Trong màn trời, Lâm Duệ khi luyện hóa nguyên chất, nguyên hạch của Nam Vực Sâu thì rơi vào thế lưỡng nan.
Luyện hóa những nguyên chất, nguyên hạch này với Lâm Duệ không khó, hắn có pháp môn thanh tịnh, kiếp hỏa có thể tẩy luyện, võ ý nhất có thể thống ngự các khác niệm khác, còn có Chiến Linh giới có thể hỗ trợ luyện hóa.
Đương nhiên, đây vẫn là nguyên chất, nguyên hạch của Thần, ẩn chứa ý chí bất diệt của Nam Vực Sâu trong đó, muốn luyện hóa hoàn toàn không để lại chút hậu hoạn nào cũng phải tốn không ít thời gian. Chiến Linh giới đưa ra giá cao đến 120 triệu điểm hồn lực mới luyện hóa hoàn toàn được.
Nhưng Lâm Duệ đã thắng chiến dịch đảo Hoàng Sơn, trong ngắn hạn trước mắt, hắn chưa có mối lo nào đáng chú ý, hắn có một quãng thời gian tiếp theo để luyện hóa, hấp thu thêm điểm hồn lực. Mà chỉ cần hoàn thành bước đầu dung luyện, hắn có thể sử dụng nguyên hạch này như một món thần khí.
Lúc này, điều để Lâm Duệ rơi vào lưỡng nan là thông báo của Chiến Linh giới.
Thông báo: Phát hiện chiến linh cấp Thần (tàn phế), ngài có thể chọn tiêu tốn 15 triệu điểm hồn lực để bắt lấy chiến linh này, sau khi bắt xong có thể dùng 97 triệu điểm hồn lực để luyện hóa, biến thành tàn linh cấp Thần.
Lâm Duệ nghe vậy thì nhíu mày, dùng chân như thiên nhãn của mình nhìn về biển căn nguyên đang dần khép lại.
Ý của Chiến Linh giới là hắn có thể cướp lấy linh hồn Nam Vực Sâu đang rơi vào Căn làm chiến linh sao?
Cái gọi là tàn linh cấp Thần, hẳn là nguyên liệu dùng để thôi diễn võ đạo và khái niệm.
Ngay khi Lâm Duệ đang đắn đo, Chiến Linh giới lại đưa ra thông báo.
Thông báo: Xin chú ý, chiến linh cấp Thần (tàn phế) đang chìm sâu vào Căn, muốn thu lấy tốn 15,5 triệu điểm hồn lực, xin nhanh chóng đưa ra quyết định.
Lâm Duệ không chần chừ nữa, hắn lập tức chọn thu lấy, sau đó lập tức dùng điểm hồn lực để luyện hóa thành tàn linh cấp Thần.
Hiện giờ hắn cần thêm lý giải và vận dụng với võ đạo, khái niệm, tăng thêm căn cơ chứ không phải là chiến linh cấp Thần.
Chiến linh cấp Thần nghe cũng oai đấy nhưng hắn dám để chiến linh này phụ thể chiến đấu sao? Nếu hắn lựa chọn bồi dưỡng thân thể cho chiến linh này thì phải tiêu tốn bao nhiêu tiền đây? Từ tình huống của Đàm Thần Chí có thể thấy được, chiến linh thực lực càng mạnh thì tính độc lập càng cao, đến lúc đó hắn chưa chắc đã khống chế được chiến linh cấp Thần này.
Hơn nữa Chiến Linh giới cũng không phải “nhà từ thiện”, đợi đến khi Chân Lý Thần Tọa được khôi phục, Thái Thượng Thiên Tôn phục sinh, như vậy Chiến Linh giới là của hắn hay là của Thái Thượng?
Lâm Duệ giờ nhất định phải phòng ngừa chu đáo, chặt đứt liên hệ giữa đám người Hoàng Phủ Thanh với Chiến Linh giới.
Còn phải nói đến khái niệm “bất diệt” của Nam Vực Sâu nữa, khái niệm này phối hợp rất tốt với lực lượng của hắn, không chỉ giúp hắn nắm giữ tốt hơn các lực lượng đại nhật, tiếp tục đẩy các lực lượng này lên siêu hạn, còn rất có lợi với võ ý nhất của hắn.
