Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Khi Vô Địch Pháp Vương dẫn Lâm Hạo tới tổng đàn Quang Minh thánh giáo thì Thiên Hương Thần Sứ đi tới Nam Cực Đảo.
Nam Cực Đảo nằm ở vùng cực nam Nam Châu, trên hòn đảo này có năm tòa mộ Minh Vương, trong đó tòa mộ của Minh Vương đời thứ bảy là hùng vĩ, nguy nga nhất. Cũng kể từ Minh Vương đời thứ bảy, các đời Minh Vương sau đều chọn đây làm nơi chôn cất.
Thiên Hương Thần Sứ khống chế pháp khí vào đảo, hơi chút lo lắng nhìn về hướng Lạc Kinh.
- Không biết Minh Vương điện hạ có nhận được phi thư cảnh báo của ta không?
Thiên Hương Thần Sứ sáng nay mới gửi phi thư cho Lâm Hạo, không phải vì nàng cố ý kéo dài, mà vì nàng phải tốn thời gian mới rời khỏi con đường thiên Uyên được, thêm vào phí không ít thời gian mới thu hồi được pháp khí của nàng giấu quanh Lạc Kinh.
Vô Địch Pháp Vương dù cứu nàng ra nhưng không cho phép nàng mang theo bất cứ pháp khí nào có thể gửi tin, để tránh nàng mật báo tin tức. Vì thế nên đến sáng nay, nàng mới có thể gửi cảnh báo cho Lâm Hạo.
Thiên Hương Thần Sứ nhanh chóng bay đến trước mộ Minh Vương đời thứ bảy. Nàng nhanh chóng nhìn quanh, cảm ứng lực lượng quang minh mạnh mẽ ở đây.
Kể từ đời Minh Vương thứ bảy, mỗi vị Minh Vương đều sẽ chọn chôn cất trên đảo này, làm lực lượng quang minh trên đảo mạnh thêm một phần. Vì thế đảo này còn được chúng tín đồ trong Quang Minh thánh giáo gọi là “Quang Minh Tịnh Thổ”, là nơi lánh nạn cuối cùng trong lòng họ.
Ân Thiên Thu cũng đã xây được một nửa lăng mộ cho mình. Nhưng lăng mộ này khả năng không thể hoàn thành, một là vì thân thể và chiến long của Ân Thiên Thu đã bị đánh thành mảnh vụn, hai là vị Minh Vương này khi kế vị gặp tranh luận rất lớn, sau khi định ra Minh Vương đời kế tiếp, hẳn là các vị chức cao trong giáo sẽ không đồng ý tiếp tục tiêu tốn tiền tài xây nốt lăng mộ này.
Thiên Hương Thần Sứ trông thấy một lão già vóc người thấp bé, ngồi trước mộ bia của Minh Vương đời thứ bảy. Chiều cao của ông lão này chỉ có năm thước, thấp hơn nhiều chiều cao trung bình của nam nhân Thiên Cực tinh, gương mặt ông trải kín nếp nhăn và dấu vết sương gió năm tháng, làm cho người ta cảm giác đầy trí tuệ uy nghiêm. Đó là Trình Tạo Thiên, Quang Minh Hiền Chủ đời trước, cũng là sư tôn của Vô Địch Pháp Vương, một tay nâng đỡ lên vị pháp vương này.
Ngày xưa, Trình Tạo Thiên đồng ý dùng chức Quang Minh Hiền Chủ của mình để đổi lấy một chức trong bảy pháp vương. Lúc đó, trên dưới Quang Minh thánh giáo đều không thể ngờ được Vô Địch Pháp Vương chỉ trong 5 năm ngắn ngủi đã xây dựng được thế lực lớn, trở thành quái vật mạnh mẽ trong giáo.
- Là Tiểu Thiên Hương sao?
Trình Tạo Thiên nhìn về Thiên Hương Thần Sứ, mỉm cười đầy hòa ái nói:
- Đến đây ngồi đi, mấy năm không gặp rồi, ngươi cũng trưởng thành rồi.
Ngày xưa Thiên Hương Thần Sứ là “Hầu Hỏa Thiên Nữ” trong giáo, quan hệ vô cùng thân thiết với vị này.
Thiên Hương Thần Sứ thì vẻ mặt trầm trọng, cung kính thi lễ với Trình Tạo Thiên:
- Hiền chủ, vãn bối hôm nay tới đây là vì chuyện của Vô Địch Pháp Vương, cũng để ngăn cản đại kiếp nạn trong giáo, giờ chỉ có thể do ngài tự mình đứng ra khuyên can Vô Địch thì mới được.
