Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ sau khi tiến vào nội đường, cũng chăm chú nhìn cây tiểu kiếm màu vàng kim trên tay Lạc Vọng Thư. Con ngươi của hắn mở lớn, ánh lên tia kinh ngạc:
- Sư tôn, ngộ tính của ngài quả thật là cao tuyệt!
Đó là “Chân Lý Tiểu Kiếm” của Lạc Vọng Thư, cải tiến từ Căn Nguyên trảm do Lâm Duệ trình bày, biểu diễn cho nàng xem.
Lạc Vọng Thư chỉ xem hắn thi triển chiêu thức hai lần và nghe tường tận về yếu quyết Căn Nguyên trảm 10SS+, là có thể hấp thu tiêu hóa, từ cơ sở này, dung nhập võ ý duy tâm duy ngã và đông đảo khái niệm tinh luyện, thăng hoa… của nàng.
Lạc Vọng Thư lắc đầu nói:
- So với ngươi thì ngộ tính của ta tính là gì chứ. Ta có thể học nhanh như vậy, chủ yếu là nhờ có nền tảng cơ sở vững chắc.
Nàng vì hai năm trước lập chiến công lớn, đã được Đông Vực Sâu ban thưởng, học được Chân Lý Tiểu Kiếm 9SSS+.
Dù Chân Lý Tiểu Kiếm khác với Căn Nguyên trảm, dùng là hình kiếm nhưng võ tu đến cấp độ tuyệt đỉnh đã không câu nệ ở hình dạng và cấu tạo vũ khí, rất nhiều đạo lý tương thông, trăm sông đổ về một biển. Ngoài ra không biết vì sao, Lạc Vọng Thư thấy hai chiêu “Chân Lý Tiểu Kiếm” và “Thiên Lý Thần Tâm Kiếm” đặc biệt thích hợp với nàng, động tác ra tay tất nhanh.
Lạc Vọng Thư hơi chần chừ, lợi định nói ra thì thu lại, thanh âm chuyển biến:
- Bên phía Vạn Long Tháp là sao vậy? Có ứng phó được không?
Nàng dù không biết rõ chuyện Hoàng Phủ Thanh nhưng đoán được chuyện này có liên quan đến đệ tử của mình.
- Chỉ có thể là do Trường Sinh Hội và các vị Thần làm ra.
Lâm Duệ ngượng ngùng vuốt mũi, đưa bút dữ liệu đến trước mặt Lạc Vọng Thư:
- Sư tôn, ngài xem những thứ này trước.
Lạc Vọng Thư khi nghe đến mấy chữ “chỉ có thể” thì da mặt hơi giật giật. Khi nàng mới mở xem bút dữ liệu, không khỏi giật mình kinh hãi, lập tức dùng chân nguyên bao lấy hình chiếu ra, cẩn thận quan sát hơn. Chốc lát sau, tâm thần nàng hơi buông lỏng nhưng vẻ mặt đầy nghiêm túc:
- Chuyện này có thật không?
Nàng sở dĩ cảm thấy nhẹ nhõm là vì Lâm Duệ có một đối tượng vu oan cực tốt. Nếu những việc kia là thật, như vậy tình huống tiếp theo sẽ rất đáng sợ, toàn bộ chiến tuyến ở con đường Thiên Uyên này sẽ dao động.
Lạc Vọng Thư không khỏi âm trầm nhìn Lâm Duệ:
- Việc này quan hệ rất lớn, liên quan mấy triệu tính mạng ở Thiên Uyên này, Tiểu.. Hạo Hạo ngươi có nắm chắc không vậy, không thể đổ tội bừa bãi được.
Nàng vốn định nói là Tiểu Duệ Duệ nhưng ở trong nội đường còn có hai người Trang Minh Nguyệt nữa, nên vội vàng sửa lời.
Trang Minh Nguyệt và Trương Thiên Thường trong nội đường nghe vậy thì hơi giật mình, liếc nhìn nhau. Trong bút dữ liệu của Lâm Hạo là việc gì vậy, sao Lạc Vọng Thư lại quan tâm như vậy? Là chuyện gì mà liên quan đến tính mạng mấy triệu người chứ?
