Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Cũng vào lúc này, Lâm Duệ tay cầm thần khí vực sâu: Vô Thượng Thiên Đao, võ trang đầy đủ, đứng ở trên Tịnh Nhất Thần Đàn của căn cứ số 9.
Lúc này, hắn đang gọi video với Lý Hàng Long, gương mặt vị tổng soái thứ nhất của Cục An Ninh vô cùng trầm trọng:
- Lâm Duệ, ngươi hẳn là cũng hiểu rõ? Theo như Cục An Ninh chúng ta phân tích, màn trời nhân tạo của họ có tai họa ngầm rất lớn, ngoài quyền quản lý cấp cao họ cho chúng ta và quyền quản lý tối cao của tổng thống ra, hẳn là còn một quyền quản lý ẩn nữa, chúng ta đến giờ vẫn chưa giải mã, nắm giữ được.
Cho nên tiến độ xây dựng màn trời nhân tạo của Liên Bang đã chậm lại, bọn họ không thể làm không công cho Trường Sinh Hội được, mọi người đang suy nghĩ đến tạo ra một hệ thống màn trời nhân tạo khác riêng biệt. Hiện giờ các viện khoa học lớn đang dựa vào kỹ thuật, tài liệu của Trường Sinh Hội, một lần nữa thiết kế lại màn trời nhân tạo.
Tình huống này giống với việc dựng một hệ thống khác riêng biệt, tránh đi các bẫy ngầm trong hệ thống của Trường Sinh Hội.
May mắn là, tổng thống và một đám cao tầng Liên Bang do Lý Hàng Long cầm đầu không tùy tiện đưa chân linh bản thân vào màn trời nhân tạo nên tạm thời không bị Trường Sinh Hội bắt chẹt.
Ánh mắt Lâm Duệ đầy khác thường nhìn Tịnh Nhất Thần Đàn dưới chân:
- Yên tâm đi lão Lý, thuộc hạ của ta đã phá giải được hệ thống màn trời nhân tạo, ta đã thu được quyền hạn tầng sâu.
Lý Hàng Long nghe vậy thì không vui mừng chút nào mà nhíu mày lại:
- Vậy ngươi có nghĩ đến không, nếu đấy là thứ họ cố tình bày ra cho ngươi thu được thì sao? Trong màn trời nhân tạo đó quá nhiều cạm bẫy, đếm mãi không hết, vì lý do an toàn, ta cho rằng ngươi nên làm việc cẩn thận thì hơn.
- Thật sự có nhiều cạm bẫy nhưng vấn đề không lớn, ta có biện pháp ứng phó.
Lâm Duệ lắc lắc đầu, Tịnh Nhất Thần Đàn của hắn thực chất là loại khác. Hắn nhờ Chiến Linh giới giúp đỡ, ý thức và tư duy tăng vụt lên vô hạn, đạt gần đến Chân Lý Thiên Tôn, lại vơ vét toàn bộ tri thức về linh hồn trong màn trời, từ đó suy diễn ra thành quả, hao phí mấy chục triệu điểm hồn lực.
Theo như lý luận, Tịnh Nhất Thần Đàn không chỉ hoàn mỹ tránh thoát cạm bẫy trong hệ thống màn trời nhân tọa, đồng thời nắm giữ năng lực như Huy Hoàng Thánh Đàn. Các tòa Tịnh Nhất Thần Đàn này còn tạo thành mạng lưới liên hệ, kết nối với nhau, lấy tòa Tịnh Nhất Thần Đàn ở dưới chân Lâm Duệ làm chủ, sau đó mới kết nối với hệ thống màn trời nhân tạo.
Mà hắn cũng không còn thời gian nữa rồi, vừa rồi, hắn vừa kiểm tra số liệu cơ thể. Điểm tổng hợp thân thể hắn là 532144 điểm, dù chưa vượt qua điểm tinh thần lực 670000 điểm của hắn, nhưng vấn đề là hắn mới chỉ cấp 7!
Công thể và thực trang chính của hắn không chịu tải được cường độ thân thể này, càng lúc càng khó khống chế, nhiều lúc hắn cảm giác thân thể cuồn cuộn huyết khí, như muốn phun trào, nổ tung vậy. Hắn nhất định phải lên cấp 8, dùng công thể cấp bậc Thông Thiên khống chế thân thể và linh hồn của mình.
