Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Tinh hạm Thiên Hồ vừa cập cảng, Lệnh Hồ Minh Đức đã biết bác sĩ gia đình Triệu Đông đã chờ họ từ 10 phút trước.
Chuyện Lệnh Hồ Minh Đức chú ý hơn cả là Lâm Duệ bị ám sát, nhưng qua đủ mọi mặt tình báo, ông biết Lâm Duệ đang bình an, trên xe chỉ là nhân bản thể đóng giả mà thôi. Không biết tên này đã đi đâu, hành tung không rõ, mấy vị cao thủ dưới trướng cũng biến mất không thấy đâu.
Lệnh Hồ Minh Đức không khỏi buồn cười, liệu có phải thằng nhóc này lại đi đóng vai sát thủ nhạc thiếu nhi không? Ông khẽ lắc đầu, không quá quan tâm chuyện này. Trong mắt ông, đây không phải chuyện xấu gì, người trẻ tuổi giải tỏa áp lực trong lòng mà thôi, rất bình thường. Phải biết tốc độ phát triển võ đạo của Lâm Duệ nhanh đến kinh người, mới cấp 4 đã cấy đông đảo thực trang mạnh mẽ, để điểm thực trang đạt đến 4SSS, thậm chí rất có thể là 4SSS+,vô cùng cấp tiến. Có thể là do áp lực bên ngoài, nhất là tình cảnh Thiên Cực tinh hiểm ác, để Lâm Duệ không thể không tăng lên với tốc độ nhanh nhất có thể, như vậy áp lực tinh thần đè lên Lâm Duệ lớn đến nhường nào. Mỗi thực trang võ giả đều có phương pháp giải tỏa áp lực khác nhau, có người ưa thích đánh bạc, có người ưa thích mỹ nữ, có người lại thích xe sang… Lâm Duệ ưa thích giết chóc cũng không quái lạ, dù sao hắn cũng còn biết kiềm chế, chỉ giết phần tử hắc bang mà thôi. Đợi đến khi hắn vào cấp 9, trở thành nghị viên vinh dự thì chút tội ác này không thành vấn đề. (Lưu ý: đây là suy nghĩ của Lệnh Hồ Minh Đức về Lâm Duệ)
Lệnh Hồ Minh Đức sau khi xem xong tình báo về Lâm Duệ thì mới chú ý đến việc bác sĩ gia đình đang chờ mình, hắn liếc nhìn Lệnh Hồ Thiên Trù nói:
- Con gọi Triệu Đông tới à?
Lệnh Hồ Thiên Trù cẩn thận từng chút một nói:
- Vâng! Có mấy vị thúc bá, huynh đệ bị thương trong trận chiến vừa rồi nên con gọi Triệu Đông tới kiểm tra cho họ.
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy thì khẽ mỉm cười. Trong công ty không phải không có bác sĩ thực trang riêng, lần này đi theo cũng không ít, thương thế của mấy người đó đã xử lý ổn thỏa, cũng không phải thương nặng gì, cần gì phải gọi tới Triệu Đông chứ? Mục đích Lệnh Hồ Thiên Trù gọi Triệu Đông tới hẳn là để kiểm tra cho ông. Lệnh Hồ Minh Đức khẽ lắc đầu:
- Tự cho là đúng! Thôi rồi, người cũng đã gọi tới rồi thì để hắn vào đi, vừa hay, ta cũng có mấy lời muốn nói với hắn.
Lệnh Hồ Thiên Trù thêm một lần nữa thấy mù mờ khó hiểu nhưng vẫn đầy mừng rỡ ra ngoài, gọi Triệu Đông vào phòng. Vị này không chỉ là thầy thuốc gia đình, còn là viện sĩ dự bị, tiếng tăm rất lớn trong giới thực trang và điều trị, Lệnh Hồ gia cũng nên tôn trọng nhất định.
