Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Lạc Vọng Thư thăng hoa huyết mạch nhục thân cho Cơ Tuyết Oánh, Thượng Quan Thiên Di đang hộ pháp cho họ ở ngoài phòng chì.
Thực chất là nàng điều khiển trận pháp phòng hộ của Lâm phủ, để che đậy kiếm ý cho Lạc Vọng Thư. Kiếm ý của Lạc Vọng Thư quá mạnh, có thể tiết lộ ra khỏi phòng chì nhưng có trận pháp “lục cảnh hộ nguyên trận” của Lâm phủ bao quanh, sẽ che kín kiếm ý không để nó tiết lộ ra khỏi tầng hầm.
Khi Thượng Quan Thiên Di cảm ứng được ba động kiếm ý trong phòng chì thì không khỏi ồ lên ngạc nhiên.
- Đây là?
Trong mắt Thượng Quan Thiên Di lộ vẻ thoải mái đồng thời hâm mộ vô cùng:
- Có thể trực tiếp thăng hoa tinh luyện sao? Sư tôn của chủ nhân thật lợi hại, Oánh Oánh tỷ cũng tốt số thật, Lạc thần sứ vậy mà cam lòng tiêu hao nhiều chân nguyên khí huyết cho tỷ ấy, Oánh Oánh tỷ khả năng trực tiếp tăng lên cấp 6 vượt đế luôn.
Thượng Quan Thiên Di lập tức lắc đầu, bỏ đi ý nghĩ hâm mộ. Nàng được chủ nhân trợ giúp thành công Hóa Long đã là vô cùng may mắn rồi. Hơn nữa lúc đó nàng có gì để thăng hoa chứ? Thăng hoa lực lượng Vực Sâu trong người nàng sao?
Nhưng vào lúc này, Thượng Quan Thiên Di cảm ứng được động tĩnh bên ngoài Lâm phủ. Nàng giờ ở trong căn cứ dưới lòng đất, cảm ứng không rõ lắm nhưng nhờ chip sinh vật Lâm Duệ cấy, nàng nhắn hỏi bên ngoài.
Thượng Quan Thiên Di: Lư bá, bên ngoài là có chuyện gì xảy ra vậy? Là có người tới cửa khiêu khích sao?
Nàng phụ trách tiêu trừ kiếm ý của Lạc Vọng Thư lan ra, Lư Hán Nguyên thì phụ trách tọa trấn bên trên Lâm phủ. Bởi vì cách một tầng phòng chì, không sợ tín hiệu thông tin lượng tử truyền vào trong nên Thượng Quan Thiên Di dám nhắn hỏi thăm Lư Hán Nguyên.
Lư Hán Nguyên: Là có người tới cửa, là đồ đệ của Thôi Bội Bội, thần sứ thứ ba nước Đại Ngụy, nói là muốn khiêu chiến gia chủ chúng ta. Nàng ta đến để trút giận, rất phiền phức, cứ đóng cửa mặc kệ thôi.
Lúc này Lư Hán Nguyên ở bên trên đang nhức đầu xoa thái dương. Hắn nghe thấy thanh âm nữ tử lanh lảnh vọng đến:
- Lâm Hao, ta nghe nói ngươi thiên phú võ đạo có một không hai thiên hạ, vô địch cùng cấp, còn trí dũng vô song, đảm lược hơn người! Như nào? Giờ không có can đảm đánh một trận với ta sao?
- Đi ra cho ta! Có gan đánh một trận với ta, để ta xem đồ đệ của Lạc Vọng Thư là như nào!
- Ngươi có phải nam nhân không! Ta sẽ chỉ dùng cấp 5 đánh với ngươi, ta mà dùng quá cấp 5 thì ta thua!
Lư Hán Nguyên cau mày lại, phất tay với mấy tên hộ viện mới thuê:
- Cứ đóng chặt cửa lại, bên ngoài dán giấy lên nói đại nhân bận trăm công nghìn việc, không rảnh tiếp khách.
Lư Hán Nguyên biết chuyện này là vì sao, là vì Thôi Bội Bội, thần sứ thứ ba của Đại Ngụy, thật vất vả mới đưa mảnh thần bi đến Đại Tống, kết quả là vì giúp Lạc Vọng Thư đi viện trợ sứ đoàn Đại Liêu mà bị mất mảnh thần bi! Lại còn là bị mất trong Thần Lâm Cung của Đại Tống nữa chứ, người ta sao có thể không oán trách chứ?
