Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 489: giao dịch



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

An Quốc Công Đỗ Hâm Nhiên đã sừng sững trong triều nhiều năm, trải qua vô số lần thủy triều lên xuống, thậm chí là cả gió tanh mưa máu, khứu giác được trui luyện vô cùng linh mẫn. Ngay khi hắn chuẩn bị ra tay với huyết đao cơ của Lâm Hạo thì vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục này đưa ra điều lệnh làm hắn cảnh giác.

Nhưng để Đỗ Hâm Nhiên hết cách là những năm gần đây quả thật ma giáo khuếch trương ở phía bắc Kinh Châu, thu lượng lớn giáo đồ nên chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo muốn khai đao với phương này cũng là hợp tình hợp lý. Hơn nữa Lâm Hạo nhận trách nhiệm tìm về mảnh Vực Sâu Thần Bi, quả thật có quyền điều động quân tướng Võ Lâm Trực. Vị này đương nhiên cũng không cần trả lời lý do với hắn. Mọi chuyện đều danh chính ngôn thuận, để không ai nói được gì, làm Đỗ Hâm Nhiên không thể phản kháng.

Sau đó liên tục có tin truyền đến làm sắc mặt Đỗ Hâm Nhiên trắng bệch như tờ.

Rất nhiều tộc nhân của hắn cũng nhận được lệnh lên đường, bị điều đi chỗ khác, hoặc nhận nhiệm vụ quan trọng của Thứ Gian Cục, hoặc phải thống lĩnh binh mã xung kích tuyến đầu ma giáo, hoặc là bị phát hiện ăn hối lộ, bị người của Thần Giám Cục tóm gọn, bị cách chức thẩm tra, còn có người trực tiếp bị bãi miễn chức quan luôn.

Ngoài ra toàn bộ đội buôn dưới trướng An Quốc Công hắn đều bị kiểm tra nghiêm ngặt. Ba nhà kho của hắn cũng bị người của Thứ Gian Cục đột kích kiểm tra, bởi vì tìm thấy nhiều đồ vi phạm lệnh cấm, vật tư trong nhà kho gần như bị thu sạch, còn lại bị niêm phong. Mà không chỉ là hắn, thậm chí sản nghiệp dưới danh nghĩa Tấn Vương, con của Tĩnh quý phi em gái hắn cũng bị người Hoàng Thành Ty càn quét.

- Thằng nhãi ranh này!

Đỗ Hâm Nhiên vừa giận vừa hận, nhưng một canh giờ sau, hắn cảm thấy lạnh lẽo tràn khắp toàn thân. Hắn giờ đã xác định Lâm Hạo đã biết là hắn giở trò, đối phương cũng vô cùng tàn nhẫn, vừa ra tay là bài sơn đào hải, không để chỗ thoát! Đáng sợ là quyền thế trong triều của kẻ này đã tăng mạnh, đã có thể diệt trừ Đỗ gia! Kẻ này lựa chọn thời cơ cũng rất tốt, thiên tử vừa bị Thần trách phạt, lại chịu nghi kỵ, tạm thời không thể đứng ra che chở cho phủ An Quốc Công.

Mà đối phương dùng danh nghĩa đều là truy tra, tấn công nghịch đảng ma giáo, để người khác không thể chỉ trích. Tiếp theo hắn và Đỗ gia chỉ có thể chờ Lâm Hạo từng chút một nghiền ép đến chết!

Đỗ Hâm Nhiên đột nhiên cả người lạnh như trong hầm băng, ngồi xuống ghế thật lâu không nói nên lời. Cho đến trăm hơi thở sau, hắn mới dần bình tĩnh lại, sau đó hắn lấy ra một đồ giống như là điện thoại thời cổ, ánh mắt đầy sắc bén.

Đỗ Hâm Nhiên thầm nghĩ Lâm Hạo này coi thường hắn rồi, hoặc là đối phương muốn ép hắn đưa ra lựa chọn: không tiếc tất cả, cá chết lưới rách! Chỉ là vị này không nghĩ đến hắn còn có minh hữu, một vị vực ngoại thiên ma, một minh hữu vô cùng đáng tin.

Đỗ Hâm Nhiên thoáng suy ngẫm rồi ấn mật mã, hắn đã không còn lựa chọn nữa, chỉ mình Cơ Tuyết Oánh đã không giải quyết được vấn đề nữa, hai anh em Lâm Hạo và Chu Vân Hi không chết thì phủ An Quốc Công không thể có bình an!



