Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khóe môi Lâm Duệ không khỏi giần giật, thầm nghĩ duyên phận của mình với huyễn thật sư thật là quá kém. Lúc trước có Linh Huyễn, giờ thì là Vạn Tâm, cả hai đều là đại lão trong lĩnh vực huyễn thuật.
Lâm Duệ liếc quanh nhìn đại điện, không khỏi lạnh lẽo cõi lòng. Hắn phát hiện những người này nhìn như bình thường nhưng thực chất trong mắt không có tiêu cự, tất cả đều đã rơi vào ảo cảnh!
Mấy vị cấp 9 kia, thoạt nhìn như là tỉnh táo, một bộ đầy cảnh giác nhưng Lâm Duệ một lần nữa phải sợ hãi. Chỉ từ việc bọn họ không phát hiện bất ổn cũng có thể thấy tình huống bọn họ không tốt. Để Lâm Duệ kinh hãi là trong những người ở đây có một nửa tiếp nhận Hộ Quốc Long Ấn, theo lý thuyết không dính huyễn thuật cấp 10 trở xuống mới đúng nhưng bọn họ vẫn dính chiêu. Thần Lâm Cung này rất có thể là cạm bẫy được Vạn Tâm lão nhân bố trí từ trước, như vậy đối phương mới có thể thực hiện được huyễn thuật.
Giờ người duy nhất phát hiện ra vấn đề chỉ có Lâm Duệ! Không chỉ vì hắn am hiểu chế tạo độc dược, còn có Hộ Quốc Long Ấn hộ thân và nguyên hạch Vực Sâu.
Lâm Duệ không dám lên tiếng, cũng không dám có chút hành động khác lạ nào, hắn biết chính mình chỉ cần biểu hiện ra bất thường thì sẽ đánh động Vạn Tâm lão nhân, dẫn tới họa sát thân. Nhưng còn mảnh thần bi thì sao? Nếu như vật này bị Quang Minh thánh giáo cướp đi thì tội của sư tôn hắn không nhẹ.
Ngay khi Lâm Duệ điên cuồng kiếm đối sách, suy nghĩ cách phá cục thì Thân Đồ Vinh và Tư Đồ Tú sau khi kiểm tra xong trận pháp thì từ bên ngoài đi vào.
Thân Đồ Vinh ngữ khí âm trầm:
- Trận phù trong cung có một phần lâu năm không tu sửa nhưng vấn đề không lớn, phía ngươi thì sao Tư Đồ đại nhân?
Hắn và Tư Đồ Tú tách ra, mỗi người kiếm tra một bên.
Tư Đồ Tú hừ lạnh nói:
- Cũng như vậy, đám thái giám trong Thần Lâm Cung và đám quan lại Thần Vụ Phủ quả thật nên giết. Đám người này cầm nhiều tiền của triều đình như vậy mà làm Thần Lâm Cung rách nát thành như này! May là bảy năm trước mới đại tu một lần, nếu không trận pháp không thể vận hành. Đám thị vệ phụ trách trông coi nữa, cả đám tinh thần tản mạn buông lỏng vô cùng.
Thân Đồ Vinh nghe vậy thì khẽ mỉm cười, thầm nghĩ đám thái giám Thần Lâm Cung và quan lại Thần Vụ Phủ sao có thể nuốt hết số tiền này được chứ? Họ chỉ ăn được chút thịt vụn mà thôi, người cầm đầu thật sự là người khác. Ba vị thần sứ phụ trách Hoàng Thành Ty, vậy mà không biết gì sao?
- Giờ không phải là lúc tính những chuyện này. Nếu Tư Đồ đại nhân không vừa mắt thì sau đó tham tấu họ.
Thân Đồ Vinh vừa nói vừa đi vào trong:
- Vẫn nên cẩn thận, không hiểu vì sao ta mơ hồ cảm thấy bất an mà vì sao thần sứ thứ nhất còn chưa đến? Quái lạ thật.
Việc quái lạ hơn cả là hắn không phát hiện ông lão áo trắng đang đứng ngay cạnh cửa!
Khi Thân Đồ Vinh bước vào cửa thì hắn bỗng nghe thấy tiếng hét chói tai vang lên:
- Cẩn thận! Trong điện có khí độc! Ở đây có huyễn thuật sư đỉnh cấp!
Theo thanh âm này vang lên, linh minh thông thiên long cũng hống lên vang dội, dùng lực linh hồn chấn động mọi người trong đại điện. Con chiến long này vừa hống lên là lập tức tung nắm đấm về hướng lão già.
Lão già áo trắng thần sắc vô cùng kinh ngạc lại kèm tức giận. Ánh mắt hắn khẽ nhếch, xung quanh lập tức xuất hiện vô số lôi xà cực lớn chói mắt:
- Làm càn!
Một con lôi xà xuyên thủng ngực bụng linh minh thông thiên long, sau đó lao thẳng đến Lâm Duệ!
Lâm Duệ đã dự đoán được trước nguy hiểm, hắn đã mở Già Thiên Tán ra từ trước, che ở trước người. Cây dù này khi không mở ra thì chỉ to chừng một ngón tay nhưng khi nó mở ra, tựa như có thể hóa to nhỏ theo tâm ý Lâm Duệ. Hắn cũng không cần nó che trời che đất làm gì, hắn chỉ toàn lực dùng khái niệm cực hạn của mình cường hóa năng lực cho Già Thiên Tán, đồng thời để nó che kín thiên ma long giáp của hắn.
