Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 492:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ vội vàng đi vào phòng giải phẫu, mới vào hắn đã đón lấy ánh mắt oán trách của Lạc Vọng Thư.

- Ta đã nói với ngươi rồi, bảo ngươi cải tạo phòng chì dày hơn mà ngươi coi như gió thổi bên tai sao?

Lâm Duệ có chút không còn gì để nói! Hắn đã cho dày thêm rồi mà, tăng thêm một tầng graphene và một tầng chì dày sáu thước nữa, làm cho tường bao quanh đây dày đến 12m, đầy khoa trương! Nhưng cho dù như vậy, tường chì cũng không ngăn được kiếm ý mạnh mẽ của Lạc Vọng Thư. Vấn đề là dày như vậy đã đến cực hạn, không gian tầng hầm không còn dư thừa, muốn làm tường chì dày hơn thì phải thay đổi kết cấu căn cứ bí mật này.

Lâm Duệ nhìn quanh một lượt phòng phẫu thuật giờ ngổn ngang trang bị mà hơi nhói đau. Tất cả trang bị trong này đều đã bị kiếm ý quét dạt vào góc hết. Đây đều là trang bị hắn lấy từ chứng giám sở, không cần tiền nhưng giờ muốn thay bộ khác thì đương nhiên phải dùng tiền.

Trước hắn lấy đồ từ chứng giám sở chủ yếu là để tạo lai lịch cho những đồ này, tránh bị người vu tội danh cấu kết cùng thiên ma. Chính hắn thường làm trò này nên rất cẩn thận ở phương diện này, tránh bị người nhắm vào. Tính toán một phen, Lâm Duệ thầm nghĩ người khác cũng không biết những dụng cụ này đã bị hỏng, mình chỉ cần mua bù một bộ giống như đúc là được. Còn phải xây lại phòng chì nữa, để tránh giẫm vào vết xe đổ, khả năng cần xài đến tám, chín trăm triệu đồng Liên Bang. Với hắn đây đã là số lẻ, thua xa con số hắn chuẩn bị dùng để mua lại các trang viên xung quanh.

- Sư tôn đây là trả đũa sao, ngài vẫn để ý chuyện kia?

Lâm Duệ đi vào phòng, đầy quái lạ nhìn Lạc Vọng Thư:

- Hình như sư tôn thu hoạch rất lớn?

Khi hắn đi vào phòng, kiếm ý của Lạc Vọng Thư còn chưa tan hết, xung quanh có lượng lớn khí tức khái niệm lưu lại. Dĩ thái nguyên tố bị kiếm ý của Lạc Vọng Thư tụ hội, hình thái vô cùng đặc thù để da thịt toàn thân Lâm Duệ đau nhói. Lâm Duệ ngưng thần cảm ứng, thầm nghĩ đây là kiếm ý của sư tôn sao? Kiếm ý của Lạc Vọng Thư vô cùng đơn giản, là thăng hoa, có thể tăng lên tất cả sự vật – bao gồm cả khái niệm lên một tầng cao hơn!

Đây là lý do vì sao võ đạo, khái niệm, chân nguyên, sức mạnh… của nàng đều mạnh hơn bình thường. Nghe nói khi sư tôn còn chưa thành thần sứ, chiến đấu với đối thủ hơn cảnh giới là chuyện cơm bữa. Cho đến khi sư tôn lên cấp 9 bậc đế, cảnh giới cao, sức mạnh lớn, nhân thủ nhiều, không còn ai có thể lấy mạnh hiếp yếu, liếu nhiều bắt nạt ít với nàng nữa.

Lâm Duệ biết trước đó Lạc Vọng Thư lo lắng bị Vực Sâu ô nhiễm, thi triển kiếm đạo một mực thu liễm, không thể tận tình thi triển. Hôm nay lại khác, Lâm Duệ cảm giác rõ ràng, kiếm ý của sư tôn đã tiến thêm một bước, đến gần khái niệm hơn. Cho nên sư tôn vô cùng vui mừng, tùy ý phát tiết hưng phấn, cuối cùng gây họa cho phòng phẫu thuật của hắn.

Lạc Vọng Thư bật cười nói:

- Cũng được. Để tránh bị Vực Sâu ô nhiễm, một là duy trì nhận thức bản thân, hai là cường hóa lực lượng linh hồn. Ngoài hai cách này ra thì không có cách nào khác, mà cả hai phải làm cùng lúc, không được bỏ rơi cái nào.

Đứa nhỏ này không biết ba mảnh thần bi này trợ giúp nàng lớn đến đâu! Lạc Vọng Thư cúi đầu nhìn ba mảnh thần bi, ánh mắt thoải mái:

- Hai điều này vẹn toàn giúp ta tăng thêm nhận thức bản thân, ngưng luyện võ ý. Đây thực chất vẫn là tăng cường hồn lực, cải thiện linh hồn của chúng ta, để linh hồn tinh thuần, tinh luyện, vững chắc hơn, thu được sức mạnh đối kháng Vực Sâu. Tiểu Hạo Hạo ngươi đừng tưởng rằng mình đã có khái niệm Vực Sâu mà lầm, võ ý quy nhất của ngươi vẫn rất mạnh, theo lý luận có thể ngưng tụ vô số khái niệm khác nhau thành một nhưng nếu bản thân võ ý của ngươi không đủ mạnh thì sao tập hợp được các khái niệm lại chứ? Mà, sao ngươi dám chắc pháp môn thanh tịnh là của ngươi?

