Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ vừa nói vừa thu hồi lại ngọn lửa trong lòng bàn tay vừa nói:
- Là lửa thanh tịnh.
Dù cho tường chì đã tăng dày lên đến 35m, còn dùng đủ loại dụng cụ công nghệ cao che giấu nhưng Lâm Duệ vẫn không dám sử dụng sức mạnh khái niệm thời gian dài ở đây. Lúc trước Lâm Duệ trợ giúp Cơ Tuyết Oánh ứng phó chú thuật cũng chỉ sử dụng trong tích tắc.
Lâm Duệ nhìn Tiên Vu Yên nói:
- Như vậy hiện tại ngươi còn thấy tuyệt vọng không?
Tiên Vu Yên hồi lâu không trả lời, nàng đang hoài nghi mình thấy ảo giác, hay là đang nằm mơ hoặc trúng huyễn thuật. Nàng đột nhiên rút kiếm đâm vào bắp đùi, nàng cảm nhận rõ ràng cơn đau ở miệng vết thương.
Sau một lát, con mắt Tiên Vu Yên dần khôi phục tiêu cự, khàn khàn rống giận gọi:
- Thiên Di! Mau nói cho ta biết đây là như nào!
Thượng Quan Thiên Di ánh mắt bình tĩnh, nhìn bóng lưng Tiên Vu Yên nói:
- Lão sư, đúng như ngài thấy, chủ nhân của ta là Thần, hắn là Vực Sâu đã nắm trong tay pháp môn thanh tịnh.
Lồng ngực Tiên Vu Yên chập trùng không thôi, thầm nghĩ trên thế gian có chuyện hoang đường như này sao? Thế giới này sẽ có tân Thần sao? Mà vị này còn ở ngay trước mặt nàng, là chủ nhân của nàng và Thượng Quan Thiên Di!
Tiên Vu Yên mãnh liệt lắc đầu:
- Ngươi dù nắm giữ pháp môn thanh tịnh thì cũng không đủ, đó là thần cấm mà Đông Vực Sâu gieo vào sâu trong thần hồn của ta, ngươi không thể thanh tẩy được.
Lâm Duệ khẽ nhếch khóe môi:
- Nếu như ta còn là vực ngoại thiên ma trong lời các ngươi thì sao, còn biết kỹ thuật giải phẫu thực trang nữa?
Hắn chính là vực ngoại thiên ma, nên hiểu rõ nguyên lý Đông Vực Sâu khống chế long vệ, với kỹ thuật giải phẫu thực trang của mình, hắn có thể giúp nàng thoát khỏi thần cấm.
Hắn cũng không thích ép buộc người khác, thêm vào tính tình Tiên Vu Yên vô cùng cứng rắn. Cho nên việc nói với Tiên Vu Yên, hắn là dị thể hành giả phải xử lý sớm. Nếu Tiên Vu Yên vẫn kiên quyết không chịu hiệu lực cho hắn, vậy cũng chỉ có thể ban cho nàng cái chết, đương nhiên đỡ phải tốn thời gian và tài chính đầu tư cho nàng, trợ giúp nàng phẫu thuật cấy thực trang.
Tiên Vu Yên triệt để ngây ngốc, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích:
- Vực ngoại thiên ma?
Lâm Hạo là vực ngoại thiên ma sao? Vị này bị vực ngoại thiên ma coi là “ác mộng”, “tai nạn”, Diêm Vương”, vậy mà lại là vực ngoại thiên ma sao? Sao hắn có thể là vực ngoại thiên ma được chứ? Tiên Vu Yên khó khăn nuốt nước bọt, thanh âm khàn khàn khô khốc:
- Nói chuyện vô căn cứ!
Trong nội tâm nàng ý thức được Lâm Hạo rất có thể đang nói thật, vì vậy mới cần hệ mệnh thư. Lâm Hạo hẳn là nghĩ chỉ mệnh bài không thể hoàn toàn khống chế, không đủ lực lượng trấn áp nàng nên cần hệ mệnh thư để đảm bảo nàng không thể tố giác với Thần.