Lôi đình chói mắt nện như điên lên Già Thiên Tán, vậy mà không thể đánh xuyên qua, hóa thành từng tia sét nhỏ tỏa ra xung quanh. Tuy Già Thiên Tán không sao nhưng Lâm Duệ thì lại bị đánh bay về phía sau, đập mạnh lên vách tường. Thiên ma long giáp của hắn gần như vỡ thành từng mảnh, miệng mũi Lâm Duệ bỗng nhiên trào máu tươi. Lúc này hình dáng Lâm Duệ vô cùng thê thảm, thất khiếu và lỗ chân lông toàn thân trào ra máu tươi.
May mắn là Vạn Tâm lão nhân không rảnh để ý đến hắn nữa.
Thân Đồ Vinh và Tư Đồ Tú khi tỉnh lại lập tức phát hiện ra Vạn Tâm lão nhân, họ vừa kinh ngạc vừa sợ hãi. Bọn họ đã cẩn thận như vậy, thế mà còn rơi vào cạm bẫy yêu ma!
- Chết!
Hai người gần như không chút do dự, đồng loạt rút đao kiếm ra chém về hướng Vạn Tâm lão nhân. Bọn họ vừa ra tay là dùng ngay sát chiêu, đồng thời chiến long của họ cũng rống giận, lao ra khỏi long hạp.
Không chỉ có họ, mấy vị cấp 9 cũng nhờ tiếng hống của linh minh thông thiên long tỉnh lại. Bọn họ đều hiểu mình trúng huyễn độc, không chút do dự tự chém lên bản thân. Đau đớn giúp tâm thần của họ thêm tỉnh táo, thay máu cũng giúp nhanh chóng pha loãng độc tố. Sinh mệnh lực đám người này vô cùng mạnh mẽ, thả ra bao nhiêu máu có thể tái sinh bấy nhiêu, độc trong máu cũ mới là thứ họ kiêng kị.
Vạn Tâm lão nhân ánh mắt âm u lạnh lẽo, xung quanh hắn ngàn vạn lôi tím như không tước xòe đuôi, bùng nổ lực lượng mạnh mẽ, đẩy lùi lại công kích của hai vị thần sứ.
Sau đó vòng lôi tiếp tục mở rộng, kết hợp với trận pháp Thần Lâm Cung. Một chiến long bỗng xuất hiện trong vòm Thần Lâm Cung, đó là chiến long của Vạn Tâm lão nhân – linh minh tâm viên long!
Trong nháy mắt này, bao gồm cả Thân Đồ Vinh và Tư Đồ Tú, toàn bộ cấp 9 và chiến long của họ đều dừng lại động tác! Bọn họ một lần nữa bị Vạn Tâm lão nhân kéo vào ảo cảnh! Ánh mắt những người này tuy ngơ ngẩn nhưng thân thể lại hơi rung động, rõ ràng đang giãy dụa mãnh liệt.
Miệng Vạn Tâm lão nhân cũng đang trào ra máu tươi. Một mình hắn đồng thời kéo cả chín vị cấp 9 và chiến long của họ vào ảo cảnh, đồng thời đối kháng tâm linh với những người này.
Để Vạn Tâm lão nhân vô cùng kinh dị là trong ảo cảnh, hắn không phát hiện dấu vết Lâm Hạo. Hắn và chiến long, kết hợp với trận pháp Thần Lâm Cung thi triển ra ảo thuật mạnh nhất, vậy mà không kéo được Lâm Hạo vào ảo cảnh! Nhưng lúc này hắn chỉ có thể toàn lực ứng phó, cố gắng áp chế lại mấy vị cấp 9.
Lâm Duệ quả thật không rơi vào ảo cảnh nhưng hắn cũng không thể chuyện động, một đòn của Vạn Tâm lão nhân đã đánh nát lục phủ ngũ tạng, thậm chí thần hốn cốt cách của hắn. Mắt hắn hóa thành màu đen, gần như sắp ngất xỉu.
Lúc này trong đầu Lâm Duệ chỉ có một ý niệm, tuyệt đối không thể để mảnh thần bi rơi vào tay Vạn Tâm lão nhân được. May mắn là hình chiếu linh minh thông thiên long của hắn còn tồn tại, con chiến long này vốn là hình chiếu tinh thần, thậm chí nó còn đang dần khôi phục.
Lâm Duệ điều khiển con chiến long này vồ tới mảnh thần bi. Đồng thời, trước người linh minh thông thiên long sinh ra đường hầm hư không, nối với 70km bên ngoài, đây là khoảng cách xuyên không tối đa của nó. Hắn không chút do dự điều khiển chiến long ném mảnh Vực Sâu Thần Bi vào đường hầm đó. Một mảnh, hai mảnh, ba mảnh!
Đồng thời, hắn nhắn tin cho đám nhân viên.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Lập tức dùng hộ vệ tinh hạm năng lực ẩn thân tốt nhất tới vị trí này mang đi các mảnh bia đá, nhớ kỹ phải nhanh! Phải cẩn thận ẩn giấu không được để bị phát hiện!
Khi linh minh thông thiên long giơ lên mảnh thần bi thứ tư thì Lâm Duệ triệt để không chống đỡ nổi, hai mắt tốt sầm ngất đi! Trong nháy mắt này, hình chiếu linh minh thông thiên long do hắn triệu hoán ra cũng tan biến.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an