Vô Thượng Thiên Tôn

Chương 750: thôn phệ thần chiến



Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Toàn bộ hồi hộp, sợ hãi và tuyệt vọng của thuyền viên trong tám chiếc tinh hạm nhanh chóng bị Lâm Duệ dùng lửa thanh tịnh thiêu đốt mất.

Cùng lúc đó, Lâm Duệ cũng đốt diệt đi cỗ sức mạnh đang thôn phệ linh hồn bọn họ, thuận tiện thanh tẩy một phần ký ức vừa thấy của họ.

Người phàm không thể nhìn vào Thần!

Trận thần chiến hôm nay, đối với toàn bộ võ giả cấp 6 trở xuống là tai nạn, dù chỉ lưu lại một chút trong ký ức của họ cũng để lại hậu quả khó lường.

Thôn Phệ Chi Chủ khẽ mỉm cười, ánh mắt hơi bất ngờ:

- Có thể khống chế pháp môn thanh tịnh đến mức này, thú vị!

Lâm Duệ ứng phó vô cùng kịp thời và xảo diệu nhưng cũng cho thấy khả năng khống chế pháp môn thanh tịnh của hắn vẫn còn thô, chưa đủ tinh tế. Cho nên, dù đám thuyền viên bề ngoài vẫn bình tĩnh, làm việc như thường nhưng thực chất đầu óc ở trạng thái trống rỗng ngắn ngủi, trong khoảng thời gian này không có bất cứ tâm tình gì, vì Lâm Duệ thiêu đốt hơi mạnh, thiêu đốt mất một vài thứ khác nữa.

Nhưng giờ Lâm Duệ quả thật đã bước lên con đường khống chế khái niệm, trở thành Thần! Kẻ này nếu như gặp một vài vị Thần yếu một chút, có lẽ còn có thể đánh ngược, cướp năng lực.

Chỉ tiếc là.

Thôn Phệ Chi Chủ đưa thần niệm tập trung vào Lâm Duệ, tăng thêm sức mạnh “hút nhiếp” và “thôn phệ” của mình.

Lần này, mục tiêu của hắn chỉ có một mình Lâm Duệ nhưng sức lực lan ra đủ ảnh hưởng đến tám chiếc tinh hạm và hấp dẫn toàn bộ vật chất xung quanh tụ lại.

Ở trên không như xuất hiện một miệng máu lớn, trong miệng là vực sâu không đáy, răng nanh nhọn hoắt, không chỉ nuốt sạch quang và ám xung quanh, thậm chí còn có thể vô tình thôn phệ thời gian và không gian.

Lâm Duệ bộc phát tối đa lửa thanh tịnh cũng trong tích tắc đó đối kháng với Thôn Phệ Chi Chủ.

Cùng lúc đó, lực lượng lôi đình mênh mông nháy mắt bộc phát, đánh nát toàn bộ lực lượng Thôn Phệ Chi Chủ đánh lên người hắn và đội tinh hạm.

Lâm Duệ đè Vô Thượng Thiên Đao bên hông, lạnh lùng nhìn ra ngoài:

- Có thể ném đồ vật ra ngoài rồi!

Lúc này, Cơ Tuyết Oánh, Thượng Quan Thiên Di và Liễu Tâm Lan mấy người đứng ở cửa khinh hạm, rối rít nắm lấy mấy bao tải to ném vào miệng máu.

Đó là đồ vật bọn họ lấy xuống từ thiên cung, bao gồm đủ loại đan dược, đồ gia dụng, phù văn thạch, thậm chí là cả gạch xây tường, mái ngói. Những vậy này vừa ròi khỏi tinh hạm là bị kiếp hỏa hừng hực thiêu đốt bao quanh. Kiếp hỏa là để thiêu hủy cảm ứng của Thôn Phệ Chi Chủ đối với những vật này.

Lạc Vọng Thư mặt không biến sắc, bình tĩnh bất động đứng ở giữa tinh hạm.

