Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 473: tâm tro ý nguội



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lữ Cảnh Vi chính là Lư Hán Nguyên, vị này đang ngồi trong đại đường, một vẻ lạnh nhạt chờ đợi. Bàn trà bên cạnh có chén trà người hầu mang lên đặt sẵn, không ngừng tỏa hương thơm nhè nhẹ thấm ruột gan nhưng Lư Hán Nguyên không tâm tư nào thưởng thức trà.

Lư Hán Nguyên cũng không phải vì đề phòng mà là vì đã mất hứng thú với tất cả mọi chuyện. Hắn nhận lời tới Lâm phủ là vì chủ nhân mới yêu cầu hắn tới, để hắn nhất định phải tới Lạc Kinh, tiến vào phủ chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo. Hắn cảm giác chủ nhân Lâm Duệ của hắn vô cùng ngây thơ, không biết lợi hại, nói là có thể đảm bảo an toàn cho hắn vào được Lâm phủ nhưng thực tế là không cam đoan được gì!

Lư Hán Nguyên cũng chẳng muốn phân minh làm gì, trực tiếp nhận mệnh, giáng lâm dị thể đi tới Lạc Kinh. Đây là vì trận chiến bại của tập đoàn Tấn Hào làm hắn tan nát cõi lòng. Nhất là tinh hạm của công ty mậu dịch, có gần nửa là hắn kinh doanh về.

Lư Hán Nguyên chỉ có thể trơ mắt ra nhìn từng tinh hạm bị phá nát, sau đó một lần nữa trơ mắt nhìn tập đoàn từng huy hoàng đó bị chia phần. Trong lòng hắn gần như mất hết tâm tình, tất cả cảm giác đều tan vỡ.

Thật ra Tấn Bá Long đối đãi với hắn cũng không tốt, đề phòng rất nặng nhưng dù sao đó cũng là sự nghiệp hắn phấn đấu cả đời. Lư Hán Nguyên giờ đã không còn dục vọng làm tiếp bất cứ điều gì nữa. Hiện giờ hắn còn hô hấp chỉ vì nhớ người nhà, hắn lo lắng nếu mình chết, chủ nhân mới sẽ giận lây sang họ. Cho nên khi Lâm Duệ ra lệnh, Lư Hán Nguyên không chút do dự tới ngay, hắn nghĩ nếu mình chết vì lệnh của chủ nhân, như vậy ít nhất người nhà của mình còn sống sót.

Từ trụ sở bí mật của Lâm Duệ, có thể thấy chủ nhân của hắn quả thật cũng có chỗ bất phàm, thậm chí có thể có bí mật kinh người, nếu không không thể để Vương Thiên Vũ cam tâm hiệu lực, để thánh nữ đầu tiên của Cơ Thần Điện gọi là Thần được, nhưng bí mật này liên quan gì đến hắn chứ?

Lư Hán Nguyên trước khi tới đây thậm chí không chút chuẩn bị biện pháp chạy trốn. Nếu bị Lâm Hạo phát hiện là thiên ma thì chết ở đây thôi.

Lúc này Lâm Hi đang ngồi đối diện, nhàn nhã uống trà đồng thời đầy quái dị nhìn vị tán tu giang hồ trước mắt. Nàng đoán đây nhất định là Lư Hán Nguyên, tu vi ít nhất cấp 8, khí tức nội liễm để nàng không thấy rõ nền tảng.

Lư Hán Nguyên là cấp 8 – Thông Thiên, đã chìm đắm ở cảnh giới này cả trăm năm, tích lũy thâm hậu hơn cả Vương Thiên Vũ. Đây là vị nguyên soái hai sao dự bị thứ hai phục vụ cho Lâm Duệ nên Lâm Hi vô cùng coi trọng, nhưng trạng thái người này rất có vấn đề, sắc mặt in rõ “ta đến đây tìm chết”!

Lâm Hi mỉm cười, có chút nhắc nhỏ:

- Lữ tiên sinh thật ra không cần như vậy. Anh ta là người ngoài cứng trong mềm, ngươi ở lâu với hắn sẽ biết hắn là người rộng lượng, thủ tín, có chút phong phạm cổ quân tử.

