Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 637: nguồn gốc huyết mạch



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ vừa đưa mắt ra ngoài vừa dùng thần niệm kiểm tra. Hắn phát hiện ba người: Tiên Vu Yên, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di đều đã ngã gục, không chút nhúc nhích. Để hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm là ba người này đều còn sống, vẫn còn phản ứng sinh mệnh, hẳn là chỉ bị đánh ngất.

Lâm Duệ da đầu tê dại, thầm nghĩ Vô Địch Pháp Vương này cũng quá mạnh, nháy mắt giải quyết 3 vị hộ vệ mạnh mẽ của hắn, trong đó bao gồm Tiên Vu Yên đã sức mạnh chuẩn nghị viên. Thực lực vị pháp vương này mạnh đến đâu đây?

Ngoài ra, trong hầu phủ còn có đủ loại thiết bị điện tử giám sát, do Lâm Hi, Lâm Quang Minh và Vương Ẩn Nguyệt liên thủ chế tạo, bố trí, vậy mà vị này cũng có thể vượt qua được. Có thể thấy vị này cũng là một hacker năng lực mạnh mẽ!

Giờ Lâm Duệ càng thêm tin vào phân tích, đánh giá của Cục An Ninh về Vô Địch Pháp Vương. Cục An Ninh cho rằng vị pháp vương này rất có thể là dị thể hành giả!

- Yên tâm, các nàng đều không sao, ta chỉ để các nàng ngủ say một lúc thôi. Nhưng sau đó, các nàng sống hay chết thì phải xem vào hành động của ngươi.

Vô Địch Pháp Vương chắp tay sau lưng, lạnh lùng nói:

- Ta muốn mời Trấn Quốc Hầu theo ta tới tổng đàn Quang Minh thánh giáo một chuyến, giờ cần lên đường luôn.

Lâm Duệ không khỏi thầm than trong lòng, sợ là mình không còn lựa chọn nào khác rồi. Trong tay hắn tuy nắm giữ hai sức mạnh khái niệm hoàn chỉnh nhưng nếu dám vận dụng ở Lạc Kinh, nơi dưới chân Đông Vực Sâu này thì thuần túy là tự tìm chết!

Lúc này Lâm Duệ đã cảm ứng được lực quấy nhiễu điện từ mạnh mẽ, nữ nhân này có năng lực khống chế điện từ vô cùng cao minh. Ở phương diện này hắn cũng rất lợi hại, có thể dùng điện từ ẩn thân, xâm nhập đại đa hệ thống an toàn nhưng hắn so với vị Vô Địch Pháp Vương này như con thấy cha vậy! Hắn chỉ biết về kỹ xảo sử dụng, biết dùng như nào còn nữ nhân này lại hiểu tận nguồn gốc, biết rõ nguyên lý!

Lâm Duệ thoáng suy ngẫm rồi hỏi dò:

- Ta có thể đi theo ngươi nhưng phải để ta kiểm tra tình huống các nàng đã.

Hắn thấy Vô Địch Pháp Vương một bộ hờ hững thì nói tiếp:

- Ta có thể mang theo pháp khí, thêm vào chiến giáp không? Có thể mang theo chiến long của ta không?

- Ngươi rất am hiểu được một tấc lại đòi thêm một thước đấy.

Vô Địch Pháp Vương lạnh lẽo đáp lời:

- Ta chỉ cho ngươi thời gian 50 hô hấp, mau lên, ta khuyên ngươi không nên thử cầu viện, nếu không muốn các nàng chết.

Lâm Duệ quả thật có ý nghĩ cầu viện Lạc Vọng Thư nhưng sau khi nghĩ kỹ, hắn nhanh chóng bỏ đi ý nghĩ này. Hắn thấy Vô Địch Pháp Vương không có sát ý, hơn nữa chuyện này liên quan đến thánh lôi kiếp hỏa, nếu sự tình lan rộng chưa hẳn là chuyện tốt.

