Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 595: thần chiến



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Chương 595: thần chiến

Khi Thạch Yên đi lên lôi đài, Kế Thiên Đào sắc mặt tái nhợt đi về ghế tuyển thủ. Khi hai người đi ngang qua nhau, Kế Thiên Đào khẽ cười khổ nói:

- Xin lỗi, vị kia quá mạnh, mạnh đến dù ta làm gì cũng không thể đuổi kịp.

Hắn vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn Lâm Duệ, ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, cũng hàm chứa khâm phục và kính sợ.

Kế Thiên Đào không làm được mục tiêu huấn luyện viên đặt ra cho hắn, đó là thăm dò ra nền tảng của Lâm Duệ. Chênh lệch giữa đôi bên quá lớn, dù hắn đã lên cấp Hóa Long thì cũng không đủ tư cách đánh cùng Lâm Duệ. Đây là ngọn núi khổng lồ trong thế hệ bọn họ, dù thế nào cũng không thể vượt qua được!

Thạch Yên chỉ híp mắt lại, tinh thần bình tĩnh. Lâm Duệ quả thật rất mạnh, mạnh đến mức nàng phải vận dụng sức mạnh của Thái Huyền Tiên Tôn mới thấy rõ được đao của đối phương.

Hôm qua nàng còn không ngừng vận dụng thần lực của Thái Huyền Tiên Tôn, tính toán phương pháp chống lại Bạt Dương trảm của Lâm Duệ. Kết quả là hôm nay đối phương không dùng nó, đổi một loại bí đao khác! Cho nên trận chiến này, thực tế nàng đã chọn từ bỏ, nàng hiểu hiện tại mình không phải đối thủ của Lâm Duệ. Nhưng điều này không có nghĩa là tương lai nàng không thể đánh cùng đối phương một trận!

Lúc này, thanh âm du dương mờ ảo lại vang lên trong đầu nàng: “Ngươi không định vận dụng lực lượng của ta sao? Quyết định rồi sao? Nếu chỉ dùng lực lượng bản thân, ngươi không đỡ được một đao của hắn đâu.”

Thạch Yên đương nhiên không định dùng, đây là trận tranh tài của nàng. Nếu nàng vận dụng sức mạnh của Thái Huyền Tiên Tôn, chẳng phải là gian lận sao? Mà dùng thì có ý nghĩa gì đâu chứ? Là tự lừa dối mình sao?

“Ngươi chỉ có một nhiệm vụ thôi, là nhận ra Lâm tổng này như nào, trên người hắn là tàn niệm của vị Vực Sâu nào?”

“Có chút khó, dù sao ngươi cũng phải ngăn được một, hai đao của hắn. A, trạng thái thân thể của Thạch Yên ngươi không đúng! Có người bỏ thuốc với ngươi, là lúc nào vậy…”

Lúc này Thạch Yên đã đứng đối diện với Lâm Duệ. Nàng nhíu chặt mày lại, cầm chặt kiếm trong tay.

Lâm Duệ vô cùng nghi hoặc nhìn gương mặt yên tĩnh cúi đầu của Thạch Yên, trên gương mặt xinh đẹp đó giờ đỏ bừng. Nàng ta định thổ lộ với hắn sao? Thoạt nhìn như là thiếu nữ muốn nói lời yêu với đối phương, tuy muốn nói nhưng còn ngập ngừng vậy. Hay là do chuẩn bị vận dụng sức mạnh của Thái Huyền Tiên Tôn? Hắn cảm thấy khí tức của vị này trên người Thạch Yên càng lúc càng đậm. Không đúng lắm, nàng ta hình như đang hết sức kiềm chế cái gì đó, lại không thể chịu đựng nổi phát ra tiếng rên rĩ, hình như rất thống khổ.

Trên cổ Thạch Yên dần nổi gân xanh, khí tức trở nên cực đoan cuồng bạo, cùng lúc đó lại mang đến cảm giác tiên, huyễn khó hiểu, vô cùng thần diệu.

Lâm Duệ nhìn đến đây không khỏi lắc đầu, như vậy Thạch Yên này định mượn sức mạnh Thái Huyền Tiên Tôn chiến đấu với hắn sao? Mà chính hắn đến giờ cũng thường bật hack, dùng Chiến Linh giới để tăng tốc tu hành, nên có tư cách gì nói đối phương chứ. Hắn chỉ nắm chặt đao, kiên nhẫn chờ thanh âm đếm ngược kết thúc.

