Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Đa tạ minh chủ yy67001737 đã đề cử truyện và tặng kim phiếu ^^
Triệu Văn Hàn cảm nhận được Lâm Duệ đến gần thì nhanh chóng lùi lại, vừa lùi hắn vừa quấy nhiễu thời gian để tăng nhanh tốc độ, một người một rồng như hóa thành tia sáng, nháy mắt đã lùi lại 22 dặm.
Đây không phải chỉ vì các loại nghi ngờ về thân phận Lâm Duệ, mà là vì Lâm Duệ có thể đến gần hắn trong vòng 10 dặm, hắn mới phát hiện ra đối phương! Vì thế trong lòng hắn nảy sinh cảm giác nguy cơ mãnh liệt, trái tim ẩn ẩn nhói đau.
Hiện tại bao gồm Triệu Văn Hàn, các bên đều đang tìm kiếm thân phận dị thể của Lâm Duệ, hiện giờ có hai khả năng, một là Minh Vương, một là Lâm Hạo, giám quốc Đại Tống.
Dù chiến long của ba người này khác nhau nhưng bọn họ vẫn thầm sinh nghi, tìm kiếm chứng cứ. Lúc này họ có phần mất nhẫn nại, mấy bên hợp lực sắp đặt cục này để thăm dò.
Cho nên trước đó, trong lòng Triệu Văn Hàn đã có mấy phần kiêng kị với Lâm Duệ. Vì hai thân phận kia, thân phận nào cũng rất khó giải quyết, một vị sở hữu Thánh Lôi Kiếp Hỏa, một vị thì đang cầm thần khí trấn quốc.
Đấy là chưa kể đến sau lưng Lâm Duệ còn có Song Thiên Nữ.
Trận chiến Thiên Châu tám tháng trước, có đông đảo lời đồn đại tản ra khắp nơi, trong đó còn có vết tích của Mộng Ảo Thiên Tôn, để người khó lòng biết rõ hư thực, nền tảng của Lâm Duệ và Minh Vương.
Triệu Văn Hàn trước khi động thủ thì muốn biết thân phận dị thể của Lâm Duệ là gì, đồng thời mong muốn nhờ lần hành động này, hấp dẫn được Song Thiên Nữ tới đây.
Triệu Văn Hàn và minh hữu đã để mắt đến phòng nghiên cứu thực trang Duệ Phương từ lâu, muốn tìm hiểu về kỹ thuật ở đó, muốn nhân cơ hội này dẫn Song Thiên Nữ ra, như vậy họ mới có cơ hội ra tay.
Nhưng kế hoạch lần này, nhiều biến cố nảy sinh. Triệu Văn Hàn không ngờ dưới trướng Lâm Duệ lại có một vị siêu thần sứ, vị này đánh trọng thương hai yêu ma mức thần sứ hắn mất vô số tâm huyết mới bồi dưỡng được, còn suýt giết chết.
Triệu Văn Hàn vốn không định tự mình đứng ra nhưng cuối cùng lại không thể không xuất hiện, cứu tính mạng hai thuộc hạ.
Khi Triệu Văn Hàn dùng bí pháp màn trời liên lạc với minh hữu thì thần sắc thêm kinh ngạc. Lâm Hạo vẫn đang trong nha môn tổng đốc, bàn luận chính vụ cùng đại ti thiên, ngọc tỉ truyền quốc và tinh cảng Đại Tống không chút phản ứng!
Chiến long của Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ cũng không di chuyển, vẫn đang ở căn cứ bến tàu.
Như vậy tại sao Triệu Văn Hàn hắn lại cảm thấy nguy cơ mãnh liệt chứ? Lâm Duệ chỉ mới là cấp 7, chiến lực giỏi lắm là mức nghị viên loại mạnh, sao có thể giấu diếm cảm ứng của hắn, tiến đến sát hắn chứ?
Khi Triệu Văn Hàn nhìn thấy con chiến long cao gần tám trượng, toàn thân bạch kim, bao phủ phù văn tím vàng sậm, sau lưng có sáu đôi cánh chim đứng sau lưng Lâm Duệ thì ánh mắt sững sờ. Đó không phải là đế hạo thần dương long, mà là huy hoàng vĩnh hằng long!
