Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong thành Lạc Kinh, ở tiểu viện của thần sứ thứ ba, Lạc Vọng Thư ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn hai lọ thuốc trước mặt.
Lạc Vọng Thư từng học ít ngôn ngữ Liên Bang, nàng nhận ra chữ viết trên nhãn hai lọ thuốc, một là “đặc cung trấn thần tề cấp 8”, một là “đặc cung cường hóa gen cấp 8”.
Ngoài mấy chữ này ra thì trên hai lọ thuốc này không còn nhãn hiệu, tin tức công ty, kiểm nghiệm hợp pháp, thành phần… gì cả, hoàn toàn là một sản phẩm trống trơn không rõ nguồn gốc. Nhưng chỉ nhìn hai chữ “đặc cung” ở trên, Lạc Vọng Thư đã biết hai lọ thuốc này không đơn giản. Đây là sản phẩm cao cấp nhất của viện khoa học Đông Á, chỉ cung cấp cho cao thủ được nước cộng hòa Đông Á tín nhiệm.
Lạc Vọng Thư vô cùng bất ngờ nhìn Lâm Hạo nói:
- Đây là từ đâu tới vậy? Là bên Đông Á đưa cho ngươi sao, sao lần này họ hào phóng như vậy, còn đồng ý lấy ra thứ tốt như này?
Lâm Duệ cũng rất ngạc nhiên, hắn thành lập phòng nghiên cứu thực trang một phần cũng vì muốn nghiên cứu, chế tạo thuốc đặc biệt cho sư tôn mình nhưng hắn còn đang nghĩ xem nên thu mua phương thuốc như nào thì Từ Mộng Nhiên đã liên lạc với hắn, cho hắn hai lọ thuốc này.
Lâm Duệ nghĩ đây hẳn là vì mình trấn áp lần binh biến của sư đoàn bộ binh Tinh Hải Quân, được Đông Á ban thưởng cho nhưng việc này hắn không dễ nói cho Lạc Vọng Thư biết. Hắn lắc đầu nói:
- Sư tôn, ngài để ta khó xử a. Có lẽ sau mấy lần giao dịch thành công, họ đã tín nhiệm chúng ta, mà nói thật, quy mô mấy lần giao dịch gần đây làm đệ tử có chút kinh hồn khiếp vía.
Hắn cầm nhiều tiền quá mà thấy run, trước đó không lâu, hắn lại thu được 60 tỷ, dùng để trả hết nợ. Ngoài ra, buôn bán thương mại của hắn cũng tốt hơn, dù chỉ bán những sản phẩm ít lợi nhuận, theo như lời Phí Vân Lai nói thì những món này đến hải tặc cũng không thèm cướp nhưng vì chi phí của Lâm Duệ rất thấp nên vẫn kiếm tiền.
Giá cả lắp ráp tinh hạm của Lâm Duệ không đến một phần mười bình thường, dù cho linh kiện sang tay từ Đông Á đắt hơn nhưng cũng chỉ bằng một phần ba giá mua mới. Giờ chi tiêu chủ yếu của hắn là trả cho đội hộ vệ của công ty dị thể nhưng những võ giả này phải nuôi, thậm chí còn phải nghĩ biện pháp mở rộng thêm nữa.
Lâm Duệ nhờ mua tin tức của hai anh em họ Tấn và ra sức đào, giờ đã thu về dưới trướng hơn 130 người. Đừng nhìn chỉ có ít người, nhưng đây đều là tinh anh tu vi cấp 5 trở lên, huyết mạch vượt vương, kinh nghiệm phong phú. Tập đoàn Tấn Hào vì bồi dưỡng những người này tốn không ít tiền tài, giờ lại đều rơi vào tay hắn. Lâm Duệ hoàn toàn có thể dùng những người này làm trung tâm, xây lên đoàn đội dị thể hành giả nghìn người hoặc là 13 tiểu đội 6S.
- Vì tín nhiệm sao?
Lạc Vọng Thư híp mắt nhìn về phía hoàng cung, thầm nghĩ đơn giản như vậy sao? Bên Đông Á luôn làm việc cẩn thận, dù cho có tín nhiệm cũng không dễ lấy ra đồ tốt như này! Nhưng nàng không nghĩ ra được lý do nào khác! Nàng cầm lọ thuốc đặc cung trấn thần tê lên, tiêm vào cổ mình.
