Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ bận rộn ròng rã một ngày mới đè lại được phong ba án ở trung tâm nghệ thuật quốc gia. Sau đó hắn lại điều tinh binh cường tướng, dựng nên một tổ chuyên án điều tra về dòng tài chính của cục cảnh sát căn cứ số 9 trong 30 năm gần đây.
Lâm Duệ còn cầm lông gà làm lệnh tiễn, mở rộng phạm vi điều tra đến cả tham nhũng và tội phạm kinh tế trong cục cảnh sát nữa.
Thật ra lúc trước Lâm Duệ đã làm một lần, đó là lúc điều tra về thuốc của công ty dược Linh Vận, cũng từng thẩm tra toàn diện một lượt cảnh sát. Nhưng lúc đó hắn tự biết mình, biết tay có bao nhiêu sức lực, nâng tạ bấy nhiêu, khi đó hắn cũng không đặt trọng tâm ở cục cảnh sát mà là làm nghiêm Cục An Ninh hơn. Thêm vào lúc đó cục cảnh sát chống cự, Cục An Ninh và các cơ quan chính phủ cũng gây áp lực, tạo lực cản, cuối cùng chỉ đành kết thúc đầu voi đuôi chuột, bắt được mấy tên tép riu.
Lần này thì khác, Lâm Duệ đã có căn cơ trong Cục An Ninh, thượng tướng Lôi Đình bình thường không quản lý nhiều nhưng vì liên tục phá đại án, thậm chí còn bình định chiến tranh với sư đoàn bộ binh Tinh Hải Quân nữa, nên tích lũy danh vọng rất lớn trong Cục An Ninh.
Thượng tướng Lôi Đình dưới Chu Vân Phi và tổng soái thứ nhất giúp đỡ điều động nhân lực, hiện giờ vũ lực dưới trướng không nhỏ, lại toàn là nhân lực thạo việc. Lâm Duệ mượn nhờ những nhân viên này, có thể thực hiện dễ dàng ý chí của mình.
Thêm vào lần này còn được thị trưởng Hoắc Bang Quốc ủng hộ nữa. Lâm Duệ đoán dù mình có mở rộng phạm vi thì Hoắc Bang Quốc cũng sẽ không nói gì, mà thị trưởng tiên sinh có bất mãn thì cũng phải nhịn, còn hết sức ủng hộ hắn ấy chứ. Vị này còn đang chờ thu lưới vụ án kia, nhỏ không nhịn sẽ loạn việc lớn a. Hắn có thể coi như là giờ là công tác làm nền để chuẩn bị cho 20 ngày sau thu lưới.
Tấm ý Lâm Duệ đã quyết rồi, nhất định phải thanh tẩy một lần cục cảnh sát, nhất là cục trưởng Mang kia, nhất định phải để đối phương chân dẫm vũng bùn tham nhũng, luống cuống chống đỡ không chú ý được các phương diện khác.
Lâm Duệ nhất định phải đảm bảo được tương lai khi mình khai chiến với các công ty dược kia, bên cảnh sát không thể cung cấp hỗ trợ cho kẻ địch của mình được. Hắn đang dựng tổ chuyên án điều tra về cục cảnh sát, đồng thời chú ý đến động tĩnh của các công ty dược. Hắn hơi quan sát, phát hiện những công ty lớn tạm thời không có động tĩnh gì, bọn họ như đang đặt chú ý đến bên Thiên Cực tinh, cũng không để ý tình huống ở cục cảnh sát.
Lâm Duệ thế là tiếp tục tăng thêm cường độ điều tra. Dựa theo thuật ngữ trong game, thì là thừa dịp kẻ địch không để ý, chém đi hỗ trợ của đối phương!
Lâm Duệ cảm giác những công ty dược này vẫn tương đối dễ đối phó, càng là công ty lớn càng ỷ lại căn cứ ở Thiên Cực tinh, càng dễ bị chỉ huy sứ Thứ Gian Cục Lâm Hạo kiềm chế. Hắn muốn làm thất bại âm mưu đối phó công ty dược Duệ Phương của họ thì điều kiện tiên quyết là hắn có thể chống lại võ giả cấp cao của đối phương công kích. Nếu như bản thể của hắn không chịu được đối phương tập kích thì dị thể của hắn lực uy hiếp lớn đến đâu cũng vô dụng. Cho nên việc bồi dưỡng dị thể cho Tiên Vu Yên phải tăng thêm, hai máy hồng tri chu 8pro cũng phải mau chóng cải tiến, ít nhất sánh ngang 9SS+ mới đảm bảo an toàn cho hắn được.
Năm ngày sau, Lâm Duệ cố ý dành một chút thời gian, cùng Vương Thiên Vũ tự mình hộ tống dị thể Lâm Y tới Thiên Cực tinh. Theo như tin tình báo, cô nàng hắn chuẩn bị để Lâm Y thay thế đã sắp không chịu được nữa, dù cho được hắn liên tục cung cấp sinh mệnh dược tề cao cấp nhất kéo dài tuổi thọ nhưng cô nàng này cũng đã đi đến phần cuối, vì thế dị thể của Lâm Y buộc phải giáng lâm thay thế.