Phía sau nàng là bảo tọa cực lớn trong Vô Cực Thần Điện. Đây là thủ đoạn cuối cùng của họ, là bảo tạo dài rộng một trượng, có đến một nửa nguyên liệu là căn nguyên thạch. Hôm nay, nếu dựa vào những món kia không thể đẩy lùi được Thôn Phệ Chi Chủ thì chỉ đành dùng đến thứ này.

- Nguyên chất và nguyên hạch của ngươi có nhiều vậy sao?

Trong thanh âm Thôn Phệ Chi Chủ ẩn ẩn có tia kinh ngạc và vui mừng.

Theo thanh âm này vang lên, một thân thể khổng lồ quái dị xuất hiện ở con đường Thiên Uyên. Vị Thần này ngoại hình có chút giống con cóc ở Địa Cầu, lúc này miệng lớn thêm mở rộng, sinh thành một vòng xoáy thôn phệ mãnh liệt. Như là lỗ đen cắn nuốt toàn bộ xung quanh vậy, ngay cả tia sáng cũng không thể chạy thoát, miệng lớn kia không ngừng mở rộng như muốn nuốt lấy toàn bộ vũ trụ, cắn nuốt toàn bộ thời không vậy.

Thôn Phệ Chi Chủ biết hành động của mình nhất định sẽ làm U Ám Chi Chủ tức giận và chèn ép nhưng nếu hắn đã ra tay thì không có đường lui, nhất định phải thành công!

Hắn cũng có lòng tin đạt được thỏa hiệp với Đại Nhật Thiên Tôn, chính mình trợ giúp vị này phục sinh, đổi lại thu được khái niệm thanh tịnh vốn không thuộc về Đại Nhật Thiên Tôn, thôn phệ toàn bộ nguyên chất vực sâu và nguyên hạch vực sâu của Lâm Duệ liên quan đến thanh tịnh.

Đại Nhật Thiên Tôn có thể sẽ có chút không vui nhưng vị này không có lựa chọn, một vị Thần Vương mới trở về từ màn trời mà thôi, không đủ lực lượng nói “không” với hắn!

Chính mình giúp Đại Nhật Thiên Tôn xử lý giáo chủ đời thứ 7, vị Thần Vương cổ đại này có tư cách gì để bất mãn chứ?

Làm người vui mừng là số lượng nguyên chất, nguyên hạch của Lâm Duệ vượt qua dự tính của hắn, gấp khoảng 6 lần! Điều này giúp Lâm Duệ dùng thần lực đối kháng với hắn trong vòng 10 dặm không gian, đã kéo dài 30 giây mà chưa rơi vào hạ phong, cũng chưa có dấu hiệu suy kiệt.

Nhưng những thứ đó sẽ thuộc về hắn!

- Lăn tới đây ta!

Ngay khi 8 chiếc tinh hạm vang lên răng rắc, thân tàu như sắp không chỗ đỡ được nữa thì tiếng nói của Thôn Phệ Chi Chủ im bặt lại, khí tức Vực Sâu mạnh mẽ cũng đột nhiên cứng lại.

Chỉ vì lúc đó, mười mấy bao vải to đột nhiên nổ tung trong miệng hắn.

Thôn Phệ Chi Chủ trong nháy mắt cảm ứng được khí tức của Căn nồng đậm, hắn gào lên một tiếng đầy tức giận:

- Làm càn!

Miệng to đang há thu nạp thiên địa của hắn cũng vội dừng lại, thậm chí còn phun đồ vật ra.

Lần này Thôn Phệ Chi Chủ tràn đầy lửa giận, thanh âm chấn động cả vùng không gian con đường Thiên Uyên:

- Con côn trùng bẩn thỉu, sâu kiến đê hèn nhà ngươi, sao dám làm vậy chứ? Dám dùng vật của Căn để khinh nhờn bản tôn! Ta nhất định sẽ để ngươi ném trải toàn bộ thống khổ thế gian, ta sẽ xé linh hồn của ngươi thành từng mảnh nhỏ, để ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong.

