Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ nhìn thanh niên mi mục như vẽ, dáng người như tùng trước mắt, ánh mắt hơi trầm trọng:
- Thần Uyên Tịch Diệt! Hội trưởng Trường Sinh Hội quả nhiên là ngươi.
Vị Thần Uyên tán nhân này là cường giả mức siêu thần sứ vào 2500 trước, lúc đó là cao thủ vô địch, vị này xuất hiện vào khoảng 200 năm sau khi Vô Cực Đao Tôn trốn vào Luyện Ngục. Uy danh của hắn lúc đó như là mặt trời giữa trưa, uy chấn năm châu sáu hải Thiên Cực tinh.
Nghe nói người này ban đầu là tế tự Vạn Sinh thần giáo, tu tập pháp môn sinh mệnh, về sau đối phương lĩnh ngộ đạo lý tất cả sinh mệnh đều sẽ đi đến tịch diệt, với thiên phú kinh tài tuyệt diễm của mình, hắn sáng tạo “Thần Uyên Diệt Sinh kinh”. Đó là pháp môn mạnh mẽ kết hợp sinh mệnh và lôi đình, trong một ý niệm sinh mệnh khô vinh, trong một ý niệm lôi đình vạn quân, trong một ý niệm vạn vật tịch diệt, là đỉnh cao thời đại đó, thành tựu một đoạn truyền thuyết vô địch, để thiên kiêu cùng thời đại ảm đạm phai mờ.
Liên Bang thật ra vẫn một mực dò xét thân phận hội trưởng Trường Sinh Hội, Thần Uyên tán nhân này chính là một trong mấy người được siêu toán đại mô hình dự đoán. Nếu vị này còn sống, quá nửa đã lên cấp Trường Sinh, còn đi rất xa trên con đường Trường Sinh nữa. Bọn họ sở dĩ chưa thể chứng nhận là vì vẫn chưa tìm được chứng cứ xác thực ở cả Liên Bang lẫn Thiên Cực tinh, chứng minh vị này vẫn còn tồn tại.
- Không phải ta thì có thể là ai chứ? Cục An Ninh các ngươi không phải xếp ta vào danh sách hiềm nghi sao? Lý Hàng Long sở dĩ hoài nghi Tài Chính Hiền Giả là vì lực lượng của hắn rất giống ta. Ngoài ta ra, tất cả Trường Sinh hồm nay nếu không phải làm chó săn cho các vị Thần trong Luyện Ngục thì bị các vị Thần truy sát lên trời xuống đất, như chó nhà có tang không chỗ an thân, bọn họ có năng lực dựng lên Trường Sinh Hội sao?
Thần Uyên tán nhân bật cười lớn, ánh mắt khác thường nhìn Lâm Duệ:
- Thanh Tịnh Chi Chủ, bộ dáng của các hạ thật thú vị, đây là định làm chủ nhân sữa bò và trứng gà sao? Đây quả thật là biện pháp ứng phó Đại Nhật Thiên Tôn, đáng tiếc, ngươi không nắm giữ khái niệm đan tâm và chúng chí, cũng không có thần khí như ngọc tỉ truyền quốc. Cho dù ngươi mỗi ngày đầu tư cả tiền triệu thì cũng không thể ngưng tụ chúng ý, mà ngươi cũng chưa có chân linh, làm vậy vô ích thôi.
Thần Uyên tán nhân trong lúc nói chuyện chậm rãi đưa tay ra, quanh thân hắn lập tức bùng lên cảnh tượng kỳ dị, sinh cơ và khô mục đan xen cùng nhau, như là bốn mùa xuân hạ thu đông chớp mắt luân chuyển quanh người hắn, sức mạnh lớn lên và vụt tắt nhảy múa quanh người hắn, như là tử vong và sinh mệnh trong rừng rậm vĩnh viễn đan xen cùng nhau vậy.
Vùng hư không này chợt xuất hiện khói đen vô tận, trong khói đen là từng cỗ xiềng xích đen như mực, trên mỗi xiềng xích khắc đầy phù văn cổ xưa, tản ra lực lượng tịch diệt làm người sợ hãi, ngay cả ánh sáng cũng không thể thoát được lực lượng của chúng.