Lần này Lâm Duệ không sử dụng con đường của cục quản lý dị thể, thậm chí cũng không đăng ký ở cục quản lý dị thể. Giờ hắn đã có đủ tiền, không cần thiết phải tiêu hao tài nguyên quốc gia và để lại dấu vết không cần thiết ở đó.
Ngoài ra đối tượng để Lâm Y thay thế có gia thế, bối cảnh vô cùng mạnh mẽ, nhất định phải mượn huyễn thuật của Vương Thiên Vũ và thuốc mê của hắn mới hoàn thành được, cục quản lý dị thể chưa chắc đã làm được.
Lúc này, Nguyễn Quốc Thu, người được hắn cử đi điều tra hiện trường nơi Thiên Hương Thần Sứ bị cướp, đã hoàn thành điều tra, đang dâng lên báo cáo.
Lâm Duệ nhìn thấy mấy dòng “không thể xác định Vô Địch Pháp Vương có sử dụng thần bảo Vực Sâu” trên báo cáo thì nhíu mày lại, nhìn chằm chằm Nguyễn Quốc Thu, lạnh lùng hỏi:
- Vì sao ngươi lại chuyên môn báo cáo câu này?
Nguyễn Quốc Thu nghiêm túc cúi người làm lễ:
- Vương Thành Hóa và thuộc hạ trăm miệng một lời đều nói là Vô Địch Pháp Vương sử dụng sức mạnh cấp Vực Sâu, chỉ một quyền đã đánh trọng thương bọn họ nhưng ở hiện trường không có sức mạnh Vực Sâu lưu lại, nhưng cũng có thể là do Nguyễn mỗ tu vi còn kém, kiến thức không đủ.
Con ngươi Lâm Duệ không khỏi co rút, hơi kinh sợ. Họ Vương kia rõ ràng là sợ Vô Địch Pháp Vương! Người này để giữ mạng đã giở mánh lới trong chiến đấu! Đấy đường đường là chỉ huy sứ Diệt Ma Cục, vậy mà lại sợ hãi tránh chiến! Đáng sợ là tên này còn sắp lẫn vào hàng ngũ phó thần sứ nhị phẩm, sao có thể như vậy chứ? Ngay lúc này, hắn nhận được tin nhắn của Lư Hán Nguyên gửi.
Lư Hán Nguyên: Boss, ta vừa thu được hai thiên ma long giáp cấp 7 của Cơ Thần Điện gửi, nói là ngài đặt mua cho Cơ nữ sĩ và Thượng Quan nữ sĩ.
Lâm Duệ nhìn tin nhắn mà sững người.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Chuyện gì vậy? Ta nào có đặt mua thiên ma long giáp chứ, bọn họ có gửi sai không?
Hắn thật ra cũng muốn mua thiên ma long giáp mạnh mẽ hơn cho Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di, trong tay hắn cũng có tiền nhưng chưa có con đường kết nối với cơ quan sư đỉnh cấp trong Cơ Thần Điện. Sư tỷ Mộng Vi Vân có hai bằng hữu trong Cơ Thần Điện nhưng bọn họ tu vi chỉ cấp 5, năng lực chế tạo cũng có hạn, chưa rèn ra được thiên ma long giáp cấp 7.
Lư Hán Nguyên: Không sai a, võ sĩ hộ tống thiên ma long giáp đến nói rõ ràng là gửi cho ngài, ta vừa cảm ứng thử, hai thiên ma long giáp trong này cấp bậc rất cao, tuy không bằng Thiên Chỉ của ngài nhưng ít nhất phải 7SS.
Lâm Duệ nhìn tin nhắn của Lư Hán Nguyên mà hơi trầm tư, hắn thoáng suy ngẫm rồi nhắn trả lời: Ngươi mở hộp ra xem, hẳn là có đầu mối trong đó.
Quả nhiên không lâu sau, Lư Hán Nguyên gửi tin nhắn cho hắn: Trong đó có một tờ giấy, viết là “ti chức Vương Thành Hóa nguyện ra sức trâu ngựa cho điện hạ.”
Lư Hán Nguyên: Lâm tổng, ta đã kiểm tra kỹ lưỡng, hai thiên ma long giáp này chất lượng rất cao, năng lực phòng ngự đuổi sát “Thiên Chỉ”, kiểu dáng cũng gần giống, có thể là bản sản xuất hàng loạt của Thiên Chỉ, phẩm cấp là 7SS.
Lâm Duệ khóe môi giần giật, thầm nghĩ Vương Thành Hóa làm vậy cũng có thể hiểu được. Gặp phải đối thủ không thể chống cự như Vô Địch Pháp Vương, chẳng bằng dữ lại một thân hữu dụng, ra sức cho Thần. Hắn khẽ ho nhẹ, nhìn Nguyễn Quốc Thu rồi nói:
- Quốc Thu! Ngươi nói đúng, tu vi của ngươi hơi yếu chút, khả năng không thấy rõ được. Như vậy đi, ngươi chuyển hồ sơ này sang cho Thiên Nhãn Ty, để bên kia phái người đi xem, nếu không có vấn đề gì thì vụ án này kết thúc ở đây.