Giống như là nâng cấp phần cứng của máy tính vậy, sau khi nâng cấp, cần dùng phần mềm mạnh mẽ hơn để phát huy hết sức mạnh phần cứng được nâng cấp.
Lâm Duệ hơi nhướng môi, nở nụ cười châm chọc, đồng thời bình tĩnh nhìn Lý Hàng Long:
- Cho nên lão Lý ngươi không cần lo cho ta, không bằng để ý Trường Sinh Hội thì hơn. Ta cho rằng Trường Sinh Hội sẽ bộc phát chiến tranh toàn diện với tập đoàn Sâm Lâm, xác suất rất cao đấy!
Theo như tổng tham mưu Tiết Lăng Tuyết của tập đoàn suy tính, 100% Trường Sinh Hội sẽ hất bàn!
Lý Hàng Long thật ra cũng có thể đoán được, quá nửa vì liên quan đến thân phận Thanh Tịnh Chi Chủ của Lâm Duệ. Hắn hơi suy ngẫm rồi nghiêm nghị gật đầu nói:
- Ta hiểu rồi! Cục An Ninh và quân đội sẽ chuẩn bị sẵn sàng.
Lý Hàng Long thanh âm nghiêm túc nói:
- Việc ngươi nhờ ta, ta sẽ làm hết sức. Ta dự tính có thể giúp ngươi gom góp 17 chiếc tuần dương tinh hạm, 45 chiếc khu trục tinh hạm, 100 chiếc hộ vệ tinh hạm và 300 chiếc vũ trang thương thuyền. Nhưng có thể mạo muội hỏi một chút không, Tiểu Duệ ngươi cần đám tinh hạm này làm gì, có phải liên quan đến Vô Địch Pháp Vương và Bắc Thịnh Giáo Khu không?
Với giao thiệp và tài nguyên của Lý Hàng Long, hắn có thể dễ dàng điều đến năm, sáu hạm đội. Chỉ cần hắn lên tiếng, giới kinh doanh Liên Bang rất nhiều người đồng ý cho hắn mượn hạm đội. Nhưng tình huống lần này khác biệt, Lâm Duệ yêu cầu là có thể triển khai “khái niệm hoành lực trường” và đồng ý theo hạm đội của hắn hạ xuống Thiên Cực tinh, chiến đấu trong tầng khí quyển của Thiên Cực tinh.
Lâm Duệ không khỏi thầm sợ hãi, khứu giác của vị tổng soái thứ nhất Cục An Ninh này đúng là quá nhạy.
- Không khác là bao, cụ thể như nào thì ngày mai ngươi sẽ biết.
Lâm Duệ đáp lại đầy hàm hộ:
- Lão Lý, lần này coi như ta thiếu nợ ngươi một nhân tình. Giờ ta phải đưa chân linh vào màn trời nhân tạo rồi, đợi chuyện lần này kết thúc, chúng ta lại nói chuyện tiếp.
Hắn nói hết lời là trực tiếp ngắt điện thoại, để lại Lý Hàng Long nhíu mày càng chặt hơn.
Chỉ hai giây sau, Lý Hàng Long buột mồm chửi: “Đáng chết!”, đồng thời nhanh chóng thao tác. Hắn lập tức hạ lệnh cho toàn bộ Cục An Ninh tiến vào tình trạng cảnh giới, đồng thời điều động toàn bộ thực trang võ giả cấp cao đến gần các giáo khu Quang Minh vương giáo. Đồng thời dùng đường dây điện thoại khẩn cấp gọi cho tổng thống.
Chuyện lần này, chỉ riêng sức mạnh của Cục An Ninh không ứng phó được, bọn họ phải tổng động viên quân đội nữa, muốn làm được vậy phải nhờ vào tổng thống.
Lý Hàng Long thật ra rất tức giận vì Lâm Duệ giờ mới cảnh cáo hắn. Có thể là vì Lâm Duệ không muốn để lộ bí mật, để Trường Sinh Hội sớm biết tin nhưng hắn làm vậy quá đột ngột, làm Cục An Ninh và chính phủ Liên Bang trở tay không kịp.
Lúc này, Lâm Duệ đã nhận được tin nhắn của Vương Ẩn Nguyệt.