- Ta lừa ngươi làm gì chứ? Cũng không có chỗ tốt gì.
Lâm Duệ tay xoa trán, thầm nghĩ làm sao mới có thể chứng minh mình là vực ngoại thiên ma đây? Hắn vỗ tay đốp một cái:
- Đúng rồi, Thiên Di, để lão sư của ngươi xem chip sinh vật của ngươi.
Thượng Quan Thiên Di không chút do dự đi tới trước mặt Tiên Vu Yên, tay đưa ra hướng Tiên Vu Yên.
Tiên Vu Yên nắm lấy tay Thượng Quan Thiên Di, nhắm mắt cảm ứng. Chốc lát sau, gương mặt Tiên Vu Yên ửng hồng, trong mắt tỏa sáng. Trong cơ thể Thượng Quan Thiên Di không chỉ có chip sinh vật, còn có thực trang của thiên ma nữa!
Thực trang của thiên ma đã sớm phổ cập cao tầng Đại Tống nhưng giờ hai thực trang trong người Thượng Quan Thiên Di là thực trang vượt đế! Tiên Vu Yên biết về chip sinh vật, thứ này chỉ có vực ngoại thiên ma mới có, ngẫu nhiên cũng thấy trong người nhà của vực ngoại thiên ma.
- Nói như vậy, ngươi thật sự là vực ngoại thiên ma sao?
Tâm tình Tiên Vu Yên giờ vô cùng phức tạp, nàng cảm thấy rất hoang đường, cả người lâng lâng, lại ý thức đây là hy vọng để nàng thoát được lồng chim, báo thù cho chủ nhân cũ nên hưng phấn không thôi. Đủ loại tâm tình, đủ loại cảm xúc trộn lẫn, nhất thời khó mà nói nên lời. Ngoài ra từ tận đáy lòng nàng trào dâng vui vẻ, vị thần sứ thứ nhất trong tương lai của Đông Châu, chỉ huy sứ Thứ Gian Cục đương nhiệm, thái tử thực tế được triều chính công nhận này lại là vực ngoại thiên ma? Thật là quá thú vị!
Tiên Vu Yên khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt thêm sáng:
- Như vậy khi nào ngươi phẫu thuật cho ta? Ta muốn sớm loại bỏ thần cấm hạn chế.
Từ khi thái tử bỏ mình cách đây mấy chục năm, đây là lần đầu tiên trong nàng dâng lên đấu chí. Nàng thậm chí còn nảy sinh một chút tiếc nuối, mấy chục năm nay nàng quá bại hoại, hoang phế lâu năm như vậy, đến mức huyết mạch không chút tăng tiến.
Lâm Duệ nghe vậy thì ngạc nhiên, nữ nhân này không quan tâm đến việc hắn là vực ngoại thiên ma, dễ dàng bị thuyết phục vậy sao? Hắn thầm nghĩ khả năng suy đoán của mình là đúng, Tiên Vu Yên quá nửa là có tình cảm với thái tử, mà lại còn rất sâu đậm. Hắn lắc đầu nói:
- Ở đây không tiện, chúng ta phải chuyển qua nơi khác phẫu thuật. Trước đó phải tiêm thuốc hoàn thiện gen cho ngươi đã, ngươi hẳn cảm ứng được tình huống của Thiên Di, cảm thấy các tố chất thân thể của nàng đều hơn xa tình huống bình thường. Ta hy vọng trước khi ngươi tăng cấp, có thể cường hóa thân thể và tinh thần lực lên đã. Không biết Tiên Vu giáo tập có ngại thực trang không? Ta hy vọng có thể giúp ngươi mau chóng lên cấp 8, giúp ta ứng phó mấy kẻ địch mạnh. Nhưng với thiên phú của ngươi, dùng huyết mạch vượt hoàng lên cấp thì quá đáng tiếc, hơn nữa ta hy vọng dùng thực trang khống chế phương hướng thức tỉnh huyết mạch cho ngươi.