Hắn làm như vậy không phải vì hai cỗ thiên ma long giáp mà là vì đại nghiệp hòa bình giữa Liên Bang và Đại Tống.
Chỉ huy sứ Diệt Ma Cục Vương Thành Hóa nắm giữ quyền cao trong Hoàng Thành Ty, thậm chí không lâu sau có hy vọng tiến vào hàng ngũ phó thần sứ, thậm chí đưa thân vào hàng ngũ thần sứ dự bị. Nếu như Lâm Duệ có thể mượn cơ hội này thu phục đối phương, cường hóa thế lực của hắn trong Hoàng Thành Ty thì sau này có thể hỗ trợ hòa bình giữa hai tộc hơn.
Lâm Duệ nghĩ đến đây thì nhìn lên mười hai mặt trăng trên trời, trong lòng cảm thán: “Người hiểu ta thì nói lòng ta ưu sầu. Người không hiểu ta thì nói ta đang tìm kiếm vật gì."
Thanh danh của hắn lại một lần nữa bị người làm vấy bẩn!
Nguyễn Quốc Thu nghe vậy thì vô cùng cảm kích thi lễ với Lâm Hạo:
- Ti chức tuân lệnh!
Hắn biết Lâm Hạo là cấp trên tốt, vị này để hắn giao hồ sơ sang cho Thiên Nhãn Ty là để tránh trách nhiệm về sau cho hắn. Dù sau này xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm cũng không thể tính đến hắn được. Với giao thiệp của Vương Thành Hóa, hẳn là có thể nhẹ nhàng giải quyết bên Thiên Nhãn Ty.
Lâm Duệ nhờ sư huynh của mình soạn công văn, khiển trách nghiêm túc đám người Vương Thành Hóa. Lần này bọn họ làm mất Thiên Hương Thần Sứ có thể hiểu được nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, nhất định phải chịu hai mươi roi, lại phải lập công chuộc tội, tìm kiếm tranh trừ ma giáo xung quanh kinh thành và tìm tung tích mảnh thần bi.
Vào lúc ban đêm, Lâm Duệ dẫn theo sư tỷ Mộng Vi Vân, cùng đến trụ sở bí mật ở Tứ Điều Sơn.
Hôm nay hắn và Mộng Vi Vân đến đây là vì có hẹn với giáo sư Tư Mã Lâm, giải phẫu thực trang cho Mộng Vi Vân.
Khi hai người đến cửa căn cứ, Tiết Lăng Tuyết và Tư Mã Lâm đã chờ họ từ trước.
Tư Mã Lâm cũng có dị thể, tu vi võ đạo đến cấp 5. Nhưng hắn bồi dưỡng dị thể chủ yếu là để tăng tinh thần lực, tố chất thân thể, khả năng linh hoạt, điều khiển ngón tay giúp hắn giải phẫu mà thôi.
Cho nên Tư Mã Lâm quanh năm đóng băng dị thể, rất ít sử dụng. Vì này để đề phòng Mộng Vi Vân nhớ kỹ thân phận dị thể của hắn, cũng vì để đảm bảo uy tín nên lần này hắn không dùng dị thể mà dùng bản thể đến.
Lúc này Tư Mã Lâm vẻ ngoài bình tĩnh nhìn Lâm Hạo nhưng ánh mắt đầy kinh ngạc. Đây là chỉ huy sứ Lâm Hạo sao? Sao giống dị thể hắn điều chế cho Lâm Duệ vậy?
Tư Mã Lâm gần đây cũng nhìn hình ảnh Lâm Hạo, dù sao đối phương đang được truyền thông chú ý, các loại hình ảnh video tràn khắp cõi mạng. Nhưng hắn đại đa thời gian là ở phòng phẫu thuật và phòng thí nghiệm, suy tư về thực trang mới, dù có ngẫu nhiên nhìn thấy thì cũng không để ý lắm.
Nhưng lúc này Tư Mã Lâm tiếp xúc gần với Lâm Hạo, trong nháy mắt phát hiện không đúng. Lúc trước khi hắn điều chế dị thể cho Lâm Duệ, ở phần cằm có lân phiên bao trùm, trên đầu còn có tóc bay múa loạn xạ trong dịch dinh dưỡng như rong biển. Nửa năm qua, tướng mạo của Lâm Hạo cũng có chút thay đổi, khí chất dương cương hơn, mặt mũi cứng rắn hơn, nếu là người bình thường chưa hẳn đã nhận ra. Nhưng hắn là bác sĩ thực trang đỉnh cấp, thêm vào trí nhớ kinh người, hắn vẫn nhớ cấu tạo xương cốt dị thể của Lâm Duệ.
Tư Mã Lâm cảm giác khó mà tin nổi, nhìn chằm chằm thêm. Như vậy Lâm Hạo là Lâm Duệ? Đường đường Trấn Quốc Hầu của Đại Tống, chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, “ẩn thái tử” thúc đẩy quan hệ ngoại giao, thương mại giữa Đại Tống và Liên Bang, lại là học sinh của mình sao?
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an