Lâm Duệ thần sắc nghiêm túc, cúi người hành lễ:

- Đệ tử đã hiểu!

Hắn đương nhiên biết là ba mảnh thần bi mang đến lợi ích lớn, chỉ là lúc trước hắn cho rằng chúng cũng mang đến nguy hiểm lớn lao, vượt quá lợi ích nhiều. Nhưng bây giờ củ khoai lang bỏng tay này không thể đưa đi, vậy thì phải tận dụng tối đa.

Lạc Vọng Thư quay lại nhìn Lâm Hạo:

- Nếu như ta không nhìn lầm, Tiểu Hạo Hạo ngươi sắp thức tỉnh thiên phú huyết mạch nữa, rất mạnh! Vượt đế, thậm chí có thể nói là ngụy Vực Sâu nhưng huyết mạch này hẳn là đến từ vị thiên tôn kia?

Nỗi lòng Lâm Duệ chìm xuống, hắn quả thật sắp thức tỉnh một loại huyết mạch điểm X, huyết mạch này quả thật đến từ Đại Nhật Thiên Tôn.

- Hoàng Lôi Thánh Thể thực chất là kết hợp huyết mạch của Đại Nhật Thiên Tôn, Vạn Lôi Thiên Tôn, Hỏa Đức Thiên Tôn. Ngươi bị thánh lôi kiếp hỏa ảnh hưởng, đã nghiêng về quang hệ, cho nên về sau thức tỉnh huyết mạch nhất định phải cẩn thận, ngươi tự học giải phẫu thực trang là đúng, chỉ có cấy thực trang mới ảnh hưởng đến cơ thể, giúp ngươi chống lại ý chí của hắn. Ba mảnh thần bi này trời xui đất khiến bị ngươi lấy được thì phải tận dụng nó đến cực hạn, ngày xưa giáo chủ Quang Minh thánh giáo đời thứ bảy không có phúc khí như vậy đâu.

Lạc Vọng Thư thấy Lâm Hạo chau mày lại, vẻ mặt trầm trọng thì biết hắn đã hiểu, không cần nói thêm nữa nên chuyển chủ đề:

- Được rồi, đừng nghĩ nữa, ngươi nghĩ đến hắn càng nhiều thì hắn càng dễ thức tỉnh. Ngươi giờ gọi huyết đao cơ đến đây, xem ở công lao của ngươi, ta ban cho nàng một tạo hóa.

Lâm Duệ không khỏi giật mình, thầm nghĩ tạo hóa mà Lạc Vọng Thư nói là… nhưng như vậy hao tổn rất nhiều a?

Lâm Duệ vừa định lên tiếng thuyết phục thì Lạc Vọng Thư trừng mắt lên nói:

- Mau đi, ta tự có chừng mực!

Lâm Duệ lúc này gọi Cơ Tuyết Oánh đang bế quan ngưng luyện võ ý vào, còn để Thượng Quan Thiên Di đứng ngoài canh.

Quả nhiên chớp mắt sau, Lạc Vọng Thư điểm tay lên đầu Cơ Tuyết Oánh, khẽ cười nói:

- Đây cũng là cơ duyên của nàng, nếu là ta hai ngày trước thì không có năng lực này.

Trong nháy mắt này, toàn thân Cơ Tuyết Oánh quấn quanh kiếm khí, thậm chí còn bốc lên lửa thuần trắng.

- Đây là?

Cơ Tuyết Oánh vô cùng kinh ngạc, nàng cảm thấy huyết mạch, xương cốt, chân nguyên, thậm chí cả linh hồn, võ ý bản thân đều đang thăng hoa!

Ngay cả huyết mạch “cương cân thiết cốt” của nàng cũng thăng hoa thành “bất phôi kim thân” SS+! Nhưng để nàng kinh ngạc hơn cả là trong cơ thể nàng đang có một sức mạnh huyết mạch được tinh luyện, thăng hoa, dần thức tỉnh. Đó là --- cực hạn tâm nguyên!

Lạc Vọng Thư ánh mắt lẫm nhiên:

- Mượn ngoại lực thức tỉnh cực hạn tâm nguyên đương nhiên yếu hơn tự mình thức tỉnh, nhưng thiên ma có câu bên nặng bên nhẹ, phải tự mình hiểu lấy. Bây giờ với nàng mà nói, có thể thức tỉnh cực hạn tâm nguyên trước khi Hóa Long sẽ mang đến lợi ích lớn nhất.

Lâm Duệ nghe vậy cười khổ nói:

- Nhưng mệt nhọc cho sư tôn rồi!

Hắn nhìn ra Lạc Vọng Thư vừa thi triển bí kiếm vượt đế của nàng – Thiên Lý Thần Tâm Kiếm, dùng hết kiếm lực tích trữ một tháng cho Cơ Tuyết Oánh. Nhưng ngoài ra, Lạc Vọng Thư vẫn cần phải dùng thêm rất nhiều tinh lực chân nguyên.

- Cũng không tính là gì, Hóa Long là chuyện quan trọng, liên quan cả đời sau này, thậm chí ảnh hưởng đến sinh tử. Ta chỉ hao tổn chút nguyên khí, lại giúp nàng thêm phần thành công, cũng thêm khả năng tiến thêm.

Lạc Vọng Thư nói đến đây thì thần sắc hơi biến đổi. Nàng như là cảm ứng được gì đó, lát sau nhíu chặt mày lại.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an