Bóng hình của đối phương cũng trong nháy mắt mở rộng, hóa thành hư ảnh đỉnh thiên lập địa, đầu đội mũ miện tinh thần, chân đạp vực sâu vô tận, hai mắt như hai hố đen thiêu đốt, tịch diệt toàn bộ sinh cơ và tia sáng, bên người hắn quấn quanh lượng lớn lộn xộn, đám lộn xộn này kéo dài mở rộng, hóa thành thảm cỏ xanh che kín đất trời.
Hư không xung quanh hắn như không chịu được sức mạnh đến cực điểm này, bắt đầu vặn vẹo, rung động, thanh âm lôi đình và sinh mệnh khô héo đan xen cùng nhau, tạo thành một thứ thanh âm quái dị, không thuộc về thế gian.
Toàn bộ màn trời nhân tạo rung động mãnh liệt, mạng lưới phù văn bắt đầu vỡ vụn, ngay cả khoảng không gian này cũng không tiếp nhận được hình thái hoàn chỉnh của hắn.
Con ngươi Lâm Duệ hơi nhíu lại, có chút khiếp sợ nhìn xiềng xích và đám lộn xộn quanh Thần Uyên tán nhân:
- Chuẩn Vực Sâu!
Lâm Duệ quả thật là bị Thần Uyên tán nhân làm cho bất ngờ, nguyên thần người này quá mạnh mẽ, mạnh đến mức ngay cả màn trời nhân tạo cũng không thể chịu tải, đối phương chắc chắn là chuẩn Vực Sâu!
Là 92% khái niệm, không, ít nhất là 95% tịch diệt! Vị Thần Uyên tán nhân này đã bước vào chuẩn Vực Sâu, còn cách Vực Sâu không xa nữa rồi!
Thần Uyên tán nhân mới quật khởi 2500 năm thôi, thiên phú của đối phương quả thật không kém hơn Vô Cực Đao Tôn.
Chó cắn áo rách hơn là, Lâm Duệ đồng thời còn cảm nhận được thần diễm của Đại Nhật Thiên Tôn lần theo thần thông thiên trụ của hắn đi về hướng màn trời nhân tạo, đang truy tìm chủ ý thức của hắn, muốn xâm nhiễm triệt để hắn. Trước mắt hắn thì Thần Uyên tán nhân đang nhìn chằm chằm, hai cỗ lực lượng mạnh mẽ ập đến, làm cho Lâm Duệ nảy sinh cảm giác phía trước là sói, phía sau có hổ!
Hắn lúc này đưa thân vào cảnh không thể chạy trốn, chắc chắn phải chết rồi!
Nhưng ánh mắt Lâm Duệ nhìn Thần Uyên tán nhân có chút quái dị, ở sâu trong ánh mắt đó hàm chứa chờ mong và vui vẻ! Vị chuẩn Vực Sâu này hẳn là muốn cướp thần quyền “thanh tịnh” của hắn, muốn làm được như vậy thì chắc chắn phải giao tranh tinh thần. Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, hắn nhịn không được khẽ nuốt nước bọt.
Thần Uyên tán nhân cười đầy châm chọc nói:
- Ta nếu như không có phần năng lực này, làm sao có thể trấn áp được nhiều kẻ Trường Sinh như vậy chứ?
Hư ảnh của hắn không ngừng mở rộng trong hư không, càng lúc càng giống thật, hai con mắt hắn như hố đen vực sâu, hấp dẫn toàn bộ sinh mệnh lực và tia sáng xung quanh hội tụ vào hắn nhưng lại trong nháy mắt, chuyển hóa những năng lượng này thành tịch diệt, tản mạn khắp màn trời nhân tạo. Thanh âm của hắn quanh quẩn trong đầu Lâm Duệ:
- Người cảm thấy bất ngờ phải là ta mới đúng. Ta quả thật không ngờ ngươi vẫn chống lại được Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm đến tận bây giờ. Điều này làm ta rất hiếu kỳ, ngày xưa giáo chủ đời thứ 7 có thể đối kháng Đại Nhật lâu như vậy là vì hắn có 200 năm chuẩn bị, ngươi thì dựa vào thứ gì chứ? Nhưng không quan trọng nữa…
Đợi đến khi hắn cướp đoạt tất cả của Lâm Duệ, hắn sẽ biết được Lâm Duệ dựa vào gì đối kháng với Đại Nhật Thiên Tôn.