Chừng hai phút sau, Lệnh Hồ Thiên Trù dẫn theo một nam tử trung niên, chạc 40 tuổi, khí chất trầm ổn vào phòng. Đó chính là Triệu Đông, người này tay xách vali, vừa vào phòng đã tươi cười rạng rỡ:
- Lệnh Hồ nguyên soái! Ta đã nghe tin rồi, trận hạm chiến vừa rồi công ty Thiên Hồ thắng lợi hoàn toàn. Bây giờ thông tin đang bùng nổ, khen ngài bảo đao chưa già, quả không hổ danh xưng Thiên Hồ, quý công ty chỉ thiệt hại bảy khinh hạm, tiêu diệt toàn bộ đối phương, bao gồm cả một phân đội của Cực Ác Hải Đạo Đoàn, như này có thể thấy ngài mạnh hơn đám giá áo túi cơm ở Tinh Hải Quân nhiều.
Vị này đến bên cạnh Lệnh Hồ Minh Đức,cung kính nói:
- Chủ tịch chỉ là lo lắng cho thân thể ngài, bảo ta cẩn thận kiểm tra cho ngài, xem có lưu lại ám thương nào không.
Lệnh Hồ Minh Đức không nhịn được bật cười nói:
- Lệnh Hồ Thiên Trù đứa nhỏ này quá thành thật rồi, khó làm nên việc lớn a.
Triệu Đông nghe xong lời này khó mà hiểu nổi nhưng hắn vẫn ngồi xuống bên cạnh ông, chắp tay nghe nhịp mạch đập.
Triệu Đông sở dĩ được gia tộc Lệnh Hồ tín nhiệm, trở thành thầy thuốc gia đình riêng cho họ cũng là vì tinh thông của Trung Tây y, vì thế vị bác sĩ này rất giỏi về điều dưỡng thân thể, năng lực vọng văn vất thiết rất mạnh. Hắn vừa chắp tay lên mạch Lệnh Hồ Minh Đức, mới ngưng thần cảm ứng thì thân thể đã run lên. Hắn không khỏi vô cùng kinh ngạc ngẩng lên nhìn Lệnh Hồ Minh Đức, hắn không khỏi nhớ đến sắc mặt Lệnh Hồ Minh Đức đỏ hồng, khí huyết dồi dào khi mới gặp, lúc đó hắn vốn tưởng là hồi quang phản chiếu nhưng giờ hắn không còn nghĩ vậy nữa, ông lão trước mặt giờ đã giống với võ tu cấp 8 bình thường, dù cho thân thể còn yếu nhưng dù là khí huyết tuần hoàn hay vận chuyển lục phủ ngũ tạng đã khôi phục lại phạm vi bình thường.
Triệu Đông giọng khô khốc nói:
- Lệnh Hồ nguyên soái, thân thể của ngài thay đổi quá lớn, rất khác lúc trước. Ta giờ không thể phán đoán chuẩn xác được, nên làm kiểm tra chi tiết.
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy khẽ cười nói:
- Giáo sư Triệu, nghe nói ngươi vẫn chưa có con nhưng vô cùng yêu quý vợ mình đúng không?
Triệu Đông cẩn thận đáp:
- Đúng vậy. Ta và vợ đều không thích trẻ con, tạm thời chưa có ý định có con.
Hắn không khỏi nảy sinh dự cảm không ổn.
- Không thích trẻ con sao? Đó có phải là những lời tán tỉnh theo đuổi vợ ngươi lúc đầu không?
Lệnh Hồ Minh Đức dáng vẻ tùy ý nhưng kiếm ý bá đạo sắc bén đã khóa chặt lại Triệu Đông:
- Như vậy đứa con riêng ở khu đô thị A căn cứ số 12 thì sao? Mẹ của nó có phải thư ký trước của ngươi không? Gần đây hình như ngươi hay đi công tác căn cứ số 12 nhỉ?
Triệu Đông không khỏi trắng bệch, kinh ngạc nhìn Lệnh Hồ Minh Đức.
Lệnh Hồ Minh Đức rút tay về, thờ ơ pha trà nói:
- Cho nên gần đây ngươi không chút kiêng nể, vì tương lai dù có bị lộ, người chịu trả giá chỉ là ngươi và vợ hiện tại thôi đúng không? Có gì muốn nói không, giáo sư Triệu?
Lệnh Hồ Thiên Trù ở bên cạnh nghe mà biến sắc, ban đầu hơi nghi ngờ nhìn cha mình rồi lập tức trợn tròn mắt lên, dùng ánh mắt như muốn giết người nhìn chằm chằm Triệu Đông.