Trình Tạo Thiên nghe vậy thì hơi ngẩn ra, như có suy tư:
- Là vì ngôi vị giáo chủ thay đổi sao? Ta cảm ứng được thánh lôi kiếp hỏa phát sinh biến hóa, Ân Thiên Thu đã vẫn lạc, tân vương đã sinh ra. Ngươi lo lắng Vô Địch lại giết tân vương, cướp thánh lôi kiếp hỏa sao? Tiểu Thiên Hương, ngươi có thể nói cho ta biết chủ nhân mới của thánh lôi kiếp hỏa, Minh Vương đời này là nhân vật như nào được chứ?
Thiên Hương Thần Sứ cũng hơi nhíu mày lại, thân phận ẩn thái tử Đại Tống của Lâm Hạo rất quan trọng với Quang Minh thánh giáo, nên càng ít người biết càng tốt.
Trình Tạo Thiên nhìn thần sắc Thiên Hương Thần Sứ, không nhịn được bật cười nói:
- Thân phận của Minh Vương đời này không thể lộ ra sao? Ý của ngươi là nên che giấu sao? Vậy thì không phải người trong giáo ta rồi, có thể để ngươi vội vàng tìm ta cầu viện thì hẳn là tu vi người này không thể chống lại Vô Địch rồi.
Thiên Hương Thần Sứ nghe vậy thì sững sờ rồi nói đầy bội phục:
- Hiền chủ thông tuệ!
Trình Tạo Thiên cười đắc ý nói:
- Vậy thì không cần lo lắng. Vô Địch cũng không phải hạng điên rồi, nàng đương nhiên hiểu nếu liên tục giết hại chủ nhân thánh lôi kiếp hỏa sẽ dẫn phát chúng nộ! Vô Địch tuy không sợ nhưng đây không phải chuyện nàng muốn, thậm chí còn đi ngược với mong muốn của nàng. Tiểu Thiên Hương, ngươi nếu còn không yên lòng thì ta sẽ viết một phong thư, tự ngươi giao cho Vô Địch.
Thiên Hương Thần Sứ nhíu chặt mày lại, dáng vẻ nửa tin nửa ngờ. Nhưng câu nói cuối cùng của Trình Tạo Thiên làm cho nàng hơi yên tâm, nàng lên tiếng hỏi:
- Ta còn muốn biết về thân phận của Vô Địch Pháp Vương, nàng có phải vực ngoại thiên ma không?
Thân phận công khai của Lý Vi Lương là dòng dõi đời sau của Minh Vương đời thứ bảy. Cô gái này được đặt tên rất tùy ý, nghe nói khi mẹ nàng mang thai, cha nàng và tiểu thiếp khi du ngoạn trên hồ, lấy tay sờ mặt nước nói thật lạnh, cho nên về sau đặt tên là Lý Vi Lương. Lẽ ra nguồn gốc của vị pháp vương này rất chính thống, không có vấn đề gì nhưng năng lực của vị này rất giống vực ngoại thiên ma.
- Thân phận của Vô Địch sao?
Trình Tạo Thiên nghe vậy thì hơi nhíu mày, vươn người đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm bầu trời bên trên. Một hồi lâu, ông mới thở dài nói:
- Ta vốn không nên nói ra nhưng Tiểu Thiên Hương, ta vốn sắp chết, không thể đưa bí mật này vào trong màn trời được, không thể để lại mối họa ngầm này được.
Hắn quay lại nhìn Thiên Hương Thần Sứ nói:
- Nhưng Thiên Hương ngươi phải lấy nguyên thần thề với thánh lôi kiếp hỏa, trừ khi là tuổi thọ sắp hết, hoặc Quang Minh thánh giáo gặp nguy hiểm tồn vong, trừ khi người cho rằng hành động của Vô Địch mang đến mối họa sống còn cho Quang Minh thánh giáo, nếu không không được phép tiết lộ thân phận của Vô Địch.
Lần này Thiên Hương Thần Sứ vô cùng kinh ngạc. Trình Tạo Thiên là cấp 9 bậc đế, sức mạnh sánh với thần sứ lâu năm, tuổi thọ lên đến 1800 năm, giờ ông mới 600 tuổi, sao đã sắp chết được chứ?
Thiên Hương Thần Sứ nhanh chóng hiểu ra, việc Vô Địch Pháp Vương mạnh mẽ vượt qua lẽ thường, chắc chắn là có liên quan đến Trình Tạo Thiên! Là vị Quang Minh Hiền Chủ này tặng công thể của mình cho Lý Vi Lương!
Trong lòng Thiên Hương Thần Sứ không khỏi không vui, Trình Tạo Thiên đáng lẽ nên dùng lực lượng này cho Minh Vương mới nhận chức mới đúng! Trên mặt nàng không chút biến sắc, giơ lên tay phải, thề theo lời Trình Tạo Thiên từng nói:
- Nếu ta vi phạm sẽ bị thánh lôi kiếp hỏa thiêu diệt nguyên thần!