Ngay trong nháy mắt này, xung quanh Thần Uyên tán nhân bộc phát luồng khí sinh cơ bừng bừng đen xen khô mục quấn đến Lâm Duệ. Hàng ngàn, hàng vạn xiềng xích ẩn chứa lực lượng tịch diệt toàn lực bộc phát, trên mỗi xiềng xích đều ẩn chứa lực lượng lôi đình và tịch diệt mạnh mẽ, như những con mãng xà nhào đến muốn cắn xé linh hồn Lâm Duệ.
Cũng vào lúc này, quanh người Lâm Duệ bốc lên ánh lửa trắng thánh khiết. Như là tia nắng sớm ban mai, tinh khiết lại kiên cường, chiếu sáng hư không tăm tối, tịch diệt toàn bộ xiềng xích. Dùng thế không thể đối kháng, quét ngang hư không xung quanh, thậm chí chậm rãi kiên định khu trục khói đen và sức mạnh khái niệm của Thần Uyên tán nhân ở xung quanh.
Ánh mắt Thần Uyên tán nhân càng thêm bất ngờ, còn ẩn chứa mừng rỡ và tham lam:
- Ngươi đã khống chế khái niệm thanh tịnh đến mức này rồi sao? Có thể thực hiện biến hóa rồi à? Hay cho pháp môn thanh tịnh, không kém hơn tịch diệt của ta a. Nhưng đáng tiếc, đây là màn trời nhân tạo!
Thanh âm của hắn vừa chấm dứt, toàn bộ màn trời nhân tạo chấn động, trong hư không xuất hiện vô số khe hở đen như mực, hấp thu, loại bỏ toàn bộ ngọn lửa trắng.
Đó là Thần Uyên tán nhân vận dụng quyền hạn của mình, trực tiếp loại bỏ sức mạnh khái niệm của Lâm Duệ ở trong màn trời nhân tạo.
Lâm Duệ thấy vậy bật cười lớn, hai tay kết pháp ấn, các khe hở nháy mắt khép lại, ngọn lửa trắng lại xuất hiện xung quanh hắn, lan ra hư không.
- Quyền hạn ẩn? Quả nhiên.
Thần Uyên tán nhân thấy thế không chút ngạc nhiên, còn thoải mái hơn. Kẻ này quả nhiên đã phát hiện tầng quyền hạn ẩn, còn phá giải nắm giữ, đây hẳn là lý do vì sao đối phương dám đưa chân linh vào đây. Nhưng, khóe môi Thần Uyên tán nhân thêm nhếch lên châm chọc:
- Thanh Tịnh Chi Chủ có lẽ còn không biết, màn trời nhân tạo này là do ta thiết kế. Nền móng màn trời nhân tạo là do ta tự tay luyện thành, mỗi tấc không gian ở đây đều có dấu ấn ý chí của Thần Uyên ta!
Lâm Duệ chẳng qua là mượn bản vẽ của hắn, lại vọng tưởng vòng qua khống chế của hắn được sao, buồn cười chết mất! Ở trong màn trời này, hắn mới là chúa tể!
Trong tích tắc này, toàn bộ xiềng xích, luồng khí lộn xộn lại xuất hiện, đâm về hướng Lâm Duệ. Lần này chúng hoàn toàn không sợ hãi khái niệm thanh tịnh của Lâm Duệ, rõ ràng ở cùng một không gian nhưng lại như có một tầng bảo vệ che chắn, hoàn toàn không tiếp xúc với ngọn lửa thanh tịnh.
