Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 639: ở trên trời



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Tầm nửa ngày sau, phi thuyền của Vô Địch Pháp Vương đã tới phía nam của Trung Ương Hải.

Lâm Duệ sau đó phát hiện mình mang theo chiến giáp Hoàng Đế 8SS là vô ích, vì Vô Địch Pháp Vương đã chuẩn bị sẵn một bộ chiến giáp cho hắn.

Một vị trung niên tóc trắng, gương mặt gầy gò hõm sâu như khô lâu mang theo một cái rương hai trượng tiến lên phi thuyền. Vị này đầu tiên là thi lễ với Vô Địch Pháp Vương rồi lạnh lùng nhìn Lâm Duệ trong chiến giáp che kín mặt.

- Là hắn sao?

Trung niên tóc trắng này vẻ mặt lạnh nhạt, hai mắt cũng đầy lạnh lùng:

- Khí linh của thánh lôi kiếp hỏa chọn trúng người như này sao? Hình như mới chỉ cấp 6.

Trong đầu Lâm Duệ nhanh chóng hiện ra tư liệu về đối phương, là “Khô Giới Thiên Quân” Lý Cổ Thiền!

Đây không chỉ là một vị cao thủ cấp 9 vượt hoàng còn là một vị cơ quan sư đỉnh cấp, có thể mượn lực lượng khí giới, trong thời gian ngắn đem chiến lực nâng lên mức thần sứ, được công nhận là cánh tay trái của Vô Địch Pháp Vương, là phụ tá đắc lực nhất của vị này.

Người này vốn xuất thân từ Cơ Thần Điện, từng là thiếu tư thiên của Cơ Thần Điện nhưng vào ba mươi năm trước mưu phản Cơ Thần Điện, trở thành tán tu. Nghe nói Khô Giới Thiên Quân và Vô Địch Pháp Vương khi gặp nhau không chỉ thương thế nặng nề, cách cái chết không xa, nguyên thần còn bị nhiễu sóng mức lớn, đã đến gần ma hóa. Nhưng chỉ sau mấy năm ngắn ngủi, vị Khô Giới Thiên Quân này không chỉ thực lực quay lại đỉnh phong, tu vi còn tiến vào cấp 9 vượt hoàng, từ đây hiệu lực cho Vô Địch Pháp Vương, trở thành một trong những chiến tướng mạnh mẽ nhất dưới trướng vị này.

Lâm Duệ tra xét nguyên nhân mưu phản Cơ Thần Điện của người này thì thầm nghĩ trong lòng: “Má nó!”. Vị này mưu phản là vì Vương Ẩn Nguyệt, hình như tên này là một kẻ si tình. Hắn không khỏi nảy sinh ý nghĩ vung cuốc đào vị này về bên mình nhưng giờ còn chưa phải lúc. Hắn nho nhã chắp tay thi lễ với trung niên tóc trắng này:

- Gặp mặt Khô Giới Thiên Quân!

Trung niên tóc trắng nhíu mày lại, dù hắn không thấy được gương mặt phía sau chiến giáp nhưng không biết vì sao, hắn cảm thấy đối phương không có ý tốt với mình.

- Không thể vô lễ! Minh Vương tuy tu vi thấp nhưng huyết mạch lại là vượt đế, tiềm lực vô cùng tận.

Vô Địch Pháp Vương nhìn về cái rương nói:

- Chiến giáp này đã cải tạo xong?

Trung niên tóc trắng một lần nữa kinh ngạc liếc nhìn Lâm Duệ, cấp 6, huyết mạch vượt đế sao?

Theo như hắn biết, thế gian này chỉ có ẩn thái tử Đại Tống và Lâm Duệ, một vị thiếu niên thiên tài của Liên Bang mới làm được, đúng rồi, còn có hai hộ vệ bên cạnh họ nữa. Theo như tin tình báo, Thượng Quan Thiên Di có thể có mặt ở cả hai bên. Lâm Duệ và Lâm Hạo là minh hữu, đôi bên có thuộc hạ chung.

Trung niên tóc trắng khẽ lắc đầu, thầm nghĩ thế giới này sao vậy? Loại thiên tài cấp Vực Sâu này, sao đột nhiên xuất hiện lắm thế? Hắn vỗ vỗ lên hộp gỗ, lộ ra một bộ thiên ma long giáp cao một trượng chín bên trong.

Lâm Duệ vừa nhìn giáp này là biết nó được cải tạo lại từ Hoàng Đế cấp 9, lấy bộ chiến giáp Hoàng Đế cấp 9 làm trung tâm, sau đó treo thêm trang bị, làm cho độ cao bành trướng lên.