Triệu Văn Hàn vừa nghĩ tới đây là hiểu ra, Lâm Duệ chính là Minh Vương đời này của Quang Minh thánh giáo!
Chính mình rõ ràng đã bị một vài người lừa gạt, đám rác rưởi Trường Sinh Hội không biết vì mục đích gì, che dấu tin tức quan trọng ở trận chiến Thiên Châu không cho hắn biết.
Cũng trong nháy mắt này, Triệu Văn Hàn và chiến long bùng lên ánh lửa trắng. Không chỉ hắn, toàn bộ yêu ma gần đó đều đang bị thiêu đốt.
- Tám tháng trước, Ngụy Cảnh Đồng muốn dòm ngó nền tảng của ta, ta cho phép, hắn đã nằm lại ở Thiên Châu.
Lâm Duệ bay đến gần, cả người phát ra ánh sáng mãnh liệt như mặt trời, thanh âm vẫn vui cười:
- Nhưng mới qua tám tháng, Triệu Văn Hàn ngươi cũng muốn đi theo hắn sao?
Keng!
Một thanh âm kim loại va chạm mãnh liệt, chấn động vùng không gian này.
Không chỉ đám yêu ma kêu thảm, đông đảo tướng sĩ của đoàn thám hiểm cũng không chịu nổi, khẽ kêu rên thống khổ, thất khiếu chảy máu.
Đây là đòn giao tranh đầu tiên giữa hai người!
Đôi đao cao tần Thái Bình và Trấn An 9SSS của Lâm Duệ vậy mà đập thân thể Triệu Văn Hàn như sao băng rơi mạnh xuống đất, đánh ra một hố to.
Đế trụ thiên long của Triệu Văn Hàn càng thảm, ngực nó đã bị huy hoàng vĩnh hằng long chém ra một vết đao sâu hoắm, máu tươi trào ra.
Triệu Văn Hàn lập tức kinh hãi, sức mạnh, chân nguyên, hồn lực của đối phương đều vượt xa cấp 7 bình thường, thậm chí vượt quá cả cấp 8, đã đạt đến tiêu chuẩn cấp 9 – Thần Chiếu rồi!
Huy hoàng vĩnh hằng long kia còn mạnh nữa, đã đạt tiêu chuẩn Trường Sinh rồi!
Quả không hổ là chiến long của “Tích Nhật Thần Vương” Đại Nhật Thiên Tôn, năng lực mọi mặt đều vượt qua chiến long cùng bậc, nhất là độn pháp và tốc độ xuất thủ, nhanh đến mức Triệu Văn Hàn không kịp phản ứng.
Nhưng chân chính làm Triệu Văn Hàn bị đánh bại là sức mạnh khái niệm vô cùng mạnh mẽ của Lâm Duệ.
Đó là 90% kiếp lôi và 90% thánh hỏa, gần như trong nháy mắt phá tan sức mạnh của Triệu Văn Hàn.
- Làm càn?
Triệu Văn Hàn hai mắt sáng rực, thầm nghĩ hắn sao có thể giống như Ngụy Cảnh Đồng chứ?
Ngụy Cảnh Đồng lên cấp Trường Sinh mới được 3000 năm, sức mạnh khái niệm cao nhất là 74%. Ngụy Cảnh Đống khi cầm ngọc tỉ truyền quốc thì có thể thắng chắc hắn nhưng khi kẻ kia trốn vào Luyện Ngục, một thân sức mạnh mất đi 80%, là yêu nhất trong cấp Trường Sinh.
Triệu Văn Hàn hắn từ khi tu hành đến nay, chưa từng mượn bất cứ ngoại lực nào, ngày xưa hắn cùng thời với Đỗ Tôn Long, thanh thế không kém là bao. Giờ võ ý của hắn đã tiếp cận 80%, là Trường Sinh loại mạnh!
- Thần khí tuy mạnh nhưng đáng tiếc tu vi của ngươi không đủ, ngươi có bao nhiêu nguyên chất để sử dụng thánh hỏa chứ?
Triệu Văn Hàn lao lên khỏi hố đất, một lần nữa va chạm với Lâm Duệ. Trên mặt hắn, tràn đầy ý châm chọc:
- Ngươi chẳng qua chỉ là vật chứa để Đại Nhật Thiên Tôn hay giáo chủ đời thứ 7 phục sinh mà thôi, sao dám khoe khoang trước mặt lão phu chứ?