Lâm Duệ vừa muốn ứng đối thì hồn thể của hắn đột nhiên run lên, vô số hỏa diễm như hừng hực cháy trong thần hồn hắn, linh hồn hắn chịu đau đớn như có ngàn vạn kim châm đồng thời đâm vào vậy. Ý thức của hắn bị thần diễm vàng kim của Đại Nhật Thiên Tôn điên cuồng ăn mòn, trong đầu hắn như có một bàn tay vô hình khuấy động, muốn khuấy tan trí nhớ, tình cảm và ý chí của hắn, làm ánh mắt của hắn dần biến thành màu vàng kim, bên tai của hắn văng vẳng thanh âm thì thầm của Đại Nhật Thiên Tôn: “Từ bỏ chống lại, hợp nhất cùng ta, ngươi sẽ thu được vĩnh hằng!”
Lúc này, Lâm Duệ nhận được thông báo từ Chiến Linh giới.
Thông báo: Xin chú ý, Đại Nhật Thiên Tôn đang cố gắng ô nhiễm, cướp đoạt linh hồn của ngài, hiện tại độ đồng hóa là 52%.
Ầm!
Linh hồn trong màn trời của Lâm Duệ đột nhiên bộc phát lôi đình mạnh mẽ, đồng thời tản ra ánh sáng mãnh liệt. Ngọn lửa trắng hừng hực bốc lên, phóng ra lôi đình cuồng bạo và xạ tuyến đỏ hồng, đánh vỡ vụn toàn bộ những thứ dám tiếp xúc với nó, vặn vẹo cả quy tắc thiên địa và hư không xung quanh.
- Là Thánh Lôi Kiếp Hỏa? Quang Minh Thần Ấn?
Thần Uyên tán nhân thấy vậy thì hơi kinh hãi. Chủ thể của thần khí này cũng theo ý thức của Lâm Duệ tiến vào màn trời nhân tạo sao? Không đúng, là Đại Nhật Thiên Tôn! Thánh Lôi Kiếp Hỏa là do thân thể của giáo chủ đời thứ 7 hóa thành, giờ là nhà tù giam giữ Đại Nhật Thiên Tôn, ở ý nghĩa nào đó, nó cũng đang là bản thể của Đại Nhật Thiên Tôn!
Thần Uyên tán nhân thần sắc khó mà tin nổi:
- Cấp 8 Thông Thiên? Ngươi đã phẫu thuật cấy thông thiên châu sao?
Lâm Duệ vậy mà đã phẫu thuật cấy thông thiên châu trước khi tiến vào màn trời nhân tạo. Tên này điên rồi sao? Chẳng lẽ hắn không biết khi hắn lên cấp 8, Đại Nhật Thiên Tôn sẽ ô nhiễm và đồng hóa mạnh hơn sao? Tên khốn này làm sức mạnh Đại Nhật Thiên Tôn ăn mòn đến màn trời nhân tạo rồi!
Thần Uyên tán nhân nhìn lôi đình và hỏa diễm quanh người Lâm Duệ, ánh mắt hơi do dự, ẩn chứa kiêng kị. Nhưng hắn chỉ chần chừ trong chốc lát, sau đó vẫn vô cùng kiên định điều khiển xiềng xích và lộn xộn một lần nữa cuốn lấy Lâm Duệ.
Nếu như là ở Thiên Cực tinh, Thần Uyên tán nhân sẽ không chút do dự rút đi, nhượng bộ lui binh đối với Đại Nhật Thiên Tôn nhưng đây là màn trời nhân tạo, là ở Liên Bang!
Ở đây, hắn mới là Thần!
Thần Uyên tán nhân ánh mắt lạnh lùng vô tình, không chứa chút thương hại nào nhìn Lâm Duệ:
- Ta có thể cảm giác được ngươi bây giờ vô cùng đau đớn, bản thể và dị thể của ngươi hẳn là ngũ tạng như lửa đốt, nhìn một chút, linh hồn của ngươi đã bị hòa tan, ngươi giãy dụa chỉ là phí công thôi, giáo chủ đời thứ 7 lúc đó đã thành Vực Sâu còn không thể đối kháng Đại Nhật Thiên Tôn, nói gì đến ngươi chứ? Chẳng bằng ngươi từ bỏ còn hơn, giao dịch với ta đi. Ngươi giao cho ta pháp môn thanh tịnh, Thần Uyên ta hứa tiếp nhận toàn bộ nhân quả của ngươi, trông nom cho tất cả thân bằng của ngươi.