Trình Tạo Thiên khi thấy nàng thề xong thì mới lên tiếng:
- Lý Vi Lương không phải là vực ngoại thiên ma, mà nàng theo lệnh của ta đi tới thiên ma nguyên hương học tập sinh vật kỹ thuật của thiên ma. Nàng quả thật là hậu duệ của Minh Vương đời thứ bảy, trước đó nàng chưa bái vào Quang Minh thánh giáo nhưng được ta thu nhận làm đệ tử. Chỉ là dị thể của nàng ở thiên ma nguyên hương đã chết từ sáu năm trước.
Thiên Hương Thần Sứ hai mắt mở lớn, khó mà tin nổi:
- Dị thể của nàng đã chết? Sao có thể chứ?
Thiên Cực tinh và vực ngoại thiên ma đã tiếp xúc 800 năm, đã sơ bộ hiểu rõ đặc tính của nhau. Hai bên đều biết khi dị thể tử vong, bản thể cũng sẽ tử vong, dưới cấp 9 vượt hoàng không có ngoại lệ nào cả! Gần nhất có suy đoán hiện tượng này là do liên quan đến “màn trời”.
Nếu như dị thể của Lý Vi Lương đã chết, vậy sao bản thể của nàng còn sống, ý thức bản thân rõ ràng được chứ? Phải biết khi Lý Vi Lương mới gia nhập Quang Minh thánh giáo, tu vi mới là cấp 6 bậc đế!
- Ta cũng vô cùng tò mò. Lúc đó Lý Vi Lương đã biến thành người thực vật được chín ngày, ta dùng hết sức cũng không thể cứu được nàng.
Trình Tạo Thiên đầy châm chọc bật cười rồi thanh âm trầm trọng:
- Nhưng để ta bất ngờ là khi ta chuẩn bị tự tay chấm dứt cho nàng thì Lý Vi Lương lại tỉnh lại! Nhưng hẳn là nàng bị màn trời ảnh hưởng, đã mất ký ức khi còn sống, trong nguyên thần còn bị năm vị Vực Sâu ô nhiễm.
Ánh mắt Trình Tạo Thiên đầy sợ hãi thán phục:
- Lẽ ra nàng dù tỉnh lại cũng bị điên nhưng chấp niệm của Lý Vi Lương vô cùng mạnh mẽ, nàng sau khi tỉnh lại không chỉ duy trì tỉnh táo, còn ăn cắp được một chút sức mạnh Vực Sâu.
Thiên Hương Thần Sứ nghe vậy thì càng thêm kinh ngạc. Nghe nói trong màn trời, toàn bộ linh hồn của cấp 9 vượt hoàng trở xuống đều không thể duy trì ý thức bản thân, cũng không thể duy trì trí nhớ, ký ức của họ sẽ hòa vào màn trời, bị Căn hấp thu dần. Cho dù là yêu ma với chấp niệm mạnh mẽ cũng như vậy, toàn bộ đều biến thành một phần của màn trời, của Căn.
Nhưng càng càng thêm nghi hoặc:
- Ta rất kỳ quái, lai lịch nàng như vậy mà hiền chủ không cảnh giác sao? Vì sao lại dốc sức bồi dưỡng nàng?
Trình Tạo Thiên lắc đầu, thanh âm khoan thai:
- Ngươi hẳn phải biết lời tiên đoán ta cho Minh Vương nửa năm trước, thật ra ta lừa hắn, ta đã biết được từ sáu năm trước. Ta cũng không đưa cho hắn nội dung đầy đủ.
Thiên Hương Thần Sứ đương nhiên biết lời tiên đoán đó: “quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng". Nghe nói là Trình Tạo Thiên xin được của một vị quan tinh sư cấp 10.
Ánh mắt Trình Tạo Thiên trở nên vô cùng cuồng nhiệt:
- Lời tiên đoán đầy đủ là: quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng, trong lúc sinh tử giao thoa. Cho nên, dù Vô Địch Pháp Vương Lý Vi Lương có thể không phải là quang minh thật sự, cũng nhất định là một phần trong vận mệnh!
Khi hắn nói đến đây, từ bên ngoài bay đến một vệt sáng. Đó là phi thư trăm vạn dặm, Trình Tạo Thiên đón nhận nó rồi nở nụ cười:
- Vô Địch mời tổng đàn tổ chức Quang Minh Đại Hội, chứng kiến tân vương lên ngôi. Thấy chưa, ta đã nói là ngươi không cần lo lắng mà.
Nhưng giờ trong đầu Thiên Hương Thần Sứ lại tràn ngập chấn kinh.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an