Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Năm ngày sau, khu trong một tiệm café của khu Z, thành dưới, Lâm Duệ hai tay ôm ngực, mặt không biến sắc nhìn hai thanh niên đối diện đang đọc hợp đồng.
Một đương nhiên là Tấn Thiên Thần, một là đường đệ của hắn, Tấn Bạch Dương, con thứ của Tấn Bá Long. Hai người này bán cho hắn 8 trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố tổng diện tích kiến trúc lên đến 1tr6 mét vuông, còn có 676 cửa hàng, tổng diện tích là 380k mét vuông. Cả đám tài sản này giá thị trường là 292 tỷ đồng Liên Bang, giờ bán cho Lâm Duệ với giá 40 tỷ. Ngoài ra, Lâm Duệ còn phải chu cấp thêm 30 tỷ tiền đen cho hai anh em này nữa.
Vốn giao dịch này đã được hoàn thành mấy ngày trước nhưng lúc đó Lâm Duệ quá bận. Sự việc ở tổng bộ tập đoàn địa sản Tấn Hào ảnh hưởng rất lớn, liên lụy đến Tinh Hải Quân làm tình thế sau đó vô cùng phức tạp. Lâm Duệ phải xử lý công vụ mấy ngày liền trong trung tâm hành động đặc biệt vì an toàn quốc gia, ngoài ra hắn còn phải chú ý đến dị thể của mình, thanh tẩy cho phôi thai dị thể Lâm Y, làm mấy ngày này bận túi bụi, ăn uống còn vội vã.
Đến hôm nay hắn mới rảnh hẹn hai anh em họ Tấn ký hợp đồng. Thật ra ở Cục An Ninh còn rất nhiều việc nhưng những việc đó không cần hắn phải tự xử lý nữa. Đáng nhắc đến là, cấp trên lại bố trí cho hắn thêm mấy vị nữ thư ký nữa, bối cảnh cũng rất thâm hậu, trong đó có hai người đến giờ Lâm Duệ vẫn chưa điều tra rõ được lai lịch nhưng năng lực của các nàng đều không kém, có thể làm nữ thư ký thật.
Hai anh em họ Tấn còn định bán ra quyền cổ phần của hai công ty dưới trướng tập đoàn địa sản Tấn Hào, bao gồm 3,25% cổ phần công ty địa sản Chiêm Cổ và 3,12% cổ phần công ty thương mại Chiêm Cổ.
Lâm Duệ vốn không có hứng thú gì với cổ phần hai công ty này, hắn nào dám tranh ăn với các đại lão chứ. Nhưng khi hắn hỏi Phương Nhiễm Nhiễm thì cô nàng này lại có hứng thú, cùng theo hắn tới, dùng 22 tỷ đồng Liên Bang mua lại số cổ phần này.
Đừng nhìn giá cổ phiếu của hai công ty này đang rớt mạnh mà lầm, thực chất tài chính của chúng tốt, tỷ lệ vay nợ rất thấp. Chỉ có duy nhất một khoản nợ là ký vay 200 tỷ với ngân hàng Thái Bình Dương nhưng có thể chuyển nợ.
Lâm Duệ sau khi gặp Phương Nhiễm Nhiễm mới biết khoản nợ 200 tỷ này đã bị Lệnh Hồ Minh Đức mua lại. Dựa theo hợp đồng ký trước đó, khoản nợ này có thể chuyển đổi thành cổ phần công ty dựa theo giá thị trường. Giờ có cổ phần trong tay Tấn Thiên Thần và Tấn Bạch Dương, trợ giúp thêm thẻ đánh bạc cho tập đoàn Thiên Hồ, giúp tập đoàn này tranh được nhiều tài sản hơn.
Hai người rất nhanh ký xuống hợp đồng điện tử rồi đưa lại cho Lâm Duệ. Lâm Duệ cẩn thận lật kiểm tra từng chút một, thầm nghĩ đừng để sơ hở gì, hai tên rắm chó này cũng không đáng tin, vì mua những tài sản này, hắn lại phải vay ngân hàng 15 tỷ, thật sự là trong tay không có quá nhiều tiền mặt, không thể không vay.