Tiên Vu Yên nghe vậy thì chớp mắt:
- A? Chuyện này ta cầu còn không được.
Tiên Vu Yên quả thật ước ao đã lâu về thực trang và thuốc của thiên ma, chỉ tiếc là không có cơ hội. Khi nàng ở bên thái tử, thái tử không có con đường đáng tin, cũng lo bị Thần Cung phát hiện, sau khi thái tử chết, Tiên Vu Yên càng không có cơ hội tiếp xúc. Giờ trong lòng nàng tràn đầy chờ mong, thuốc Lâm Hạo cung cấp có thể cường hóa thân thể nàng đến mức nào? Hắn sẽ cung cấp thực trang gì cho nàng?
….
Cùng lúc đó, ở biệt thự của tổng thống Liên Bang, tổng thống đương thời đang xem hình ảnh một nam tử tuấn mỹ, cao chừng hai mét bốn, nếp nhăn trên trán hắn khắc sâu lại.
- Cho nên người phụ trách đàm phán cùng chúng ta chính là vị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục này?
Tổng thống nhìn tin tình báo về Lâm Hạo, vô cùng đau đầu xoa trán nói:
- Theo như ta được biết, án khinh nhờn Thần chính là do người này phát hiện và chủ đạo phá án. Vị nguyên soái ba sao kia cũng là chết vì hắn, thái độ của người này với thiên ma hẳn là rất cứng rắn?
- Quả thật là như thế! Theo như tổng hợp tin tình báo, vì hoàn cảnh sinh trưởng, người này hẳn là đầy lòng ác ý với dị thể hành giả.
Phụ tá trưởng của tổng thống, sắc mặt trầm trọng nói thêm:
- Tổng thống tiên sinh, giờ tình cảnh chúng ta gặp phải vô cùng gian khó. Lâm Hạo giờ như là thủ lĩnh của phái cường ngạnh, trong triều có rất nhiều người coi hắn là lãnh tụ, thanh lưu của Đại Tống cũng đầy thiện ý với người này, điều này làm hắn có sức ảnh hưởng rất lớn trong triều. Chúng ta đã làm 12 lần thôi diễn, kết quả đều vô cùng bi quan, dưới tình huống chúng ta không đưa ra nhượng bộ lớn hơn, khả năng hòa đàm thành công không cao hơn 4%.
Sắc mặt tổng thống thêm trầm xuống, nhượng bộ lớn hơn nghĩa là phải bán thêm lợi ích nhân loại.
- Lâm Hạo này không có nhược điểm sao? Có thể điều hắn đi không?
- Không thể, người này rất được Đông Vực Sâu và đại ti thiên tín nhiệm.
Phụ tá trưởng biết “nhược điểm” mà tổng thống nói đến là tửu sắc tài vận, hắn lắc đầu nói:
- Lâm Hạo làm quan rất thanh liêm, nhiều lần từ chối hối lộ. Trước giờ chưa có ghi chép cử chỉ tham ô nào, cũng không có chuyện xấu nào truyền ra, có thể nói là dị số trong quan trường Đại Tống. Nghe nói bên Đông Á có thể có quan hệ với Lâm Hạo, nhưng ta nghĩ người này sẽ khó mà vì tiền tài làm thay đổi lập trường, nhượng bộ trên khía cạnh quốc gia đại sự.
Phụ tá trưởng của tổng thống nói đến đây thì hơi giật mình nhìn vòng tay trí năng, hắn nhận được một cuộc gọi:
- Là tổng soái thứ nhất của Cục An Ninh, Lý Hàng Long, hắn muốn nói chuyện với ngài.
- Lý Hàng Long?
Tổng thoái đương thời tuy nội tâm đầy lo nghĩ nhưng vẫn nhanh chóng nhận cuộc gọi. Vị tổng soái thứ nhất này không chỉ quyền cao chức trọng, chiến lực cũng đứng ở đỉnh cao Liên Bang. Lần này hắn đến Đại Tống đàm phán, cũng cần vị này cung cấp tình báo đúng lúc nên tổng thống nào dám chậm trễ chứ.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an