Triệu Đông mấy lần há miệng định nói gì đó, định giải thích cho bản thân nhưng không nói lên lời.
- Nhưng ngươi cũng rất thông minh, dù bán đi tin về ta nhưng chưa bao giờ động tay chân ở phương án trị liệu, lại là sau khi chuyện về hủ long cô lộ ra, bị người ép bức nên cũng có thể hiểu được a.
Lệnh Hồ Minh Đức khẽ cười, thu lại võ đạo cực ý:
- Xem ở điểm này, ta tha cho ngươi một mạng nhưng sau đó ngươi nên nghĩ cách trả lời đám cố chủ kia a, ngươi đã cầm tiền của họ, cũng phải có câu trả lời cho họ nhỉ?
Da đầu Triệu Đông tê dại, hàn ý tỏa khắp thân thể. Hắn là người thông minh, lập tức quyết đoán nói:
- Lệnh Hồ nguyên soái muốn đưa thông tin gì cho họ, ta lập tức nhắn như ý ngài.
Triệu Đông biết làm vậy là đắc tội đám người kia nhưng hắn hiểu rõ Lệnh Hồ Minh Đức có năng lực giết cả nhà hắn. Giờ chính là uống rượu độc giải khát, nếu không làm theo lời Lệnh Hồ Minh Đức thì hôm nay hắn đừng hòng xuống được tinh hạm này.
Lệnh Hồ Minh Đức bưng chén trà nóng lên thổi và nói:
- Vẫn y như cũ. Đương nhiên cũng phải thay đổi một chút. Ta sau khi trải qua trận chiến đó, đương nhiên thân thể phải thay đổi rồi. Nhưng nói như nào nhỉ, ta rất hưởng thụ tình huống bây giờ, mọi người dễ dàng tha thứ cho một lão già tính mạng đã hấp hối, lại có năng lực đồng quy vu tận với họ a, cho nên xử lý số liệu như nào hẳn là ngươi hiểu rõ chứ?
Triệu Đông híp mắt lại, lập tức giơ lên vali đứng lên:
- Hiểu rõ, ta nhất định sẽ không để ngài thất vọng. Ta sẽ ở trên tinh hạm một lát, lát nữa mới xuống.
Hắn biết mình đã mất đi tín nhiệm của Lệnh Hồ Minh Đức, ông lão này sẽ không để hắn kiểm tra cơ thể nữa, hắn chỉ có thể tự biên ra số liệu mà thôi nhưng khi sắp ra khỏi cửa phòng, hắn không nhịn được tò mò quay lại hỏi:
- Nguyên soái, ta từng kiểm tra cơ thể cho ngài một tháng trước, trạng thái của ngài lúc đó vô cùng tồi tệ, dù có dùng thuốc đỉnh cấp của viện khoa học Đông Á, tối đa ngài cũng sống thêm được 3 năm nữa mà thôi, giờ nhìn tình huống của ngài hình như đã khỏi hẳn. Ta rất muốn biết trong một tháng này đã xảy ra chuyện gì, là vị cao nhân nào đã ra tay, trong một tháng ngắn ngủi để số liệu thực trang của ngài khôi phục bình thường, rời khỏi trạng thái suy yếu vậy?
Lệnh Hồ Thiên Trù ở bên cạnh một lần nữa giật mình, khó mà tin nổi nhìn cha mình. Họ Triệu kia có ý gì vậy? Cha mình đã khỏi rồi sao, không còn ở trạng thái suy yếu nữa, không phải chết nữa à? Đồng thời hắn cũng vô cùng nghi hoặc, là danh y nào ra tay vậy?
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy bật cười nói:
- Giáo sư à, đây không phải điều ngươi nên hỏi, cũng không phải điều ngươi nên nói.
Lệnh Hồ Minh Đức nói đến đây thì đột nhiên nhìn về khu E của căn cứ số 9.
- Đây là?
Ánh mắt ông đầy trầm trọng đặt chén trà xuống.
Đó là sức mạnh Vực Sâu! Lệnh Hồ Minh Đức cảm ứng được hai khái niệm Vực Sâu mạnh mẽ vô cùng bộc phát ở khu E!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an