- Theo như yêu cầu của ngươi, đã tăng cường hệ thống ẩn giấu, hạ thấp độ khó điều khiển xuống, cấp 6 đã có thể điều khiển được. Nhưng vì thế giảm đi không ít chiến lực, nó chỉ sánh ngang cấp 9 vượt hoàng thôi. Ta đặt tên cho nó là Ẩn Long.

Trung niên tóc trắng đầy nghi ngờ nhìn Vô Địch Pháp Vương:

- Thật sự đem bộ chiến giáp này cho hắn? Trong ngắn hạn, đây là bộ chiến giáp cuối cùng của chúng ta rồi. Trường Sinh Hội đã bắt đầu đề phòng, chúng ta rất khó mua được linh kiện từ họ chứ đừng nói đến là mua được chiến giáp, ba tháng trước Trường Sinh Hội đã không bán thuốc cho chúng ta rồi. Quan trọng nhất là chúng ta đã hết tiền, tay buôn lậu Aleksey Vasilyev cái gì cũng dám bán nhưng tên này đòi nhiều tiền, muốn mua được hàng của hắn thì phải trả giá gấp mấy lần.

Vô Địch Pháp Vương vẻ mặt bình thản, không để ý lắm:

- Yên tâm, linh kiện và chiến giáp, còn có cả thuốc nữa, ta sẽ nghĩ biện pháp mua được. Chỉ cần chúng ta nắm giữ Quang Minh thánh giáo, có 3 tỷ giáo chúng, vực ngoại thiên ma sẽ chủ động tìm tới chúng ta.

Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền nghe vậy thì không cho là đúng, lắc đầu nói:

- Pháp vương, ta cảm giác Trường Sinh Hội rất đề phòng chúng ta. Aleksey Vasilyev kia cũng đang không ngừng nâng giá, thế lực của ngài càng mạnh, bọn họ càng không muốn nâng đỡ, trừ khi ngài cúi đầu thần phục họ, nếu không chúng ta rất khó mua được hàng tiếp. Hơn nữa giờ không phải thời cơ tốt tiếp nhận Quang Minh thánh giáo, Quang Minh thánh giáo tuy có 3 tỷ giáo chúng nhưng cũng là 3 tỷ miệng ăn. Ân Thiên Thu mười hai năm qua vì ủng hộ Vạn Tâm lão nhân tiến vào cấp 10 – Trường Sinh nên tiêu tốn rất nhiều. Tài sản trong giáo đã sớm bị bọn họ tiêu sạch, giờ toàn bộ là nhờ Thiện Tài Thần Sứ Triệu Trùng Lăng kinh doanh chống đỡ. Nhưng Triệu Trùng Lăng không hợp với ngài, một khi ngài đón nhận giáo phái, hắn chắc chắn sẽ không ủng hộ. Hơn nữa không bột đố gột nên hồ, giờ tình thế Quang Minh thánh giáo gian khổ, tứ đại hoàng triều Và Trung Châu trước đó không dám thu thuế trên tín đồ giáo ta, nhưng giờ Vạn Tâm lão nhân và Ân Thiên Thu liên tiếp vẫn lạc, tình thế trong giáo chuyển xấu, ta nghĩ họ sẽ ra tay.

Lâm Duệ ở bên cạnh yên lặng lắng nghe, thầm nghĩ Aleksey Vasilyev mà họ nói đến là bằng hữu hắn mới quen sao? Vị này làm ăn rất rộng a.

Lâm Duệ vốn nghĩ Vô Địch Pháp Vương hoàn toàn có thể mua bán với hắn. Công ty dược Duệ Phương là công ty thuốc hàng đầu, hắn còn mới dựng lên công ty công nghiệp nặng Sâm Lâm, đã có thể chế tạo máy móc chiến tranh cấp 7 trở xuống, có thể chế tạo linh kiện cấp cao. Nhưng hắn nghe đến đoạn Quang Minh thánh giáo hết tiền thì mất đi hứng thú, hóa ra là một đám quỷ nghèo!

Vô Địch Pháp Vương nghe vậy thì nhíu mày lại. Nàng không khỏi quay qua nhìn Lâm Hạo, thầm nghĩ đây là ẩn thái tử quản lý thương mại của Đông Châu với thiên ma, thần sắc bình tĩnh lại:

- Yên tâm, phương diện tiền sẽ có biện pháp. Triệu Trùng Lăng cũng không phải người không biết đại cục. Còn về phong ba bão táp sắp tới, có ta tới lo, Quang Minh thánh giáo không còn Ân Thiên Thu thì có Lý Vi Lương ta!

