Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Vào lúc ban đêm, Lâm Duệ nhận được tin nhắn của Lý Hàng Long.
Lý Hàng Long: Thời gian tới ta và Từ Mộng Nhiên sẽ đến Lạc Kinh, ngươi có kẻ nào không vừa mắt, cảm giác bị làm phiền có thể gửi danh sánh cho ta, ta sẽ thuận tiện ra tay diệt trừ giúp ngươi.
Lâm Duệ sau khi đọc tin nhắn thì khẽ nhíu mày, diệt trừ là diệt trừ về mặt sinh lý và vật lý sao? Hắn quả thật có một vài mục tiêu muốn diệt trừ, những người này không chỉ lòng tham vô đáy, còn làm phiền hắn buôn lậu… Quan trọng đó là những vị trí then chốt, Lâm Duệ đã có những người thay thế phù hợp, nhưng vì việc ở Thứ Gian Cục quá bận nên không rút ra được thời gian xử lý.
Lâm Duệ chỉ hơi chần chừ một chút là gửi danh sách chín người sang cho Lý Hàng Long. Đều chỉ là quan ngũ, lục phẩm nhưng vị trí quan trọng, đồng thời Lâm Duệ đảm bảo người của mình thay thế được.
Sau khi Lâm Duệ thu được Thần Huân Lệnh và thần chế trảm long đao, trong triều đã có một phần quan chức dựa vào hắn, tạo thành sức mạnh không nhỏ. Những người này hoặc là trên triều không nổi bật, không được như ý, hoặc là quan lại tầng dưới, hy vọng theo chân hắn, có ngày hắn lên thức thần sứ, họ sẽ có cơ hội xoay người.
Đến giờ mỗi ngày Lâm Duệ nhận được hơn 20 bái thiếp. Đây là lý do vì sao Lâm Duệ cần tìm quản gia gấp, để giúp hắn xử lý sự việc phương diện này.
Lý sư huynh chuyên giúp hắn việc ở Thứ Gian Cục, bên kia đã đủ nhiều việc, làm vị này bận từ sáng đến tối, khó được nghỉ ngơi. Hơn nữa người này còn có người nhà ở Thiên Cực tinh, nghe nói con đã đến tuổi đi học, cũng không thể giúp được nhiều hơn. Lâm Duệ thầm nghĩ dù có là lừa cũng không thể gánh quá nặng, cũng phải để nghỉ ngơi.
Tóm lại hai tháng này, Lâm Duệ mượn nhờ sức mạnh Cục An Ninh khảo sát, chọn ra được mười mấy, hai mươi quan viên có năng lực, định dựa vào hắn, tính cách lại cẩn thận chu đáo, tư thái mềm, chịu nghe lời để sẵn sàng đề bạt. Quan trọng là những người này đã bị năm tháng và thế cuộc mài đi góc cạnh nhưng vẫn sẵn sàng giúp dân.
Lâm Duệ không phải người Thiên Cực tinh thật sự, cũng không có tư tưởng trung quân ái quốc cao thượng, điều hắn cần đầu tiên là nghe lời, nếu không nghe lời hắn thì đề bạt bọn họ có ích gì chứ, để bọn họ đối phó hắn sao? Sau đó là phải có năng lực, đủ cẩn thận, đủ năng lực thì mới làm được việc hắn giao, đủ cẩn thận thì mới không để lại nhược điểm, mới ngồi lâu ở chức vị được. Nếu như thỏa mãn 3 điều kiện này, Lâm Duệ cũng không ngại đề bạt một chút quan viên yêu dân lên giúp bách tính. Bách tính Thiên Cực tinh trải qua đủ khổ rồi, đến cả Lâm Duệ là vực ngoại thiên ma còn thấy khó coi.
Thật ra trong Cục An Ninh cũng có một số ứng viên phù hợp nhưng Lâm Duệ cần giữ khoảng cách với Cục An Ninh, chỉ có thể sử dụng gián tiếp.
Lý Hàng Long: Chỉ có 9 người thôi sao?
Lâm Duệ thầm nghĩ vậy còn chưa đủ nhiều à, nếu trong thời gian ngắn, số lượng quan viên chết quá nhiều sẽ gây ra chú ý.