Lâm Duệ có thể hiểu cảm giác của đối phương. Việc này giống như một người đang đầy chờ mong, sắp ăn đến cao lương mỹ vị thì kết quả là bị cưỡng ép ăn một đống shjt vậy.

Lâm Duệ đầy vui vẻ nhếch môi:

- Số 9, trợ giúp toàn bộ tinh hạm hoàn thành dịch chuyển lượng tử.

Lúc này, các nhân viên điều khiển thuyền đã mất ý thức nhưng Lâm Duệ đã sớm mệnh lệnh cho Lâm Quang Minh cài sẵn bản con điều khiển hệ thống máy tinh của tinh hạm.

Tám chiếc tinh hạm vốn đã tích trữ đủ năng lượng, theo mệnh lệnh của Lâm Duệ, toàn bộ thiết bị chuyển tiếp lượng của tinh hạm nhanh chóng khởi động.

Thôn Phệ Chi Chủ một lần nữa “Hừ!” lên giận dữ, định há miệng ra nuốt nhưng hắn vừa cảm ứng được trong tinh hạm còn mấy chục bao vải to, còn có một bảo tọa to lớn chứa đầy căn nguyên thạch nữa.

Ngay khi hắn do dự, 8 chiếc tinh hạm bắt đầu phân giải hóa thành hạt lượng tử, biến mất trước mặt hắn.

Thôn Phệ Chi Chủ biết khi những thứ này hóa thành hạt lượng tử là hắn đã không làm gì được đối phương, đối phương đã dựng lại bản thể ở ngoài màn trời rồi.

Tức giận khó mà kìm, lực lượng của hắn bắt đầu cuồng bạo bộc phát ra bốn phía, đánh nát bấy con đường Thiên Uyên ở xung quanh, cả một vách tường lớn nhanh chóng thốt nát. Cho đến khi sức mạnh của Thôn Phệ Chi Chủ đánh ra dần giảm bớt, ông lão cầm kiếm từ xa lao đến, đến bên cạnh vị này:

- Xin Thần bình tĩnh chớ giận, ngài làm như vậy sẽ làm những người khác chú ý.

Không chỉ Vực Sâu, ở khắp các ngả con đường Thiên Uyên còn có một đống Trường Sinh, có vài tên như chó ngửi thấy mùi thịt đang nhanh chóng đến gần.

Thôn Phệ Chi Chủ nghe vậy thu lại sức mạnh, lạnh lùng nhìn ông lão cầm kiếm:

- Vừa rồi vì sao chỉ đứng quan sát từ xa? Có lấy được thứ kia không?

Ông lão cầm kiếm sắc mặt trầm trọng lắc đầu nói:

- Thuộc hạ không có cơ hội ra tay. Khi thần chiến còn chưa phân thánh bại, mấy chiếc tinh hạm kia đã được thánh lôi bao trùm, sao thuộc hạ dám tùy tiện xâm nhập chứ?

Nhiệm vụ của hắn là lẻn vào tinh hạm lấy Ngưng Nguyên Tụy Thần Đỉnh cho Thôn Phệ Chi Chủ.

Kế hoạch của Thôn Phệ Chi Chủ là dù không thể nuốt được Thanh Tịnh Chi Chủ thì cũng phải thu lấy thần khí vực sâu mạnh mẽ kia. Vì thứ này cũng có thể trợ giúp Thôn Phệ Chi Chủ tiêu hóa, ít nhất là tiêu hóa được một phần.

Vấn đề là vị Thần thứ ba của Luyện Ngục này có chút yếu a! Năng lực vị này nghe thì rất vang, có thể thôn phệ tất cả nhưng hắn lại không tiêu hóa được thứ mình thôn phệ, nhiều lúc cũng không lựa chọn được thôn phệ cái gì, có nhược điểm trí mạng, bị cho là yếu nhất trong các vị Thần hiện giờ.

Ông lão cầm kiếm trước đó không để ý lắm, hắn dù sao cũng chỉ là làm việc kiếm tiền mà thôi. Thần mạnh cũng tốt, yếu cũng tốt, không liên quan nhiều đến hắn. Chỉ cần vị Thần này đồng ý che chở cho hắn, giúp đỡ hắn tu hành là được.

