Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 458: thần chiến



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Vương Thiên Vũ vô cùng giật mình, thầm nghĩ tiểu boss nói gì vậy? Hắn là Vực Sâu? Nghĩa là sao? Nhưng rồi hắn lập tức biến sắc, thầm nghĩ đến hình ảnh thế giới trong mơ của Linh Huyễn. Hắn lập tức hiểu vì sao Linh Huyễn lại chết, lão sư của hắn thật sự đụng phải Vực Sâu!

Lâm Duệ chính là Vực Sâu, ít nhất đã đến gần Vực Sâu! Chẳng lẽ đây là lý do Từ Mộng Nhiên để hắn tới tìm boss, thì ra không phải chỉ vì boss có Hộ Quốc Long Ấn sao?

Vương Thiên Vũ không khỏi thầm mắng: “má nó!” liên tục trong đầu, lúc trước hắn đã rất kỳ quái, sao chỉ có Hộ Quốc Long Ấn mà có thể giết được Linh Huyễn chứ? Đáng tiếc ánh mắt của hắn đã bị Thống Khổ Thiên Nữ làm nổ, chỉ có thể thông qua cảm giác cảm ứng xung quanh.

Lúc này Phí Vân Lai cũng thò đầu vào, dòm vào trong:

- Sao lại như vậy, sao trong này lại có thêm khái niệm Vực Sâu vậy? Hôm nay là chuyện gì xảy ra thế này?

Ánh mắt của hắn lập tức tập trung vào Lâm Duệ, không nhịn được nói tục:

- Má nó nữa! Đây là boss của chúng ta sao? Là Vực Sâu à?

Trên thân Lâm Duệ đang thiêu đốt ngọn lửa trắng, là hóa thân của sức mạnh khái niệm. Hình như là khái niệm thanh tịnh!

Phí Vân Lai đột nhiên hiểu ra vì sao Lâm Duệ phải cho xây dựng phòng chì lớn như vậy, vì sao lúc trước lại đầy thần bí như thế! Vì sao Lâm Duệ nói hắn có thể vào nhìn nhưng phải ký hợp đồng chung thân, hóa ra boss không lừa hắn! Bí mật như này quả thật đáng giá ký hợp đồng chung thân. Nhưng hắn đã ký hợp đồng chung thân rồi mà, sao không nhìn thêm chút nữa, thưởng thức khái niệm thanh tịnh của boss chứ?

Thiếu nữ Ẩn Nguyệt trốn ở góc phòng cũng vô cùng giật mình nhìn bóng lưng Lâm Duệ.

- Là Vực Sâu sao?

Vô cùng tiếp cận Vực Sâu hoàn chỉnh! Kẻ trước mặt ngoài chưa có khí quan Vực Sâu và linh hồn chưa tiến đến cấp độ Vực Sâu ra thì gần như là một Vực Sâu mới – Thần! Đây là Thần thật sự, hoàn mỹ, mạnh mẽ hơn hai chị em Lâm Hi, Lâm Y nhiều!

- Anh, em biết phải làm gì rồi.

Lâm Hi hít sâu một hơi, lùi lại 200m, đứng cách gian phòng này. Nàng sau đó hai tay chỉ đất, mái tóc không gió mà bay. Ầm! Chốc lát sau một vòng sáng đen bao lấy năm trăm mét địa vực quanh đây, cùng lúc đó, cũng có một vòng sáng bao quanh lấy Lâm Y.

Miệng mũi Lâm Hi trào máu tươi, gương mặt thanh tú của nàng bỗng vặn vẹo dữ tợn, ánh mắt nàng tràn đầy tơ máu, cổ tay nổi đầy gân xanh. Nàng lúc trước đã có cảm xúc tuyệt vọng, là van mở sức mạnh khái niệm của mình. Dù cảm xúc này đang dần biến mất nhưng Lâm Hi có thể mượn nhờ nguyên chất Vực Sâu Lâm Duệ thanh tẩy giúp nàng, ngắn ngủi dẫn đường, mượn thần lực nhưng quá trình này vô cùng miễn cưỡng, vô cùng đau đớn.