- Pháp vương, nếu ngài dùng đến lực lượng Vực Sâu thì đương nhiên trấn áp được, nhưng ngài mới cấp 8, thần hồn sẽ không chịu được!

Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền cau mày lại, ánh mắt khó hiểu:

- Trường Sinh Hội đã không bán thuốc “tinh thần lực giả hóa Vực Sâu” cho ngài nữa. Tương lai ngài vận dụng lực lượng Vực Sâu càng nhiều thì thần hồn suy bại càng nhanh. Với thiên phú của ngài, lực lượng Vực Sâu và thần khí Vực Sâu ngài nắm giữ, chỉ cần ngài chịu lắng đọng lại, tích lũy căn cơ, về sau hoàn toàn có thể lên cấp Trường Sinh, thậm chí có hy vọng tiến vào Vực Sâu.

Hắn thật ra không thể hiểu được, tại sao Vô Địch Pháp Vương lại vội vàng nhảy ra vào lúc này, khi thực lực tích lũy không đủ chứ?

Lâm Duệ nghe đến đây thì không khỏi híp mắt lại. Theo lời Khô Giới Thiên Quân nói thì vị Vô Địch Pháp Vương này còn nắm giữ sức mạnh Vực Sâu rất mạnh nhưng thần hồn của nàng không chịu được, nếu dùng nó sẽ phải trả giá lớn.

Lâm Duệ cũng từng nghe đến thuốc “tinh thần lực giả hóa Vực Sâu”, đây là một loại sản phẩm thí nghiệm, nghe nói có thể để nguyên thần võ tu cấp 8, cấp 9 trong thời gian ngắn giả hóa Vực Sâu. Trong vòng 10 phút, thậm chí thời gian dài hơn, để linh hồn của võ giả đó nắm giữ đặc tính Vực Sâu. “Tinh thần lực giả hóa Vực Sâu” có loại cấp 8 và cấp 9, giá cấp 8 cao hơn cấp 9.

- Được rồi! Về lĩnh lực linh hồn, ta hiểu nhiều hơn ngươi đấy.

Vô Địch Pháp Vương mất kiên nhẫn lắc đầu. Nàng ngửa đầu lên nhìn trời, thầm nghĩ sao nàng có thể không biết chỉ cần nàng tích lũy thêm bốn, năm năm nữa là có hy vọng cấp 9 chứ. Đợi khi nàng lên cấp 9, áp lực lực lượng Vực Sâu gây lên nàng cũng sẽ giảm mạnh, dễ khống chế hơn nhiều. Vấn đề là không kịp!

Sau khi nàng phục sinh, không hiểu vì sao luôn sinh ra cảm giác khẩn cấp, bị thúc giục. Dù nàng đã mất ký ức nhưng theo bản năng biết tất cả mọi thứ của nàng ở thiên ma nguyên hương. Nàng phải mau chóng tiến lên đó, tiến đến đệ cửu thiên ma nguyên hương (căn cứ số 9), thu hồi lại toàn bộ của nàng, thậm chí là “ký ức”, nếu không sợ là muộn mất. Nàng có lẽ sẽ mất đi những thứ quan trọng nhất cuộc đời ở đó….

Vô Địch Pháp Vương thấy Lý Cổ Thiền còn định thuyết phục thì nhíu mày chỉ xuống mặt biển bên dưới:

- Cổ Thiền, làm phiền ngươi vào tổng đàn trước, đi dẫn đường cho chúng ta.

Khô Giới Thiên Quân Lý Cổ Thiền nghe vậy thì hơi tái mặt.

- Được rồi! Lý Vi Lương ngươi đã muốn chết thì sớm chết đi!

Hắn hừ lạnh rồi bay lên rời khỏi phi thuyền. Hắn hiểu được đây là Vô Địch Pháp Vương muốn hắn rời đi, để hắn không thấy được mặt của Minh Vương. Hắn cũng không thấy khó chịu gì. Vị Minh Vương kia rõ ràng là có vấn đề nhưng hắn cũng không muốn nghiên cứu tìm tòi làm gì.

Lúc này Vô Địch Pháp Vương lạnh nhạt dặn:

- Đổi bộ Ẩn Long này đi. Hai vị phó giáo chủ cũng là cao thủ mức thần sứ, bộ chiến giáp Hoàng Đế 8SS của ngươi không dấu được họ, nhất là Vạn Lôi Nguyên Quân.

Lâm Duệ thật ra có nắm chắc, hắn định dùng khái niệm vặn vẹo ứng phó. Nhưng giờ đã có lựa chọn tốt hơn thì đương nhiên chọn theo thôi.