Cùng lúc đó, trong trụ sở Cục An Ninh, Lý Hàng Long đang chủ trì một cuộc họp về ứng phó với chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo! Lúc này không khí trong cuộc họp vô cùng bi thảm, một đám quan lớn Cục An Ninh thần sắc đầy bất đắc dĩ, tinh thần uể oải. Thậm chí có người kêu rên:

- Lại giới nghiêm! Lại kiểm tra nghiêm ngặt các thương đội, mới yên tĩnh được mấy ngày, giờ lại bắt đầu…

- Xem ra giá cả vật tư Thiên Cực tinh ở Liên Bang khó mà hạ xuống được. Phía Liêu Quốc và Trung Châu vừa thả lỏng nhưng vấn đề là có mười mấy loại dược thảo và khoáng thạch chỉ Đại Tống mới có.

- Lâm Hạo xem ra là phái bảo thủ ương ngạnh, lúc trước các bên làm áp lực, vất vả lắm mới để thế cục nới lỏng được chút, giờ hắn nhận được ý chỉ của Thần, sợ là sẽ lại làm trầm trọng thêm.

- Nói đến thật kinh người, vị này giờ có hổ phù của cả bốn quân Thiên Uyên, ba quân Lạc Kinh, còn điều động được cả một doanh Thần Vệ Quân! Một doanh Thần Vệ Quân này gần như tương đương với Thiên Ưng Lữ tinh nhuệ nhất của chúng ta.

- Quyền vị của người này ở triều Đại Tống tuyệt đối có thể tiến vào top 10! Hắn liệu có thể lên làm hoàng đế Đông Châu không?

- Có khả năng! Trung tâm tình báo hôm qua đã dùng đại mô hình suy diễn, khả năng Lâm Hạo trở thành thiên tử giờ là 11,5%, tương lai làm Vực Sâu là 0% nhưng đại mô hình còn đưa ra một khả năng thú vị, Lâm Hạo có thể là Vực Sâu, là 2,1%.

- Má! Tên ngu ngốc nào đưa ra lệnh tính vậy? Các ngươi điên à mà tính cái này?

Lý Hàng Long ngồi bên trên mặt không chút biểu tình, lần này hội nghị là để ứng phó với việc phong tỏa, kiểm tra nghiêm ngặt quanh Lạc Kinh. Bởi vì lúc trước Lâm Duệ đã thông tin với hắn, nên Cục An Ninh có hai giờ chuẩn bị trước, thiệt hại không lớn. Nhưng các cơ quan thương nghiệp khác thì không may mắn như vậy, bị Thứ Gian Cục và Hoàng Thành Ty đả kích rất thảm. Bọn họ một vài người tin tức linh thông, thăm dò ra lần này triều Đại Tống phản ứng quá khích có thể là vì hành động của Cục An Ninh trước đó. Điều này làm các bên sôi trào, đem áp lực truyền đến Cục An Ninh, muốn ép bọn họ giải quyết vấn đề.

Kết quả của hội nghị lần này là chỉ có một cách để sớm giải trừ phong tỏa, đó là ngầm trợ giúp Đại Tống, tìm ra người của Quang Minh thánh giáo. Sau khi thương lượng xong, một đám người kêu rên phàn nàn.

Lý Hàng Long nhìn thì như đang nghe mọi người nói chuyện nhưng thực chất là đang chuyên chú chat với Lâm Duệ.

Lý Hàng Long: Được, chỉ mấy người này thôi sao? Yên tâm, ta sẽ an bài bọn họ hy sinh vì nhiệm vụ, Đỗ Hâm Nhiên kia nếu dám tự ý rời khỏi quân doanh, quay về Lạc Kinh thì ta sẽ tự mình ra tay. Mà ngươi không vội đi tìm mảnh Vực Sâu Thần Bi sao? Sao còn tâm tình đi đấu người chết ta sống với An Quốc Công này vậy?

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ta cũng là bị ép phản kích thôi! Tổng soái, người ta đã đòi ngồi lên đầu ta, nếu ta không phản kích thì không phù hợp hình tượng nhân vật a. Còn về mảnh Vực Sâu Thần Bi, nói thật giờ có vội cũng vô ích, chỉ có thể giả vờ giả vịt đi tìm, giờ chỉ mong sớm tìm ra Thiên Hương Thần Sứ và Chiến Thiên Pháp Vương thôi.

Lý Hàng Long thầm nghĩ cũng đúng, Lâm Duệ giờ không có bất cứ manh mối gì, muốn tìm cũng không được.

Lý Hàng Long: Cũng có đạo lý, nhưng lần này ta có thể ra tay giúp ngươi nhưng có một điều kiện, nếu ngươi tìm được mảnh thần bi thì nghĩ biện pháp phá ra mấy mảnh nhỏ cho chúng ta, chúng ta lúc trước thu được còn ít quá.

Lý Hàng Long vừa nhắn xong thì nhận được một cuộc gọi video. Hắn nhìn một chút xem ai gọi, hơi nhíu mày rồi sang phòng nghỉ bên cạnh, sau đó mới ấn nghe.