Lư Hán Nguyên thầm nghĩ sao ta không thấy a? Chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo là người nào chứ? Là người để Cục An Ninh Liên Bang ba lần phát tin cảnh cáo, vừa mới nhận chức đã liên tiếp phá đại án thiên ma, để dị thể hành giả Liên Bang không muốn vào Lạc Kinh. Cô nàng trước mắt hắn cũng rất không tầm thường, hai tháng này nàng chỉnh đốn đông đảo hoàng thất và cận thần thiên tử khổ không chịu được, đến mức thiên tử không thể không thăng chức để đuổi khỏi Thừa Thiên Môn, như là tiễn ôn thần vậy, để nàng đến Thần Giám Cục nhận chức cao. Hắn bật cười lớn, như là bình tĩnh bưng chén trà đáp lễ:

- Chu đại nhân nói đương nhiên là đúng. Lữ mỗ đã sớm nghe đến uy danh của Lâm đại nhân, biết bách tính Lạc Kinh đầy sùng kính vị hào kiệt này.

Bách tính Lạc Kinh quả thật rất ưa thích Lâm Hạo. Không phải vì Lâm Hạo đả kích vực ngoại thiên ma, mà là vì từ khi vị này nhận chức, đã nghiêm tra Kinh Triệu Phủ và cấm quân, hung hăng chỉnh đốn lại đám nha dịch và cấm quân tuần thành, giúp trị an trong kinh thành tốt hơn nhiều, làm bách tính trong Lạc Kinh thu lợi không ít. Chính vì thế giờ đến cả kỹ nữ khi nhắc đến Lâm Hạo cũng khen không dứt.

Nhưng Lư Hán Nguyên vô cùng kỳ quái, hắn cảm giác thiếu nữ Chu Vân Hi này hơi quen thuộc.

Lâm Hi biết Lư Hán Nguyên nghĩ một đằng nói một nẻo, cũng chỉ gật đầu qua loa cho có. Lư Hán Nguyên này đã mất đi hùng chí, điều này cũng rất bình thường, trận thảm bại của tập đoàn Tấn Hào gần như lấy đi tất cả của hắn.

Lúc này Lâm Hi cũng đầy nặng nề nhìn lên trời. Dù anh nàng thành công cứu về Tiểu Y nhưng Lâm Hi hiểu rõ tình cảnh anh em họ còn nghiêm trọng hơn. Bồi dưỡng dị thể của Tiểu Y sẽ tiêu tốn vô số tinh lực của anh trai, dù cho ngoài mặt anh vẫn ra vẻ điềm nhiên, ung dung tự tin nhưng Lâm Hi biết Lâm Duệ mỗi lần dùng lửa thanh tịnh tiêu hao rất nhiều, rất mệt mỏi.

Ngoài ra Lâm Quang Minh cũng liên tục đưa ra cảnh báo, hiện giờ có mấy lực lượng giám sát anh em họ, số 9 phán đoán trong đó có Trường Sinh Hội! Rõ ràng là biến cố ở trụ sở Thần Chiếu quân đã làm Trường Sinh Hội cảnh giác.

Cho đến hiện giờ, chuyện anh nàng có sức mạnh Vực Sâu vẫn chưa bị lộ ra nhưng thực lực anh em họ nắm giữ đã đủ để vài người trong Trường Sinh Hội thấy bất an. Cho nên giờ nàng phải tranh thủ kiếm tiền cho anh trai, sau đó dùng mọi phương pháp tăng cường lực lượng cho anh trai – về tất cả mọi mặt!

Cũng vào lúc này, Lâm Duệ cười ha ha, dẫn theo Thượng Quan Thiên Di từ ngoài đi vào:

- Hôm nay khi ra ngoài ta nghe thấy có tiếng hỉ thước, hóa ra là có khách quý đến nhà.

Lư Hán Nguyên nghiêm túc nhìn về Lâm Hạo. Vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục này cao 2m4, ngũ quan tuấn mỹ, dáng người cao, tỉ lệ tứ chi cân xứng, dù với tiêu chuẩn Thiên Cực tinh, vẫn là mỹ nam. Hắn mặc quan bào ngũ phẩm Hoàng Thành Ty, uy thế vô cùng.

- Tán nhân giang hồ Lữ Cảnh Vi bái kiến Lâm đại nhân.