Triệu Văn Hàn chỉ từ sức mạnh, tốc độ và cường độ thần hồn mạnh đến khác thường của Lâm Duệ là hiểu rồi. Kẻ này nhất định đã bị Đại Nhật Thiên Tôn coi là vật chứa để phục sinh, cường độ thân thể mới mạnh được đến như vậy.
Lúc này, đôi bên giao tranh một lần này, Triệu Văn Hàn thêm một lần biến sắc!
Sức mạnh khái niệm của Lâm Duệ lại một lần nữa nghiền ép hắn. Đúng là đối phương vận dụng sức mạnh khái niệm “thánh lôi” và “kiếp hỏa” cứng nhắc thiếu linh hoạt nhưng có thể biến đổi! Lâm Duệ thao túng sức mạnh hai loại khái niệm áp chế chặt chữ sức mạnh khái niệm tuế nguyệt của hắn! Tên này mới chỉ là cấp 7 đã có thể điều khiển được Thánh Lôi Kiếp Hỏa!
Đôi bên giao tranh mấy chục đòn ngắn ngủi, miệng mũi Triệu Văn Hàn đã phun ra ánh lửa trắng.
Hắn giờ bị ánh đao của Lâm Duệ đánh cho chạy ngược về sau hơn 200 dặm, trong mắt càng lúc càng kiêng kị.
Lâm Duệ này, mạnh không chỉ ở sức mạnh khái niệm, còn có võ đạo, đao pháp cũng rất mạnh!
Võ giả sau khi lên cấp 9 – Thần Chiếu thì bí pháp chém giết thăng hoa lên cấp độ mới, coi trọng sử dụng toàn diện sức mạnh, tốc độ, lực phản ứng, lực lượng thần hồn, năng lực huyết mạch và khái niệm.
Vì vậy, khi lên đến cấp 9, võ giả không thể đi theo con đường của người khác nữa. Họ phải tự sáng tạo võ quyết phù hợp nhất với bản thân, phát huy lớn nhất sức mạnh của họ.
Lâm Duệ tuy mới chỉ cấp 7 nhưng võ đạo đã không kém cấp 9 – Thần Chiếu rồi! Võ đạo của hắn có thể phát huy cực hạn mọi mặt của hắn và huy hoàng bất diệt long.
Triệu Văn Hàn vốn tưởng rằng mình có thể chống đỡ được 60 hô hấp, cho đến khi Lâm Duệ hao hết chân nguyên, hoặc là đến khi đối phương bị Đại Nhật Thiên Tôn ăn mòn ý thức, buộc phải lùi lại.
Nhưng đôi bên giao tranh đến giờ còn chưa đến một hô hấp, Triệu Văn Hàn đã sinh ra cảm giác không đỡ được nữa rồi.
Phiều toái hơn là còn có Liễu Tâm Lan và hai hộ vệ của Lâm Duệ, đã dự đoán chặn lại đường lùi của hắn, đang tích súc sức lực, kết trận đón lõng hắn.
Nhất là đao ý, khái niệm vôi đình và vạn hóa của Liễu Tâm Lan đã khóa chặt đường lùi của Triệu Văn Hàn, còn phối hợp với Lâm Duệ uy hiếp phía sau lưng hắn, áp chế một phần lực lượng của hắn.
Triệu Văn Hàn biết Liễu Tâm Lan đang tụ bí chiếu cấp 9 vượt đế. Nàng này là đệ tử kiệt xuất nhất của Vô Cực Đao Tôn, là một vị võ đạo thiên kiêu, chỉ dùng 150 năm đã lên đến mức siêu thần sứ, thu được đầy đủ chân truyền của Đỗ Tôn Long, dù là Triệu Văn Hàn cũng không dám khinh thường.
- Cút cho ta!
Triệu Văn Hàn đầy tức giận, bộc phát huyết khí toàn thân, đánh lùi Lâm Duệ một chút rồi mãnh liệt vung kiếm về phía sau.
Sức mạnh khái niệm tuế nguyệt thao túng thời gian, làm dòng chảy thời gian hỗn loạn, thậm chí là đảo ngược, quấy nhiễu lực hút xung quanh làm không gian xung quanh sụp đổ diện tích lớn.