Nhưng giờ ông lão cầm kiếm không thể không nghĩ lại, vị Thần này vừa không làm gì được một vị Thần mới sinh.

Thôn Phệ Chi Chủ thì nheo mắt lại, ánh mắt đầy lạnh lẽo. Hắn cảm giác được thuộc hạ của mình thiếu mất tôn trọng cần có. Nhưng ngay khi Thôn Phệ Chi Chủ đang nghĩ xem nên trừng phạt thuộc hạ như nào thì một thanh âm lạnh lẽo truyền vào tai hắn:

- Thôn Thiên, mau đến gặp ta.

Thôn Phệ Chi Chủ nghe ra người nói là U Ám, huynh trưởng của hắn, sắc mặt hơi âm trầm.

Lúc này, U Ám Chi Chủ đang ngồi xếp bằng trong một cung điện ở sâu trong Luyện Ngục, cung điện này dùng bạch ngọc, kết hợp kỹ thuật chống phóng xạ của thiên ma.

Lúc này, U Ám Chi Chủ lạnh lùng mở to mắt ra, trong mắt có mấy phần bất ngờ, vài phần tự giễu. Thôn Phệ Chi Chủ nhìn như thô cuồng lỗ mãng, vậy mà cũng giấu diếm chế tạo dị thể ở vực ngoại thiên ma, đúng là thú vị.



Lúc này, 8 chiếc tinh hạm đã xuyên qua màn trời, bay về căn cứ số 9, nhân viên trong tinh hạm đã dần tỉnh lại.

Hiện giờ, đại đa trong họ ánh mắt bối rối, không hiểu rõ nhưng có một vài vị thực trang võ giả kinh nghiệm phong phú, khôn khéo cơ trí thì đã sinh lòng khiếp sợ.

Bọn họ phát hiện mình không chỉ mất đi phần ký ức liên quan đến lúc thực hiện dịch chuyển lượng tử, huyết nhục bản thân cũng ít nhiều nhiễu sóng, phần ngoài cơ thể thì sinh ra các khối u, bên trong thì đang sinh ra các phần tử lệch lạc.

Trạng thái tinh thần của những người này cũng có vấn đề rất lớn, bọn họ rõ ràng không có cảm giác đói bụng nhưng lại rất muốn ăn gì đó. Bọn họ còn không kén ăn, muốn nuốt hết toàn bộ trước mặt, bao gồm cả các đồ vật như bàn, quần áo, thậm chí là cả vách kim loại, hay đáng sợ hơn cả là muốn nuốt cả những “người” trước mặt họ.

Như vậy chỉ có một khả năng, bọn họ gặp việc liên quan đến Vực Sâu, tâm linh đã bị lực lượng Vực Sâu ô nhiễm!

Lúc trước, trong cuộc chiến ở căn cứ số 9, Tuyệt Vọng Thiên Nữ và Thống Khổ Thiên Nữ chỉ xuất hiện 40 giây nhưng để rất nhiều người bộc phát khối u và ung thư, có nhiều người đến giờ vẫn chưa thể chữa khỏi.

Nếu như không phải công ty dược Duệ Phương để bệnh viện dưới quyền mở cửa chữa trị miễn phí thì những người kia đã chết từ sau trận chiến đó một, hai tháng rồi.

Giờ tình huống của họ cũng như vậy. Lần này bọn họ hẳn là gặp phải Vực Sâu cấp bậc như Thống Khổ Thiên Nữ và Tuyệt Vọng Thiên Nữ, bị chiến đấu Vực Sâu lan đến.

Nhưng dù là giáo sư Hàn, cũng không nghĩ đến xuất hiện lại là Thần! Vì ở tầng thứ này, tâm linh của họ không thể chịu nổi, sợ là gần như chết sạch toàn bộ nhân viên rồi.