Vương Ẩn Nguyệt: Bẩm Thần, sáu giáo khu lớn đã chuẩn bị ổn thỏa, bảy tòa Tịnh Nhất Thần Đàn đã kết nối với nhau, đã có thể sáp nhập hệ thống màn trời nhân tạo, xin hỏi có sáp nhập không?
Lâm Duệ sau khi xem xong thì nhướng mày, hắn ngưng thần cảm ứng, cảm thấy năm lớn hai nhỏ, tổng cộng bảy tòa Tịnh Nhất Thần Đàn cách nhau mấy chục vạn km đang hô ứng, cộng minh, kết nối với nhau, dần dần tạo thành một mạng lưới độc lập, vô số lực lượng linh hồn dịch chuyển trong đó, đồng thời hấp dẫn lượng lớn dĩ thái nguyên tố.
Sáu giáo khu, bảy tòa thánh đàn, tổng cộng 1,8 tỷ tín đồ, ý chí và tín ngưỡng của họ tạo thành dòng lũ, tràn đến bên trong chủ đàn dưới chân Lâm Duệ, làm cho ngọn thánh hỏa màu trắng ầm ầm bốc cháy quanh chủ đàn.
Lâm Duệ cảm giác mình như xuất hiện trong đại dương ánh sáng, bên tai hắn là vô số âm thanh cầu nguyện của tín đồ, bọn họ hội tụ hóa thành dòng lũ lớn, đánh sâu vào linh hồn của hắn. Giờ phút hắn, hắn như là người đứng xem, cũng là người tham dự, phảng phất toàn bộ trọng lượng thế giới đặt trên vai hắn vậy. Trong không khí tràn ngập khí tức thần thánh ngột ngạt, phảng phất thời gian như ngừng trệ.
Lâm Duệ: Sáp nhập!
Lâm Duệ đứng ở trung ương chủ đàn, bỗng cảm thấy bên dưới như hơi rung động.
Chớp mắt này, toàn bộ căn cứ số 9 cũng cảm nhận được một rung động vô hình. Bầu trời căn cứ trong nháy mắt ảm đạm, tầng mây bị xé nứt ra, để lộ mặt trời nhân tạo bên trên.
Mắt thường cũng có thể thấy toàn bộ thời gian và không gian của căn cứ đô thị đang vặn vẹo, thực trang võ giả cấp cao còn mơ hồ nhìn thấy một vòng sáng màu đen bao quanh bầu trời căn cứ số 9, vòng sáng đen đó rất giống với “màn trời”.
Tịnh Nhất Thần Đàn dưới chân Lâm Duệ sáng lên vô số phù văn, chúng như vật sống không ngừng di chuyển, phát ra ánh sáng bạch kim. Ánh sáng dần hội tụ, phóng thẳng lên trời, tiếp xúc với màn trời nhân tạo.
Bầu trời căn cứ số 9 như bị xé nứt, từ kẽ nứt toát ra ánh sáng hỗn độn.
Ánh sáng bạch kim phóng ra từ Tịnh Nhất Thần Đàn va chạm kịch liệt với màn trời nhân tạo, mỗi lần va chạm đều tạo thành ba động linh hồn, gợn sóng khuếch tán, đảo qua cả tòa căn cứ.
Người đi đường nhao nhao dừng bước, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trong mắt họ tràn đầy chấn động và kính sợ, như là giây phút này, linh hồn của họ bị một sức mạnh chí cao vô thượng tác động.
Trong không khí tràn ngập cảm giác bị đè nén, nguồn gốc đến từ lực lượng linh hồn của màn trời nhân tạo, ép chặt lên thần thức của mọi người.
Vương Ẩn Nguyệt: Hoàn thành sáp nhập, mời ngài thay đổi vị trí chân linh!
Thay đổi vị trí chân linh cần phù trận đặc biệt, Lâm Duệ đã sớm bố trí từ trước. Nhưng vào lúc này, hắn còn một việc phải làm, đó là cấy thực trang chính cấp 8 cho mình!
Theo cánh tay Lâm Duệ phẩy một cái, tám cánh tay máy ùa đến đầu hắn, dưới ý niệm của hắn thao túng, bắt đầu giải phẫu cấy thực trang cho hắn.
Thực trang chính cấp 8 tên là “thông thiên châu”.
Võ tu cấp 7 cần mở thần thông thiên trụ, tạo cầu nối với màn trời, từ đó sử dụng được sức mạnh khái niệm.