Đó chính là bất diệt! Sánh ngang với các khái niệm sinh mệnh, bất tử, kim cương, bất hoại, vĩnh hằng!
Lần này nếu không phải Nam Vực Sâu tiến vào màn trời, Thôn Phệ Chi Chủ mượn cơ hội này kích thích “khát khao” của Căn, thúc đẩy Căn ra sức hút lấy Nam Vực Sâu, làm pháp môn bất diệt của Nam Vực Sâu không thể phát huy sức mạnh thì hai bọn họ không làm gì được vị này.
Bây giờ nếu để Nam Vực Sâu trở thành chiến linh, như vậy khái niệm bất diệt này sẽ thuộc về hắn hay là chiến linh Nam Vực Sâu?
Ngay khi Lâm Duệ nhắn trả lời Chiến Linh giới, chân như thiên nhãn của hắn trông thấy Căn lại rung động mãnh liệt, tỏa ra từng làn sóng dĩ thái nguyên tố và hồn lực mãnh liệt. Thần sắc hắn đầy khác thường, thầm nghĩ quả nhiên là vậy.
Chân Lý Thần Tọa dù đã thoát khỏi Căn nhưng đôi bên vẫn liên hệ rất mãnh liệt. Chiến Linh giới” một mực dẫn dụ hắn giết chóc yêu ma và võ tu ma hóa, thu thập “điểm hồn lực” nhưng thực chất nó không phải cần “hồn lực”, mà là cần những vật chất của Căn bên trong linh hồn đám yêu ma, ma tu, dùng những vật chất này để chữa trị Chân Lý Thần Tọa.
Chừng nửa canh giờ sau, Lâm Duệ đã sơ bộ luyện hóa được nguyên chất, nguyên hạch của Nam Vực Sâu.
Hắn không khỏi âm thầm tiếc nuối, các khái niệm đại nhật, quang minh, phổ chiếu, thiêu đốt, tài quyết và lôi đình đã bị Hy Vọng Thiên Tôn cướp đi. Những khái niệm này tuy chưa thể lên cấp Thần nhưng cũng phải đạt đến 99%. Nếu hắn có thể hấp thu luyện hóa, như vậy chắc chắn hắn sẽ khống chế lực lượng đại nhật dễ dàng hơn.
Thật ra cũng có thể thu lấy Nam Vực Sâu làm chiến linh, sau đó sao chép kỹ năng. Nhưng giống như danh sách kỹ năng của Đàm Thần Chí, hắn muốn sao chép kỹ năng từ cấp Trường Sinh trở lên đều phải trả giá tương ứng. Đoán chừng nếu thu Nam Vực Sâu làm chiến linh thì cũng không khác là bao, như vậy chẳng bằng dùng hồn thể đối phương thôi diễn võ kỹ, khái niệm còn hơn.
Mà chiến linh này còn bị đánh dấu là “tàn phế” nữa, hẳn là danh sách kỹ năng cũng không hoàn chỉnh.
Ở phương diện khác, Lâm Duệ cũng âm thầm kinh hãi, nguyên chất, nguyên hạch cấp Thần quả thật khó mà luyện hóa. Ý chí và linh hồn của Nam Vực Sâu vô cùng ngoan cố, Lâm Duệ ngưng tụ tinh thần khí huyết của 7,2 triệu tế ti cũng chưa thể mài chết hết được. Hắn dù cưỡng ép thu được vào tay nhưng cảm giác giống như nắm trong tay một động cơ hạt nhân mạnh mẽ, lúc nào cũng sóc nảy vậy, nếu không cẩn thận sẽ nhảy ra khỏi tay hắn ngay.
Đoán chừng phía Thôn Phệ Chi Chủ cũng như hắn, mà vị này còn không có pháp môn thanh tịnh và các năng lực đồng hóa như hắn, không biết vị này sẽ dùng cách nào để luyện hóa nguyên hạch Nam Vực Sâu đây?
Lâm Duệ sau đó đầy lạnh lùng nhìn quét một vòng quanh hư không, phát hiện mấy vị Thần đang quan sát hắn, sau khi phát hiện hắn đã sơ bộ luyện hóa được nguyên hạch Nam Vực Sâu thì đều hiểu không có cơ hội để lợi dụng nên đều rời đi, không để ý đến hắn nữa.