Lâm Duệ dùng ánh mắt liếc hỏi luật sư của văn phòng luật sư Tử Kim Hoa, giờ hắn đã là đối tác cấp cao, lần này văn phòng luật sư phái cả một đội tới hỗ trợ hắn ký hợp đồng. Không lâu sau, luật sư gật đầu với hai người Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm:
- Hợp đồng không có vấn đề gì, đang bắt đầu xử lý quá trình sang tên ở cục quản lý bất động sản, Lâm tiên sinh hẳn là đã thu được thông báo.
Lúc này hai anh em họ Tấn thấp thỏm nhìn Lâm Duệ cho đến khi hắn vỗ tay, để Cung Hoành Đao chồng ra một đống thẻ đen ngân hàng, hai người mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc trước Lâm Duệ từng nói sau khi giao dịch hoàn thành mới đưa những thẻ đen này, hai anh em này rất sợ Lâm Duệ ký xong hợp đồng thì trở mặt.
Tấn Thiên Thần sau khi xác nhận thẻ đen, phát hiện không có vấn đề gì thì nháy mắt với tbd. Sắc mặt hai người xám xịt, gửi tới một địa chỉ internet và một chìa khóa bí mật cho Lâm Duệ:
- Đây là những tài liệu ngươi cần, ta có thể cam đoan trong tay ta không có bất cứ phần sao chép nào.
Phương Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh hơi quái lạ nhìn bọn hắn. Nàng đoán nội dung hai người giao dịch là gì, hẳn là tư liệu về dị thể hành giả của tập đoàn Tấn Hào. Dù cho công ty dị thể của tập đoàn này đã bị mấy vị đại lão chia cắt nhưng giờ họ có một phiền toái lớn – dữ liệu, hồ sơ liên quan những dị thể hành giả này đã bị dị thể hành giả trong công ty tiêu hủy mất. Cho nên giờ mấy vị này đang vội vàng tìm cao tầng chạy trốn trong công ty để tìm lại hồ sơ tư liệu về đám dị thể hành giả. Chỉ khi có hồ sơ đám dị thể hành giả này, họ mới có thể gửi đến cục dân chính của chính phủ, thu lấy hợp đồng nghề nghiệp.
Dù phần lớn dị thể hành giả sẽ bị các đại lão thu lấy nhưng Lâm Duệ chỉ cần nắm giữ tư liệu về đám dị thể hành giả này, kiểu gì cũng chiêu mộ được ít cá lọt lưới. Công ty dị thể của tập đoàn Tấn Hào là công ty lớn, trong công ty có không ít tinh anh, điểm huyết mạch SS, SS+ có không ít.
Ngoài ra trong tay Tấn Bạch Dương còn nắm một quyển sổ tài chính quan trọng, liên quan đến giao dịch giữa Tấn Bá Long và những người khác.
Lâm Duệ mở địa chỉ internet, phát hiện là một nhà lữu trữ dữ liệu bí mật, hắn dùng tài khoản mật khẩu Tấn Bạch Dương đưa, thêm vào chìa khóa bí mật mới mở lấy được dữ liệu trong đó. Sau khi xem xong, khóe môi hắn khẽ nhếch cười. Đó mới là thứ hắn muốn nhất, những tài sản kia nhiều lắm cho hắn 25 tỷ đồng Liên Bang tiền thuê mỗi năm. Nếu thu được thêm dị thể hành giả, công ty của hắn sẽ mở rộng thêm, giúp căn cơ của hắn vững chắc hơn. Hắn đứng lên nói:
- Rất tốt, giao dịch đã hoàn thành, giờ đã thanh toán xong ân oán giữa chúng ta, ta hứa sẽ không truy sát các ngươi, Nhiễm Nhiễm, chúng ta đi.
Sau đó hắn cùng Nhiễm Nhiễm dẫn theo cả đám hộ vệ rời khỏi quán café.
Tấn Thiên Thần nhìn đông đảo thực trang võ giả và luật sư vây quanh hai người Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm mà không khỏi đố kỵ. Nửa năm trước, hắn cũng được chú ý như Lâm Duệ bây giờ, chỉ là giờ tình thế nghịch chuyển, hắn đã như con kiến hôi nhỏ yếu trước mặt Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm.
Tấn Thiên Thần nắm chặt lấy đống thẻ đen ngân hàng, giờ hắn đã có một số tiền lớn, chỉ cần lợi dụng tốt, hắn sẽ một lần nữa quật khởi. Ở Thiên Cực tinh, hắn đã thông qua kiểm tra, trở thành thành viên Thứ Gian Cục, còn kết nối được với một vị đại nhân vật. Chỉ cần có ngày hắn có thể kết nối với chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, hoặc vị đại nhân tương tự, hắn có thể cầm về những thứ Tấn gia để mất.