Lạc Vọng Thư thầm nghĩ từ hai lọ thuốc này, có thể thấy bên Đông Á khá hiểu nàng. Nàng quả thật đang ở biên giới bị Vực Sâu ô nhiễm. Vì trở thành thần sứ thứ ba, nàng đã trả giá quá nhiều. Dưới tình huống không có thuốc và thực trang của vực ngoại thiên ma hỗ trợ, Lạc Vọng Thư muốn chiến thắng đối thủ cạnh tranh, lên chức thần sứ thì chỉ có thể đi trên con đường khái niệm.
Mấy khái niệm Lạc Vọng Thư đang nắm giữ đều đã vượt quá 50%, đều bị nàng áp chế cực lực, không muốn dùng cũng không dám dùng, hiện giờ nhiều nhất chỉ dám dùng khoảng 40%. Cho nên hàng năm nàng cần lượng lớn thần tâm trà, còn cố gắng thu thập thần tâm thanh linh đan là để đối kháng Vực Sâu ô nhiễm.
Nghe nói đặc cung trấn thần tề cấp 8 của Đông Á hiệu quả còn cao hơn thần tâm thanh linh đan. Theo như Lạc Vọng Thư thể nghiệm thì quả nhiên không sai, nàng nhìn về Lâm Hạo nói:
- Phía Đông Á có yêu cầu ngươi làm gì không?
Lạc Vọng Thư tin chắc có lễ tặng người thì có việc cần nhờ.
Lâm Duệ thầm nghĩ không a, Đông Á và Cục An Ninh đều coi hắn như bảo bối, là con cờ quan trọng, không vận dụng tùy tiện a. Hắn chợt nhớ đến một chuyện, hỏi:
- Có một chuyện a, gần đây Đại Ngụy, Đại Liêu, Đại Thịnh và Trung Châu Thương Minh đều phái thần sứ thứ ba nước họ đến Đại Tống ta, Đông Á muốn biết lý do là vì sao?
Việc này không chỉ Đông Á muốn biết, Cục An Ninh cũng vô cùng tò mò, trong mạng lưới của Cục An Ninh, nhiệm vụ này cho điểm SSS+. Nhưng Lý Hàng Long và Chu Vân Phi không định dùng hắn, không muốn vì chuyện này làm hắn có nguy cơ bị lộ.
Lạc Vọng Thư khẽ gật đầu:
- Hóa ra là vì thế! Ngươi có thể trả lời họ, bốn vị thần sứ thứ ba kia đến là vì ghép lại Vực Sâu Thần Bi.
Lâm Duệ đầy nghi ngờ hỏi lại:
- Vực Sâu Thần Bi là gì vậy?
Lạc Vọng Thư cười nhìn Lâm Hạo nói:
- Việc này có liên quan đến ngươi đấy. Vực Sâu Thần Bi là một đồ vật cổ xưa, chúng ta không biết nó sinh ra lúc nào, chỉ biết vật này vô cùng thần kỳ, không chỉ trợ giúp võ giả cường hóa võ ý tiến vào lĩnh vực khái niệm, còn có thể giúp tiến cấp Trường Sinh, chỉ là cơ chế như nào thì không rõ, nhưng nghe nói vật này ghi lại toàn bộ tên thật Vực Sâu từ khi thiên địa sinh ra đến giờ.
Lâm Duệ con ngươi co rút lại:
- Tên thật Vực Sâu? Chẳng lẽ là?
Khóe môi Lạc Vọng Thư khẽ nhếch, chỉ tay lên trời nói:
- Đúng như ngươi nghĩ. Vì vật này có thể trợ giúp Vực Sâu mới sinh ra, nên chừng 20 vạn năm trước, chúng thần đánh nát nó, chia thành 5 khối, chia nhau nắm giữ, kéo dài đến giờ. Nhưng bây giờ, mấy vị Thần muốn biết, thần linh mới sinh ra là ai? Theo như mấy vị Thần điều tra thì Minh Vương hiện tại chưa đột phá được lĩnh vực của Thần.
Da đầu Lâm Duệ không khỏi tê dại, thầm nghĩ nếu để mấy vị Thần này biết được tên của hắn thì sao chơi được nữa chứ?
Lạc Vọng Thư đưa tay nhéo nhéo mặt đồ đệ:
- Yên tâm! Ta không báo trước việc này cho ngươi thì đương nhiên có biện pháp ứng phó giúp ngươi.
Lâm Duệ tâm thần thả lỏng hỏi:
- Như vậy ta có thể nói việc này với bên Đông Á không, có vấn đề gì không?