Trong video hiện lên bóng hình tư lệnh hạm đội tinh hạm số 2 – “Tinh Hải Bạch Lang” Tang Thiếu Thần! Hắn đang lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Hàng Long:

- Các ngươi vừa hành động là vì mảnh Vực Sâu Thần Bi sao? Vì sao không gọi ta? Các ngươi thu được tin tức từ đâu?

Tang Thiếu Thần giờ đang kìm nén lửa giận, trăm năm nay hắn ra sức kinh doanh, không từ thủ đoạn phát triển chẳng phải là vì mong muốn tu vi được tiến thêm sao? Kết quả là lần này Cục An Ninh loại trừ hắn khỏi hành động!

Lý Hàng Long không chút biến sắc đáp lại:

- Lần hành động này là bí mật cấp X, ta không thể nói được! Còn vì sao không gọi ngươi thì tự ngươi hiểu rõ, ngươi chỉ có việc này thôi à?

Hắn hơi phất tay, chuẩn bị tắt cuộc gọi. Tang Thiếu Thần nói là có chuyện quan trọng muốn bàn với hắn, quả nhiên là lừa người.

- Việc ta muốn nói là liên quan đến Lâm Hạo.

Tang Thiếu Thần hừ lạnh một tiếng, đầy bất mãn nói tiếp:

- Lâm Hạo kể từ khi nhận chức đến nay tạo thành tổn thất lớn cho Liên Bang, vì sao đến giờ Cục An Ninh vẫn chưa đối phó người này? Bây giờ vì hành động vừa rồi của các ngươi mà ta và bằng hữu chịu tổn thất lớn, ta hy vọng Cục An Ninh cho chúng ta câu trả lời.

Lý Hàng Long thầm nghĩ Trường Sinh Hội quả thật chịu tổn thất lớn. Lâm Duệ trước đó nhờ tình báo của Cục An Ninh, lại vừa diệt một căn cứ của Trường Sinh Hội. Hôm qua Lâm Duệ nhận được quyền cao, bố trí sức mạnh Hoàng Thành Ty trọng điểm đả kích Trường Sinh Hội, để mấy công ty dưới trướng tập đoàn này tổn thất ít nhất 70 tỷ đồng Liên Bang.

- Ta cho rằng uy hiếp của Lâm Hạo đối với Liên Bang có hạn, bây giờ chưa phải thời cơ diệt trừ người này, nếu không sẽ chọn giận Đông Vực Sâu. Đương nhiên, nếu lão Tang ngươi muốn diệt trừ hắn, ta cũng không phản đối, cũng không ngăn cản.

Lý Hàng Long hai tay ôm ngực, thần sắc khó hiểu:

- Về việc Đại Tống đột nhiên càn quét quanh Lạc Kinh, chúng ta đã báo trước hai tiếng rồi, đừng nói cái gì mà vì hành động của Cục An Ninh mà chịu tổn thất to lớn, lập luận này không đủ vững chắc đâu. Hơn nữa, ta vừa thương nghị trong nội bộ Cục An Ninh, giờ biện pháp lắng lại tình thế tốt nhất là giúp Đại Tống tìm về đồ vật của họ.

Tang Thiếu Thần nghe vậy thì giận không chịu được, má nó, vẫn là uy hiếp có hạn! Lâm Hạo hiện giờ có thể điều động một doanh Thần Vệ Quân đấy! Mà báo trước hai tiếng thì có tác dụng gì chứ? Để hắn không nói nên lời là mạch suy nghĩ thần tiên của Cục An Ninh, trợ giúp Đại Tống? Trợ giúp Lâm Hạo? Điên thật rồi…

- Ta nói thẳng như này nhé, các ngươi muốn chia sẻ mảnh vụn Vực Sâu Thần Bi của ta đánh ra sao, không thể! Lão tử từ khi ra giang hồ đến giờ, đã bao giờ bị dọa sợ chưa? Các ngươi muốn sao, đến đây, đánh bại ta đi!

Lý Hàng Long hất cằm lên, dùng nửa con mắt nhìn xuống Tang Thiếu Thần, nhưng rồi câu tiếp theo hơi hòa hoãn lại:

- Nhưng theo như ta được biết, hiện giờ có 3 mảnh thần bi bị mất tích, các ngươi có thể tự tìm, Cục An Ninh có thể phối hợp cung cấp tình báo cho các ngươi.

Sắc mặt Tang Thiếu Thần hơi xám lại, bình tĩnh mắt đối mắt với Lý Hàng Long trong phút chốc rồi hừ nhẹ một tiếng, tắt cuộc gọi.

Cũng vào lúc này, Lý Hàng Long nhận được tin nhắn của Lâm Duệ.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Được, ta sẽ cố gắng nhưng điều kiện là tổng soái ngài phải thật sự ra tay.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an