Lâm Duệ lập tức vung lên những đôi cánh tinh hà, phá vỡ hàng rào màn trời, bắt đầu quay lại hiện thực.
Lúc này, bầu trời như cuồn cuộn sôi trào, một ánh sáng trắng mãnh liệt xé nứt bầu trời.
Lâm Duệ chân đạp Đại Nhật Kim Ô, đầu lơ lửng kim dương mũ miện, quanh thân quấn mười hai cự long thánh lôi kiếp hỏa, từ trong hỗn độn phá không xuất hiện.
Kim ô hai cánh giãn ra như mây lửa che trời, lông phiến lưu lý chiết xạ kim quang vạn trượng, ba chân của nó ngưng tụ thiên luân ầm ầm nổ vang, thiêu đốt biển mây thành lò luyện hừng hực.
Nguyên thủy thiên long theo sát phía sau, chín đôi cánh tinh hà nhấc lên cơn sóng thời không, bụi sao biến thành tơ lụa ngân hà, nơi nó đi qua, các vết nứt không gian được khép lại, chỉ còn lại ánh sáng tinh khiết gột rửa thiên địa.
Lúc này ở gần đảo Hoàng Sơn, có đến 52000 tinh hạm của Liên Bang chờ ở đây, tất cả thực trang võ giả có mặt đều trông thấy thiên tượng hùng vĩ vô cùng này, tất cả đều thần sắc trang nghiêm, cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào thần khu của Lâm Duệ.
Tổng số 7,2 triệu tế ti thêm một lần nữa hưng phấn, Huy Hoàng Thánh Đàn cũng tỏa ánh sáng rực rỡ kết nối đất trời, cộng hưởng với chín đôi cánh tinh hà và kim dương thần miện của Lâm Duệ.
Lâm Duệ chậm rãi hạ xuống, chiến giáp của hắn đã tan vỡ, thánh lôi hóa thành mũ miện rủ xuống, kiếp hỏa ngưng tụ thành chiến bào thần văn, những đôi cánh tinh hà đã biến mất, chỉ để lại vòng xoáy cao cao trên màn trời, tỏ rõ một vị Thần đã xuất hiện, đứng vững trên đó.
Ánh sáng thanh tịnh như thác đổ chiếu ra từ người hắn, từng đóa kim liên ngưng tụ dưới bước chân của hắn, nhấc lên gợn sóng trong đất trời. Đất đai khô cằn trên đảo Hoàng Sơn như được tưới sinh cơ, dung nham bỗng chốc hóa thành lưu ly tịnh thổ, thi thể của đám yêu ma nhanh chóng bị xóa sạch, huyết hà đầy oán khí còn sót lại vắt ngang trên bầu trời cũng bị xoắn nát, xóa sạch.
- Thánh tai!
Lúc này, toàn bộ hộ giáo thần quân nhao nhao quỳ xuống, gương mặt ửng hồng đầy phấn khích hô lên:
- Chúng thuộc hạ bái kiến Minh Vương!
Có rất nhiều thực trang võ giả ở hiện trường cũng làm vậy. Chiến dịch đảo Hoàng Sơn này đã để vô số thực trang võ giả nảy sinh hâm mộ với Thanh Tịnh Chi Chủ, vị Thần đầu tiên của nhân loại!
Lý Vi Lương ngẩng đầu nhìn bóng hình đến gần nàng trong màn sáng, nàng cảm thấy vừa xa lạ lại vừa thân quen. Tim nàng đập lên mãnh liệt, không ngừng rung động, trong lồng ngực đầy kích động chờ đợi, áy náy tự trách, khẩn trương thấp thỏm.
Lúc này ở bên cạnh Lâm Duệ, nguyên thủy thiên long bỗng thu nhỏ lại bằng nắm tay, vung lên đôi cánh chim tinh hà, hạ xuống trên vai của Lý Vi Lương, khẽ sượt bên gò má của nàng.