Linh hồn của Lâm Duệ quả thật sắp bị hòa tan, hắn như là bị Đại Nhật Thiên Tôn kéo vào Luyện Ngục nóng bỏng, thần diễm vàng kim từ bốn phương tám hướng ùa đến, thiêu đốt toàn diện ý thức của hắn.
Trong đầu hắn giờ như bị quấy thành nồi nóng sôi trào, ký ức của hắn dần tan vỡ, thần diễm không ngừng vặn vẹo công kích.
Toàn bộ tình cảnh lúc ấu thơ, kinh nghiệm sau khi thức tỉnh, tín niệm của hắn dần bị thần diễm vô tình ăn mòn, xóa đến mơ hồ, như là trang giấy bị lửa lớn thiêu đốt vậy, đang dần hóa thành tro tàn. Những tình cảm hắn từng quý trọng, sự ấm áp thân tình, ràng buộc hữu tình giờ cũng đang bị thiêu đốt, hóa thành từng hình bóng hư ảo, làm hắn muốn bắt giữ lại cũng chỉ là phí công.
Lúc này Thần Uyên tán nhân cười lạnh, tay hơi phất, vô tận xiềng xích hóa thành một trận pháp khổng lồ bao lấy Lâm Duệ, trung tâm trận pháp là một hố đen mạnh mẽ, đang tịch diệt toàn bộ tia sáng và hỏa diễm xung quanh.
Nguyên thần của Lâm Duệ dần suy yếu, linh hồn màn trời của hắn như nến tàn trong gió, càng lúc càng khó chống cự Đại Nhật Thiên Tôn và Thần Uyên tán nhân trong ngoài hợp kích. Thánh bạch hỏa diễm và lôi đình quang hỏa bên người Lâm Duệ cũng đang gian khổ giãy dụa dưới Thần Uyên tán nhân áp chế.
Ánh mắt Thần Uyên tán nhân tràn đầy ý mừng, tham lam và chờ mong.
Nhưng ngay khi Thần Uyên tán nhân sắp ra tay, từ hư không xuất hiện hai bóng đen, cướp trước nhào đến vào trong linh hồn màn trời của Lâm Duệ.
Thần Uyên tán nhân nháy mắt nhận ra đó là minh hữu của hắn, hai vị sáng lập của Trường Sinh Hội, là Bùi Thiên Đồng - Thái Tổ Đại Liêu và Khương Huyền Chí - Thái Tông Đại Tống.
Thần Uyên tán nhân thấy vậy thì không chút biến sắc, tâm tư không chút biến đổi. Lúc trước mấy vị “đối tác” của hắn năm lần bảy lượt ra tay thăm dò Lâm Duệ và Minh Vương, chẳng phải là để thăm dò thân phận người này, để ý đến pháp môn thanh tịnh sao? Nhưng hai người này muốn thừa cơ Lâm Duệ suy yếu, cướp miếng ăn trước miệng cọp, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Thần Uyên tán nhân con ngươi như vực sâu u ám, khóe miệng nở nụ cười lạnh lùng. Quanh thân thể hắn, toàn bộ đám lộn xộn lực lượng suy vong và sinh mệnh, còn có xiềng xích tịch diệt co rút lại vào trong thân thể hắn. Nháy mắt đó, chân linh của hắn biến thành làn khói đen, cũng nhào về hướng linh hồn màn trời đang suy yếu sắp tan rã của Lâm Duệ.
Ý thức của Thần Uyên tán nhân băng lạnh vô tình, thanh âm như từ địa ngục không đáy vang lên, ẩn chứa uy nghiêm và áp bức vô cùng:
- Còn chưa chịu từ bỏ sao? Nghĩ thật kỹ đi, nếu ngươi đã không muốn cho ta thì để ta tự cướp lấy!
Lúc này, toàn bộ lộn xộn, xiềng xích của hắn như hóa thành từng chùm trường thương, đâm vào linh hồn Lâm Duệ.
Khái niệm thanh tịnh là của hắn, hôm nay đừng ai mong lấy được nó! Đây sẽ là viên đá đặt chân để hắn tiến vào Thần, hôm nay sẽ là ngày hắn phong Thần! Khái niệm thanh tịnh của Lâm Duệ đủ để hắn trở thành bán Thần rồi!