Lúc này, Lạc Vọng Thư nói lời cáo biệt với Lâm Duệ, nàng mượn thiết bị dịch chuyển lượng tử cỡ nhỏ trở về quân doanh của mình.

Lâm Duệ cũng không giữ lại vì sư đồ họ có thể tùy lúc liên hệ qua chip sinh vật, thêm vào Lạc Vọng Thư đang chủ trì chiến trường một phương, dưới trướng là mấy triệu quân tinh nhuệ, quả thật không thể rời khỏi quân doanh lâu.

Thêm vào bốn tháng trước, hắn đã chế tạo xong dị thể cho Lạc Vọng Thư. Chế tạo dị thể cho võ giả cấp 9 rất khó, may mắn là viện khoa học Đông Á tích lũy thâm hậu ở phương diện này, chỉ là không giải quyết được vấn đề linh nhục hợp nhất.

Lâm Duệ tiêu tốn chút trả giá để thu được toàn bộ kỹ thuật bồi dưỡng dị thể cấp 9, cũng là dựa vào kỹ thuật này để Liễu Tâm Lan phục sinh.

Bản thể Lạc Vọng Thư cần thường xuyên tọa trấn con đường Thiên Uyên, còn về dị thể của nàng thì lại thường đi dạo ở căn cứ số 9. Nàng ngẫu nhiên còn gọi hai đội trưởng, đội phó long vệ, Cơ Tuyết Oánh và Thượng Quan Thiên Di, Tiên Vu Yên ra ngoài uống trà, lĩnh hội phồn hoa và an bình của thành phố lớn nhân loại.

Mười ngày trước, sư đồ hai người bọn họ còn ra ngoài xem phim 5D cùng nhau.

Nhưng những chiếc hộ vệ tinh hạm này lưu trữ năng lượng thua xa khu trục hạm và tuần dương hạm, sau khi chuyển tiếp lượng tử cần phải dừng lại bổ sung năng lượng, còn mất thêm thời gian xác định tọa độ.

Lạc Vọng Thư trong khi chờ đợi, ánh mắt bình đạm nhìn ra ngoài cửa sổ:

- Thôn Phệ Chi Chủ kia nhìn như là yếu nhất trong các vị Thần nhưng ngươi không thể vì lần này thoát được vị kia mà khinh thường. Năng lực thôn phệ của vị này vẫn hết sức mạnh mẽ, nếu hắn bị ép, có thể đồng quy vu tận cùng bất cứ vị Thần Vương nào!

Lâm Duệ thầm nghĩ ta sao có thể coi thường một vị Thần thật sự chứ? Chính hắn là bán thần, hắn hiểu rõ Thần đáng sợ như nào. Về sau cùng lắm là tìm thêm chút “phân”, à không, là căn nguyên thạch dự trữ sẵn.

Lâm Duệ nghe vậy thì đầy nghiêm túc gật đầu đáp:

- Đệ tử hiểu rõ, tuyệt đối sẽ không khinh thường. Sư tôn, về hai chuyện ta nhắc ngài, ngài nhất định phải cảnh giác! Còn về món thần khí trong Luyện Ngục, ta sẽ chế tạo thời cơ thích hợp, đến lúc đó, khi ngài cảm thấy có dị động ở màn trời thì trực tiếp hành động, không cần nhắn cho ta.

Lạc Vọng Thư thì nhíu mày lại. Lúc trước, Lâm Duệ ở trong Vân Thượng Thiên Cung, dùng thần lực che đậy nhắc nàng hai việc, một là Mộng Ảo Thiên Tôn, hai là thần khí chí cao!

Một năm qua, Lâm Duệ càng lúc càng cảm ứng rõ rệt sự tồn tại của Mộng Ảo Thiên Tôn, càng lúc càng cảm thấy vận mệnh của mình bị vị này ảnh hưởng, thao túng. Mộng Ảo Thiên Tôn có thể che đậy năng lực cảm giác của mọi người, mặc dù hắn rất ít vận dụng thần lực khái niệm ở phương diện này nhưng nếu vận dụng thì rất khó đề phòng.

