Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lạc Vọng Thư phân phó đội trưởng đội long vệ Kinh Nguyệt Phương đổi hướng, trong lòng thì đang suy nghĩ vì sao khi bọn họ lên xe ra khỏi thành, Lâm Hạo lại nhờ nàng mang theo ba mảnh Vực Sâu Thần Bi luôn? Lâm Hạo rõ ràng còn có thể dùng thêm một khoảng thời gian, dù võ ý tăng lên không nhiều, nhưng tăng thêm một phần cũng là mạnh thêm một phần. Hắn liệu có phải đã sớm nhận được tin?
Cùng lúc đó, Lạc Vọng Thư cũng hơi cảm thấy tiếc nuối, nàng thật ra rất muốn đến xem căn cứ Tứ Điều Sơn của “Lâm Duệ”. Nhìn căn cứ đó, nàng có lẽ có thể mở ra nghi ngờ trong lòng.
Lâm Duệ cũng đầy đáng tiếc, đám chó con trong Luyện Ngục không thể chờ thêm hai, ba ngày được sao?
Lạc Vọng Thư nếu tiến hành quét DNA thì chỉ hai ngày sau là chế tạo xong thuốc hoàn thiện gen cho nàng. Khi đó thực lực Lạc Vọng Thư sẽ tăng mạnh. Lúc đó, không chỉ tiềm năng của nàng tăng lên mà tố chất thân thể ít nhất tăng thêm 70%.
Lâm Duệ sau đó công việc lu bù, Tiên Vu Yên, Thượng Quan Thiên Di và hai vị long vệ cấp 7 vượt vương liên tục hỗ trợ hắn đưa ra chỉ lệnh, triệu tập cao thủ, binh mã!
Kể từ khi Thần Sứ Giám đưa ra ý chỉ, ủy nhiệm Lâm Hạo tìm kiếm mảnh Vực Sâu Thần Bi, triều đình trước sau phái cho Lâm Duệ mười bảy tấm phi thư ba mươi vạn dăm, chuyên để hắn hạ chỉ lệnh.
Lâm Duệ lúc này phái ra toàn bộ phi thư. Trong một khắc sau đó, sẽ có 700 nghìn cấm quân, 1,2 triệu quận binh, ít nhất 7000 Hóa Long tiến về cửa sông Kinh Đông, vây kín 500 dặm quanh đó.
Cùng lúc này, Lâm Duệ cũng nhận được mấy tấm phi thư. Có của thiên tử và của hai vị thần sứ, nói là đã phát hiện tung tích mảnh Vực Sâu Thần Bi, để hắn mau chóng hành động, tìm về mảnh Vực Sâu Thần Bi.
Lâm Duệ sau khi xem xong thì nhíu mày, hắn cảm giác được áp lực ập đến. Chuyện mảnh Vực Sâu Thần Bi bị cướp quả thật làm Đông Vực Sâu và Đại Tống mất hết mặt mũi, nhất là Thôi Bội Bội kia còn liên tục làm ầm ĩ, để quan lớn trong triều giận mà đành chịu. Nhưng những vị này gây áp lực lên hắn, chỉ là để hắn mau chóng tìm về mảnh Vực Sâu Thần Bi sao? Liệu có ý định đẩy sư đồ họ vào chỗ chết không?
Còn có một phi thư là của “bằng hữu” hắn, đại chủ tế Hàn Nguyên Bá, ý cũng giống như vậy nhưng để hắn chú ý là trong đoạn văn 200 chữ này, xuất hiện mấy chữ “đại ti thiên” 5 lần, ý ám chỉ rất rõ ràng. Nhưng mục đích của vị này hẳn là đơn thuần.
Hàn Nguyên Bá có thể giúp hắn chống đỡ áp lực của đại ti thiên, không thúc ép hắn tìm mảnh Vực Sâu Thần Bi đã là tốt lắm rồi. Trước đó vị này cũng đồng ý với ý kiến của hắn, cho rằng Luyện Ngục chỉ đưa ra chút bụi mà đòi nhử hắn thì quá thiếu thành ý. Giờ khi mảnh Vực Sâu Thần Bi xuất hiện, Hàn Nguyên Bá và đại ti thiên đương nhiên không thể chờ được nữa.