Thánh lôi, kiếp hỏa quanh người nguyên thủy thiên long ấm áp như nắng mùa xuân, giúp tâm tình chập chờn của Lý Vi Lương nhanh chóng ổn định lại.
Lúc này, Lâm Duệ đã thu lại Thánh Lôi Kiếp Hỏa, chín đôi cánh tinh hà đã biến mất, kim dương quang miện đang dần tối đi, hắn đến trước người Lý Vi Lương, cười đưa tay ra với nàng:
- Mẹ, chúng ta không cần đến căn cứ số 9, con sẽ ở đây, bên cạnh ngài.
Hốc mắt Lý Vi Lương đỏ lên, nàng nhìn gương mặt ánh tuấn của dị thể Lâm Duệ, gương mặt đó tràn đầy quang minh, làm vô số ký ức dần xuất hiện.
Hai mắt nàng hơi mơ hồ, chợt nhớ tới đêm 22 năm trước, nàng ôm bé trai quấn trong tã lót, ánh mặt trăng lúc đó cũng ôn nhu như ánh sáng Lâm Duệ tỏa ra bây giờ vậy. Chỉ là lúc đó thân thể bé trai nóng bỏng như lửa, nóng đến mức để nàng cảm thấy tuyệt vọng. Nàng thậm chí còn bị nhiệt độ tỏa ra từ Lâm Duệ làm cho bị bỏng.
Bây giờ, đứa bé trong khoang dinh dưỡng đã thay thế Đại Nhật Thiên Tôn, trở thành Quang Minh Vương trong dự ngôn của Quang Minh thánh giáo. Vào lúc nàng nguy nan nhất, con nàng dẫn theo mấy chục nghìn tinh hạm và mấy chục triệu đại quân tới đảo Hoàng Sơn để cứu nàng.
Lý Vi Lương tay hơi run vươn ngón tay ra, mơn trớn lông mi Lâm Duệ, lập tức nước mắt nàng không khống chế được trào ra, tuôn như đê vỡ. Nàng bỗng nhiên ôm chặt Lâm Duệ vào người, nàng dùng hết sức mạnh ghì chặt bóng hình trước người. Nàng biết đây là con của nàng.
Sau khi trở về từ màn trời, dù mất đi ký ức, thậm chí bị chúng Thần sửa đổi, thay đổi nhận thức nhưng nàng vẫn luôn tâm niệm ở đệ cửu thiên ma nguyên hương đang có một sinh mệnh ấm áp kêu gọi nàng, đang đợi nàng.
Lâm Duệ thì hơi sững sờ, con ngươi đen như mực của hắn bỗng gợn sóng vàng, như là tia sáng đầu tiên sinh ra sau hỗn độn. Hắn cảm thấy huyết mạch bản thân rung động, còn có sợi dây ràng buộc đôi bên sâu trong linh hồn nữa.
- Con nhớ mẹ!
Lâm Duệ nói mà run run, lực lượng thanh tịnh kiếp hỏa của hắn tràn vào cơ thể Lý Vi Lương, vô cùng ôn nhu xóa đi chân nguyên dị chủng và lực lượng xiềng xích tinh thần trong nàng, chữa trị và thanh tẩy các vết thương cho nàng. Nguyên thủy thiên long đang hóa thành tiểu long thì liếm láp những giọt lệ trên mặt nàng.
Vành mắt Lâm Duệ dần ửng hồng:
- Mẹ, con nhớ chuyện khi còn bé, trong thế giới giả lập kia. Mỗi lần cha mẹ về gặp con, con đều nhớ rất rõ. Hai người vì con bố trí ra đường sống này, giờ con đã thành công đi được rất xa.
Trước đó, khi ở trong thế giới giả lập, hắn từng thầm oán trách cha mẹ, hai người làm việc quanh năm ở thủ đô, một năm chỉ về nhà thăm hắn mấy lần.
Nhưng giờ khi đã hiểu rõ chân tướng, hắnhiểu được mẹ mình vĩ đại như nào, tình thương của mẹ hắn dành cho hắn bao la ra sao. Mẹ hắn thật sự không tiếc tất cả vì hắn, dù là sau khi sống lại, nàng bị mất sạch ký ức cũng một mực muốn dùng tất cả sức mạnh để quay về căn cứ số 9.