Triệu Văn Hàn gần như quét ngang, đánh lùi lại ba người Liễu Tâm Lan. Nhưng ánh đao của Liễu Tâm Lan vẫn lóe lên, kiềm chế Triệu Văn Hàn trong tích tắc, để hắn chỉ có thể dùng 40% sức mạnh ứng phó với Lâm Duệ.
Lúc này, Lâm Duệ thần sắc lạnh lùng đuổi đến, thanh âm hắn truyền vào tai Triệu Văn Hàn như lời thì thầm của ác ma.
- Ngươi nếu đã biết ta là vật chứa để Đại Nhật Thiên Tôn và giáo chủ đời thứ 7 phục sinh, vậy thì không ngại đoán thêm một thân phận nữa của ta.
Triệu Văn Hàn nhíu mày, thầm nghĩ thằng nhãi ranh này nói gì vậy? Hắn lập tức biến sắc, con ngươi co rút lại:
- Pháp môn thanh tịnh?
Người này nếu đã là vật chứa để Đại Nhật Thiên Tôn và giáo chủ đời thứ 7 phục sinh, vậy thì cũng là chủ nhân của pháp môn thanh tịnh!
Triệu Văn Hàn trong nháy mắt hiểu vì sao Lâm Duệ có thể chữa trị thực trang hội chứng cho thực trang võ giả các đời đầu, để bọn họ khôi phục bình thường.
Kẻ trước mắt hắn chính là bán thần!
Trong lòng hắn giờ vô cùng hối hận, thầm nghĩ sao mình không nghĩ đến chuyện này chứ? Là Mộng Ảo Thiên Tôn thi triển kiến tri chướng sao?
Quanh người Triệu Văn Hàn bùng cháy lửa trắng mãnh liệt, ngọn lửa thanh tịnh này thiêu đốt toàn bộ vật chất, bao gồm cả tinh thần và nguyên lực của hắn.
Trong mi tâm của Lâm Duệ bỗng bắn ra một phi đao thật nhỏ.
Căn Nguyên trảm của hắn đã súc thế mấy ngày nay rồi, chỉ vì Triệu Văn Hàn một mực quấy nhiễu thời gian, để hắn không thể khóa chặt nguyên thần của đối phương.
Giờ phút này, đao ý của Lâm Duệ như lột củ cà rốt, sắc bén xuyên qua thân xác Triệu Văn Hàn, khóa chặt nguyên thần đối phương.
Triệu Văn Hàn trông thấy cảnh này thì sắc mặt trắng bệch, thậm chí nảy sinh tuyệt vọng trong lòng.
Chiêu bí đao này của Lâm Duệ tuy mới chỉ là 8SSS+ nhưng ẩn chứa sức mạnh vô cùng đáng sợ, vô cùng cực đoan!
Đó là 100% thanh tịnh, 92% thánh lôi và kiếp hỏa.
Bất luận đao pháp kiếm quyết nào, nếu ẩn chứa ba sức mạnh mạnh mẽ này, đều đủ làm cho đại đa Trường Sinh vô lực chống đỡ.
Ầm!
Trong chớp mắt, toàn bộ đại não Triệu Văn Hàn bị đánh nổ, máu thịt, óc vụn bắn ra tung tóe nhưng rất nhanh đã bị lửa trắng đốt sạch.
Nguyên thần còn sót lại của Triệu Văn Hàn vô cùng hoảng sợ, hắn hoàn toàn từ bỏ thân thể, tiến vào bên trong chiến long, tiếp tục điên cuồng chạy về phía trước.
Nhưng chốc lát sau, ánh đao của Lâm Duệ và huy hoàng vĩnh hằng long một lần nữa chém đến. Một người một rồng hợp lực, thánh lôi mênh mông, kiếp hỏa cuồn cuộn phủ kín không gian xung quanh.
Lúc này, Lâm Duệ “Ồ!” lên một tiếng kinh ngạc, hắn cảm ứng được có một vùng tối tăm lan tràn ở gần đó, dập tắt một phần ánh sáng Lâm Duệ phát ra.
Đó là thần lực, là sức mạnh ngang hàng với khái niệm “thanh tịnh” của hắn.
