Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Keng!
Thượng Quan Thiên Di một mực đi theo sau Lâm Duệ, khi cảm thấy địch ý sát niệm của Lư Hán Nguyên thì rút kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý sắc bén khóa lại đối phương.
Lư Hán Nguyên không thèm để ý, chỉ chăm chú nhìn bóng lưng Lâm Hạo, khàn khàn nói:
- Lâm tiên sinh sao lại biết thân phận của ta? Làm như này là có ý gì?
Cùng lúc đó hắn vô cùng kỳ quái, vì sao Lâm Hạo lại nói chuyện này với hắn trong không gian kín như trong thang máy này? Người này không sợ hắn điên lên giết người sao? Trong thang máy này, Lâm Duệ không thể kịp triệu hồi hình chiếu chiến long được. Còn về Thượng Quan Thiên Di kia, dù cho cô nàng này rất mạnh, nghe nói là cấp 6 bậc đế nhưng thua hắn hai cấp, trong không gian hẹp này, tốc độ và sức mạnh của cô nàng này không thể bằng hắn, không gian quá hẹp không có chỗ phát huy kiếm đạo, hơn nữa kinh nghiệm thực chiến của Thượng Quan Thiên Di kém xa hắn…
Lư Hán Nguyên tin tưởng chỉ cần mình ra tay, nhiều nhất 10 hiệp sẽ giết chết Lâm Hạo. Hắn thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ dùng mạng nát của mình đổi lấy mạng chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, người để các thế lực lớn Liên Bang đau đầu không thôi là rất lời.
- Lư tiên sinh là mưu thần của Tấn Bá Long, với trí tuệ của ngươi giờ còn chưa rõ sao?
Lâm Duệ khẽ lắc đầu, đầy bất đắc dĩ nói:
- Xem ra sau khi Lư tiên sinh đại bại, thật sự không còn tâm tình gì, ngay cả suy nghĩ cũng không buồn suy nghĩ a.
Lư Hán Nguyên thầm nghĩ mình sao hiểu được chứ?
Lúc này cửa thang máy đã mở, Lâm Duệ bước ra trước.
Lư Hán Nguyên đang muốn theo sau thì đột nhiên một ý nghĩ nảy sinh trong đầu. Con ngươi của hắn co rút lại:
- Ngươi là Lâm tổng?
Người Thiên Cực tinh trẻ tuổi trước mặt này, rất có thể là chủ nhân mới của hắn – Lâm Duệ! Lâm Duệ chính là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục – Diêm Vương Đao Lâm Hạo, người mà dị thể hành giả Liên Bang nghe tên thôi đã sợ vỡ mất! Lâm Hạo là dị thể hành giả sao?
Lư Hán Nguyên lúc này mới hiểu ra vì sao Lệnh Hồ Minh Đức coi trọng Lâm Duệ như vậy, tại sao lại đưa mình cho đối phương. Cho nên ngay từ đầu, khi bọn họ dùng tử sĩ tố cáo Lệnh Hồ Minh Đức là đã tự chui đầu vào đao kẻ địch rồi. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cười khổ, hắn và Tấn Bá Long còn chưa tìm hiểu rõ đối phương đã vội va chạm, sao có thể không bại chứ?
Lâm Duệ vừa đi vừa nói:
- Mau đi theo. Ta muốn biết Lư tiên sinh từng nói muốn dựng lên công ty thương mại hàng đầu thế giới đúng không?
Ánh mắt Lư Hán Nguyên hoảng hốt, cả người si ngốc theo sau Lâm Duệ:
- Đúng là có nói. Nhưng đó là lúc ta có chút thành tựu, đắc ý thái quá nên nói lời ngông cucồng, giờ nghĩ lại quả thật không biết trời cao đất dày.
Sau khi hắn nói câu đó không lâu liền hắn bị Tấn Bá Long điều chuyển công tác, ép rời khỏi công ty thương mại.
