Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 596:



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Thạch Yên sau khi bị Lâm Duệ chặt đứt chân tay, thì đại tế ti Thần Long vốn đang ngồi ở phía nam khu khách quý, khẽ mắng chửi một câu, vội quay đầu rời đi. Nhưng khi hắn và đám hộ vệ của mình mới đẩy cửa đi ra ngoài thì một cuộc gọi truyền đến. Thần Long ấn nút nghe, một thanh âm trầm khàn vang lên:

- Thần Long, có phải là ngươi giở thủ đoạn trên người Thạch Yên không? Ngươi điên rồi sao?

Thần Long không thấy ngạc nhiên chút nào, trận chung kết thi đấu võ đạo xã đoàn này được truyền hình trực tiếp, rất nhiều vị nghị viên vinh dự đang xem.

- Không phải ta làm, ta còn chưa điên. Ta có là sinh vật đơn bào ngu xuẩn mới đồng thời đắc tội tập đoàn Thâm Uyên và hiệp hội võ đạo. Quá nửa là đám Thần Chiếu quân ngu xuẩn, có thể là người Thiên Cực tinh ra tay, một lũ ngu xuẩn.

Thanh âm khàn khàn kia đầy giận dữ nói:

- Thế ngươi chạy cái gì chứ? Nếu không liên quan gì đến ngươi thì ngươi chạy làm gì?

- Thật sự là không, ta chỉ cho bọn họ chút tin tình báo về Thạch Yên mà thôi. Ta muốn mượn tay bọn họ để nghiên cứu về Thái Huyền Tiên Tôn, ta không ngờ bọn họ lại dám dùng thủ đoạn trong trận thi đấu này, đám ngu xuẩn này đánh giá thấp chiến lực Lâm Duệ, còn bị Lâm Duệ nhìn thấu nữa chứ.

Thần Long đầy bất đắc dĩ xoa trán:

- Ta sao có thể không chạy được chứ? Giờ ta không thể bị bọn họ tóm lại được, xảy ra chuyện như này, hiệp hội võ đạo và tập đoàn Thâm Uyên sẽ nhanh chóng phong tỏa hiện trường, nếu những thứ ta đang nghiên cứu bị bọn họ điều tra thì sẽ lộ tẩy ngay.

Hắn lần này thật sự bị Thần Chiếu quân hại thảm rồi, đám người ngu xuẩn kia, hắn đánh giá cao độ thông minh của chúng rồi.

Tập đoàn Thâm Uyên để bảo vệ danh dự sẽ tra cứu đến cùng, tra ra chân tướng mới thôi. Tập đoàn giá trị 17 nghìn tỷ đồng Liên Bang này đối với Trường Sinh Hội mà nói cũng là một kẻ địch lớn. Chủ tịch tập đoàn Thâm Uyên, Lệ Thần Uyên là cao thủ được công nhận có thể sánh vai với Lý Hàng Long, dưới trướng hắn còn có mấy vị chuẩn nghị viên nữa, thế lực kinh người.

Còn có hiệp hội võ đạo nữa, đây là một trong các cuộc tranh tài quan trọng của hiệp hội này tổ chức! Đây là biển hiệu uy tín, nguồn thu mỗi năm của hiệp hội! Thậm chí thu vào từ thi đấu võ đạo xã đoàn các trường đại học còn cao hơn cả thi đấu trung, cao giai.

Thử hỏi hiệp hội võ đạo sao có thể tha thứ được chứ?

- Ngươi giờ rời đi chỉ có thể làm bọn họ hoài nghi mà thôi.

Thanh âm khàn khàn kia mắng chửi một câu rồi đầy bất đắc dĩ nói:

- Mau rút lui đi, trong thời gian này trốn thật kỹ, đừng để họ tìm được, ta sẽ nghĩ biện pháp đẩy hướng điều tra về phía Thần Chiếu quân. Kế hoạch lúc trước của ngươi không sai, trước tiên cắt đứt mối liên hệ giữa Lâm Duệ và Lệnh Hồ Minh Đức, Phương Hiến Chính đã. Nhưng giờ nhiệm vụ nghiên cứu của ngươi rất quan trọng, việc này ta sẽ giao cho những người khác, ngươi không cần quan tâm.