Lý Hàng Long: Được rồi! Ta đảm bảo trong nửa tháng nữa họ sẽ tử vong bình thường, không để lại dấu vết gì, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.
Lý Hàng Long: Lần này tính phần thưởng cho ngươi như hoàn thành nhiệm vụ điểm X, ngươi có thể tự mình đổi thưởng từ kho đặc cung của Cục An Ninh.
Lý Hàng Long: Nhớ để ý những vị thần sư, thần sứ dự bị và quan nhất phẩm trong triều, nếu có hành động nào lớn hơn mười lăm người tham gia thì báo sớm cho ta.
Lâm Duệ âm thầm kinh hãi, thầm nghĩ lần này Cục An Ninh và Quốc An Cục vận dụng bao nhiêu người vậy, mười lăm vị cấp 9 cũng có thể “chơi lại” được sao? Những người này định làm gì, định cướp mảnh Thần Bi sao?
Hắn không khỏi chấn động, trong kho đặc cung của Cục An Ninh tụ tập khoa học kỹ thuật cấp cao nhất của Liên Bang, còn có tài liệu quý giá của Thiên Cực tinh nữa.
Trong đó vừa hay có một thứ Lâm Duệ cần. Mấy ngày sau đó, Lâm Duệ vẫn như bình thường, ban ngày đến nha môn Hoàng Thành Ty ngồi, thật ra là “suy nghĩ viển vông”, người ở Liên Bang bồi dưỡng dị thể cho Lâm Y. Sau khi rời nha thì vừa luyện võ đạo vừa chú ý tình huống Cơ Tuyết Oánh.
Bảy ngày sau, Lâm Duệ đột nhiên nhận được tin tình báo từ Từ Mộng Nhiên: “Minh Vương hiện tại của Quang Minh thánh giáo đã mang theo Thiên Hương Thần Sứ và Chiến Thiên Pháp Vương, còn có mấy vị hồng y chủ tế đến Lạc Kinh.”
Lâm Duệ sau khi đọc xong thì da đầu tê dại. Minh Vương hiện tại mới kế vị chức giáo chủ Quang Minh thánh giáo được 12 năm, mới chỉ là cấp 9 vượt hoàng. Nhưng người này có thần khí thánh lôi kiếp hỏa, nghe nói chiến lực vượt qua Trường Sinh, đuổi sát Vực Sâu! Tam trụ, ngũ sứ, thất vương dưới trướng người này đều là cấp 9 bậc hoàng. Lần này đội ngũ Quang Minh thánh giáo đến Lạc Kinh là định làm gì?
Giờ Lạc Kinh cấp 9 tụ tập, Lâm Duệ ra khỏi viện là không dám dùng hệ thống thông tin lượng tử, để tránh bị cao thủ cấp 9 phát hiện.
Khi Lâm Duệ tới tiểu viện của thần sứ thứ ba, Lạc Vọng Thư cũng vừa lúc xuất quan.
Lạc Vọng Thư sau khi nghe được Lâm Duệ bẩm báo thì cũng hơi kinh ngạc:
- Minh Vương kia dám vào kinh thành sao? Hắn có gan vào Lạc Kinh à, không sợ Thần tỉnh dậy bóp chết hắn sao?
Lạc Vọng Thư nói đến đây thì khẽ lắc đầu:
- Xem ra bên Đông Á rất có thành ý hợp tác, ngay cả tin tức như vậy cũng chia sẻ, chỉ là đáng tiếc…
Đáng tiếc là mấy vị Vực Sâu đã xác định Minh Vương chưa đạt đến lĩnh vực Vực Ssâu, nếu không tin tức này đủ để Lâm Duệ thu được đôi thần chế trảm long đao thứ hai. Nhưng Lạc Vọng Thư vẫn phát ra phi thư, liên lạc với tế tự thần cung.
- Bọn họ đến vì Thần Bi, Minh Vương đời này tuổi còn trẻ, dã tâm không nhỏ a!