Nghe nói vị Tây Vực Sâu của Đại Ngụy cũng rất tức giận, trong ngày ban xuống thần chỉ, lời lẽ nghiêm khắc trách cứ Thôi Bội Bội, còn quyết định sẽ phạt 20 roi, nói nếu Thôi Bội Bội không thể lập công chuộc tội thì trở về sẽ phạt roi. Đương nhiên chuyện mảnh Vực Sâu Thần Bi bị mất tích còn chưa truyền ra ngoài, thần chỉ nói là để Thôi Bội Bội trừng trị ma nghiệt Quang Minh ma giáo, cho họ thấy quốc uy của Đại Ngụy. Việc này đã truyền khắp các diễn đàn, thậm chí còn rất nổi danh, có người còn lập bàn cược, đánh cược xem Thôi Bội Bội có bị phạt roi hay không.
Cho nên chuyện này thực chất Lâm tổng và Lạc Vọng Thư đuối lý trước. Nhất là khi mảnh Vực Sâu Thần Bi mà Thôi Bội Bội cần tìm lại ở ngay trong phòng chì bên dưới, lưng bọn họ khó mà thẳng được trước đối phương…
Trong phòng chì, Lạc Vọng Thư hết sức chuyên chú tiếp tục thăng hoa tinh luyện cho Cơ Tuyết Oánh. Nàng đã trợ giúp Cơ Tuyết Oánh thức tỉnh cực hạn tâm nguyên, vẫn còn chút sức lực trợ giúp Cơ Tuyết Oánh thăng hoa lục phủ ngũ tạng, tăng thêm căn cơ.
Nàng vừa rồi cảm ứng được dị động bên ngoài, có người dùng võ đạo cực ý mạnh mẽ va chạm với trận pháp lục cảnh hộ nguyên trận. Sau đó thì bình tĩnh lại, không có nguyên lực ba động lớn hơn. Lạc Vọng Thư biết bên trên có Lữ Cảnh Vi, cao thủ cấp 8 tọa trấn, giờ không có phản ứng gì nữa thì tình hình không đáng ngại.
Lạc Vọng Thư không nghe thấy thanh âm bên ngoài, dù sao nàng cũng đang trong phòng chì, năng lực cảm ứng có tốt cũng khó mà cảm ứng được xa.
Ngay chốc lát sau, nàng thần thái mệt mỏi thu lại ngón tay. Ngay khi kiếm ý Lạc Vọng Thư rời khỏi cơ thể Cơ Tuyết Oánh, nàng lập tức cảm ứng khí thế Cơ Tuyết Oánh bộc phát, đồng thời long giáp trắng bao phủ toàn thân, trên long giáp đã sinh ra phù văn huyền dị, có dấu hiệu sắp Hóa Long.
Lạc Vọng Thư đánh nhẹ lên mi tâm Cơ Tuyết Oánh:
- Ngăn lại! tốt nhất phải ổn vững lại, dù chỉ chặn lại mấy canh giờ cũng tốt, phải hơi thích nghi trước đã. Việc Hóa Long không vội cũng không gấp được.
Cơ Tuyết Oánh vô cùng tin phụ Lạc Vọng Thư nên khom mình hành lễ:
- Tuyết Oánh đã rõ!
Nàng thật ra cũng muốn ổn vững, thích ứng biến hóa cơ thể trước đã. Chỉ là vừa rồi huyết khí lao quá nhanh, suýt thì không kìm lại được.
Cơ Tuyết Oánh lúc trước đã tích súc khí huyết, chuẩn bị xông lên Hóa Long, giờ được Lạc Vọng Thư giúp thăng hoa lục phủ ngũ tạng, xương cốt huyết tủy, khí huyết toàn thân càng thêm viên mãn, vượt xa giới hạn.
Lâm Duệ thầm nghĩ nên nhịn chút, ép lại chút. Hóa Long Trì của Cơ Tuyết Oánh đã chuẩn bị xong nhưng còn chưa kịp rót đầy dịch dinh dưỡng nồng độ cao, chuyên để Hóa Long. Còn có bình thiên ngục thần nguyên nữa, giờ mới đưa đến Tứ Điều Sơn, còn chưa chuyển đến bên này.
- Mấy ngày này ngươi để ý nàng ta.
Lạc Vọng Thư mang theo Lâm Duệ ra ngoài, tiếp tục phân phó:
- Vừa rồi khi ta thăng hoa thần hồn cho nàng ta, cảm ứng được có dấu vết tà pháp, đây rõ ràng là có người định dùng tà pháp ngăn cản nàng.
Lâm Duệ híp mắt lại, khóe môi nhếch lên:
- Sư tôn yên tâm, đệ tử hiểu rõ, đang xử lý chuyện này, hơn nữa sức mạnh của đệ tử vừa hay mạnh nhất trong lĩnh vực này.
- Đang xử lý? Là An Quốc Công sao?