Đại chủ tế Thần Long khẽ nhướng mày, giờ lực lượng ủng hộ lớn nhất của Lâm Duệ là Lệnh Hồ Minh Đức!

- Ta đã biết, nhưng sau đó khả năng cao hiệp hội võ đạo sẽ rút máu của Thạch Yên, bảo tồn gen và linh hồn của nàng ta, làm phiền ngươi lấy được một phần giúp ta, điều này có thể trợ giúp chúng ta chế tạo binh khí Vực Sâu.

Lúc này ở ghế tuyển thủ đại học Minh Đức, Lâm Duệ đầy suy tư nhìn Thạch Yên bên rìa lôi đài.

Giờ Thạch Yên đang ở trạng thái bùng nổ, thể chất và năng lực khôi phục đầy mạnh mẽ. Chỉ trong chốc lát, vết thương ở cổ và tứ chi của Thạch Yên đã khôi phục, thần kinh xương sống cũng đã được kết nối lại.

Đội bác sĩ vội vàng rút lui, bốn vị cấp 8 bậc hoàng từ trên không hạ xuống, thêm vào trọng tài chính nữa, bọn họ mỗi người một tay đè vai Thạch Yên xuống. Nhưng xem thần sắc của họ, rõ ràng là rất tốn sức, hai vị trong đó còn trán đổ mồ hôi. Không lâu sau, có thêm hai vị cấp 9 bậc hoàng đến mới ép lại được. Hiệp hội võ đạo không dám khinh thường, còn tăng mạnh vòng bảo vệ lôi đài, đồng thời bắt đầu sơ tán khán giả.

Lâm Duệ vẫn đầy bình tĩnh nhìn Thạch Yên, nhìn vẻ mặt đau đớn, con mắt trợn tròn không còn tiêu cự, da thịt nổi gân xanh, thân thể liên tục rung động của nàng. Hắn nhíu chặt mày lại, cảm giác nữ nhân này trạng thái không tốt rồi, hôm nay không khéo sẽ chết ở đây…

- Hiệp hội võ đạo đã kiểm nghiệm bước đầu, trong máu Thạch Yên quả thật có thuốc cuồng loạn, liều lượng rất cao. Ngoài ra trong máu của Thạch Yên còn có 17 loại dược vật nữa, trong đó có 4 loại còn chưa rõ, cần phải kiểm tra thêm.

Sắc mặt Phương Nhiễm Nhiễm đầy trầm trọng đến bên cạnh Lâm Duệ:

- Nhưng theo như thành phần dược vật suy đoán, rất có thể nàng ta trúng “thông thần tán”, là một loại thuốc giúp tín đồ câu thông thần linh, liều lượng rất lớn, lớn đến mức có thể giúp chủ thần giáng lâm cơ thể nàng ta không chút trở ngại.

Ánh mắt Phương Nhiễm Nhiễm nhìn Thạch Yên tràn đầy thông cảm:

- Nàng ta phiền toái lớn rồi. Vừa rồi Thạch Yên dùng khái niệm tiên cường độ rất cao, đã đến 20%, còn vượt qua ngươi, khả năng bị Vực Sâu ô nhiễm rất cao, không biết là nàng ta đắc tội ai mà bị tính kế thảm như vậy.

Lúc này, từ kính mắt Phương Nhiễm Nhiễm đang đeo, vang lên thanh âm của nữ sĩ Khâu Kính Thù:

- Không chỉ là phiền phức thôi đâu. Bên trong nàng ta có một vị Thần, rất có thể là tàn linh của Thái Huyền Tiên Tôn, nàng ta xong đời rồi. Nếu không thể khống chế được, chính phủ Liên Bang sẽ gạt bỏ nàng ta, bọn họ sẽ không cho phép một vị Thần giáng lâm trong Võ Đạo Cung!

Con ngươi Phương Nhiễm Nhiễm trừng lớn, bình tĩnh liếc nhìn Thạch Yên. Thảo nào vừa rồi khái niệm tiên của Thạch Yên lại mạnh như vậy, hơn xa 9% trước kia. Nếu như là tàn linh của Thái Huyền Tiên Tôn thì điều này không chút kỳ quái. Cũng may là tu vi của Thạch Yên mới đến cấp 5, chỉ chịu tải được tối đa 20% khái niệm. Nếu không trận chiến vừa rồi, Lâm Duệ sợ là khó mà thắng nổi.