- Đây là?

Vương Thiên Vũ hai mắt chảy máu vô cùng khiếp sợ, hôm nay hắn nhìn thấy một khái niệm hoàn chỉnh nữa, khái niệm thứ ba rồi – hủy diệt! Cô nàng Lâm Hi này đang dùng khái niệm hủy diệt xóa hết khí tức Vực Sâu tỏa ra ngoài, từ đó che giấu khí tức Vực Sâu, tranh thủ thời gian cho Lâm Duệ thanh tẩy! Cùng lúc đó, nàng cũng đang chặt đứt liên hệ giữa Lâm Y và chiến long, hủy diệt sức mạnh khái niệm của Lâm Y!

Trong lòng Vương Thiên Vũ tâm tình tràn lan, triệt để mờ mịt kinh hãi, thầm nghĩ cả nhà boss là gì vậy? Bọn họ là hậu nhân của Thần sao? Sao một nhà ba anh em này đều là Vực Sâu vậy? Hôm nay Vương Thiên Vũ hắn ngẫu nhiên lẫn vào một trận “thần chiến” sao?

Ánh mắt Lâm Duệ chăm chú lại, tiến lên một bước, tay đè vào mi tâm Lâm Y. Chớp mắt này, khái niệm vặn vẹo quanh Lâm Y bộc phát, ầm ầm xé nát xung quanh. Khoang ngủ lúc trước vẫn hoàn hảo nhưng chớp mắt này bị sức mạnh kinh khủng xé nát thành bột mịn, vách tường hợp kim xung quanh cũng không tránh được, mấy chục chỗ bắt đầu rạn nứt vặn vẹo mạnh.

May mắn là ngọn lửa thanh tịnh của Lâm Duệ một mực bao lấy nàng, xóa đi phần lớn sức mạnh vặn vẹo, nếu không mấy người trong phòng đã bị sức mạnh này vặn thành thịt nát rồi!

Phí Vân Lai hét lên một tiếng kêu thảm, che mắt lui ra ngoài. Hắn vừa rồi không dám nhìn trực tiếp Lâm Y, không dám có chút ác ý nào với vị Vực Sâu đang giáng lâm kia nhưng khi khoang ngủ vừa vỡ, hắn cũng cảm giác không chịu được nữa. Nhưng có vết xe đổ của Vương Thiên Vũ, hắn đã chuẩn bị từ trước, ánh mắt kịp thu lại, bảo vệ được con mắt không bị nổ tung. Hắn thầm nghĩ chỉ có lão Cung là thông minh, một mực chờ ở ngoài không vào, vị này chắc là đã đoán được ba anh em nhà này như nào, biết "trận thần chiến" này không phải mình có thể nhúng tay, thậm chí là có thể quan sát.

Chỉ có Cơ Tuyết Oánh vẫn đứng gần cửa không sao nhưng nàng cũng không thể tới gần, nàng bị sức mạnh của hai loại khái niệm xung kích, chỉ có thể đầy lo lắng nhìn hai anh em Lâm Duệ.

Thân thể mềm mại của Lâm Y đã lơ lửng trên không, thậm chí đã mở mắt ra, ánh mắt hờ hững không chút tâm tình nhìn Lâm Duệ. Xung quanh nàng đã xuất hiện điện quang màu đen, thần niệm mạnh mẽ của nàng bắt đầu giáng lâm vật chứa này, đồng thời dùng sức mạnh xé rách toàn bộ vật chất xung quanh.

Lâm Duệ đứng mũi chịu sào, toàn thân tuy được lửa trắng bao quanh nhưng như ngọn nến tàn lay lắt trong gió vậy. Lúc này hắn hoàn toàn dựa vào Hộ Quốc Long Ấn chống đỡ xung kích tinh thần của đối phương. Nếu không thì vị Thiên Tôn này đã giáng lâm 5%, chỉ cần một ánh mắt cũng đủ vặn vẹo giết chết linh hồn của hắn!

Lâm Duệ tiếp tục tiến lên, tính đem tay phải đặt lên trán Lâm Y.