Lạc Vọng Thư nghe cái hiểu ngay. Nàng biết Lâm Hạo đang ra tay với An Quốc Công, vốn quái lạ, cho là Lâm Hạo hơi vội vã báo thù cho nghĩa muội, cần chờ đến thời gian thích hợp hơn, giờ mới biết là vì nguyên nhân này.
- Hóa ra là thế, nhưng không thể khinh thường được. Mấy ngày này ngươi nên ở lại trong nhà, không nên ra ngoài, việc điều tra mảnh thần bi tạm thời do ta tiếp nhận.
Lạc Vọng Thư nói đến đây thì nghe thấy thanh âm nữ nhân kêu gào bên ngoài:
- Lâm Hạo! Ngươi có gan ra đánh với ta một trận, ngươi có còn là nam nhân không? Còn có tờ rym không đấy? Đường đường đệ tử của “Đông Thiên Kiếm Hoàng” Lạc Vọng Thư mà như thế à?
Mắt phượng Lạc Vọng Thư nhíu lại, thầm nghĩ là kẻ rác rưởi nào dám ngông cuồng làm càn như thế? Nhưng khi nàng theo thang máy lên trên mặt đất, hơi dò xét bên ngoài, lập tức lửa giận tiêu tan.
- Đây là đệ tử của Thôi Bội Bội, hình như tên là Hàn Tiên Nhi, cấp 7 bậc đế, tiền đồ rộng lớn, chiến lực siêu phàm.
Lạc Vọng Thư chắp tay sau lưng, ung dung nói:
- Tiểu Hạo Hạo, ngươi giờ có chắc thắng đánh với nàng ta không?
Lâm Duệ cũng nghe thấy tiếng gọi bên ngoài, đầy bất đắc dĩ. Hắn nghe vậy không chút do dự rút đao khỏi vỏ, chém về phía trước. Đó là bí chiêu “Siêu Thuấn Trảm” hắn mới sáng chế. Một chiêu này của hắn biểu diễn hoàn toàn căn cơ võ đạo, còn có võ đạo long giai mới của hắn.
Lạc Vọng Thư võ đạo siêu tuyệt, vừa nhìn là biết ngay:
- Hảo đao! Chỉ bằng một đao này ngươi đã vô địch trong cấp 5, võ đạo như này thậm chí đã hơn cả bậc vượt đế rồi. Trong cấp 6 cũng chỉ có số ít có thể đón đỡ được.
Số ít này có một đang ở trong Lâm phủ, tương lai còn có thêm Cơ Tuyết Oánh nữa.
Lâm Duệ thử hỏi dò Lạc Vọng Thư:
- Sư tôn quá khen! Vậy giờ ta xuất chiến?
Lạc Vọng Thư khẽ lắc đầu:
- Tính đi tính lại, nữ nhân này thiên phú huyết mạch, tiêu chuẩn võ đạo ngang sư tỷ Mộng Vi Vân của ngươi, nếu đánh nhau ngươi không dùng bí chiêu thì không thắng được, dùng bí chiêu thì không thu tay được.
Mấy ngày trước, Thôi Bội Bội theo nàng đi cứu viện sứ đoàn Đại Liêu, là giúp nàng! Giờ sư đồ bọn họ cầm đồ của người ta, hại Thôi Bội Bội bị Tây Vực Sâu trách cứ cũng thôi, sao có thể làm nhục đệ tử của nàng được chứ? Lương tâm Lạc Vọng Thư còn chưa đen đến mức đó, không làm được chuyện này. Cho nên hai ngày này nàng cũng luôn tránh Thôi Bội Bội, không ngờ vị này lại phái đệ tử tới khiêu chiến Lâm Hạo.
- Nữ nhân Thôi Bội Bội này còn không biết xấu hổ, đánh xong nhỏ, lớn sẽ nhảy ra. Nữ nhân kia còn hay dùng thủ đoạn đánh lén ám toán, để người khó lòng phòng bị.
Lạc Vọng Thư thở dài nói:
- Chịu đựng thôi, cho Thôi Bội Bội chút mặt mũi, không cần để ý đến, cũng không mất khối thịt nào.
Đừng nói sư đồ bọn họ, giờ triều Đại Tống còn phải nhịn sứ đoàn Đại Ngụy và Đại Thịnh nữa là.
Lạc Vọng Thư xoay người đi về cửa sau Lâm phủ:
- Chịu đựng thêm đi, mấy tháng sau tìm về mảnh thần bi rồi tính sổ với sư đồ nàng ta sau.
Nàng nghĩ việc này vẫn phải gọi Mộng Vi Vân về, hai người này đánh mới ngang nhau. Mộng Vi Vân sau khi đột phá cấp 7, võ đạo công thể đột nhiên tăng mạnh, chính mình thêm chút dạy dỗ, nhất định có thể thắng.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an