Lư Hán Nguyên tâm tư thờ ơ, thoáng đánh giá Lâm Hạo rồi khom mình hành lễ:

- Lữ mỗ nghe thấy đại nhân tuyển dụng quản gia và giáo đầu hộ viện, yêu cầu tu vi cấp 7, huyết mạch không dưới vượt vương, Lư mỗ bất tài xin đến nhận chức.

Lâm Duệ đăm chiêu nhìn Lư Hán Nguyên:

- Lữ tiên sinh, trước khi thương lượng việc này, ngươi có thể cho ta một giọt máu được chứ?

Lư Hán Nguyên nghe vậy thì tâm tình hơi chìm xuống, thầm nghĩ Lâm Hạo này quả nhiên không dễ lừa gạt!

Đối phương cần máu của hắn làm gì, đương nhiên là dùng bí pháp Hoàng Thành Ty, xác định xem hắn có phải vực ngoại thiên ma hay không rồi? Nếu như là trước kia, Lư Hán Nguyên chắc chắn “phốc!” một cái, nhanh chân trốn mất nhưng giờ hắn lại thành thật lấy ra một giọt tinh huyết cho Lâm Hạo.

Lâm Duệ thấy cảnh này thì vô cùng cổ quái, hắn chỉ cần một giọt máu để xác nhận gen, xác nhận Lữ Cảnh Vi là Lư Hán Nguyên, đồng thời để trận pháp và hệ thống an toàn ghi lại, cho Lữ Cảnh Vi ra vào tự do mà thôi, nào ngờ đối phương trực tiếp cho hắn một giọt tinh huyết.

Lâm Duệ không khỏi nhớ tới tình cảnh hai ngày trước, khi mình ra lệnh cho vị này. Hắn nghĩ Lư Hán Nguyên sẽ biện minh, có thể đến mức hắn phải tiết lộ cho vị này mình là Lâm Hạo thì đối phương mới nhận lệnh, nào ngờ Lư Hán Nguyên không nói lời nào đã đồng ý. Trạng thái tinh thần của vị này quả thật rất kém, thảo nào Lệnh Hồ nguyên soái cho rằng vị này chắc chắn sẽ không hiệu lực cho Lệnh Hồ gia.

Lâm Duệ mỉm cười, quay đầu lại nói với Lâm Hi:

- Tiểu Hi, em có việc đi trước đi, anh dẫn Lữ tiên sinh đi dạo một vòng phủ.

Lâm Hi gật đầu đứng dậy đi luôn. Nàng gần đây quả thật rất bận, từ khi nhận chức phó chỉ huy sứ Thần Giám Cục, nàng bắt đầu điều tra tài chính Hoàng Thành Ty, nhất là kho tang vật và chứng giám sở. Đây là để mở đường cho anh trai nàng, chỉ có tra ra vấn đề mới dễ đá người cũ ra, để Lâm Duệ tiện thao tác, bổ sung người của Đông Á hoặc Cục An Ninh vào đó.

Lâm Duệ sau đó ra hiệu cho Lư Hán Nguyên đi theo mình, bắt đầu đi dạo quanh Lâm phủ. Thật ra không có gì để nhìn, trang viên này còn bé, cao thủ như Lư Hán Nguyên chỉ quét vài lần là có thể nhìn thấy hết.

Nhưng khi Lâm Hạo dẫn Lư Hán Nguyên đến hành lang ở sau hậu viện, ở đó có ẩn giấu một thang máy thì vị này hơi biến sắc. Sao trong phủ chỉ huy sứ Thứ Gian Cục lại có thứ này?

- Đây là chứng giám sở cung cấp cho ta, để ta trải nghiệm khoa học kỹ thuật của thiên ma.

Lâm Duệ chắp tay sau lưng, trong khi thang máy đang đi xuống lòng đất, hắn nói:

- Lư tiên sinh, ta nghe nói tiên sinh từng đầy hào khí nói trong cuộc họp hàng năm của công ty thương mại Tấn Hào là chỉ cần cho ngươi thời gian trăm năm, ngươi nhất định đưa công ty này lên thành công ty thương mại hàng đầu thế giới đúng không?

Lư Hán Nguyên da đầu tê dại, nắm chặt hai nắm đấm lại, bắp thịt cả người căng cứng. Lâm Hạo này không chỉ nhận ra thân phận của hắn mà còn biết rõ về hắn!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người bình an