Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 566: tuyên chiến



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tối hôm đó, Tề Thiên Quyền nhận lời mời tới Tử Tiêu Cung ở phía bắc căn cứ số 9. Đây là một dinh thự tư nhân xây dựng trên một ngọn núi khổng lồ thuộc khu bảo hộ thiên nhiên, diện tích lên đến 120 nghìn mét vuông, cao 542m, chia thành 99 tầng, có thể nói là kiến trúc cao nhất, đến gần mặt trời nhân tạo nhất trong đô thị.

Trên cùng của Tử Tiêu Cung là một kiến trúc hoàng cung thời cổ đại. Tề Thiên Quyền tiến vào đó mà cảm giác như lên triều. Trong lòng của hắn thầm khinh thường với thẩm mỹ quan của chủ nhân nơi này nhưng ngoài mặt vô cùng bình tĩnh.

- Dương đổng!

Tề Thiên Quyền sau khi đi vào thì nhìn về thân ảnh thon gầy ngồi trên cùng. Người này tướng mạo siêu quần bạt tụy, ngũ quan ưu nhã như tượng khắc, đôi ánh mắt đen lánh sáng ngời đầy tinh thần, ánh mắt sắc bén làm người đối diện sợ hãi, không dám chạm mắt. Đó chính là chủ nhân của nơi nay – Dương Lăng Tiêu! Đồng thời là chủ tịch tập đoàn sinh vật Thái Nhất. Tập đoàn này chiếm đến 7% thị phần dược Liên Bang, thực trang của tập đoàn Thái Nhất hiện tại chỉ kém hai nhà “Vực Sâu” và “Thiên Kiếm”.

Cần phải nhắc đến là hiệp hội võ đạo đánh giá vị này điểm thực trang 9SSS, điểm võ đạo 9SS+, được coi là chuẩn thần sứ, tương đối tiếp cận thần sứ rồi. Nếu như nói Tề Thiên Quyền là nhân vật nổi trội trong tầng thứ ba của kim tự tháp Liên Bang thì Dương Lăng Tiêu là nhân vật một chân đã bước lên tầng thứ hai!

Dương Lăng Tiêu thần sắc tùy ý phất tay, đồng thời bảo trợ lý sinh hoạt bên cạnh pha trà cho Tề Thiên Quyền:

- Thiên Quyền tới rồi sao? Tự mình tìm chỗ ngồi đi. Nhớ dùng “Thất Hồng Xuân” của ta.

Đó là trà nổi tiếng đỉnh cấp ở Thiên Cực tinh, Dương Lăng Tiêu phải tốn chút ân tình mới thu thập được.

Tề Thiên Quyền từng tới đây nhiều lần, tùy ý ngồi xuống một ghế bên trái dưới đài.

- Ta đã nhận được tin tức, Lệnh Hồ Minh Đức đã tạm dừng toàn bộ hoạt động thương mại. Công ty thương mại Sâm Lâm cũng không định rời cảng, xem ra bọn họ tạm thời sẽ không rời cảng. Hiện tại ở bến cảng và trụ sở chính của công ty Thiên Hồ đã tụ tập trọng binh, chừng 5 doanh trọng trang, còn có 30 nghìn dị thể hành giả nữa. Công ty dị thể của hắn có ít nhất 200 võ giả Hóa Long, lại thuê thêm không ít cao thủ dong binh nữa. Theo như tin tình báo, Lệnh Hồ Minh Đức thuê ít nhất 6 tiểu đội chiến đấu 7S. Giá thị trường của công ty Thiên Hồ khoảng 2000 tỷ nhưng từ tình huống hiện tại mà xem, chúng ta đánh giá thấp tài lực của hắn rồi, sau trận đại chiến với Tấn Bá Long mà hắn còn nhiều tiền như vậy.

Tề Thiên Quyền nói đến đây thì khẽ thổi chén trà trước mặt:

- Lâm Duệ kia cũng không thể khinh thường, dưới trướng hắn đã có hơn 60 võ giả Hóa Long, còn chiêu mộ thêm không ít dong binh. Ở căn cứ bến tàu kia có 3 doanh trọng trang, 4000 dị thể hành giả, gần đây lại khẩn cấp tổ chức thêm 2 doanh trọng trang nữa. Lâm Duệ hẳn có quan hệ không nhỏ với Đông Á, hắn chiêu mộ được rất nhiều quân nhân giải ngũ, như vậy có thể lập tức tạo thành chiến lực. Còn có lượng lớn máy móc chiến tranh nữa, không biết hắn kiếm đâu ra nhiều người máy chiến đấu như vậy, còn là loại đã trải qua phù văn cải tạo. Theo như tình huống hiện giờ, chúng ta muốn thu được công ty dược Duệ Phương, sợ là có chút phiền phức. Cố vấn quân sự của ta cho rằng, nếu chúng ta muốn thắng trận này, thì phải có ít nhất 26 doanh trọng trang, 800 võ giả Hóa Long và 60 nghìn thực trang võ giả cấp 3 trở lên!

Tề Thiên Quyền dự tính nếu kéo dài chiến tranh vượt quá 12 tiếng, chính phủ Liên Bang sẽ đứng ra dàn xếp. Cũng may lần này thực lực liên minh dược cũng rất mạnh, chỉ hơi gom góp đã có 30 doanh trọng trang.

- Ngươi muốn đánh nhau trong căn cứ số 9 sao? Đừng mơ tưởng! Hoắc Bang Quốc sẽ phát điên mất, hôm qua hắn đã liên tục cảnh cáo ta bốn lần liền, nói nếu chúng ta dám can đảm khởi xướng chiến tranh trong nội thành thì hắn sẽ đứng bên Lệnh Hồ Minh Đức, liều mạng chiến đấu với chúng ta.