Lâm Duệ không khỏi cười khổ nói:
- Sư tôn, đệ tử còn chưa đến mức vì tư lợi bản thân mà đẩy mấy triệu tướng sĩ Đại Tống vào chỗ chết. Việc này thật đến không thể thật hơn. Nếu không phải ta nắm quyền chấp chính, một năm qua đặc biệt tinh giản, làm gọn thuế vụ và tài chính Đại Tống thì đúng là không thể phát hiện được.
Cần biết tài chính càng phức tạp thì càng dễ giở trò mưu lợi, càng khó giám sát. Cho nên chính sách cải cách của Lâm Duệ lúc đầu là cố gắng loại các khoản thuế thu, giảm bớt các kho trung gian vật tư, các khoản phải chi, để làm tinh giản, hiểu rõ dòng tiền của triều đình.
Hắn lắc đầu giải thích nói:
- Trước khi án này xảy ra, ta đã có suy đoán rồi. Ta đoán vị kia còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chưa có quyết tâm làm phản, trong vòng ba năm rưỡi nữa, vị kia vẫn sẽ chọn ẩn nhẫn. Nhưng nếu vị kia gặp áp lực lớn, có thể tình huống sẽ khác.
Hắn lần này không định xuống con đường Thiên Uyên. Lần này hắn xuống đây, một phần là vì Lạc Vọng Thư bắt được lượng lớn yêu ma, hắn cũng đang rất cần điểm hồn lực. Thêm vào hắn muốn ngay mặt nhắc nhở Lạc Vọng Thư, để nàng có chuẩn bị trước.
Lạc Vọng Thư nghe vậy thì ánh mắt chăm chú, hơi gật đầu:
- Nói có lý! Ta cũng không ngờ Thần Cung lại coi trọng án chiến long Hoàng Phủ Thanh bị trộm mất như vậy. Thần ti vừa rồi đã hạ chiếu, lệnh thần sứ dự bị thứ hai điều tra án này, còn phái ra lượng lớn tinh binh cường tướng của Hoàng Thành Ty phối hợp. Thần sứ dự bị thứ hai bề ngoài duy trì trung lập nhưng thực chất đến gần thần sứ thứ nhất, hai người này cấu kết lợi ích rất sâu.
Lạc Vọng Thư dự đoán thần sứ dự bị thứ hai dù là để có câu trả lời với thần ti, thì cũng phải hành động công chính, làm ra vẻ phất cờ gióng trống điều tra án này. Nhưng nếu vạn nhất tra ra thứ gì thì sao, biến thành đánh rắn động cỏ thì sao? Cần biết trong triều có những chuyện không thể tra, ví như chứng cớ Lâm Duệ đưa ra, vị kia dù làm rất bí mật, dấu vết sạch sẽ nhưng vì Lâm Duệ cải cách chính vụ, vị này đã bị lộ chân tướng.
Lạc Vọng Thư thở dài một hơi, xoa thái dương nói:
- Ta đã biết, sẽ sắp đặt chuẩn bị. Đám yêu ma kia đang bị giam trong ngục giam, Tiểu Hạo Hạo ngươi mau đi xử lý đi, xử lý nhanh rồi về nhanh. Lần này ngươi may mắn đấy, ma quân Luyện Ngục tổ chức một đám yêu ma cao giai, đột kích trung tâm năng lượng của cứ điểm, vừa đúng lúc Tiểu Mộng Mộng phòng thủ nơi này, kịp thời phản ứng, bị ta đánh tan.
Nàng là sợ Lâm Duệ dừng lại ở đây lâu, bị Thôn Phệ Chi Chủ chú ý đến.
Lâm Duệ lần này xuống đây, dù giấu toàn bộ nguyên chất vực sâu và nguyên hạch vực sâu vào chiến long, lại thêm che đậy khí tức bản thân nhưng vẫn khó mà tránh được vạn nhất. Lạc Vọng Thư còn biết Thôn Phệ Chi Chủ còn nắm giữ sức mạnh khái niệm “liệp sát” (săn giết).
Cái gì là “săn”, là tìm kiếm và săn bắt con mồi. Thôn Phệ Chi Chủ có thể đánh dấu mục tiêu, tìm và giết, cho nên lần này Lâm Duệ xuống đây là chịu mạo hiểm rất lớn.
