Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Tổng đàn Quang Minh thánh giáo nhất định phải di chuyển, vị trí tốt nhất là tinh cảng sắp mở của Đại Tống.
Mấy tháng tiếp theo, Lâm Duệ sẽ một mực tọa trấn tinh cảng, chú ý thương mại ở đó. Tổng đàn Quang Minh thánh giáo di chuyển đến đó, Lâm Duệ có thể đồng thời chăm nom hai bên, bằng không đôi bên cách mấy chục vạn dặm, dù cho hắn có đông đảo tinh hạm cũng không chịu nổi. Hắn dù cũng có thể dùng thiết bị dịch chuyển lượng tử di chuyển, như là truyền tống tới lui nhưng phương pháp này cũng có tai họa ngầm rất lớn, cũng vô cùng phiền phức.
Tinh cảng cách Lạc Kinh chín ngàn dặm, cách khá xa, sau đó tinh cảng cũng không cấm cấp 9, không có Giám Thiên Thần Nhãn soi chiếu, đám võ tu cấp 9 có thể tùy thời ra vào, dẫn đến ngư long hỗn tạp, linh cơ tán loạn, dễ dàng che giấu tổng đàn ở đó.
Với sức mạnh của Thần Thánh Quang Minh đại trận, đủ để che giấu chiếc thiết giáp hạm này.
Nhưng việc di chuyển tổng đàn, “Minh Vương” không có chút căn cơ nào, nếu nói ra sẽ bị các bên phản đối, dù sao đó cũng là nơi dưới mắt Thần, giáo chúng Quang Minh thánh giáo sao có thể không sợ hãi được chứ? Vì thế hắn chỉ đành mượn nhờ Vô Địch Pháp Vương hoàn thành chuyện này.
Lâm Duệ không thể đối kháng với tứ đại hoàng triều và Trung Châu, còn có các thế lực lớn vây quét nữa, như vậy chẳng bằng giao cho Vô Địch Pháp Vương đến đỡ. Đây quả thật là để Quang Minh thánh giáo rơi vào chiến tranh liên miên, ảnh hưởng nền công nghiệp của Liên Bang nhưng hắn còn biện pháp nào được chứ? Hắn giờ sức nhỏ, trong giáo không có căn cơ, không thể làm khác được.
Nếu hắn không giao quyền cho Vô Địch Pháp Vương, với tính cách cương nghị của vị này, khéo hôm sau lại lập mưu diệt trừ giáo chủ, hoặc dứt khoát ra ngoài tự làm.
Mà hắn nếu liên tiếp nghị hòa thì uy vong giảm mạnh, lúc đó cũng sẽ bị các đại lão trong giáo coi như con rối, thao túng điều khiển mà thôi, những người này cũng nuốt sạch quyền hành của hắn thôi.
Đằng nào cũng vậy, chẳng bằng giao cho Vô Địch, ít nhất vị này còn sẵn lòng đứng ra dẫn dắt giáo chúng đối địch. Vậy ngại gì không để Vô Địch nắm quyền, xông pha chiến đấu cho hắn chứ?
Có câu, đánh một quyền ra, tránh được trăm quyền đánh tới.
Lâm Duệ đồng thời nắm giữ tình báo Hoàng Thành Ty Đại Tống và Cục An Ninh Liên Bang, biết được Đại Thịnh không thể điều ra lượng lớn quân tấn công Bắc Thịnh Giáo Khu được. Dù sao ba vị Vực Sâu trong Luyện Ngục còn đang mài đao xoèn xoẹt, đang tìm cơ hội tấn công lên mặt đất. Đại Tống còn đang chỉnh đốn quân bị, từ trên xuống dưới lo lắng ma quân Luyện Ngục lựa chọn chủ lực tấn công Đại Tống. Đại Thịnh cũng không khác được là bao.
Lâm Duệ tính toán rất hay, bản thân hắn trốn sau lưng Vô Địch, yên lặng phát triển, đợi đến khi mình trưởng thành thì thu hoạch thành quả thắng lợi của Vô Địch. Ở Thiên Cực tinh, sức mạnh mới là đạo lý cứng rắn nhất. Chỉ cần tương lai, uy vọng của hắn không mất, lại lên cấp 8, cấp 9 thay thậm chí là Trường Sinh... thì lúc đó có thể thu lại hết quyền hành.