Lúc này Lâm Duệ và Phương Nhiễm Nhiễm đã lên xa “Thánh Thuẫn” xa hoa. Kể từ khi hắn bị Lâm Y ám sát, Lâm Duệ giờ ra ngoài đều dùng loại xe cấp cao nhất, chiều dài lên đến 30m này. Trong xe không chỉ không gian lớn, y như du thuyền loại nhỏ, năng lực phòng ngự sánh ngang với xe bọc thép loại nhẹ của quân đội.
Lâm Duệ sau khi ngồi xuống thì dặn dò Cung Hoành Đao:
- Phái người theo dõi bọn họ, nắm giữ chặt hành tung hai anh em nhà này, để Lâm Quang Minh hỗ trợ, đừng để họ bị người khác tìm được.
Phương Nhiễm Nhiễm nghe vậy thì cười mỉm:
- Không ngờ Tiểu Duệ lại giữ quy củ như vậy, ta còn tưởng sau khi ra ngoài, ngươi sẽ để người xử lý họ cơ.
Lâm Duệ cười lạnh, thầm nghĩ đây không phải vì mình đã hứa không truy sát, mà là vì giờ có nhiều người để ý đến tài sản tập đoàn Tấn Hào và dữ liệu dị thể hành giả. Giờ chưa phải lúc ra tay, Lâm Duệ tin chắc Tấn Bạch Dương có thủ đoạn đề phòng, giờ hắn ra tay thì ngay lập tức hồ sơ sẽ được gửi cho nhiều người. Hắn cần phải tiêu hóa xong nhưng thứ trong tay mới xử lý hai người này.
- Ta không phải là giữ quy củ, chỉ là giờ giết bọn họ sẽ mang đến phiền toái.
Lâm Duệ vừa nói vừa gửi hồ sơ giao dịch sang cho Phương Nhiễm Nhiễm:
- Ngươi xem sổ sách giao dịch này, nếu như hôm nay Tấn Bạch Dương chết, những vị nghị viên vinh dự sẽ làm gì?
Phương Nhiễm Nhiễm thầm nghĩ học đệ của mình đủ thông minh, giờ giết Tấn Bạch Dương thì mấy vị nghị viên vinh dự lập tức sinh nghi, đi tìm lý do. Nàng mở sổ sách giao dịch ra, thầm nghĩ đúng là sổ sách của Tấn Bá Long để lại. Nàng ngẩng đầu, đầy khác thường nhìn Lâm Duệ:
- Đây là thứ ngươi vất vả mới thu được, gửi cho ta làm gì?
Lâm Duệ nghe vậy bật cười nói:
- Chúng ta không phải là minh hữu sao? Thứ này ở trong tay ta không phát huy được tác dụng, ở trong tay ngươi lại phát huy tác dụng lớn nhất.
Phương Nhiễm Nhiễm nghe vậy thì nghiêm trọng gật đầu nói:
- Lâm Duệ, chỉ cần về sau ngươi không phản bội ta, ta đảm bảo ta là bằng hữu đáng tin nhất của ngươi. Ta sẽ chia sẻ toàn bộ tài nguyên chính trị của mình với ngươi.
Nàng lập tức ra hiệu với mấy người phía sau:
- Thật ra ông ngoại còn bảo ta mang đến một phần lễ vật cho ngươi.
Những người này là nhân viên gia tộc Lệnh Hồ, bọn họ mang đến một khoang ngủ, đặt xuống trước mặt Lâm Duệ.
- Lễ vật?
Ánh mắt Lâm Duệ không khỏi quái lạ nhìn khoang ngủ, hôm nay khi Phương Nhiễm Nhiễm tới, hắn đã để ý đến khoang ngủ này nhưng không hiểu vì sao. Lúc Phương Nhiễm Nhiễm mở ra khoang ngủ, ánh mắt Lâm Duệ lập tức đầy chăm chú, bất ngờ:
- Đây là lễ vật lão tiên sinh tặng ta? Thật không vậy?
Nếu đây là lễ vật tặng hắn thì đó là một món lễ vật rất lớn!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an