Hai chị em Lâm Hi và Lâm Y cũng vành mắt đỏ ửng ở phía sau. Lâm Hi thì đầy phức tạp nhìn lên trên trời. Nàng bỗng nhiên nhớ đến rất lâu trước kia, có một vị Thần tên là Thái Thượng từng nói với nàng: “Dù là thời khắc gian nan nhất, cũng không nên từ bỏ tín ngưỡng đối với những chuyện tốt đẹp.”
Lúc này, ở trong tinh hạm Huy Hoàng cách đó 130 dặm, Chúc Nguyên Hàn - hàn huyết ma cấp 8, tay cầm thần khí vực sâu Lăng Uyên Thiên Kiếm đã về đến bên người Vương Sâm.
Trong chiến dịch đảo Hoàng Sơn lần này, chủ tớ hai người bọn họ cũng dùng toàn lực nhưng dị thể của Vương Sâm đại đa là ở phía sau, đây cũng không phải vì hắn thiếu dũng khí mà vì hắn tránh bản thân trở thành nhược điểm của Chúc Nguyên Hàn. Chúc Nguyên Hàn nắm giữ thần khí vực sâu, dù có gặp cao thủ mức thần sứ lâu năm thì cũng có thể đánh một, hai chiêu nhưng Vương Sâm làm chủ nhân thì lại không chịu được một đòn của võ giả cấp 9.
Chúc Nguyên Hàn nhìn về hướng đảo Hoàng Sơn, thần sắc không thể tin nổi, thổn thức nói:
- Ta thật không ngờ Vô Địch Pháp Vương lại là mẫu thần. Thảo nào boss dùng mọi cách, dùng mọi sức lực để đến đảo Hoàng Sơn cứu viện. Thảo nào boss rõ ràng đã đứng ở thế bất bại ở thiên ma nguyên hương rồi, vậy mà còn mạo hiểm đến đảo Hoàng Sơn.
Trong mắt nàng ẩn chứa khâm phục, thầm nghĩ tình cảm giữa hai mẹ con này để người vô cùng hâm mộ a.
Vô Địch Pháp Vương cũng rõ ràng hết sức yêu thương boss. Khi thánh mẫu gặp nguy hiểm, Quang Minh Vương không sợ hãi nguy hiểm có thể bị rơi rụng, tự mình dẫn 30 triệu đại quân đến đảo Hoàng Sơn để giải vây cho thánh mẫu, câu chuyện này vô cùng xúc động.
Lúc này, mặt trời đang lặn xuống, bóng hình hai mẹ con ôm nhau kéo dài đổ xuống mặt biển. Từ đường chân trời dần dâng lên mười hai mặt trăng, tỏa ánh bạch kim nhàn nhạt, như là đang chứng kiến Quang Minh Vương và thánh mẫu gặp nhau.
Vương Sâm hơi gật đầu, khóe môi ẩn ẩn ý cười:
- Duệ ca chưa từng làm người khác thất vọng. Hai ta hôm nay được chứng kiến một đoạn truyền kỳ rồi!
Hắn trông thấy hộ giáo thần quân và tế ti như được tiêm thuốc kích thích, thần sắc thêm cuồng nhiệt, khi bọn họ cầu nguyện, Huy Hoàng Thánh Đàn tỏa ánh sáng rực, chiếu rọi ba ngàn dặm xung quanh sáng rực như ban ngày. Những người này dù không thể nhìn thẳng vào Thần nhưng lại có thể nhìn thấy bóng trên mặt biển.
Riêng Quang Minh Hiền Chủ và 9 vị quang minh thánh hiền thì vô cùng kích động mở ra long bì cấp 10, muốn khắc họa lại tình cảnh trước mặt. Khóe mắt của họ đã trào máu tươi, thậm chí đôi mắt nổ tung, đó là cái giá phải trả khi nhìn thẳng vào Thần. Nhưng dù phải chấp nhận nguyên thần bị thương tổn, họ cũng phải ghi chép lại cảnh này, vẽ thành đồ văn.
Đây không thể nghi ngờ là thần tích của Quang Minh thánh giáo, nhất định phải được ghi lại trong thánh điển, để tín đồ ca tụng vĩnh viễn!