Dương Lăng Tiêu khẽ cười nói:

- Hơn nữa ưu thế của chúng ta là chiến lực đỉnh cấp, không cần lấy ngắn đánh dài.

Tề Thiên Quyền nghe vậy thì hơi hơi nhíu mày. Hắn thật ra vẫn có chút kiêng kị với thủ đoạn Lâm Duệ giết Alta Devonshire, dù cho mấy vị khám nghiệm tử thi đỉnh cấp đều đảm bảo với hắn, đó hẳn là năng lực cấp Trường Sinh, tuyệt không thể sử dụng dễ dàng nhưng hắn vẫn khó mà yên lòng được. Hắn muốn dùng ưu thế quân lực và võ giả Hóa Long, nghiền ép Lệnh Hồ Minh Đức và Lâm Duệ hơn. Nhưng hắn sẽ không đánh mặt Dương Lăng Tiêu, tiếp tục uống trà nói:

- Lệnh Hồ Minh Đức không định rời đi, như vậy chúng ta chỉ có thể ra tay trong thi đấu võ đạo xã đoàn. Cũng không thể ra tay ở trong Võ Đạo Cung được, sức mạnh hiệp hội võ đạo thâm sâu khó lường. Khoảng thời gian Lâm Duệ rời cảng để tới Võ Đạo Cung là lúc thích hợp nhất, lúc đó có thể sẽ xuất hiện tình cảnh hơn ngàn cao thủ Hóa Long gia chiến.

Điều này vẫn đăc tội hiệp hội võ đạo nhưng còn hơn là ra tay trong Võ Đạo Cung.

Dương Lăng Tiêu khẽ thở dài nói:

- Cũng chỉ có thể như vậy thôi. Ta thật ra không muốn chiến đấu cùng Lệnh Hồ Minh Đức, nhất là vào lúc này, một ông lão sắp chết càng điên cuồng, nhưng tình thế bây giờ chỉ có thể làm vậy.

Ngay vào lúc này, Dương Lăng Tiêu nhận được một cuộc gọi. Hắn nhìn tên người gọi đến thì hơi kinh ngạc: “Lệnh Hồ Minh Đức?”, nhưng hắn vẫn ấn nghe cuộc gọi, nở nụ cười nói:

- Lệnh Hồ lão huynh, ngươi tìm ta có chuyện gì vậy?

Lệnh Hồ Minh Đức sắc mặt lạnh lùng nói:

- Là ngươi để đội số 3 của Tinh Liên Hải Đạo Đoàn cướp tinh hạm vận chuyển của ta à?

Dương Lăng Tiêu cũng vô cùng kinh ngạc và khó hiểu. Đúng là hắn là chủ mưu vụ này, nhưng vị Thiên Hồ này sao lại nói toạc móng heo ra như vậy, làm vậy rất khó xử a. Hắn cũng không phủ nhận mà nở nụ cười lạnh lẽo:

- Ý Lệnh Hồ huynh là sao?

- Các ngươi muốn công ty dược Duệ Phương, muốn đảng Quang Minh Trận Tuyến, muốn khởi xướng chiến tranh sao?

Lệnh Hồ Minh Đức chắp tay sau lưng, đối mặt với Dương Lăng Tiêu:

- Nhưng ta vẫn cho các ngươi một cơ hội, trong vòng 30 phút, ta muốn thấy đầu của toàn bộ hải tặc trong đội Tinh Liên Hải Đạo Đoàn số 3, chuyện này với ngươi không khó nhỉ, nhớ quay video giám sát lại gửi cho ta. Ngoài ra, 18 vị nghị viên quốc hội liên quan đến liên minh dược các ngươi phải tuyên bố rời khỏi tuyển cử trong vòng nửa giờ, các ngươi làm xong hai việc này, ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra.

Nếu liên minh dược làm như vậy thì trận chiến này tương đương với chấm dứt.

Dương Lăng Tiêu và Tề Thiên Quyền hơi ngây người, hai người khẽ nhìn nhau, thấy được vẻ kinh ngạc và khó hiểu trong mắt đối phương.

- Lệnh Hồ Minh Đức, ngươi bị điên rồi!

Dương Lăng Tiêu sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nhìn Lệnh Hồ Minh Đức:

- Ta giờ có thể trả lời chắc chắn cho ngươi biết, tuyệt đối không thể có khả năng này!

- Như vậy từ giờ trở đi, ta sẽ coi như liên minh dược các ngươi tuyên chiến với ta!

Lệnh Hồ Minh Đức ngẩng đầu lên, nhìn về một phía xa:

- Ngươi đã muốn chiến tranh, vậy thì ta cho ngươi, quyết chiến sinh tử đi, Dương đổng!

- Lão già chết tiệt này điên thật rồi!

Dương Lăng Tiêu sau khi tắt cuộc gọi thì cảm thấy khó mà tin nổi. Nhưng rồi hắn lại thấy không đúng, nghĩ đến cảnh tượng xung quanh Lệnh Hồ Minh Đức trong video, hắn không run lên. Hắn không chút do dự, lập tức nghĩ đến công ty sinh vật Thái Nhất dưới quyền, lập tức ra lệnh cho phòng an ninh lập tức toàn diện phòng bị.

Vừa rồi, khi Lệnh Hồ Minh Đức gọi cho hắn, rõ ràng là một trên một cao ốc gần trụ sở tập đoàn sinh vật Thái Nhất. Vì sao Lệnh Hồ Minh Đức lại gọi cho hắn ở đấy, đối phương định làm gì?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an