phòng kìa.
- Còn cứu được!
Lúc này Lâm Duệ giơ tay ra đặt lên mạch máu cổ của Lâm Y nói:
- Chúng ta tới kịp lúc, nhưng Tiểu Hi, lần này em phải hy sinh một năm tuổi thọ rồi.
Lâm Hi nghe vậy thì chấn động:
- Em nên làm gì?
Đừng nói là một năm, nếu có thể cứu được Tiểu Y, nàng nguyện dùng toàn bộ sinh mạng.
Vương Thiên Vũ nghe vậy thì cười nhạo:
- Boss, ngài không coi trọng tính mạng mình rồi, đây là Vực Sâu đấy! Ngài muốn ngăn cản nàng ta giáng lâm sao, không thể làm được a!
Đây chính là không biết trời cao đất rộng a! Boss cũng là người học y, sao lại khinh thường Vực Sâu như vậy chứ?
Ẩn Nguyệt đang co rúc trong góc cũng ngẩng đầu lên, đầy châm chọc bất đắc dĩ nhìn Lâm Duệ.
Xong! Xong hết rồi! Nhưng anh trai Minh Nguyệt đối với em gái tốt thật, giờ tình thế như này rồi cũng không muốn rút lui, thảo nào Minh Nguyệt lại thống khổ như vậy. Ẩn Nguyệt thở dài nói:
- Các ngươi đi đi! Đã không thể ngăn Thống Khổ Thiên Tôn giáng lâm rồi. Thế gian này chỉ có Vực Sâu mới có thể đối kháng Vực Sâu thôi, ta có thể kiềm chế nàng ta 20 giây nữa.
Lâm Duệ khẽ lắc đầu nói:
- Quả thật chỉ có Vực Sâu mới có thể đối kháng Vực Sâu, nhưng ta chính là Vực Sâu!
Vương Thiên Vũ khi nghe thấy câu này thì khó mà hiểu nổi nhưng hắn lập tức nhìn thấy một ngon lửa trắng bốc lên bên ngoài cơ thể Lâm Duệ. Chớp mắt sau đó, hắn cảm thấy một sức mạnh khái niệm mạnh không kém khái niệm “vặn vẹo” đang bao quanh đây.
Đó là khái niệm thanh tịnh!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an