Hắn thoáng kiểm tra một phen tình huống mấy vị hộ vệ. Thượng Quan Thiên Di và Cơ Tuyết Oánh còn tốt, chỉ là bị đánh ngất xỉu, thần hồn thân thể vẫn bình thường. Chỉ có Tiên Vu Yên bị đánh thương, còn là bị thương nghiêm trọng, não bộ và ngũ tạng chịu lực mạnh, thậm chí vỡ mất một vài bộ phận.

Lâm Duệ đoán là do Thượng Quan Thiên Di và Cơ Tuyết Oánh không kịp phản kháng, thậm chí không chút phát hiện thì đã bị đánh ngất. Tiên Vu Yên tuy kịp phản ứng nhưng cũng không thể chống lại Vô Địch Pháp Vương đầy mạnh mẽ được, vị này tập trung sức lực, một đòn giải quyết Tiên Vu Yên luôn.

Lâm Duệ không khỏi giật mình, trên lý thuyết, 8SSS và 8SSS+ không thể chênh lệch lớn như vậy được. Vô Địch Pháp Vương sở dĩ là 8SSS+, hẳn là giống như Lệnh Hồ Minh Đức, chỉ vì phía sau SSS+ không còn điểm cao hơn. Vô Địch Pháp Vương này rất có thể còn mạnh hơn Lệnh Hồ Minh Đức lúc đó, mạnh hơn nhiều! Chẳng lẽ nàng ta mới cấp 8 đã có sức mạnh mức thần sứ sao?

Lâm Duệ vội vàng ra tay, lấy ra kim châm, châm cứu cho Tiên Vu Yên rồi lại tiêm hai lọ thuốc cho nàng.

Vô Địch Pháp Vương thấy vậy thì hơi bất ngờ:

- Ngươi còn biết về y thuật sao? Châm pháp không tồi.

Nàng cũng không ngăn lại, cho đến khi Lâm Duệ sơ bộ xử lý xong thương thế cho Tiên Vu Yên, lúc này nàng mới lững thững đi về hướng đường ngầm số 3 trong căn cứ. Con đường này gián tiếp liên thông với con đường Thiên Uyên, Vô Địch chính là tiến vào từ đây.

Ngay khi Lâm Duệ hộ tống Vô Địch Pháp Vương rời đi được nửa khắc, Tiên Vu Yên mới dần thức tỉnh. Nàng ép chặt trán lại, ánh mắt hơi mờ mịt, không hiểu vì sao mình lại ngất xỉu? Con ngươi nàng co rút lại, nhanh chóng nhớ đến hình ảnh gần nhất. Lúc đó nàng cảm ứng được phía sau mình có gì đó, nàng nhanh chóng xoay người rút kiếm ra thì thấy cảnh Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di đồng loạt té ngất xỉu, ở giữa hai nàng là một chiến giáp tạo hình giống với Trí Long cấp 9 của Liên Bang nhưng cao lớn hơn.

Là Vô Địch Pháp Vương! Tiên Vu Yên con ngươi co rút, lạnh lẽo trào dâng. Cũng vào lúc này, Tiên Vu Yên phát hiện Lâm Duệ đã kéo nàng, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di vào một nhóm chat.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Tiên Vu, ngươi đã tỉnh lại à? Đừng hoảng hốt, vừa rồi Vô Địch Pháp Vương mời ta đến tổng đàn của bọn họ làm khách, ta thấy nàng rất có thành ý nên đồng ý đi theo.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Phỏng chừng ba, năm ngày nữa ta không thể trở về được. Chú ý, phía Hầu phủ nhớ phải bình tĩnh, trấn định, không được để lộ chuyện này ra ngoài. Các ngươi có thể tuyên bố với bên ngoài là ta đang luyện bí thuật đặc biệt, cần bế quan 10 ngày.

Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Có thể nhắn với sư tôn ta, ở phía triều đình có gì không giải quyết được thì nhờ nàng hỗ trợ.

Tiên Vu Yên xem xong tin nhắn thì sắc mặt thêm tái xám. Nàng nhớ đến đêm thái tử bỏ mình mấy chục năm trước, cảm giác lạnh lẽo, vô lực tràn lan khắp thân thể.

Năm mươi năm trước, nàng đã không thể bảo vệ thái tử, năm mươi năm sau, nàng một lần nữa không thể bảo vệ chủ nhân!