Sau khi Lâm Duệ rời đi, Lạc Vọng Thư nhìn Trang Minh Nguyệt và Trương Thiên Thường, nở nụ cười nói:
- Ngươi là Trương Thiên Thường? Ba năm trước, ở huyện Ngân Nguyệt, là anh kiệt ngươi cùng Tiểu Hạo Hạo giải quyết nguy cơ ở đó đúng chứ?
Lúc trước, Lâm Duệ từng nhiều lần nhắc về Trương Thiên Thường với Lạc Vọng Thư, cho nên Lạc Vọng Thư cũng nghe tiếng người này, biết vị này tính cách cương liệt, năng lực cũng không kém. Vì thế lần này Lâm Duệ thúc đẩy để Trương Thiên Thường vào Thần Giám Cục, Lạc Vọng Thư không chút do dự đồng ý, còn hỗ trợ thêm.
….
Ngay khi Lạc Vọng Thư nói chuyện với hai người Trang Minh Nguyệt, Trương Thiên Thường thì Lâm Duệ đã tới tầng 12 của nhà giam.
Lúc này, trong triều Đại Tống, mức độ “thiên ma hóa” đã rất cao, trong nhà ngục này không chỉ dùng nhiều thủ đoạn trấn ma truyền thống, còn sáp nhập cả khoa học kỹ thuật của thiên ma, bề ngoài như một tòa ngục giam hiện đại vậy.
Lâm Duệ sau khi tiến vào thì hơi sững người:
- Sư tỷ?
Hắn trông thấy sư tỷ Mộng Vi Vân đang ngồi khoanh chân trong đại sảnh, toàn thân ngập tràn linh quang như là đang tu hành một môn bí thuật kiếm đạo nào đó. Hình như là Thiên Lý Thần Tâm Kiếm?
Sư tỷ của hắn hai tháng trước đã lên cấp 8 bậc đế, nàng sau đó không chút do dự nâng huyết mạch lên đến vượt đế, đặt chân vào hàng ngũ tranh giành chức “phó thần sứ”.
Một năm qua, Mộng Vi Vân theo Lạc Vọng Thư chinh chiến ở chiến trường này, tích lũy rất nhiều công huân. Nàng có Lạc Vọng Thư và Lâm Duệ hỗ trợ, ngay từ khi cấp 8 đã thu được phương pháp tu hành Thiên Lý Thần Tâm Kiếm từ Thần Cung.
Nhưng bí chiêu 9SSS+ này rất khó luyện, Lâm Duệ đoán Mộng Vi Vân ít nhất phải mất 2, 3 năm nữa mới bắt đầu nhập môn.
Cần biết, Lạc Vọng Thư để nắm giữ được hoàn toàn bí kiếm này mất đến 20 năm. Nhưng ngày xưa, Lạc Vọng Thư chủ yếu là bị kẹt bởi tố chất thân thể không đạt tiêu chuẩn, khi nàng nhận được chiêu bí kiếm này, sức mạnh huyết mạch cũng không phá phù hợp, chỉ có ba sức mạnh huyết mạch, còn thiếu mất hai loại huyết mạch quan trọng. Lạc Vọng Thư phải dựa vào 55% khái niệm chân lý, thêm vào lý giải của bản thân với chiêu kiếm, mạnh mẽ hạ thấp nhu cầu bí kiếm này, từ đó mới nắm giữ được bí chiêu cấp 9 vượt đế này. Còn về sau, Lạc Vọng Thư chỉ mất nửa tháng là học được Chân Lý Tiểu Kiếm.
Mộng sư tỷ này của Lâm Duệ thì khác, nàng không chỉ được Lạc Vọng Thư chỉ điểm, từ khi lên cấp 7 đã bắt đầu thúc đẩy huyết mạch, hướng đến 5 loại huyết mạch cần cho Thiên Lý Thần Tâm Kiếm, giờ đã đầy đủ toàn bộ. Tố chất thân thể của nàng nhờ các loại thuốc thiên ma tăng lên, hiện tại đã là 432310 điểm, vượt qua rất nhiều nguyên soái bốn sao, vượt qua cả các vị cấp 9 hậu kỳ vào 800 năm trước.