Ngoài ra, Lâm Duệ còn cảm ứng được khí tức tương tự với Thánh Lôi Kiếp Hỏa ở địa cung. Thánh Lôi Kiếp Hỏa là thần khí chí cao, hiện giờ, vật sánh ngang với Thánh Lôi Kiếp Hỏa đều vô cùng đáng sợ.

Lạc Vọng Thư thân ở con đường Thiên Uyên, nhất định phải đề phòng.

Lâm Duệ khẽ nhếch môi:

- Còn một chuyện nữa. Nhiều nhất một tháng nữa, ta sẽ cho ngài một niềm vui.

Lạc Vọng Thư nghe vậy thì bất ngờ hỏi lại:

- Niềm vui? Là kỹ thuật tuần tự nguyên biến? Sắp thành công rồi sao?

Nàng biết phòng nghiên cứu thực trang của công ty dược Duệ Phương đang nghiên cứu kỹ thuật tuần tự nguyên biến của Trường Sinh Hội, thậm chí còn tổ chức đội ngũ mạnh mẽ, hoàn thiện kỹ thuật này. Mượn nhờ nguyên tinh Luyện Ngục, kích thích nguyên biến trong thân thể, từ đó thu hoạch năng lực phụ tải tinh thần mạnh hơn, để dị thể hành giả nắm giữ huyết mạch mạnh hơn.

Công ty dược Duệ Phương vẫn một mực thu thập tài liệu, dược vật liên quan, một khi đột phá kỹ thuật, có thể giúp đông đảo võ tu cấp cao dưới trướng Lâm Duệ tăng lên lực chiến.

Lạc Vọng Thư cũng có chút chờ mong với kỹ thuật này. Võ ý duy tâm duy ngã của nàng đã đạt đến 69%. Có lẽ nàng chỉ cần thêm một loại huyết mạch điểm X liên quan khái niệm là có thể giúp nàng đột phá cấp Trường Sinh.

Nhưng Lâm Duệ còn chưa kịp trả lời thì thân hình Lạc Vọng Thư đã hóa thành hạt lượng tử, biến mất trước mặt hắn. Hắn hơi lắc đầu rồi nhắn tin cho nàng.

Ngay lúc này, Lâm Duệ cũng nhắn tin cho Hoàng Phủ Thanh và Tư Mã Lâm, hẹn gặp hai vị này ở phòng thí nghiệm. Giờ là lúc nên kiểm tra, hành trình Vân Thượng Thiên Cung này giúp võ ý của hắn chuyển thành khái niệm tăng mạnh, đã đột phá 70%.

Lâm Duệ muốn kiểm tra xem, trạng thái bị Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm của hắn có suy giảm chút nào không.

Sau đó, Lâm Duệ nhắn cho Lận Thiên Thần: Lận ca, nghe nói hạm đội số 2 của ngài lại bắt được một đám hải tặc? Có thể chuyển những kẻ mắc thực trang hội chứng cho ta được chứ?

Lúc trước, Liễu Tâm Lan giúp hắn bắt được hai yêu ma của Luyện Ngục mức thần sứ, bản thân Lâm Duệ còn thu được linh hồn Triệu Văn Hàn.

Lâm Duệ muốn chơi lớn một lần, dùng linh hồn ba vị này thôi diễn bí chiêu Căn Nguyên trảm lên đến cực hạn. Nhưng Chiến Linh giới trả lời hắn là cần 12 triệu điểm hồn lực, giờ hắn còn có 3 triệu điểm hồn lực.

Lâm Duệ biết Thôn Phệ Chi Chủ còn đang theo dõi mình, pháp môn thanh tịnh là lựa chọn tuyệt hảo để vị này mạnh hơn, đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ nên trong thời gian ngắn, hắn không thể mạo hiểm đến con đường Thiên Uyên được.

Hắn định gom góp ở căn cứ số 9 trước, nếu như thật sự không được thì che giấu khí tức, tới chiến trường nơi sư tôn Lạc Vọng Thư tọa trấn thu gặt yêu ma một phen.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an