Vô Địch kia nữa, vị này quả thật rất mạnh!

….

Ở cách Lạc Kinh 20 vạn dặm, trên một chiếc phi thuyền được cải tạo lại, Lâm Duệ giờ mới nhận được phi thư của Thiên Hương Thần Sứ. Nội dung phi thư là cảnh báo cho hắn biết Vô Địch Pháp Vương đã biết thánh lôi kiếp hỏa chọn hắn làm chủ nhân, rất có thể sẽ đến tìm hắn, bảo hắn nhất định phải cẩn thận đề phòng, tốt nhất là trốn đến bên cạnh Lạc Vọng Thư.

Khóe môi Lâm Duệ không khỏi giần giật, thầm nghĩ cảnh báo rất chuẩn xác nhưng tiếc là quá muộn! Vô Địch Pháp Vương này giờ đang ở sau lưng hắn, dùng tay giơ về đầu hắn a!

Vô Địch Pháp Vương ngồi sau lưng Lâm Duệ cũng nhíu chặt mày lại. Nàng đã mấy lần muốn thử hút ra quang minh ấn trên người Lâm Hạo nhưng đều thất bại, mỗi lần nàng đều bị thánh lôi kiếp hỏa phản kích mạnh mẽ. Nếu miễn cưỡng, nàng có thể lấy ra quang minh ấn này nhưng bản thân sẽ phải trả giá rất lớn, lớn đến mức có thể triệt để phá hoại thần khí vực sâu của nàng, công thể của nàng cũng sẽ tổn hao đến một nửa.

Vô Địch Pháp Vương thật ra cũng không nghĩ có thể lấy được quang minh ấn, nàng hiểu Lâm Hạo này là thể xác Đại Nhật Thiên Tôn và Minh Vương đời thứ bảy chọn trúng. Quang minh ấn trước đó không lựa chọn nàng thì đương nhiên, giờ nó cũng không lựa chọn nàng!

Chuyện này đối với nàng mà nói cũng không tính là dở nhưng điều làm Vô Địch Pháp Vương nghi ngờ là nàng không thể nghiên cứu được não bộ và xương sống của Lâm Hạo. Ở nơi đó có lực lượng Vực Sâu thủ hộ, để nàng không thể xâm nhập, thậm chí còn để nàng hơi giật mình, tim đập nhanh hoảng sợ.

Vô Địch Pháp Vương thậm chí còn có cảm giác, ẩn thái tử của Đại Tống này không phải loại yếu đuối, dễ bị nàng bóp chẹt! Kẻ này chắc chắn còn có hậu chiêu, mạnh đến có thể đánh cược với nàng một lần!

Ngoài ra còn có một việc làm nàng vô cùng nghi hoặc. Nàng cảm giác huyết mạch thanh niên này vô cùng quen thuộc, thậm chí có liên hệ huyết mạch với nàng.

Vô Địch Pháp Vương nheo mắt lại nói:

- Lâm Hạo, ngươi có phải vực ngoại thiên ma không?

Theo như tình hình căn cứ dưới đất phủ Trấn Quốc Hầu, người này cấu kết rất sâu với vực ngoại thiên ma.

Lâm Duệ nghe vậy thì đầy bình tĩnh, hắn không trả lời thẳng mà chỉ cười đáp:

- Pháp vương, ta không chỉ thông qua thiên ma trắc tầng cao nhất, còn đã đón nhận Hộ Quốc Long Ấn!

Thần tức luyện huyết của hắn đã được nâng cấp thành Ngự Thiên Thần Quyết, vị Vô Địch này hẳn không cảm ứng được chip sinh vật của hắn.

Vô Địch Pháp Vương thầm nghĩ cũng đúng, quan trọng nhất là vừa rồi nàng không cảm nhận được biến hóa tâm tình của Lâm Duệ. Ánh mắt của nàng càng thêm nghi ngờ:

- Huyết mạch của Lâm Hạo ngươi có phải bắt nguồn từ giáo chủ Quang Minh thánh giáo đời thứ bảy không?

Lâm Duệ nghe vậy thì sững sờ rồi lại thoải mái. Hắn giờ đã biết ba giọt máu cha mẹ để lại cho ba anh em họ nguồn gốc từ đâu!