Sức mạnh khái niệm đôi bên không ngừng giao tranh trong không gian hẹp. Lâm Duệ sau mấy lần thất bại thì dứt khoát rút ra song đao của mình, hắn vậy mà tự lĩnh ngộ được hòa sức mạnh khái niệm vào đao, từ đó tăng thêm lực xung kích, ánh đao bóng loáng chớp nhoáng quanh người Lâm Duệ. Chúng dung hợp pháp môn thanh tịnh, cắt nát khái niệm vặn vẹo đang muốn vươn ra ngoài.

Keng! Keng! Keng!

Đôi song đao “Thí Quang” 7SS+ trong tay Lâm Duệ chém vào sức mạnh khái niệm của đối phương mà vang lên thanh âm như sắt thép va chạm. Ánh mắt hắn vô cùng kiên định, như là đao kiếm đúc thành vậy!

- Cút ra ngoài!

Khóe môi của hắn cũng trào máu tươi, mắt cũng đang dần trào ra tơ máu. Ánh đao của Lâm Duệ càng lúc càng mãnh liệt, cuồng bạo, hắn giờ quả thật không phải đối thủ của Vực Sâu, dù là võ đạo hay khả năng khống chế khái niệm, đều kém xa mấy vị này. Đấy là đối phương còn chưa thức tỉnh, mới chỉ theo bản năng hành động, mới giáng lâm được 6% mà đã nghiền ép mọi mặt hắn và Lâm Hi liên thủ rồi.

Lâm Duệ giờ chỉ có thể không ngừng dùng thương đổi thương. Hắn chắc chắn khí huyết Lâm Y không đủ chèo chống lâu, Lâm Duệ có thể cảm giác được thân thể em gái đang nhanh chóng chuyển xấu. Nàng dù là binh khí Vực Sâu do Trường Sinh Hội chế tạo, là vật chứa để Thần giáng lâm nhưng vật chứa này đã sớm mục nát.

Ngay khi đôi bên vừa giao tranh, Lâm Duệ đã tự tiêm thuốc kích thích cho mình, giờ bắt đầu có hiệu quả, hai mắt hắn đỏ hồng lên, cổ bành trường, phát ra tiếng gầm như dã thú, đôi song đao càng thêm mạnh mẽ, điên cuồng!

- Cút ra ngoài! Cút! Cút đi!

Trường đao của Lâm Duệ vậy mà cưỡng ép chém ra khoảng không xung quanh Lâm Y, dùng không gian ngưng kết thành một lớp giáp vô hình bao lấy nàng.

Ầm một tiếng nổ vang, sóng khí cuốn trào ra bốn phương tám hướng. Ánh mắt Lâm Duệ hơi sáng lên, hắn hiểu chiến lược của mình thành công, khái niệm vặn vẹo đã sụp đổ! Đúng như dự đoán của hắn, nguyên khí của Lâm Y vốn không còn lại bao nhiêu, không đủ để Thống Khổ Thiên Tôn chiến đấu cường độ cao.

Lâm Duệ không chút do dự một đao chém về mi tâm Lâm Y. Lúc này đôi mắt Lâm Duệ nhìn Lâm Y hoàn toàn chuyển thành màu vàng óng, còn có tia lôi điện vàng lấp lánh quanh mắt hắn nữa. Giờ hắn không để ý đến nguyên hạch Vực Sâu trong thực trang long giáp của mình đang phát sinh biến đổi. Hiện giờ hắn chỉ chú ý vào Lâm Y và thần trong người nàng.

- Biến! Đây không phải nơi ngươi nên tới! Thân thể này không thuộc về ngươi! Vĩnh viễn cũng không!

Ầm!

Trong chớp nhoáng này, ngọn lửa thanh tịnh mãnh liệt thiêu đốt, nuốt hết toàn thân Lâm Y rồi bùng cháy!

Chính vào lúc này, Lâm Duệ chợt nhìn thấy một bónh hình hư ảo, một nữ thần thân mặc thiết giáp bụi gai, gương mặt vô cùng xinh đẹp mở to mắt nhìn hắn.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an