Đợi khi Lâm Duệ thay xong chiến giáp, Vô Địch Pháp Vương lại đích thân viết mấy trang giấy đưa cho Lâm Duệ.

- Đây là thân phận ta chuẩn bị cho ngươi, là hậu duệ giáo chủ đời thứ bảy lưu lại ở Đông Châu, là thứ tử của Chu Quốc Công.

Lâm Duệ nhận tờ giấy này mà thầm nghĩ đây là thân phận thứ tư của mình, mình sắp biến thành người muôn mặt rồi.

Tờ giấy Vô Địch Pháp Vương đưa sang chi chít chữ, nhưng Lâm Duệ với tu vi cao thâm, trí nhớ và năng lực đọc mạnh mẽ, vượt gấp mấy chục lần người thường, chỉ nhìn lướt qua hắn đã nhớ hết nội dung trên đó. Hắn hơi nhướng mày nói:

- Thoạt nhìn không có vấn đề gì, nhưng sợ là không chịu được điều tra.

Nói thật, Vô Địch Pháp Vương an bài thân phận cho hắn rất hoàn mỹ. Chu Quốc Công Đại Tống là hậu duệ huyết mạch Đại Chu, là theo tập tục “nhị vương tam khác” của Đại Tống, là hậu duệ huyết mạch triều trước. Nhị vương tam khác là gì, là hoàng thượng triều này sẽ ban tước vị, đất phong cho hoàng thất hai triều trước đó, để trấn an nhân tâm.

Giáo chủ đời thứ bảy của Quang Minh thánh giáo nổi tiếng đa tình, trong đời có hơn mười vị hồng nhan tri kỷ, hơn 70 người con, cho nên chính Quang Minh thánh giáo cũng không nắm giữ hết được danh sách con cháu vị này. Vị này và một người vợ trong dõng dõi Chu Quốc Công sinh con, sau đó đến các đời sau huyết mạch giảm dần, rồi lại đột nhiên bộc phát mạnh mẽ. Đây là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra. Mà Minh Vương mới nhận chức cũng có lý do để che giấu thân phận, sợ liên lụy đến già trẻ cả nhà Chu Quốc Công.

Nhưng quỹ tích nhân sinh một người không thể từ không hóa có, không lộ chút sơ hở nào được. Giống như thân phận Lôi Đình, Lý Hàng Long phải trợ giúp hắn che giấu rất nhiều, tiêu phí lượng lớn công sức. Nhất là ở trên tờ giấy này còn nói “Quang Minh Hiền Chủ” đời trước – Trình Tạo Thiên âm thầm thu nhận hắn làm đệ tử.

- Yên tâm, người ngoài trong thời gian ngắn chưa tra đến phủ Chu Quốc Công được. Dù tra đến thì cũng có sư tôn ta và Thiên Hương Thần Sứ hỗ trợ che giấu, còn có Quang Minh Hiền Chủ hiện tại nữa, vấn đề không lớn, hơn nữa có thể lừa gạt cả đời được sao?

Vô Địch Pháp Vương thần sắc tự nhiên, hai mắt đầy mong chờ:

- Ngươi nhớ kỹ chưa, giờ đi xuống thôi.

Lâm Duệ yên lặng không nói, chỉ thiêu đốt tờ giấy trên tay thành tro bụi.

Cùng lúc đó, hắn nhìn về sau lưng. Theo như thuộc hạ hắn mới nhắn, lúc này sư tôn hắn, Lạc Vọng Thư đang cùng Lệnh Hồ Minh Đức, còn có Tiên Vu Yên, Vương Thiên Vũ đang gia tốc chạy tới, ở phía sau hơn 5 vạn dặm.

Lâm Duệ phán đoán lần này mình tới Quang Minh thánh giáo hẳn là không lo về an toàn, muốn lấy trấn tĩnh làm chủ nhưng sư tôn Lạc Vọng Thư hắn không muốn vậy. Vị này đầu tiên là kéo theo ông lão Lệnh Hồ và một đám thuộc hạ đắc lực của Lâm Duệ, lên tinh hạm đuổi theo.

Lâm Duệ giờ chỉ đành để Lệnh Hồ Minh Đức và Cơ Tuyết Oánh khuyên nhủ sư tôn hắn bình tĩnh chớ vội. Chuyện còn chưa nghiêm trọng đến mức buộc phải ra tay.

- Đi thôi!

Vô Địch Pháp Vương nắm lấy cánh tay Lâm Duệ, nhảy từ trên phi thuyền xuống mặt biển bên dưới.

Chốc lát sau, Lâm Duệ thấy một kiến trúc to lớn dưới đáy biển.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an