Cùng lúc đó, Lâm Duệ còn nghe được một thanh âm già nua uy nghiêm truyền đến tai hắn:
- Xin Thanh Tịnh Chi Chủ hạ thủ lưu tình!
Hai mắt Lâm Duệ ngưng đọng, quả quyết dừng tay, một người một rồng lở lửng trong hư không, nhìn về mảnh tối tăm phía trước.
Cùng lúc đó, Triệu Văn Hàn đanng trốn trong đế trụ thiên long của mình bỗng bùng nổ ánh sáng, thân thể con chiến long mười trượng này ầm ầm sụp đổ, hóa thành bột mịn tiêu tán trong không.
Ý niệm thần thức còn sót lại của Triệu Văn Hàn xung kích tán loạn bốn phía, để người ta cảm giác được trước khi chết hắn đã phải chịu đau đớn cực hạn, còn có không cam lòng và tuyệt vọng ra sao.
….
Lúc này, đoàn thám hiểm kết trận phòng thủ ở cửa hang, địa tầng nơi này đã bị sụp đổ một mảng lớn, đám người Vương Sâm cũng bị chôn xuống một tầng.
May mắn là toàn bộ đoàn đội đều trang bị chiến giáp hay cơ giáp mạnh mẽ, có hệ thống duy sinh tốt.
Chỉ có Hàn Khả Đạo là xui xẻo nhất, chiến giáp hoàng đế 8SS+ của hắn vậy mà bị ánh sáng Luyện Ngục ảnh hưởng, nảy sinh biến dị, sinh tra linh trí.
Lúc trước, trong quá trình chiến đấu, chiến giáp này ngụy trang như không có điểm khác thường gì. Nhưng khi bọn họ bị sụp xuống một tầng đất, chiến giáp này không chỉ cắt đứt cung ứng dưỡng khí cho Hàn Khả Đạo, còn mở tối đa lò động cơ hạt nhân, làm chiến giáp nhanh chóng nóng lên, định thiêu chết Hàn Khả Đạo ở trong.
Cũng may là chiến giáp này không định làm tổn thương chính mình, nếu không nó đã giơ súng lên, tự bắn vào đầu mình và đầu Hàn Khả Đạo ở trong rồi!
Đây chính là điểm đáng sợ của ánh sáng Luyện Ngục!
Trước đó, cơ quan của Cơ Thần Điện thuần túy là kim loại, không có thiết bị điện tử và hệ điều hành nhưng dưới ánh sáng Luyện Ngục ảnh hưởng, vẫn có tỷ lệ lớn chuyển hóa thành sinh mệnh kim loại.
Máy móc nhân loại thì đều có thiết bị điện tử và các chương trình hỗ trợ, tỷ lệ biến dị càng cao.
Cho nên sau khi xuống Thiên Uyên được 30 nghìn dặm thì tất cả máy móc và thiết bị điện tử không được mở ra, bình thường đều dùng vải che ngăn phóng xạ. Thậm chí xe di chuyển của bọn họ phần lớn là dùng yêu ma và súc vật kéo.
Lần này bọn họ là bị ép bất đắc dĩ, không thể không dùng toàn bộ sức lực chiến đấu.
Kết quả là chiến đấu không được nửa canh giờ, chiến giáp của Hàn Khả Đạo đã bị ánh sáng Luyện Ngục ảnh hưởng, nảy sinh linh trí, còn điên cuồng đến mức định thiêu chết chủ nhân của mình.
Ngay khi Hàn Khả Đạo cảm giác sắp không chịu nổi nửa thì một kiếm hàn băng bén nhọn đâm vào lò động cơ, cưỡng ép chiến giáp này ngừng hoạt động.
Sau đó một bàn tay chạm vào lưng hắn, hàn lực nhanh chóng truyền vào hắn, cưỡng ép lại nhiệt lực đang dâng cao. Sau đó người này dùng sức kéo, mạnh mẽ kéo hắn ra khỏi chiến giáp.
Hàn Khả Đạo không khỏi rùng mình một cái vì cảm giác nóng lạnh cùng lúc này. Nhưng đồng thời, hắn cũng khẽ thở phào vì biết mình được cứu sống rồi. Đây quá nửa là băng huyết ma của Vương Sâm.