Lúc này, trong đầu Lâm Duệ nhận được ba thông báo từ Chiến Linh giới.
Thông báo: Ngài bị tinh thần của Bùi Thiên Đồng, võ tu cấp 10 Trường Sinh công kích, kiểm tra phát hiện ngài có năng lực đối kháng, xin mau chóng luyện hóa!
Thông báo: Ngài bị tinh thần của Khương Huyền Chí, võ tu cấp 10 Trường Sinh công kích, kiểm tra phát hiện ngài có năng lực đối kháng, xin mau chóng luyện hóa!
Thông báo: Ngài bị tinh thần của Thâm Uyên Tán Nhân, võ tu cấp 10 Trường Sinh công kích, giờ ngài có thể phụ thể chiến linh số 5, trợ giúp ngài hấp thu luyện hóa, có xác nhận phụ thể không?
Lúc này, ở nơi sâu trong linh hồn màn trời của Lâm Duệ, biểu hiện của Lâm Duệ khác hẳn so với vẻ ngoài suy yếu của mình.
Ý niệm của Đại Nhật Thiên Tôn vẫn quẩn quanh hắn, như ác ma thì thầm nói nhỏ: “Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, mau hợp nhất cùng ta, chúng ta cùng thành tựu vĩnh hằng…”
Thanh âm này như mũi khoan bén nhọn, xuyên vào đầu hắn, làm suy nghĩ của hắn chậm chạp hỗn độn. Nhưng tin niệm của hắn vẫn như đèn sáng bất diệt, tâm linh như khối đá cứng, kiên cố vô cùng!
Võ ý “nhất” của hắn, giờ đang toàn lực thôi thúc Vô Thượng Thiên Đao trên tay bản thể, khống chế thanh tịnh, thánh lôi, kiếp hỏa, vặn vẹo, hủy diệt… đông đảo khái niệm, gắt gao thủ vững tâm linh của hắn, đối kháng với Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm.
Lúc này, trong lòng Lâm Duệ thậm chí còn hơi vui mừng. Thần Uyên tán nhân lại thật sự đến nhưng lần này hơi nhiều khách, vượt quá dự tính của hắn.
Ý thức của Lâm Duệ lập tức liên hệ các Tịnh Nhất Thần Đàn, đồng thời phát lệnh cho mười ba người máy quang minh tâm. Trong chớp nhoáng này, bảy tòa Tịnh Nhất Thần Đàn, năm lớn hai nhỏ toàn bộ bùng lên ngọn lửa trắng thanh tịnh.
Tín ngưỡng và ý chí của 1,7 tỷ tín đồ trong nháy mắt hội tụ thành dòng lũ lớn, xông đến màn trời nhân tạo, cọ rửa linh hồn trong màn trời của Lâm Duệ.
Dù cho trong những tín đồ này, chỉ có khoảng 1,3 tỷ có thể coi là thành kính, còn lại là hạng đầu đường xó chợ, chạy đến vì trứng gà và sữa bò nhưng ý chí, nhận thức của bọn họ về Lâm Duệ vẫn không thể khinh thường.
Linh hồn màn trời của Lâm Duệ nhìn như đang nguy ngập nháy mắt lại khôi phục như ban đầu, vẫn là khoác trường bào bạch kim, đầu đội mũ miện thiên luân, tay trái cầm bình sữa bò, tay phải nâng bàn trứng gà, tỏa ánh sáng thần thánh, khí tức uy nghiêm làm người đối diện hít thở khó khăn. Thánh Lôi Kiếp Hỏa thì nở rộ như hoa sen dưới chân hắn, hóa thành đài sen ba tầng, tổng cộng 36 cánh sen.
- Đây là võ ý?
Lúc này, Thần Uyên tán nhân đã chạm đến hạch tâm linh hồn Lâm Duệ nhưng hắn vô cùng sợ hãi, phát ra tiếng kinh hô từ sâu tận linh hồn.
Để hắn kinh ngạc không phải là các sức mạnh khái niệm Lâm Duệ có mà là võ ý của đối phương, võ ý này đã bắt đầu chuyển hóa thành khái niệm! Không chỉ vậy, mức độ chuyển hóa còn rất cao, ít nhất là 70%, có thể đã đến 74% rồi, là cấp Trường Sinh!