Giờ chỉ cần Mộng Vi Vân hơi luyện thành bí kiếm này, chiến lực của nàng có thể áp sát mức thần sứ rồi!
Mộng Vi Vân nảy sinh cảm ứng, hơi mở mắt ra nhìn Lâm Duệ! Lông mi dài của nàng không tự chủ được run lên, đầu ngón tay cũng siết chặt ống tay áo hơn.
Mộng Vi Vân vội cúi đầu xuống che đi phản ứng của bản thân, trên gương mặt nàng, lóe lên tia không cam lòng và mất mát, còn có chua chát và bất đắc dĩ. Nàng rất nhiều lần đều nhắc nhở bản thân, phải dùng tâm bình tĩnh đối đãi với sư đệ nhưng nàng không làm được, mỗi lần gặp mặt, trái tim của nàng lại thình thịch đập, tâm tình phức tạp, khó mà khống chế nổi cảm xúc.
Nhưng khi nàng mở mắt ra, đôi mắt đó đã biến thành đầm sâu thâm thúy đầy trí tuệ, tâm tình nàng giấu thật sâu trong đáy lòng, trên mặt chỉ có nụ cười nhạt nhạt, khắc họa ý cười:
- Sư đệ tới rồi à!
Rống!
Lúc này tiếng cuồng hống, gầm gừ vang lên từ bốn phương tám hướng, ngắt lời Mộng Vi Vân.
Ngục giam này có kết cấu gần giống với Vạn Long Tháp, sân vườn trung ương trống rỗng, các tòa ngục giam dựng lên ở xung quanh, cứ thế chồng lên nhau, có đến 30 tầng, mỗi tầng nhốt lượng lớn yêu ma.
Thật ra ở trong cứ điểm, không cần phải dựng lên ngục giam, yêu ma trong Luyện Ngục phần lớn vô cùng điên cuồng, căn bản không có giá trị tình báo. Đại Tống bắt được yêu ma trên chiến trường cũng lập tức áp giải đến Vạn Long Tháp, coi như nguồn cung da rồng trong tương lai, bình thường không giữ lại yêu ma trong cứ điểm, tránh thành mối họa ngầm.
Vì vậy Lạc Vọng Thư dựng lên ngục giam này có chút mưu lợi quyền riêng. Mục đích của nàng là để tạo thuận tiện cho Lâm Duệ, nàng biết đệ tử của mình cần lượng lớn huyết khí yêu ma, có thể còn cần thứ gì khác nữa.
Lúc này, trong 30 tầng giam này, nhốt chừng 1500 yêu ma, gần như đều từ cấp 6 – Hóa Long trở lên. Trong đó tu vi cấp 8 lên đến 38 con, yêu ma cấp 9 cũng có 7 con.
Lúc này, chúng cùng hống lên khản giọng để phát tiết cảm xúc khủng hoảng trong lòng. Đám yêu ma này khi thấy Lâm Duệ đến thì đột nhiên nảy sinh ý thức, hiểu được thời khắc cuối cùng của chúng đã đến.
- Im miệng!
Mộng Vi Vân “Hừ!” nhẹ một tiếng, kiếm ý mạnh mẽ quét ngang toàn trường, làm tiếng rống trong nhà ngục im bặt.
Thiên Lý Thần Tâm Kiếm của nàng quả thật còn chưa đến nhập môn nhưng nàng đã có thể bước đầu dùng kiếm uy, vận dụng vào tranh đấu thần niệm rồi. Đám yêu ma này đều bị trấn trụ nguyên thần, căn bản không đỡ lại được kiếm uy của nàng.
Mộng Vi Vân sau đó nhìn Lâm Duệ nói:
- Ngươi mau lên, sư tôn nói ngươi không thể ở lại đây lâu.
Trong ngục giam này giam giữ lượng lớn yêu ma cao giai, đây cũng là việc vô cùng nguy hiểm. Lạc Vọng Thư để nàng tọa trấn ở đây cho đến khi Lâm Duệ đến, cũng một phần là vì sư tôn không yên lòng với nơi này.