- Có thể a. Nhưng ta không xác định được, ta chỉ biết từ khi tu hành đến nay, ba hệ quang lôi hỏa rất thân cận ta, tốc độ tu hành cũng nhanh hơn bình thường.

Lâm Duệ quay đầu lại, tò mò nhìn Vô Địch Pháp Vương:

- Nhưng việc này liên quan gì đến ngươi chứ? Không biết pháp vương giờ có thể nói cho Lâm mỗ biết, ngài mời Lâm mỗ đến tổng đàn Quang Minh thánh giáo làm gì chứ?

- Đương nhiên là để ngươi đón nhận vị trí Minh Vương.

Vô Địch Pháp Vương mặt không biến sắc thu tay về, chậm rãi bay đến đầu thuyền:

- Thánh lôi kiếp hỏa là chí cao thần khí của giáo ta, nó đã chọn ngươi làm chủ nhân, đương nhiên ngôi vị Minh Vương phải do ngươi ngồi rồi.

Lâm Duệ nghe vậy thì vô cùng đau đầu. Hắn thật ra cũng đoán được mấy phần nhưng khi chính tai nghe Vô Địch Pháp Vương nói những lời này thì vẫn khó mà đón nhận nổi:

- Pháp vương, ngài bảo ta không làm ẩn thái tử Đại Tống, thần sứ tương lai mà đi làm Minh Vương ăn bữa nay lo bữa mai sao?

Lâm Duệ ở Đại Tống thuộc về hàng ngũ lãnh đạo quốc gia, tiền đồ rộng mở. Hắn tới Quang Minh thánh giáo thì chỉ là thủ lĩnh tà giáo mà thôi! Giáo chủ một giáo nhìn như uy phong nhưng hắn không có căn cơ trong Quang Minh thánh giáo, chắc chắn sẽ bị biến thành con rối, không có quyền hành. Hơn nữa theo như tình báo Lâm Duệ nắm giữ, nội bộ Quang Minh thánh giáo không tốt, tà giáo này đã đến gần trạng thái phân liệt.

- Ngươi có thể lựa chọn từ chối.

Vô Địch Pháp Vương nắm chặt nắm tay, phát ra thanh âm răng rắc vang dội đầy dọa nạt:

- Cũng không bảo ngươi từ bỏ thân phận ẩn thái tử, thân phận của ngươi ở Đại Tống rất có lợi cho thánh giáo. Chờ ngươi đón nhận vị trí Minh Vương xong, ngươi có thể tiếp tục về Lạc Kinh đảm nhiệm Trấn Quốc Hầu!

Lâm Duệ nghe vậy thì nhíu mày hỏi:

- Sau đó thì sao? Ta nhận ngôi vị Minh Vương có thể có chỗ tốt gì cho pháp vương? Chẳng lẽ ngươi muốn ta giao toàn quyền giáo chủ cho ngươi?

Vô Địch Pháp Vương quay lại nhìn hắn, đầy tán thưởng:

- Ngươi rất thông minh!

Nàng hơi khoát tay nói:

- Ta muốn sau khi ngươi đảm nhiệm ngôi vị Minh Vương thì bổ nhiệm ta làm phó giáo chủ nhiếp chính, giáo lại sự vụ trong giáo cho ta!

Cũng vào lúc này, quanh người Vô Địch Pháp Vương bộc phát võ ý, sức mạnh khái niệm mạnh mẽ, phủ kín phi thuyền, thậm chí tràn ra cả không gian bên ngoài.

Lâm Duệ nghe thấy vậy thì thoáng thả lỏng tinh thần, cũng hơi thư giãn thoáng hạ xuống sức mạnh thánh hỏa và lực lượng hai khái niệm. Nếu là để hắn đi làm con rối, còn có thể trở về Đại Tống thì hắn không cần thiết “nổ súng”.

Nhưng đây là chỗ tốt của tu luyện Ngự Thiên Thần Quyết, ít nhất, hắn còn có tư cách “nổ súng”, liều mạng với vị Vô Địch Pháp Vương này.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an