Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trên một tòa cao ốc gần trụ sở chính tập đoàn sinh vật Thái Nhất, Lệnh Hồ Minh Đức sau khi tắt cuộc gọi thì nhắn cho Lâm Duệ.
Lệnh Hồ Minh Đức: Bắt đầu được rồi, tên họ Dương này rất kiên cường, hắn trực tiếp từ chối ta.
Vị Dương đổng này hoàn toàn không nghĩ đến lá mặt lá trái, nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): OK, vậy ta bắt đầu!
Lệnh Hồ Minh Đức sau đó nói chuyện với một vị nữ sĩ diện mạo lục tuần, tú lệ trang nhã, khí chất phi phàm qua cửa kính trước mặt:
- Kính Thù, chúng ta bắt đầu thôi!
Nữ sĩ này chính là thiên kính ma Khâu Kính Thù, cấp 8 bậc đế, nàng cũng không phải đứng sau cửa kính mà là ở bên trong kính! Ánh mắt nàng trở nên sắc bén:
- Đã hiểu!
Ngay khi nói xong, dung mạo nàng thay đổi, nếp nhăn trên mặt dần biến mất, làn da căng bóng lại, trong chốc lát khôi phục như thiếu nữ hai mươi xuân xanh, khí chất vẫn vô cùng trang nhã, dung nhan thì như khuynh quốc khuynh thành.
Khâu Kính Thù vẻ mặt đầy chờ mong nói:
- Tính ra đã 160 năm rồi chúng ta chưa liên thủ chiến đấu, thật nhớ ngày xưa.
Lệnh Hồ Minh Đức cũng gật đầu cảm thán:
- Hơn trăm năm này làm ngươi phải nhọc lòng rồi.
Lệnh Hồ Minh Đức sở dĩ không điên mất như các dị thể hành giả cùng lứa là vì ông chuyển đại đa cảm xúc khác thường vào thế giới trong gương, để Khâu Kính Thù trấn áp giúp. Điều này cũng làm Khâu Kính Thù trăm năm gần đây không rời khỏi thế giới trong gương được.
- Quả thật rất mệt mỏi nhưng không phải chúng ta kiên trì có ý nghĩa sao, giờ đã thu được cơ hội xoay chuyển rồi sao?
Khâu Kính Thù khẽ nở nụ cười, lập tức vung tay áo nói:
- Đường nối đã mở ra, trận pháp phòng ngự trong tập đoàn Thái Nhất là do cao nhân bố trí, lực phòng ngự rất mạnh, lực lượng của ta nhiều nhất nhảy được 10 tầng một lần, chúng ta phải lên từng 10 tầng một, giết lên thôi!
Từ bên ngoài bay tới đương nhiên nhanh hơn, nhưng các tháp pháo tự động và lá chắn từ trường bên ngoài không phải là đồ bỏ, lực uy hiếp cũng rất lớn với hai người.
Lệnh Hồ Minh Đức nghe vậy thì không chút do dự, tiến vào "kính môn" mà Khâu Kính Thù mới mở ra. Mục tiêu của ông giờ là phó chủ tịch tập đoàn Thái Nhất, Vương Khải Minh!
Người này dù chỉ là cao thủ thuật pháp cấp 9 bậc hoàng nhưng lại được Lệnh Hồ Minh Đức coi là mấu chốt phân thắng thua của trận chiến tranh này. Thuật pháp của người này thiên về phụ trợ, lại hỗ trợ rất tốt cho Dương Lăng Tiêu, có thể giúp Dương Lăng Tiêu tăng đến 200% sức mạnh, đạt đến chiến lực cấp thần sứ. Ý nghĩa của người này với Dương Lăng Tiêu như là Khâu Kính Thù với ông vậy.
Khi Lệnh Hồ Minh Đức xuyên qua thế giới trong gương, cảnh tượng hiện ta trước mắt ông là tầng thứ mười của tòa cao ốc tổng bộ tập đoàn Thái Nhất. Nơi này đông đảo súng tự động đã khởi động sẵn, người máy chiến đấu cũng nhao nhao ào lên, lực lượng hộ vệ cũng đã được võ trang đầy đủ.