Đến cấp 8 là củng cố liên hệ giữa thân thể và linh hồn trong màn trời. Có thể đưa khí huyết bản thân và nguyên chất rồng cho linh hồn trong màn trời, để linh hồn trong màn trời thêm mạnh mẽ, đồng thời có thể dẫn linh hồn trong màn trời hạ xuống, uẩn dưỡng nguyên thần và thân thể, tạo cơ sở để ngưng kết “chân linh” sau này.
Thật ra chính là linh hồn trong màn trời, khí huyết thân thể, khái niệm võ ý và nguyên chất rồng giao hòa, tụ hợp cùng nhau. Từ đó giúp võ tu sinh ra nhiều nguyên chất rồng hơn, cường hóa sức mạnh khái niệm của võ tu, là khởi nguyên của nguyên hạch vực sâu.
Điều này có chút giống với “nguyên anh” trong truyền thuyết Đạo giáo, đại biểu tinh thần, ý chí và linh hồn thăng hoa, là căn cơ Trường Sinh, là vật dẫn đại đạo.
Tuy nhiên nhân loại không thể ngưng kết thông thiên châu như người Thiên Cực tinh, phải dùng thực trang thay thế.
Lâm Duệ phẫu thuật thông thiên châu tên là Nguyên Thủy, đó là một hạt châu óng ánh trong suốt, toàn thân bạch kim, to như đầu ngón út.
Trước đó, hắn phẫu thuật các thực trang chính đều theo hướng Hoàng Lôi Thánh Thể, dù làm vậy giúp hắn tăng lên thực lực rất nhanh nhưng cũng chính vì vậy mà hắn sa vào bẫy của giáo chủ đời thứ 7 và Đại Nhật Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Châu là một bước nữa để hắn thoát khỏi hai vị Vực Sâu kia.
Lâm Duệ thao túng dao phẫu thuật xé ra phần gáy của mình, tạo ra một hố nhỏ ở xương chẩm, cắm Nguyên Thủy Châu vào, sau đó lập tức kết nối thần kinh, mạch máu và khí mạch bản thân với nó.
Lúc này, ở bên ngoài chủ đàn, chỉ có Lâm Quang Minh và Hoàng Phủ Thanh hộ pháp.
Lâm Quang Minh không chút để ý cảnh này nhưng Hoàng Phủ Thanh nhìn mà khóe mắt giật giật. Tự mình giải phẫu não cho mình, còn là ở trong môi trường như này, Lâm Duệ đúng là có một không hai, trước nay chưa từng có.
Sau 10 phút, Lâm Duệ kết nối xong mạch thần kinh cuối cùng, trong nháy mắt này, toàn thân hắn bộc phát uy áp làm người sợ hãi.
Tinh thần khí huyết của hắn liên tục tăng lên, xông phá giới hạn thân thể, lao lên màn trời, câu thông với linh hồn trong màn trời.
Nhưng cùng lúc đó, một lực lượng tinh thần như biển mặt trời xuất hiện từ sâu trong thân thể hắn. Lực lượng kia nóng bỏng cuồng bạo, mang theo khí tức cổ xưa uy nghiêm, như một vị Thần ngủ say đột ngột tỉnh giấc. Trong thức hải của Lâm Duệ, chợt vang lên vô số thanh âm, như có vô số tiếng thầm thì nói nhỏ, dụ hoặc hắn: “Trở về… trở về…”
Lâm Duệ phát hiện mình còn sinh ra ảo giác, cảm giác bản thân như lún xuống một đại dương vàng óng. Ở trên đại dương vàng óng đó có một thân hình khổng lồ, vị kia đứng sừng sững giữa hư không, đầu đội thiên luân rực rỡ, người mặc thần giáp vàng óng, hai mắt như mặt trời sáng rực, đôi mắt đó nhìn tới đâu như có thể thiêu đốt vạn vật thành tro tàn.
Thần uy của hắn uy nghiêm mà vô tình, mênh mông như trời cao, ánh sáng vàng rực bao phủ toàn bộ thiên địa, không gian và thời gian như run rẩy dưới uy áp của hắn. Tinh thần, ý chí của hắn phun trào như dòng lũ, tràn vào thức hải của Lâm Duệ, để Lâm Duệ không tự chủ được muốn sinh ra ý thần phục.