Phương Nhiễm Nhiễm cũng nháy mắt hiểu ra mục đích của người đứng sau, đây là muốn kích thích Thạch Yên trở thành vật chứa của Thái Huyền Tiên Tôn, đồng thời dùng thuốc cuồng loạn để Thạch Yên rơi vào trạng thái điên cuồng! Đối phương muốn nhắm vào Lâm Duệ, muốn mượn tay Thạch Yên giết chết Lâm Duệ!

Lâm Duệ hai tay ôm đao, yên tĩnh không nói. Hắn và Thạch Yên ít nhiều có chút giao tình, sau lần thi đấu giao hữu kia, Thạch Yên từng nhiều lần gửi tin nhắn cho hắn nhưng Lâm Duệ ngại phiền, rất ít trả lời. Giờ xem ra, nữ nhân này bị hắn làm liên lụy rồi. Nhìn biểu hiện của Thạch Yên trước trận chiến, rõ ràng nàng cũng toàn lực áp chế dược lực trong cơ thể, đáng tiếc thất bại.

Phương Nhiễm Nhiễm hơi nghiêng đầu, quan sát ánh mắt Lâm Duệ nói:

- Ngươi định giúp nàng? Ta đoán điều này rất khó, dưới tình huống như này, chỉ có Thần mới có thể giúp được thôi.

Phương Nhiễm Nhiễm chưa hề phát hiện, Phí Vân Lai và Vương Sâm ở bên cạnh đang đầy quái dị nhìn Lâm Duệ.

- Cũng không nhất định, có năng lực huyết mạch đặc thù cũng có thể, hoặc là tự nàng ta thức tỉnh được thần tâm thông minh, nhưng…

Khâu Kính Thù nói đến đây thì thở dài. Giờ làm sao Thạch Yên có thể tự thức tỉnh được thần tâm thông minh chứ? Còn về các sức mạnh huyết mạch đặc thù kia thì còn hiếm thấy hơn cả gặp Thần!

Lâm Duệ hai tay vẫn ôm đao, đầy suy tư. Thái Huyền Tiên Tôn kia hình như cũng đang hết sức kiềm chế, không muốn xâm chiếm cơ thể Thạch Yên.

Lúc này trọng tài chính phất tay với đội bọn họ, ý bảo bọn họ mau rời đi.

- Chúng ta đi thôi!

Lâm Duệ xoay người rời đi theo lối đi của tuyển thủ. Hắn cũng muốn giúp Thạch Yên nhưng trước mặt bao nhiêu người như này, hắn không thể làm gì. Bình tĩnh chờ xem thêm, xem tập đoàn Thâm Uyên có biện pháp nào không. Thạch Yên tiềm lực vô tận, thiên phú thánh điện, chỉ kém hơn Thượng Quan Thiên Di thiên phú truyền kỳ một chút, ngoài ra vị này còn có mối liên hệ với Vực Sâu, hẳn là tập đoàn Thâm Uyên sẽ nghĩ cách cứu nàng.

Lúc này, Thạch Yên đang nằm trên mặt đất, nỗ lực khống chế lại thân thể mình. Nhưng không được như mong muốn, sức mạnh Thái Huyền Tiên Tôn đã bao phủ toàn thân nàng, tràn ngập mỗi khối huyết nhục, gột rửa từng tế bào trong nàng. Cùng lúc đó, Thạch Yên còn cảm thấy nguyên thần của mình đang chuyển hướng Thái Huyền Tiên Tôn, đang bị đồng hóa! Nàng đang hết sức kháng cự, nàng biết nếu mình bị đồng hóa thì mình không còn là mình nữa!

Thái Huyền Tiên Tôn thì nỗ lực di chuyển ánh mắt của Thạch Yên, nhìn về hướng Lâm Duệ đang rời đi. Ánh mắt của hắn tràn đầy khó tin. Vừa rồi trong chớp mắt giao tranh, Thái Huyền Tiên Tôn cảm ứng được khí tức đồng loại trên người thiếu niên kia. Nhưng không phải tàn linh đồng loại phụ thân trên thiếu niên nhân loại mười chín tuổi kia! Mà chính thiếu niên này là đồng loại của hắn!

Nhưng sao có thể chứ? Một vực ngoại thiên ma lại là Vực Sâu, là Thần sao?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an