Lâm Duệ khẽ cười lạnh, nhìn về hướng cửa sông. May mắn duy nhất là mấy người này tính sai một chuyện, ba mảnh Vực Sâu Thần Bi ở trong tay hắn! Hắn có ngu ngốc mới chủ động bước vào cạm bẫy chuẩn bị sẵn!
Đợi khi Lâm Duệ gửi xong các loại phi thư, hắn phát hiện Lạc Vọng Thư lại đang chăm chú nhìn mình.
Lâm Duệ trong lòng không khỏi giật mình, gần đây sư tôn rất hay nhìn trộm hắn. Hắn chắp tay lại nói:
- Sư tôn, ta đã báo cho Tông Tú Sơn và Thôi Bội Bội rồi.
Lạc Vọng Thư khẽ gật đầu nói:
- Mượn lực là đúng nhưng hai người này đều là cáo già, ngươi phải cẩn thận.
Lâm Duệ sắc mặt trang nghiêm định lên tiếng:
- Sư tôn!
Hắn đã nghĩ rõ ràng, định nói ra mọi chuyện, cũng sẵn sàng gánh chịu hậu quả, hắn hít sâu một hơi rồi nói tiếp:
- Đệ tử có chuyện quan trọng muốn nói với sư tôn, liên quan đến đệ tử…
Lạc Vọng Thư không chờ Lâm Duệ nói hết lời đã vung tay lên ngăn lại:
- Dừng lại! Hôm nay đại địch ở trước mặt, dù ngươi có lời gì muốn nói thì đợi chuyện hôm nay xong xuôi rồi nói cũng chưa muộn.
Trong nội tâm nàng thì khẽ cười khổ, một thoáng vừa rồi, nàng có chút lo lắng, không biết phải làm sao. Đệ tử của nàng rất có thể định thẳng thắn nói ra, nhưng giờ nàng còn chưa chuẩn bị kỹ càng.
Lạc Vọng Thư vẫn chưa nghĩ thông suốt, nếu thân phận Lâm Hạo đúng như nàng dự đoán thì nàng sẽ đối mặt với hắn như nào, xử lý ra sao? Nàng đưa ánh mắt về phía trước, nói:
- Tiểu Hạo, phi long Mã Thiên Long kia là cố nhân của ngươi?
Lâm Duệ hơi khom người “Dạ!”, thầm nghĩ sư tôn nói những lời này làm gì, là định đẩy chủ đề ra xa sao. Hắn hơi nghi hoặc hỏi:
- Ta với nó cũng không tính là quá quen biết, nhưng tên này có gì đó kỳ quái, trong thời gian ngắn đã lên cấp 8 vượt hoàng rồi.
Lúc đầu ở quận Vọng Thành, ma long này chỉ là cấp 6 vượt vương, giờ mới qua một thời gian ngắn, Mã Thiên Long vậy mà đã nhảy vọt lên cấp 8 vượt hoàng! Nó đơn giản như ăn thuốc kích thích, điên cuồng nhảy tu vi, huyết mạch vậy.
Lạc Vọng Thư nhịn không được bật cười nói:
- Ta biết nguyên nhân vì sao, nó ăn một khối “luyện ngục nguyên tinh” nhỏ, hẳn là tìm thấy ở trong động phủ “Cuồng Thiên Đao Quân” Tần Ngạn. Nó còn đang đắc ý vì cho là mình thu được chí bảo, lại ẩn giấu rất bí mật.
Lâm Duệ giật mình nhìn ma long kia.
- Nhưng luyện ngục nguyên tinh, dù có thể thúc đẩy tu vi, huyết mạch yêu ma nhưng cũng làm huyết mạch yêu ma cuồng loạn, khó khống chế hơn, thậm chí có thể làm tan vỡ huyết nhục. Dựa theo cách nói của vực ngoại thiên ma thì là chuỗi gen bị tan vỡ, ngoài ra tinh thần của yêu ma cũng sẽ thất thường hơn, bạo ngược hiếu sát hơn.