Nhưng ngay khi Lệnh Hồ Minh Đức tiến vào, dù là ụ súng, người máy chiến đấu hay nhân viên bảo vệ, toàn bộ đều bị chém thành mảnh vụn. Ông chỉ dừng lại ở đây một phần ba giây, Khâu Kính Thù đã mở con đường cho ông lên tầng 20.
Sau đó là tầng 30, tầng 40, tầng 50…
Trong tòa cao ốc này, không có bất cứ ai có thể cản lại Lệnh Hồ Minh Đức.
Cho đến khi Lệnh Hồ Minh Đức lên đến tầng 150, phó chủ tịch Vương Khải Minh đang ở trong phòng họp kín ở tầng 528 mới nhận được cảnh báo. Sắc mặt của hắn hơi trầm xuống, ánh mắt đầy kinh ngạc, Lệnh Hồ Minh Đức kia dám giết đến tổng bộ tập đoàn sinh vật Thái Nhất sao?
Người này dù chiến lực mạnh mẽ, cấp 8 vượt đế, đủ để chống lại nghị viên vinh dự quốc hội nhưng nơi này là tổng bộ của tập đoàn sinh vật Thái Nhất, Tử Tiêu Cung của Dương đổng chỉ cách đây chưa tới 27km, một cái thiểm độn là có thể tới. Lệnh Hồ Minh Đức cho rằng với lực lượng của lão ta, có thể giết xuyên tổng bộ được phòng thủ nghiêm ngặt này sao?
Vương Khải Minh tuy nghi ngờ nhưng vẫn không chút do dự, nhanh chóng tiến vào văn phòng của mình. Nơi đó có bộ chiến giáp của hắn, là Hoàng Đế 9SS+.
Tầng 180, tầng 220, tầng 320!
Trợ lý của Vương Khải Minh sắc mặt trắng bệch, hắn nói đầy khô khốc:
- Boss, tốc độ của đối phương quá nhanh, hẳn là mượn sức mạnh thiên kính ma, ta đề nghị ngài mau chóng lui lên tầng cao nhất, mượn sức mạnh tháp pháo trên đó còn có thể rút lui được.
Vương Khải Minh ánh mắt sắc bén nhìn phụ tá của mình, đề nghị này rất hay nhưng giờ đã muộn rồi.
Thiên kính ma của Lệnh Hồ Minh Đức đã phá hủy toàn bộ cáp quang từ tầng 300 trở xuống, đồng thời đang quấy rấy tín hiện điện tử. Điều này ý nghĩa tháp pháo không còn sức chiến đấu mạnh nhất, giờ rời đi cao ốc chỉ thêm nguy hiểm. Ở trong cao ốc này, hắn còn có thể mượn nhờ trận pháp, nếu ra ngoài kia, vậy hắn không còn gì để dựa dẫm.
- Truyền lệnh của ta, toàn bộ thuật sư tiến vào pháp đàn, sau đó phối hợp cùng ta thi pháp, toàn bộ võ tu cấp 8 trở lên tập trung ở tầng 500. Từ tầng 200 trở lên, toàn bộ tắt đèn, đóng lại cửa, chú ý phá đi tất cả tấm gương, không thể để lại bất cứ đồ vật gì có thể phản xạ!
Tâm tình Vương Khải Minh dần trầm trọng. Dương đổng đến giờ còn chưa tới, nơi này chỉ cách Dương đổng có hơn 27km, với cao thủ cấp 9 như Dương Lăng Tiêu, đáng ra nháy mắt là có thể tới. Dương đổng có thể đã bị chặn lại, hẳn là do chiến long của Lệnh Hồ Minh Đức.
Vương Khải Minh có thể biết được phương hướng của Lệnh Hồ Minh Đức qua thông báo của phòng an ninh.
Tầng 360, tầng 400, tầng 420, tầng 440!
Trái tim Vương Khải Minh không khỏi đập nhanh, tốc độ Lệnh Hồ Minh Đức quá nhanh, nhanh đến khó mà tin nổi.
Tầng 400 là một điểm phòng ngự của tập đoàn, ở đó có 6 súng tự động Gatling Bồ Tát cấp 9, còn có 4 người máy chiến đấu cấp 8 nữa. Lực lượng phòng ngự mạnh mẽ như vậy mà không thể ngăn lại Lệnh Hồ Minh Đức dù chỉ một chớp mắt. Sức mạnh của vị này kết hợp cùng thiên kính ma mạnh như vậy sao?