Sức mạnh võ ý của đối phương cũng vô cùng mạnh, còn hơn xa tịch diệt và sinh mệnh suy vong của hắn. Như dùng thiên biến vạn hóa làm nền móng, đồng thời điều khiển mấy chục loại khái niệm vậy, điều này làm Thần Uyên tán nhân không nhịn được nhớ đến pháp môn “vô cực” của Vô Cực Đao Tôn. Nếu nói đến lập ý, hai người này ngang nhau, không phân cao thấp!
Không ổn rồi!
Thế giới trước mắt Thần Uyên tán nhân nháy mắt bị màu vàng kim nuốt hết, hắn không khỏi trở nên mơ hồ, cảm giác thực tế và hư ảo đan xen. Hắn phảng phất nhìn thấy bản thân tiến vào biển lửa vô tận, ở giữa sóng sấm sét vô cùng, xung quanh tràn đầy đau đớn và tuyệt vọng, chính hắn chỉ còn lại một mình, không ngừng giữa dụa trong biển hỏa diễm, lôi đình.
Mỗi ý niệm trong linh hồn hắn reo hò đau đớn, mỗi tư duy ẩn chứa đau nhức kịch liệt. Linh hồn hắn như là bị xé rách, đồng hóa, dung nhập vào thần diễm vàng kim vô cùng tận vậy.
Thần Uyên tán nhân còn phát hiện ngọn lửa trắng bên ngoài Lâm Duệ đang điên cuồng lan khắp màn trời nhân tạo, nó như dòng lũ cuốn đến từng xó xỉnh trong màn trời nhân tạo. Dưới cơn lũ lửa thiêu đốt, tinh thần lạc ấn của hắn trong màn trời nhân tạo đang dần bị vỡ vụn tiêu tan, bị ý chí và lực lượng linh hồn của Lâm Duệ thay thế. Chỉ 3 hô hấp sau, từng phù văn biến đổi, một lần nữa sắp xếp, tổ hợp lại theo khống chế của Lâm Duệ.
Lâm Duệ định làm gì đây? Tên này muốn luyện hóa linh hồn của mình, cướp đoạt sức mạnh của ba người bọn họ sao? Tên này điên rồi, đối phương có thể làm được sao?
“Không!” Trong đầu Thần Uyên tán nhân dâng lên sợ hãi khủng hoảng trước nay chưa từng có. Hắn muốn giãy dụa, thoát đi nhưng phát hiện lực lượng tịch diệt của mình đã bị thanh tịnh của Lâm Duệ áp chế triệt để, thậm chí linh hồn của hắn đang bị lôi đình và thần diễm trói chặt, gần như không thể chuyển động.
Lâm Duệ kia quá ác, còn đẩy nguyên thần của hắn và hai vị “đối tác” về hướng Đại Nhật Thiên Tôn, đẩy họ vào giữa trận chiến đôi bên!
Thần Uyên tán nhân chỉ có thể thôi thúc lực lượng lôi đình tịch diệt và sinh mệnh suy vong của mình đến cực hạn, thành lập phòng tuyến phòng thủ linh hồn kiên cố, chống cự sức mạnh Lâm Duệ, vừa đánh vừa lùi, chậm rãi lui lại.
Ngay vào lúc này, dị thể của hắn mở mắt trong màn trời, điên cuồng hạ lệnh cho thành viên Trường Sinh Hội:
- Tiến công, lập tức lên, các ngươi phải nhất định không tiếc trả giá, trong thời gian ngắn nhất phá hoại tổng bộ Quang Minh vương giáo! Phá hoại toàn bộ màn trời nhân tạo của họ! Mau đi cho ta!
Trong nháy mắt này, ý chỉ của hắn mượn nhờ màn trời nhân tạo, tiến vào linh hồn của toàn bộ thành viên Trường Sinh Hội, ngay cả mấy vị người sáng lập cũng không phải ngoại lệ.
Cũng vào lúc này, bản thể, dị thể của Thần Uyên tán nhân đều thất khiếu chảy máu.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an