Lâm Duệ hơi gật đầu, phẩy tay một cái, mấy chục phi kiếm nhỏ ùa ra khỏi tay áo của hắn. Đám phi kiếm này nhanh chóng xuyên không, đánh nát đầu từng con yêu ma một! Dùng hiệu suất cao đến người khác líu lưỡi, vô tình gặt hái sinh mệnh yêu ma. Chỉ sau một phút, Lâm Duệ đã giết sạch yêu ma trong ngục giam, bao gồm cả 7 con yêu ma cấp 9. Hắn hơi thống kê một chút, lần này thu được 43 triệu điểm hồn lực. Lần này thu hoạch kém xa lần gặt hái yêu ma ở Vạn Long Tháp, nhưng cũng đã đủ hắn dùng một thời gian rồi.
Lâm Duệ sau đó đánh ra pháp quyết, hút lấy toàn bộ huyết khí trong ngục giam, bắt đầu tinh luyện, hóa thành một viên đan dược màu máu, óng ánh trong suốt, tràn đầy thánh khiết. Sau lưng hắn cũng mở ra đôi cánh máu tinh khiết, ban đầu là 12 trượng, dần dần mở rộng lên đến 15 trượng.
Mộng Vi Vân yên lặng ngồi nhìn, ánh mắt tràn đầy nghiêm túc. Đây không phải lần đầu nàng nhìn thấy bí thuật này của Lâm Duệ nhưng mỗi lần đều mang đến bất ngờ cho nàng.
Đôi huyết dực này rõ ràng do huyết sát yêu ma ngưng kết tạo thành nhưng không có chút cuồng loạn nào, cấp độ lại rất cao, sánh ngang với huyết khí võ tu cấp 9. Nhưng hình như còn thiếu gì đó thì phải? Thứ đó hình như rất quan trọng, thiếu nó làm huyết khí không đủ độ ngưng kết.
Mộng Vi Vân đang muốn tìm hiểu thêm thì đột ngột giật mình, ánh mắt sắc bén nhìn ra ngoài cứ điểm.
Lâm Duệ cũng nheo mắt lại, “Ồ!” lên một tiếng kinh ngạc. Hắn cảm ứng được ở phía đông cứ điểm, ở hư vô tăm tối trên không, bỗng có một đôi mắt mở to nhìn về hướng họ.
Ban đầu, Lâm Duệ hơi kinh sợ, cho rằng là Thôn Phệ Chi Chủ xuất hiện nhưng khi hắn cảm nhận chăm chú khí tức đối phương thì phát hiện là không phải.
- Hình như là Thực Thiên Chân Quân?
- Chính là Thực Thiên Chân Quân! Vị này sở hữu sức mạnh khái niệm lên đến 89%, là cực Trường Sinh! Là thủ hạ đắc lực của U Ám Chi Chủ.
Mộng Vi Vân híp mắt lại, nói tiếp:
- Hắn hẳn là bị sát lục quy mô lớn của sư đệ làm kinh động, tới đây kiểm tra tình huống.
Một lúc giết đến 1500 yêu ma cao giai, dẫn đến hồn lực ba động và sóng dĩ thái nguyên tố hùng vĩ như thủy triều.
Nàng chăm chú nói:
- Sư tôn đã xuất chiến!
Chớp mắt này, trên bầu trời xuất hiện một tia kiếm rực rỡ, tựa như sao băng trên trời đêm, đâm thẳng hướng con mắt hư vô kia.
Khi hai người bắt đầu đối kháng, con mắt hư vô cũng bộc phát kiếm ý mạnh mẽ đến cực điểm, như sóng to ùa qua chiến trường. Giờ phút này, động quật chiến trường hơn nghìn dặm như bị vặn vẹo, thời gian và không gian bị lực lượng này xé rách, sinh ra các vết rách mắt thường khó thấy.
Nhưng ánh kiếm rực rỡ kia vô cùng chuyên chú, thế như chẻ tre đâm thẳng vào con mắt hư vô, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Con mắt hư vô dưới kiếm ý này xung kích vặn vẹo, vỡ vụn, hóa thành từng sợi khói đen, biến mất trong vô hình. Cuối cùng hóa thành làn sóng hồn lực, dĩ thái nguyên tố xung kích xung quanh.
Lâm Duệ thì không có chút buông lỏng nào, hắn cảm thấy chân thân của Thực Thiên Chân Quân đã xuất hiện trên chiến trường rồi!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an