Lúc này Vương Khải Minh đã mặc xong chiến giáp, hắn vung tay lên, đánh nát toàn bộ mặt kính trong phòng thành bột mịn, rồi lặng yên đứng ở giữ trung tâm phòng. Ở dưới chân hắn là một pháp đàn điện tử, Vương Khải Minh hai tay kết ấn, liên tục thi triển pháp thuật tăng chiến lực lên bản thân và cấp dưới bên cạnh. Chỉ là tốc độ đột phá của Lệnh Hồ Minh Đức làm hắn không ngừng cảm thấy áp lực mãnh liệt.
Tầng 450, tầng 480, tầng 500, tầng 520!
Lệnh Hồ Minh Đức cứ nhảy cách 10 tầng một, mỗi lần chỉ dừng lại chưa đến một phần ba giây.
Vương Khải Minh mới thi triển xong ba pháp thuật thì hắn đã thấy một ông lão râu tóc bạc trắng, khí thế uy nghiêm lạnh lùng xuất hiện trước mặt hắn!
Đấy chính là Lệnh Hồ Minh Đức!
Vương Khải Minh khó mà tin nổi nhìn Lệnh Hồ Minh Đức đi ra khỏi đồng tử phụ tá của hắn, thậm chí ánh sáng toát ra từ mắt cũng tạo thành thế giới trong gương sao? Sao có thể chứ? Hắn khó mà tin nổi nhìn Lệnh Hồ Minh Đức và thiên kính ma! Phụ tá của hắn là một vị võ tu cấp 7, lực phòng ngự và chiến lực mạnh mẽ. Vậy mà thiên kính ma có thể mở “kính môn” qua đồng tử của phụ tá hắn sao?
Nhưng Vương Khải Minh nhanh chóng thu lại ý nghĩ vì giờ kiếm ý của Lệnh Hồ Minh Đức đã phong tỏa lại hắn, làm hắn rùng mình không ngừng. Tâm linh hắn cảm thấy nguy hiểm cực hạn!
- Đây là chiến tranh mà các ngươi mong muốn!
Thanh âm Lệnh Hồ Minh Đức vừa vang lên, kiếm trong tay ông đã ra khỏi vỏ, trong căn phòng tối om không chút ánh sáng bỗng lóe lên ngàn vạn tia sáng!
Như là khi mặt trời mới mọc vậy, ánh sáng bình minh vô cùng tinh khiết xua tan đi tất cả sương khói hắc ám, như là thanh tẩy toàn bộ tà ác, khôi phục sinh mệnh lực vĩ đại cho vạn vật vậy.
Vương Khải Minh một lần nữa rung động tinh thần, hắn muốn chống cự lại nhưng hoàn toàn bất lực trước ánh sáng tràn đầy thiên địa này.
Xung quanh phòng làm việc này, còn có lượng lớn cao thủ cấp 8, cấp 9 và hai người máy chiến đấu Lãnh Chúa 9SS của tập đoàn sinh vật Thái Nhất. Bọn họ toàn lực chống lại, ngăn đỡ, nhưng đao cương kiếm khí của đám võ tu, đông đảo chùm xạ tuyến plasma của người máy chiến đấu bị kiếm khí hóa ánh sánh bóp méo hoặc chặn lại.
Vương Khải Minh nhìn tầng phòng ngự bên mình bị ánh sáng kia thế như chẻ tre đột phá, trong đầu hắn chỉ còn một ý nghĩ, Lệnh Hồ Minh Đức đã đột phá, là cấp 9 bậc đế! Cấp thần sứ! Không, là một vị thần sứ lâu năm!
Lệnh Hồ Minh Đức chém ra một kiếm này rõ ràng là cấp độ 9SSS, không hổ là dị thể hành giả đời đầu, bảy trăm năm tích lũy không thể khinh thường!
Keng! Theo thanh âm sắc bén vang lên, thân thể Vương Khải Minh bị ánh sáng chia làm đôi.
Trong chớp mắt này, từ bên ngoài cao ốc vang lên tiếng gào lên đầy không cam lòng và kinh sợ:
- Lệnh Hồ Minh Đức!
Theo tiếng rống này, một bàn tay chiến long khổng lồ từ bên cửa sổ chộp đến Lệnh Hồ Minh Đức.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an