Khi Hàn Khả Đạo quay đầu lại, quả nhiên trông thấy Vương Sâm và Chúc Nguyên Hàn đứng cạnh mình.
- Cảm ta, may là các ngươi kịp thời ra tay giúp đỡ, nếu không mạng già này bỏ lại ở đây rồi.
Hàn Khả Đạo khẽ cảm ơn một tiếng, sau đó sắc mặt trầm trọng, thần sắc khó mà tin nổi:
- Tiểu Sâm, vừa rồi chuyện gì xảy ra vậy? Đó là Lâm tổng thật à?
Hắn giờ vẫn khó mà tin nổi cảnh vừa nhìn thấy.
Trong nháy mắt đó, Lâm Duệ hiện thân, sau đó vị cấp Trường Sinh như chuột thấy mèo, điên cuồng chạy đi, thậm chí bị một đao của Lâm Duệ đánh đập xuống đất tạo thành hố lớn.
Lúc trước, khi Hàn Khả Đạo biết dưới trướng Lâm Duệ có siêu thần sứ đã vô cùng chấn động, giờ còn chấn động gấp chục lần.
Đó chính là “Thái Cổ Kiếm Tông” Triệu Văn Hàn! Là cao thủ cùng thời với “Vô Cực Đao Tôn” Đỗ Tôn Long, cũng từng có lúc sánh vai với vị đao tôn này!
Hàn Khả Đạo nghiên cứu Vô Cực Đao Tôn nhiều năm, cũng hiểu rõ sự tích về “Thái Cổ Kiếm Tông” Triệu Văn Hàn. Vị này còn sống đến giờ thì nhất định là cao thủ cấp Trường Sinh, còn là Trường Sinh loại mạnh ấy chứ!
Đáng sợ hơn là, Hàn Khả Đạo cảm ứng được toàn bộ yêu ma xung quanh đều đã bị đốt chết, bị ngọn lửa trắng thiêu thành tro!
Vương Sâm khẽ cười, ánh mắt khác thường nhìn lên trời nói:
- Có thể là giả sao? Boss của chúng ta là Thần, là Minh Vương hiện thời, là Thanh Tịnh Chi Chủ!
Vương Sâm sau đó phát hiện ánh mắt Hàn Khả Đạo vẫn đầy mịt mờ, khó hiểu nhìn hắn.
Điều này làm Vương Sâm không khỏi híp mắt lại, thầm nghĩ sức mạnh của Thần đáng sợ thật, khó mà tin nổi!
Từ tám tháng trước, Duệ ca đã tùy ý sử dụng pháp môn thanh tịnh, cũng không hề che giấu mối liên hệ giữa mình với Minh Vương, thậm chí còn tuyên dương giáo nghĩa nhất sinh vạn vật, vạn vật quy nhất, tuyên dương giáo chủ đời thứ 7 và Đại Nhật Thiên Tôn là hóa thân của Chí Cao Giả trong Quang Minh thánh giáo.
Nhưng để người ngạc nhiên là, Duệ ca làm rất nhiều việc, rất rõ ràng nhưng vẫn có rất nhiều người không thấy, có tai như điếc, có mắt như mù.
Lúc này, Hàn Khả Đạo ở trước mặt hắn cũng vậy, hắn đã giải thích tận nơi rồi còn vẫn không hiểu.
Vương Sâm khẽ lắc đầu, giải thích thêm:
- Lão sư, hai em gái của Duệ ca là Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ, hắn sao có thể là người thường được chứ?
Cùng lúc đó, ở nơi Triệu Văn Hàn tử vong, bóng tối đã phủ kín.
Vùng không gian này, chỉ còn Lâm Duệ và huy hoàng vĩnh hằng long còn tỏa ra ánh sáng.
Liễu Tâm Lan, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di cùng chiến long của mình không thể không trốn đến bên người Lâm Duệ, nhờ ánh sáng của Lâm Duệ che chở.
Lâm Duệ thì hai tay giơ đao, ánh mắt uy nghiêm nhìn về nơi sâu trong bóng tối.
Sắc mặt của hắn vô cùng trầm trọng, lửa thanh tịnh bùng cháy tối đa, đối kháng với bóng tối xung quanh.
Nếu như hắn đoán không sai, ở đó hẳn là một trong ba vị Thần trong Luyện Ngục, là U Ám Chi Chủ!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an