Lúc này, vòm trời quanh lôi đài lại một lần nữa tối đen. Sức mạnh khái niệm của đôi bên đang kịch liệt giao tranh. Vòng phòng ngự xung quanh lôi đài đã được mở tối đa, thậm chí còn thêm mấy tầng so với hôm qua. Trên lôi đài bắt đầu xuất hiện kẽ nứt, bụi bay mịt mù, cương khí gầm rít, dẫn đến khán giả không khỏi sợ hãi kêu lên.

Phí Vân Lai, cùng toàn bộ thành viên võ đạo xã đoàn đại học Minh Đức cùng giật mình nhìn lên lôi đài. Thạch Yên mới cấp 5 mà thực lực mạnh vậy sao?

Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại cũng vô cùng kinh ngạc nắm chặt lan can, thân thể hơi nhổm về phía trước. Đó là Thạch Yên sao? Sức mạnh khái niệm của nàng mạnh vậy sao, có thể chống lại Lâm Duệ sao?

Lúc này đông đảo cao thủ trong phòng khách VIP cũng biến sắc, bọn họ cảm nhận được khí tức của Vực Sâu trên người Thạch Yên! Đó hình như là Vực Sâu giáng lâm, dù khí tức yếu một chút nhưng quả thật là Vực Sâu! Tất cả mọi người đều toát lên một ý nghĩ, không ngờ tập đoàn Thâm Uyên còn chuẩn bị hậu chiêu như này.

Đại chủ tế Thần Long cũng đang quan sát cảnh này nhưng sắc mặt hắn tái xám, hắn hiểu chuyện gì đang xảy ra. Có người giở trò với Thạch Yên, muốn mượn lực lượng Thái Huyền Tiên Tôn trong người Thạch Yên giết chết Lâm Duệ! Chuyện này ít nhiều cũng có liên quan đến hắn!

Lúc này các vị ủy viên của thi đấu võ đạo xã đoàn, cũng không dám sơ sót, bốn vị cao thủ cấp 8 bậc hoàng lơ lửng đứng trên không, giữ chặt bốn góc lôi đài. Ánh mắt bọn họ vô cùng trầm trọng nhìn xuống bên dưới, sẵn sàng ứng phó bất cứ chuyện gì xảy ra.

“Ba! Hai! Một! Không! Chiến đấu bắt đầu!”

Ngay khi thanh âm điện tử đọc đến “Không!”, Lâm Duệ nhanh chóng “Keng!” một tiếng rút đao ra.

Cùng lúc đó, Thạch Yên ở đối diện dùng ánh mắt đỏ thẫm nhìn về phía Lâm Duệ. Kiếm trong tay nàng cũng đã ra khỏi vỏ, ánh kiếm mang theo tiên, huyễn mờ mịt, cũng đột phá thời không!

Lâm Duệ cảm nhận được võ ý và thần niệm mạnh mẽ của Thạch Yên xung kích bản thân, hắn không chút biến sắc chém đao ra! Đại Hắc Thiên cấp 7 trong tay hắn hóa thành ánh sáng vàng mắt thường khó thấy được.

Keng!

Đao kiếm đôi bên va chạm ở giữa hai người, bắn ra hoa lửa chói mắt! Đao cương kiếm kình vỡ nát quét ra xung quanh làm trọng tài chính không thể không lùi lại, né tránh sắc bén. Ánh mắt của hắn vô cùng hồi hộp, hai kẻ trước mặt hắn đều tạo ra chiến lực vượt cấp, phải sánh ngang cấp 7, không, là cấp 8 rồi!

- Huyền!

Hai mắt Thạch Yên đỏ thẫm, nàng cho rằng đã chặn lại được đao của Lâm Duệ. Lúc này, nàng đã sắp mất đi ý thức bản thân, Thái Huyền Tiên Tôn trong thân thể nàng không hiểu vì sao mất đi tư duy, chỉ còn lại bản năng chiến đấu. Nhưng ngay khi Thạch Yên định biến đổi kiếm chiêu, cướp thế công thì ánh đao của Lâm Duệ bỗng kéo dài.

- Một đao này của Lâm Duệ vô cùng quen thuộc! Là Diên Quang trảm! Là chiêu Diên Quang trảm của Lâm Duệ, ánh đao đột ngột kéo dài thêm!