Sau đó hắn có kịch hay để xem, tam trụ ngũ sứ thất vương dẫn theo mấy vị tế tự dưới quyền hết sức phản đối, ngăn lại, muốn để Lâm Duệ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra nhưng Vô Địch Pháp Vương không thèm để ý chút nào.
Nàng đã được Minh Vương chính miệng bổ nhiệm, với danh nghĩa quản lý giáo phái, nàng bắt đầu bắt các phân khu, phân bộ nộp lên thần kim, đồng thời điều hộ giáo quân tiếp viện tổng đàn. Không giao ra sao? Không có hộ giáo quân có thể điều tới, vậy ngươi còn tư cách gì đảm nhiệm hồng y tế tự? Còn mặt mũi nào đảm nhiệm ngũ sứ thất vương chứ? Có phải là ngươi tham nhũng không, phải điều tra thôi…
Việc này nếu do Minh Vương xử lý, đám tế tự cấp cao này chắc chắn mượn đủ cớ để từ chối, Vô Địch Pháp Vương lại hiểu rõ gốc rễ của họ, lại có võ lực chuẩn Trường Sinh, bọn họ không thể làm gì được. Lâm Duệ thầm nghĩ cái này là ác nhân tự có ác nhân trị.
Nhưng khi Vô Địch Pháp Vương muốn bổ nhiệm phụ tác đắc lực của mình Lý Cổ Thiền lên làm Khô Giới Pháp Vương, Bách Dực Đao Vương Tư Đồ Lãnh lên làm Bạch Dực Pháp Vương thay cho Ân Vạn Tuế vắng mặt thì bị Vạn Lôi Nguyên Quân và Vạn Diễm Cư Sĩ hợp lực ngăn cản.
Lần Quang Minh Đại Hội này, Bạch Mi Pháp Vương Ân Vạn Tuế đến giờ chưa đến, cũng chưa từng nhắn lại giải thích với tổng đàn, có khả nghi phản giáo. Vị này lại liên quan đến án gian lận truyền hỏa mười ba năm trước, ý của Vô Địch Pháp Vương là tạm thời cách chức người này, giải về tổng đàn, điều tra rõ ràng rồi xử lý.
Nhưng đám người Vạn Diễm Cư Sĩ dù thế nào cũng không đồng ý, đôi bên kém chút là động võ đánh nhau.
Thực lực của Lý Cổ Thiền và Tư Đồ Lãnh chắc chắn đã đủ, hai người này là cấp 9 vượt hoàng, chiến lực đạt mức chuẩn thần sứ, đừng nói là làm pháp vương, làm đến thần sứ của Quang Minh thánh giáo cũng được.
Trong Quang Minh thánh giáo, năm vị thần sứ chiến lực chỉ là cấp 9 vượt hoàng, không bằng các vị thần sứ của tứ đại hoàng triều, Trung Châu. Trong đó Thiên Hương Thần Sứ còn thiên về hướng phụ trợ, chiến lực thấp nhất, chỉ ngang với mức chuẩn thần sứ.
Bảy vị pháp vương thì cơ bản đều là cấp 9 vượt hoàng hoặc là cấp 8 vượt đế, tương đương với nghị viên vinh dự quốc hội. Không ai làm được như Vô Địch Pháp Vương, chiến lực lúc cực thịnh đạt đến mức chuẩn Trường Sinh!
Cho nên Lâm Duệ cũng không gạt bỏ, cũng không đáp ứng. Hắn bắt đầu nói ba phải, nói là hai người này mới gia nhập Quang Minh thánh giáo, còn thiếu tư lịch, chưa đủ chiến công, cưỡng ép bổ nhiệm sẽ làm các huynh đệ trong giáo bất mãn. Ý của hắn là bổ nhiệm hai người này làm hồng y chủ tế trước, đợi sau trận chiến với Đại Thịnh rồi luận công ban thưởng.
Vô Địch Pháp Vương cuối cùng đành có chút bất mãn đáp ứng. Khi Ân Thiên Thu tại vị, người này hết sức chèn ép nàng, Lý Cổ Thiền và Tư Đồ Lãnh theo nàng chinh chiến năm năm nhưng không thu được bất cứ chức vị gì trong Quang Minh thánh giáo. Cho nên đây là ranh giới cuối của nàng, hai vị này phải được đảm nhiệm hồng y chủ tế.