Lâm Duệ cảm thấy ý thức của mình đang bị ăn mòn, như có vô số bàn tay vô hình lôi kéo suy nghĩ của hắn, muốn kéo hắn vào trầm luân vĩnh cửu.
Trong tầm mắt của hắn, ánh vàng kim càng lúc càng chói mắt như muốn nuốt hết hắn vậy. Âm thanh của Đại Nhật Thiên Tôn vang vọng trong đầu hắn: “Lâm Duệ, ngươi là ta, ta là ngươi… Ngươi có thể từ bỏ chống lại, hợp nhất cùng ta…”
Lâm Duệ cắn chặt răng, khóe môi tràn ra dòng máu vàng óng. Hắn liều vận dụng toàn bộ tinh thần lực, chống cự lại lực lượng ăn mòn này.
Cùng lúc đó, Lâm Duệ vô cùng khó khăn tạo ra một pháp ấn. Phù văn trên chủ đàn dưới chân hắn lập tức vận chuyển, nhanh chóng tạo thành một hồ sâu to lớn, kéo ý thức của hắn đến một chiều không gian khác!
Chớp mắt tiếp theo, Lâm Duệ phát hiện tình cảnh xung quanh đã biến đổi. Xung quanh hắn là một khoảng hư không vô biên vô tận, lại không phải là thuần túy hắc ám. Vô số ánh sáng nhỏ nhoi đan xen trong hư không, như là mạch máu của sinh vật nào đó vậy, chậm rãi đập nhịp, lưu chuyển.
Những ánh sáng này cũng không phải là tự nhiên hình thành, mà là kết hợp của tâm ý niệm nhân loại và dĩ thái nguyên tố, mỗi tia sáng như gánh chịu một loại cảm xúc nào đó như: phẫn nộ, sợ hãi, dục vọng, hy vọng…. Chúng đan xen cùng nhau, kết hợp với dĩ thái nguyên tố, không ngừng lưu chuyển trong không gian này.
Lâm Duệ còn nghe được vô số thanh âm nhỏ nhẹ, thanh âm kia cũng không phải là đến từ bên ngoài mà trực tiếp quanh quẩn trong đầu hắn, như có vô số người đồng thời nói chuyện vậy nhưng không thể nhận biết rõ họ nói gì.
Lâm Duệ trong nháy mắt hiểu được, linh hồn trong màn trời của hắn đã chuyển đến màn trời nhân tạo. Ý thức của hắn cũng đang ở trong màn trời nhân tạo.
Đây chính là sách lược của Lâm Duệ, khi hắn lên cấp 8 – Thông Thiên sẽ hấp dẫn lực lượng nguyên thần của Đại Nhật Thiên Tôn, mượn vào đó để linh hồn màn trời của hắn sạch sẽ nhất, sau đó mới đổi vị trí!
Sau đó hắn sẽ mượn nhờ linh hồn màn trời, đảo ngược ổn định lại linh hồn và thân thể bản thân.
Lâm Duệ vẫn rất hiếu kỳ với màn trời nhân tạo, hắn theo bản năng nhìn xung quanh. Hắn phát hiện nơi này khác xa màn trời, trong này “sạch sẽ” hơn nhiều, thiếu mất hỗn độn và vặn vẹo của màn trời, nhưng vẫn đầy thần bí và rộng lớn.
Trong không khí tràn ngập sương bạc, như một tầng lụa mỏng, làm cảnh tượng ở đây như mộng như ảo. Ở nơi xa, mơ hồ thấy được vài tòa kiến trúc lơ lửng trên không, bề ngoài chúng khắc đầy phù văn phức tạp, phát ra ánh sáng nhỏ yếu, như là đang lặng lẽ vận chuyển lực lượng nào đó. Hắn đoán đó hẳn là nền tảng của màn trời nhân tạo này.
Đáng lưu ý là, trong hư trông lơ lửng vô số phù văn chi tiết, chúng như là đom đóm, lập lòe tỏa ánh sáng nhu hòa, lại đan xen lẫn nhau thành mạng lưới cực lớn, bao phủ kín vùng không gian này. Những phù văn kia hẳn là do sức mạnh khái niệm hóa thành, duy trì ổn định cho màn trời nhân tạo, chống lại ý chí của Căn ăn mòn.
Thi thoảng có mấy tia sáng lướt qua không gian, chúng là hiển hóa của hỉ nộ ái ố nhưng rồi nhanh chóng bị mạng lưới phù văn đánh tan.