Lâm Duệ khẽ gật đầu nói:
- Từ đó về sau, tu vi Lư tiên sinh không thể tiến thêm là do đã mất sức lực sao?
Lư Hán Nguyên nghe vậy sững sờ, chăm chú nhìn Lâm Duệ:
- Quả thật đây là một phần nhưng phần nhiều vì thiên phú của ta có hạn, có thể tu luyện đến cảnh giới này đã là cực hạn.
Lâm Duệ nghe vậy khẽ cười, từ chối cho ý kiến, lại hỏi tiếp:
- Lư tiên sinh đã xem tư liệu về công ty thương mại Duệ Sâm của ta, cảm thấy nó như nào?
Lư Hán Nguyên đã từng xem tư liệu về công ty này, là do Lâm Duệ gửi email đến, còn đặc biệt hỏi hắn có kiến nghị gì với công ty không? Hắn vốn nhàm chán, cũng tùy ý xem qua nhưng không đưa ra kiến nghị gì. Lúc trước Lư Hán Nguyên cảm thấy công ty này quả thật rất có tiềm lực, bối cảnh của Lâm Duệ cũng đủ làm người giật mình, hiện giờ thì…
Lư Hán Nguyên hít sâu một hơi nói:
- Công ty này tiềm lực vô tận, không thể đo lường!
Hắn biết Lâm Duệ là Lâm Hạo thì hiểu người này dựa lưng Cục An Ninh, thậm chí còn móc nối với cả chính phủ Đông Á.
Lư Hán Nguyên đã từng nhìn báo cáo tài chính của công ty Duệ Sâm, biết công ty này không tốn bao nhiêu tiền đã mua lại được linh kiện đào thải của quân đội Đông Á, gần như là mua với giá gốc. Năng lực của công ty này đúng là trên có thể che trời, dưới có thể phủ đất! Không phải công ty thương mại nào cũng có thể sánh được.
Lâm Duệ xoay người hỏi:
- Xem ra Lư tiên sinh rất có niềm tin với ta. Như vậy nếu ta cho Lư tiên sinh 20 năm, liệu tiên sinh có đưa công ty này phát triển lên thành hàng đầu được không?
Lư Hán Nguyên thầm nghĩ cần gì 20 năm chứ, chỉ cần cho hắn 15 năm, không! Chỉ cần Lâm Duệ còn ngồi ở vị trí chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, 10 năm là đủ rồi! Giao thiệp của hắn trong giới tài chính và đóng tinh hạm vẫn còn, lại có quan hệ với nhiều khách hàng, thêm vào tài nguyên của Lâm Duệ nữa, dễ như trở bàn tay giúp công ty phát triển lên trung cấp.
Lư Hán Nguyên vẫn duy trì trầm mặc, không nói một lời.
Lâm Duệ thấy vậy không chút so đo, vẫn nói tiếp:
- Thiên phú có thể cải thiện, công huân của Cục An Ninh và Đông Á có thể đổi những thứ đó, vừa hay ta có thể đổi. Lư tiên sinh, nếu như ta trợ giúp ngươi thay thế thực trang, giúp cơ thể và thực trang của ngươi kết nối tốt hơn, giảm đi 25% gánh nặng tinh thần thì liệu ngươi có thể tiến thêm một bước không?
Ánh mắt Lư Hán Nguyên đầy kinh ngạc? Chủ nhân mới này làm được sao? Nếu như có thể thay thế thực trang, để kết nối với thân thể hắn tốt hơn, đồng thời giảm đi 25% gánh nặng tinh thần thì hắn gần như chắc chắn sẽ lên được cấp 9 vượt vương! Hắn thậm chí còn có thể tiến thêm một bước, cấy thêm một, hai thực trang mạnh mẽ, để điểm huyết thống lên bậc hoàng!
Lư Hán Nguyên đã tích lũy ở cấp 8 hơn trăm năm, chỉ là vì thiên phú tinh thần lực không đủ nên không thể lên cấp. Còn về cấp 9 vượt hoàng – nghị viên vinh dự quốc hội thì hắn không dám nghĩ đến. Nhưng việc này Lâm Duệ có thể làm được thật sao?