Lạc Vọng Thư chắp tay sau lưng nói tiếp:
- Nói thật, tên này vẫn chống đỡ đến giờ, còn nhảy nhót tưng bừng, tinh thần rất bình thường làm ta vô cùng bất ngờ, trong đó có thể là có một phần nguyên nhân vì: bát long tương tụ, tất hữu nhất vương.
Lâm Duệ nghe vậy thì nhướng mày, Thiên Cực tinh có cách nói này, các nhà khoa học Liên Bang cũng từng kiểm chứng.
Ở Thiên Cực tinh, chỉ cần tám con yêu ma cùng loại gặp nhau, trong đó sẽ có một con tu vi huyết mạch tiến nhanh, lên bậc vương. Tương ứng, nếu tám con bậc vương tụ lại cùng nhau, tất nhiên sẽ sinh ra một con bậc hoàng. Đây gọi là bát long tương tụ, tất hữu nhất vương!
Cho nên đó là lý do vì sao thần sứ, thần sứ dự bị hay dùng tám yêu ma kéo xe, giới khoa học Liên Bang vẫn đang nghiên cứu cơ chế này nhưng chưa hiểu.
Lạc Vọng Thư mỉm cười nói:
- Mà giờ ngươi cũng thiếu tọa kỵ, con nghiệt súc này rất thích hợp. Năng lực lôi độn của nó rất tốt, còn có năng lực không gian, thiên phú huyết mạch cũng phù hợp với ngươi. Chiến lực tuy bình thường, không đạt đến tiêu chuẩn cấp 8 vượt hoàng nhưng chỉ cần ngươi hoàn thiện gen cho nó, thêm vào thuốc cường hóa, hẳn là sẽ không kém.
Lâm Duệ nghe vậy sững sờ:
- Sư tôn, này có chút không thích hợp a.
Ma long này nào có hợp với hắn chứ?
Lạc Vọng Thư lắc đầu, đầy bất đắc dĩ nói:
- Có gì mà không thích hợp chứ? Thật ra là không thể không cho ngươi, ngươi không thấy quái lạ sao, mấy tháng này nó không cầu cứu ngươi, xin ngươi mang nó ra khỏi ổ rồng của ta nữa đúng không?
Lâm Duệ nghe Lạc Vọng Thư nhắc mới nhớ ra, quả thật Mã Thiên Long này mấy tháng gần đây không xin mình cứu nó ra nữa. Thần sắc của hắn hơi nghi ngờ nhìn nó.
- Nó làm cho hai con phi long bụng lớn!
Lạc Vọng Thư nói đến đây thì nghiến răng ken két:
- Con nghiệt súc này nếu còn ở lại trong ổ rồng của ta, khéo nó lại ép thêm mấy con phi long chuyển từ đực thành cái.
Tất cả yêu ma cấp 7 trở lên, đều có thể chuyển từ đực thành cái, đám phi long của nàng gần đây có hai con chuyển từ đực thành cái!
Đáng tiếc nàng không nắm giữ các khái niệm liên quan tru diệt, dù nàng có chặt “phần đó” của Mã Thiên Long thì nó vẫn có thể mọc ra lại, nếu không nàng đã sớm thiến nó rồi.
Lâm Duệ không khỏi hô lên “Má nó!” trong lòng, ánh mắt thêm phần ngạc nhiên nhìn Mã Thiên Long, con ma long này trâu bò như vậy sao?
Lâm Duệ hơi giật mình nhìn về phía trước:
- Đã đến rồi!
Ở cách đó 20 dặm, Vương Thành Hóa, chỉ huy sứ Diệt Ma Cục dẫn theo một đám người đứng lơ lửng, vẻ mặt trang nghiêm, hơi khom người chờ đợi.
Khi bọn họ thấy phi liễn của Lạc Vọng Thư đến gần thì thêm cung kính cúi đầu:
- Chúng ta tham kiến thần sứ thứ ba! Tham kiến Trấn Quốc Hầu!
Vương Thành Hóa thì thanh âm trầm trọng nói:
- Thần sứ đại nhân, Trấn Quốc Hầu đại nhân, đám yêu ma Luyện Ngục sau khi bỏ chạy thì chạy thẳng đến Vạn Thạch Sơn bên dưới.
Lâm Duệ và Lạc Vọng Thư nghe vậy thì cùng nhìn nhau.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an