Đông đảo tế tự cao giao dù lo lắng quyền hành của Vô Địch Pháp Vương lại tăng nhưng chỉ cần hai người này chưa lên đến pháp vương, bọn họ miễn cưỡng có thể tiếp nhận.
Chương trình hội nghị sau đó rất nhanh, Vô Địch Pháp Vương phong cách ngắn gọn, hành động mãnh liệt, chính vụ hỗn loạn mà chỉ đôi ba câu đã quyết định.
Gần một canh giờ sau, lần bàn bạc này đã kết thúc. Đám người trong nội đường hoặc phấn chấn, hoặc ủ rũ, lo lắng rời khỏi Đại Minh Đường.
Nhưng Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam vẫn ở lại, một mực đứng yên đó, chờ khi đám người rời đi hết.
Lâm Duệ vốn đang mong chờ đi tới Huy Hoàng Thánh Đàn, xem thần khí này nhưng lại không thể không tạm ngừng, đầy nghi ngờ nhìn Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam:
- Củng hiền chủ lưu lại là có lời gì muốn nói với riêng ta sao?
Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam đột nhiên nhìn chằm chằm Lâm Duệ trên ngai vàng rồi khom người nói:
- Hôm nay Minh Vương điện hạ không chỉ chạm đến thần hỏa mà không sao, còn được ý chí của 3 tỉ tín đồ ủng hộ, ngồi lên thánh hỏa liên đài, còn hiểu đạo lý ngự hạ thuộc hạ, điều hòa bất đồng trong giáo phái, quả thật làm ta bất ngờ. Nhưng ta cũng rất muốn biết diện mạo của ngài.
Lâm Duệ nghe vậy thì nhíu mày, thầm nghĩ ta cũng muốn quang minh chính đại nhưng thân phận của ta thật không dễ để lộ.
Thiên Hương Thần Sứ cũng biến sắc, nàng cũng lo Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam sẽ truy hỏi. Lúc trước vị này xem ở đại cục, cũng không nói phá nhưng vị này thân là Quang Minh Hiền Chủ, phụ trách truyền thừa giáo nghĩa, truyền thừa thánh hỏa, nhất định sẽ truy hỏi.
Khi Thiên Hương Thần Sứ định nói gì đó thay cho Lâm Duệ, Quang Minh Hiền Chủ Củng Bá Nam giơ tay lên nói:
- Không cần nhiều lời. Ta biết Minh Vương có lo lắng, cũng đồng ý thề với thần hỏa, dù thân phận Minh Vương điện hạ như nào, Củng Bá Nam ta tuyệt đối không nói ra ngoài dù chỉ nửa chữ, nếu không sẽ bị thánh lôi kiếp hỏa đốt cháy toàn bộ nguyên thần!
Lâm Duệ thấy Thiên Hương Thần Sứ ám chỉ, vị này đang khẽ gật đầu ra hiệu với hắn.
Lâm Duệ cũng không tin cô nàng Thiên Hương này, nhưng chớp mắt này, hắn cảm nhận được thay đổi trong quang minh ấn. Củng Bá Nam lại thật sự thề độc với thánh lôi kiếp hỏa, hắn còn chứng kiến nguyên thần vị này bị thần hỏa lấp đầy, gần như hóa thành thần hỏa.
Một khi Củng Bá Nam làm trái lời thề, Lâm Duệ có thể thiêu chết đối phương. Hắn hơi suy ngẫm rồi mở mặt nạ ra, để lộ mặt mũi.
Củng Bá Nam vừa thấy mặt của hắn thì hơi sững sờ, cảm giác Minh Vương trẻ tuổi thật nhưng rồi nhìn kỹ hơn, vị này sắc mặt đầy chấn động, con ngươi co rút cực điểm. Hắn đã nhận ra Minh Vương đời này là ai! Bởi vì gần đây tin tức về vị này tràn lan khắp các thế lực lớn ở Thiên Cực tinh.
Đó chính là Lâm Hạo! Là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, có quyền tham chính nội các, ẩn thái tử Đại Tống!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an