Lạc Vọng Thư khẽ cười lạnh, đi đến bên bờ rào tiểu viện, nhìn ra ngoài nói:
- Bên Đông Á có nói lần này có bao nhiêu vực ngoại thiên ma cấp 9 tụ tập ở Lạc Kinh không?
Lâm Duệ thầm nghĩ hắn có thể đoán được số lượng qua lời Lý Hàng Long nói nhưng hắn vẫn ra vẻ mờ mịt không biết gì:
- Ít nhất mười vị cấp 9 vượt hoàng, còn có một vài cao thủ chiến lực cao.
Lạc Vọng Thư chắp tay sau lưng, bễ nghễ nhìn hoàng thành bên dưới:
- Bây giờ Lạc Kinh quả thật mưa gió sắp ập xuống.
Nàng khẽ nở nụ cười nói tiếp:
- Ngươi tới rất đúng lúc, tối nay không cần quay về. Trong phòng ta có thứ tốt, ngươi có thể dùng nó nhưng chỉ được dùng đến sáng ngày mai, ngươi phải nắm chắc thời gian này. Sáng mai ngươi theo ta đến Hội Thần Pha (sườn núi chúng thần gặp nhau), đi gặp mấy vị cao nhân nước bạn, nói không chừng lúc đó sẽ có so tài.
- So tài?
Ánh mắt Lâm Duệ chăm chú lại. Hắn vô ý thức nắm chặt đao, ánh mắt hơi sắc bén.
Lạc Vọng Thư thì lắc đầu nói:
- Điều này không liên quan đến ngươi. Thần sứ năm nước gặp nhau, đương nhiên phải phân cao thấp, thử tài của nhau. Chúng ta là Đông Châu, không thể để người nước khác coi thường được! Hơn nữa giờ ở trong Lạc Kinh cũng có rất nhiều người muốn dò ra sâu cạn của ta.
Lúc trước trận chiến giữa nàng và Thích Vô Cực là dùng bí kiếm Thiên Lý Thần Tâm Kiếm – cấp 9 vượt đế đánh thương đối phương, làm người khác không thấy rõ nền tảng, sâu cạn của nàng. Nhưng trận giao tranh giữa các thần sứ với nhau thiên về luận bàn, Lạc Vọng Thư không thể sử dụng bí kiếm uy lực lớn, loại sát chiêu phân sinh tử như Thiên Lý Thần Tâm Kiếm được. Nếu là trước kia, nàng khả năng sẽ để lộ căn cơ, lộ ra điểm yếu bản thân. Nhưng từ khi gặp Lâm Hạo, dùng thuốc thiên ma, nhược điểm của nàng đã dần được thu nhỏ. Nghĩ đến đây, Lạc Vọng Thư khẽ cười đầy trào phúng:
- Nhưng cũng khó nói, biết đâu đến lúc đó có người muốn thử tài ngươi, lúc đấy cũng không thể để ta mất mặt được. Ngươi vào đi, thứ bên trong vô cùng thần kỳ, chỉ có cấp 9 vượt hoàng hoặc nhân tài như ngươi mới có thể sử dụng, trước kia, Vực Sâu Thần Bi còn được gọi là Chìa Khóa Vực Sâu đấy, ngươi chỉ có nửa ngày sử dụng, chớ lãng phí.
Nàng mấy ngày này không ngừng ngưng luyện võ ý, không chút ngơi nghỉ là để rút ra thời gian cho Lâm Hạo sử dụng thần bi.
Lâm Duệ tràn đầy nghi ngờ vào trong tiểu viện, khi hắn nhìn thấy mảnh bi rộng ba thước, dài sáu thước ở chính giữa phòng thì con ngươi co rụt lại.
Hắn trước đó chưa từng thấy thần bi, giới khảo cổ Liên Bang cũng chỉ biết đến qua khắc chữ để lại, chứ không biết vật này hình dạng như nào. Nhưng khi hắn vừa nhìn thấy nó, hắn đã biết đó là mảnh của Vực Sâu Thần Bi! Thứ mà Lý Hàng Long muốn cướp đã ở ngay trước mặt hắn.
Khi Lâm Duệ lấy tay chạm lên nó, trên thần bi lập tức hiện lên hai đoạn chữ.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an