Lạc Vọng Thư không chút quan tâm:
- Vấn đề không lớn, đã có không ít người biết chuyện này, bao gồm thiên tử, các vị thần sứ các nước, còn có mấy vị thần sứ dự bị nữa chứ.
Nàng sau đó nói:
- Tuyết Oánh nay sao không đi cùng ngươi, nàng sắp Hóa Long sao?
Lâm Duệ khom người nói:
- Đúng vây! Tuyết Oánh ba ngày trước đã hoàn thành long giáp bao phủ toàn thân, nàng có chút nóng lòng muốn Hóa Long.
- Nàng là yêu ma trung thành, muốn sớm tăng lên thực lực che chở cho ngươi. Nếu nàng thành công Hóa Long, thêm vào Thượng Quan Thiên Di nữa, ngươi giờ ra khỏi kinh ta cũng yên tâm ít nhiều.
Lạc Vọng Thư khẽ lắc đầu, ánh mắt thưởng thức nói tiếp:
- Yêu ma muốn Hóa Long không dễ, còn khó hơn long vệ kia của ngươi. Mà huyết mạch của Tuyết Oánh đã đến vượt đế, hiếm thấy trên đời, Tiểu Hạo Hạo mấy ngày nay không cần tới chỗ ta, ở nhà hỗ trợ cho nàng chút.
Lâm Duệ nghe vậy thì thấy bất ngờ, quả thật mấy ngày này hắn cũng cần ở nhà, ngoài chuyện của Cơ Tuyết Oánh, hắn còn phải bồi dưỡng dị thể cho Lâm Y nữa, nếu có thể tạm dừng bài tập với sư tôn thì cũng không sai.
Không lâu sau khi Lâm Hạo về, Lạc Vọng Thư lấy ra một tiểu kiếm chỉ dài hai ngón tay đặt lên lòng bàn tay thưởng thức. Đấy là lễ vật của thần sứ thứ ba nước Đại Ngụy. Nàng hiểu rõ ý của chủ nhân tiểu kiếm này, đây là người kia muốn khiêu chiến, đánh tiếp trận chiến 80 năm trước còn dang dở giữa hai người. Lần này năm nước gặp nhau, sao có thể không tranh cao thấp chứ? Đến lúc đó người muốn thử nàng sợ là không chỉ có thần sứ thứ ba của Đại Ngụy.
Lạc Vọng Thư khẽ xoay người đi vào nhà tranh. Bày biện trong nhà tranh không chút thay đổi, nhưng ở giữa có một bia rộng ba thước, dài sáu thước. Nàng không khỏi thầm nghĩ Thần sớm đưa khối tàn bi này cho nàng để làm gì? Là không muốn nàng thua thần sứ các nước khác sao? Hay là muốn mau vỗ béo nàng?
Lạc Vọng Thư khẽ nở nụ cười khinh thường, đi thẳng tới trước tấm bia, ngồi xuống đó. Mười mấy ngày sau, nàng vẫn sẽ ngồi ở đây để cường hóa võ ý bản thân.
Lúc này nàng không khỏi thầm nghĩ đáng tiếc đây không phải Vực Sâu Thần Bi hoàn chỉnh, thậm chí dù chỉ có ba khối thôi cũng được, nàng cũng có thể mượn vật này giải quyết tai họa ngầm trong cơ thể.
Lúc này, Lạc Vọng Thư không biết là sau khi rời khỏi hoàng thành, Lâm Duệ kéo Từ Mộng Nhiên và Lý Hàng Long vào một nhóm chat.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đã tra ra được, bốn vị thần sứ mang theo mảnh Vực Sâu Thần Bi tới Đại Tống, muốn ghép lại thành Vực Sâu Thần Bi hoàn chỉnh. Theo như sư tôn ta nói thì thứ này có thể giúp tiến vào lĩnh vực Trường Sinh, còn trợ giúp tăng cường võ ý lên mức khái niệm!
Từ Mộng Nhiên: !!!
Lý Hàng Long: !!!
Lúc này trong văn phòng tổng soái thứ nhất ở Cục An Ninh, Lý Hàng Long sắc mặt hồng nhuận, con ngươi mở lớn, tràn đầy khó tin. Hắn thầm nghĩ đây là tin tình báo quan trọng nhất Cục An Ninh thu được trong mười mấy năm qua. Chuyện này nếu tiết lộ ra ngoài, sợ là giới võ đạo Liên Bang bùng nổ mất.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an