- Xem ra Lư tiên sinh không dám tin, nhưng nếu ngài ở chung với ta đủ lâu sẽ biết ta là người không thích nói khoác. Dưới trướng ta có một phòng nghiên cứu thực trang, Lư tiên sinh rảnh rỗi có thể đến đó xem.
Lâm Duệ tiếp tục dẫn theo Lư Hán Nguyên vào trong:
- Như ngươi thấy, Lâm phủ này cấu tạo tương đối đơn giản, cũng không có gì quan trọng. Hệ thống an ninh và phù trận ở đây chủ yếu là để đề phòng ta bị nghe lén. Vật tư ở đây đều là đến từ chứng giám sở, quan trọng nhất là phòng phẫu thuật, giúp ta thực hiện giải phẫu. Ngươi có thể còn chưa biết, ta là đệ tử đích truyền của viện sĩ Hoàng Phủ Thanh, cũng đã học được chín phần năng lực giải phẫu thực trang của giáo sư Tư Mã. Nhưng ở đây dù có bị người phát hiện cũng không sao, nhiệm vụ quan trọng nhất của người là bảo vệ an toàn cho ta, giúp ta xây dựng đội hộ vệ.
Lâm Duệ nghiêng đầu, liếc nhìn Lư Hán Nguyên:
- Ngoài ra nếu Lư tiên sinh thấy hứng thú với công ty thương mại Duệ Sâm và công ty đóng thuyền Duệ Sâm thì có thể giúp ta quản lý. Ta sẽ điều chức giám đốc điều hành cho ngươi, chỉ cần Lư tiên sinh tạo ra thành tích làm ta hài lòng, lương bổng, phần thưởng những thứ này ta sẽ không keo kiệt. Đúng rồi, nghe nói Lư tiên sinh có rất nhiều thuộc hạ cũ? Những người này sau khi ngươi bị điều đi khỏi công ty thương mại Tấn Hào thì cũng lần lượt xin nghỉ rời đi? Nếu ngươi tìm được người đáng tin, có thể giới thiệu họ với ta.
Lư Hán Nguyên năm đó kinh doanh công ty thương mại Tấn Hào quả thật có một nhóm tinh anh dưới trướng, để Lâm Duệ trông mà thèm. Nếu có nhóm người này, công ty thương mại của hắn sẽ phát triển rất nhanh. Còn về công ty thương mại Tấn Hào bây giờ, Lư Hán Nguyên hẳn là cũng có thể đào một nhóm người về.
Lư Hán Nguyên nghe vậy thì đầy khác thường nhìn Lâm Duệ:
- Lâm tổng, ngài định giao công ty thương mại cho ta xử lý? Ngài yên tâm được sao?
Lâm Duệ nghe vậy thì cười ha ha nói:
- Ta sao không yên tâm được chứ? Ta không phải là Tấn Bá Long, không làm chuyện có mới nới cũ đâu. Nếu ngươi đồng ý tiếp nhận hai công ty này thì sẽ thật sự là giám đốc điều hành, đương nhiên vẫn phải có kiểm soát tài chính và nhân sự.
Lâm Duệ giờ chỉ ngại thế lực dưới trướng phát triển không đủ nhanh, không đủ nhân lực và chiến lực mà thôi. Còn về việc Lư Hán Nguyên muốn tu hú chiếm tổ khách thì đó cũng là chuyện rất lâu sau này, ít nhất khi mà công ty thương mại phát triển đủ lớn đã!
Lúc này Lâm Duệ tiến vào phòng luyện tập, thần sắc nghiêm túc nhìn Cơ Tuyết Oánh đang ngồi khoanh chân.
Lư Hán Nguyên cũng theo vào phòng, khi thấy Cơ Tuyết Oánh, hắn không khỏi ồ lên ngạc nhiên.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an