Bên dưới màn trời nhân tạo, mơ hồ có thể thấy một tầng sáng vàng nhạt che chắn, đó hình như là đường ranh giữa màn trời nhân tạo và màn trời. Lâm Duệ trông thấy ở dưới tầng sáng vàng đó tràn đầy hỗn loạn, vô cùng nguy hiểm, như một con cự thú hung dữ bị ngăn ở bên ngoài, đang muốn xông phá trói buộc tiến vào đây vậy.
Che chắn ở bên trong là yên tĩnh và trật tự, như một đảo hoang tách biệt, sừng sững ở giữa vô tận hỗn loạn.
Sắc mặt Lâm Duệ hơi âm trầm, vì trong lúc hắn đầy chờ mong nhìn quanh, hắn cũng thuận tiện nhìn hình tượng linh hồn màn trời của mình.
Linh hồn màn trời của hắn người khoác trường bào bạch kim, đầu đội mũ miện thiên luân, quanh thân hừng hực cháy thánh lôi và kiếp hỏa, lôi đình cuồng bạo và ánh sáng rừng rực phát ra từ sau hắn, phảng phất quang minh và hủy diệt trong thiên địa do hắn nắm giữ vậy. Ánh mắt hắn thâm thúy như tinh không, ẩn chứa uy nghiêm làm kẻ khác khó mà hít thở, như là vạn vật dưới ý chí của hắn ngừng vận chuyển. Đây là hình tượng của Lâm Duệ trong lòng hơn tỷ tín đồ. Lực lượng ý chí của những tín đồ này vặn vẹo hình tượng linh hồn màn trời của hắn.
Vấn đề là linh hồn màn trời này tay trái cầm một bình sữa bò, tay phải nâng một bàn trứng gà, sữa bò và trứng gà đều phát ra ánh sáng trắng noãn thần thánh. Tình cảnh này kết hợp với ánh mắt trang nghiêm của hắn làm người ta không khỏi phá lên cười.
Lâm Duệ chợt cảm thấy căm tức, thiếu chút tức giận đến tắt thở, hận không thể lập tức đưa ra thần dụ, thanh lý “dị đoan” trong giáo phái.
Nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại, thầm nghĩ đây cũng là chuyện tốt. Tín đồ nhận thức về hắn không sai, hắn quả thật cung ứng cho họ lượng lớn trứng gà và sữa bò, điều này có thể giúp hắn tách biệt, đối kháng với Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm.
Mà vấn đề này cũng không lớn, chỉ cần hắn lên cấp 9 – Thần Chiếu, ngưng kết chân linh thật sự, làm được tam linh thiên địa hồn hợp thể, là có thể đổi lại hình tượng linh hồn màn trời.
Khi Lâm Duệ chuẩn bị dùng linh hồn màn trời chiếu rọi bản thể thì tinh thần hắn hơi khựng lại, “nhìn” về hư không phía trước.
Một bóng dáng cao ngất, đang đi ra từ hư vô hắc ám. Đó là một người trẻ tuổi khuôn mặt gầy gò, ánh mắt thâm thúy. Dáng người hắn cao gầy như tùng, khuôn mặt như họa, phảng phất tiên nhân đi ra từ trong tranh cổ vậy.
Lâm Duệ không khỏi nheo mắt lại:
- Trường Sinh hội trưởng?
Hắn có thể cảm giác được, khí tức của người này như hòa cùng màn trời nhân tọa, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều làm phù văn xung quanh lưu chuyển. Điều này nói lên sức mạnh và quyền khống chế không gian này của đối phương. Linh hồn của đối phương như biển sâu không thấy đáy, dưới bề mặt bình tĩnh ẩn chứa vô số mạch nước ngầm nguy hiểm vô cùng.
Người trẻ tuổi nhìn Lâm Duệ, khóe môi khẽ nhếch, làm lễ:
- Thần Uyên tán nhân bái kiến Thanh Tịnh Chi Chủ!
Thanh âm của hắn êm dịu như lão bằng hữu gặp nhau tán chuyện vậy nhưng lại mang đến cái lạnh thấu xương cho Lâm Duệ:
- Ta chờ các hạ ở đây rất lâu rồi, đã hơn một năm rồi, hôm nay cuối cùng cũng gặp được các hạ.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an