- Chuẩn xác mà nói là Bạt Dương trảm kết hợp cùng Diên Quang trảm, hắn kết hợp hai bí đao lại với nhau!

- Đối thủ của hắn là tàn niệm Vực Sâu, vậy mà không ngăn lại được đao của hắn sao? Đấy là Thái Huyền Tiên Tôn đấy!

- Thật là lợi hại! Đao này còn có thể biến ảo như vậy sao?

Trên khán đài đã có người nhận ra đao này, bọn họ nhao nhao hô lên. (Lời dịch giả: Diên Quang trảm là chiêu chém đao liền đao, đao sau đi cùng đao trước.)

Tuy vậy, thực chất đó không chỉ là Bạt Dương trảm kết hợp cùng Diên Quang trảm, mà Lâm Duệ kết hợp Bạt Dương trảm, Diên Quang trảm và “Cực Hạn trảm” của mình lại thành bí đao mạnh mẽ, không chỉ uy lực đao pháp tăng mạnh, còn có thể trong tích tắc chém liền hai đao! Giờ uy lực chiêu này, chỉ hơi kém hơn Thuấn Quang trảm và Căn Nguyên trảm thôi! Đối thủ của hắn là tàn niệm của Thần, Lâm Duệ để tỏ lòng tôn trọng đối phương, vừa ra tay là sử dụng 90% sức mạnh mình có thể vận dụng.

Nhưng ngay khi Lâm Duệ sắp chém xuống đầu Thạch Yên, hắn bỗng dưng nhíu mày, thu lại mấy phần lực. Trường đao trong tay hắn chặt vào phần cổ Thạch Yên, vô hạn đến gần sống lưng của Thạch Yên, chỉ cách một sợi tóc mà thôi. Đao lực trong nháy mắt phá hủy mạch máu, thần kinh xương sống của Thạch Yên, để nàng mất đi chiến lực. Sau đó hắn nhanh chóng gọt xuống tay chân Thạch Yên, để nàng không thể chuyển động.

Lâm Duệ hơi ngửi một chút, ánh mắt vô cùng sắc bén nói:

- Trọng tài tiên sinh, làm phiền các ngươi kiểm tra máu của nàng. Tình huống của nàng rất lạ, ta ngửi được mùi của thuốc kích thích hưng phấn, cuồng loạn, không chỉ có vậy đâu...

Lâm Duệ ánh mắt đảo qua xung quanh, nhìn về hướng cốc nước cạnh ghế tuyển thủ ban nãy Thạch Yên ngồi:

- Chắc chắn đồ uống có vấn đề, các vị nên tóm lại những nhân viên đã tiếp xúc với đồ uống này.

Trọng tài hơi biến sắc, lập tức đi về hướng ghế tuyển thủ của đội Vị Lai Khoa Đại. Hắn tuy bán tín bán nghi với lời Lâm Duệ nói, nhưng Lâm Duệ không chỉ là tuyển thủ, mà còn là thành viên ban lãnh đạo công ty dược Duệ Phương giờ vô cùng nổi tiếng trong Liên Bang nữa. Nếu người này đã đưa ra án thì hắn không thể không phản ứng, hơn nữa tình huống của Thạch Yên cũng không đúng thật.

Giờ không cần phải để ý đến Thạch Yên, vì đã có đội ngũ bác sĩ tiến lên lôi đài chữa thương cho nàng, họ sẽ thuận tiện kiểm tra máu luôn.

Trọng tài chuẩn bị thu lấy đồ uống, tạm bắt lại các nhân viên liên quan, chờ kết quả kiểm tra máu rồi tính tiếp.

Huấn luyện viên của Vị Lai Khoa Đại ban đầu hơi ngơ ngác, hắn vẫn còn chưa tỉnh lại sau khi bị một đao kia của Lâm Duệ làm chấn kinh. Hắn sau đó nhận được tin nhắn nhắc nhở, gương mặt biến sắc, ánh mắt cuồng nộ nhìn quanh. Đây không phải do tập đoàn Thâm Uyên bọn họ làm! Bọn họ còn khinh thường dùng thủ đoạn trong thi đấu võ đạo xã đoàn cấp thấp này. Danh dự 700 năm của tập đoàn Thâm Uyên hơn xa thắng thua của mấy trận đấu!

Là ai dám tính kế tập đoàn Thâm Uyên bọn họ? Chúng tự tìm được chết sao? Danh dự của tập đoàn Thâm Uyên không thể bị vấy bẩn được!

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an